Trùng Sinh: Yêu Anh Nhất!

Chương 58: Tân hôn




Hà Lâm mơ màng mở mắt ra, cô nhìn bên ngoài ban công, trời vẫn chưa sáng lắm. Lý do khiến cô thức là vì cảm giác bên dưới cứ ươn ướt khó chịu.

Cô nhìn sang bên cạnh, Bắc Từ Hoành đâu mất rùi.

"U...a...gì gì vậy!?"

Cô nhìn xuống. Tên đó đang liếm mút bên dưới của cô, một cách cuồng nhiệt.

Hà Lâm lấy tay đẩy đầu hắn ra:"Hoành, anh làm gì vậy?"

Bắc Từ Hoành ngước đầu lên, anh lấy tay lau nhẹ khóe môi của mình, nở nụ cười không mấy tốt đẹp nhìn cô.

"Em tỉnh vừa đúng lúc đó"

Anh cởi quần dài ra, mãnh thú bên trong đã sớm thức dậy. Nó cương cứng vươn dài.

Hà Lâm đỏ mặt, lúc nảy vẫn còn hơi mơ màng bây giờ tỉnh hẳn luôn rồi.

"Khoan, bình tĩnh đã, mới sáng mà!"

"Đêm qua anh tha cho em rồi, bây giờ chắc đủ năng lượng cho ngày dài rồi chứ?"

Bắc Từ Hoành vừa nói xong đã nâng hong cô lên, từ từ đưa nó vào sâu bên trong. Cô đau đớn như bị xé tạt ra vậy.

Dù không phải lần đầu tiên nhưng đột ngột như vậy cũng đau quá mứt.

"Áhh....đau quá...a...anh từ từ thôi...."

Bắc Từ Hoành cúi xuống ngoạm lấy môi mỏng của cô liếm mút bên ngoài rồi dùng đầu lưỡi tách nhẹ hàm răng ra, đẩy lưỡi tiến vào trong mà liếm mút cuồng nhiệt. Bên dưới ra vào liên tục. Mỗi lần càng mạnh hơn.

Hà Lâm báu chặt vào ga giường, cô cắn chặt môi dưới. Bắc Từ Hoành lấy tay tách nhẹ mội cô ra:"Anh muốn nghe giọng của em"

Anh đột ngột nâng hong cô lên rút ra rồi đâm mạnh vào trong. Bên trong ấm nóng bao bọc trọn vẹn của anh, nó cắn chặt co thắt không ngừng.

Hà Lâm miệng mở to, nước mắt chảy xuống.

"Ngoan, thả lỏng nào"

"A..ưm...a..a. từ từ thôi....a"

Mới sáng ra mà sinh lực anh đã dồi dào như vậy rồi. Khiến cô không tài nào theo nổi.

Bắc Từ Hoành từ từ cởi bỏ lớp áo ngủ của cô. Bầu ngực căng tròn cùng hạt châu đỏ chói hiện ra. Anh cúi đầu ngậm lấy một bên, thỏa sức liếm mút. Còn một bên thì ra sức mà nhào nặn, lâu lâu lại khẩy khẩy nhẹ đầu ti.

Cô ưỡn người, dần hòa hợp với anh. Lâu rồi mới làm nên cảm giác thật sướng.

"Um...a..Hoành à....ưm"

Anh tiến tới hôn cô cuồng nhiệt đầu lưỡi ra sức liếm láp:"Hừm, sướng không..."

"Ừm...sướng lắm...a...a...anh từ từ thôi"

Bắc Từ Hoành nở nụ cười mãn nguyện. Bên dưới đã được nới lỏng hơn. Mãnh thú bên trong kích thích, càng to hơn. Bắc Từ Hoành không chịu được đâm thúc nhanh hơn, anh ghì chặt eo cô ra vào liên tục.

Hà Lâm thở hỗn hển mặt mũi đỏ bừng, nước mắt chảy dài vì sướng

"A...um...um...a....a"

Bắc Từ Hoành liếm láp xuống tới xương quai xanh của cô, quanh vùng cổ không chỗ nào mà anh bỏ ra. Men theo đường cổ anh ngậm lấy vành tai cô cắn mút. Chẳng mấy chóc tai đã đỏ ửng ướt sũng.

"A...a...Hoành à" Mu bàn chân cô co lại hai chân quấn chặt lấy hong anh

Sau một chút anh nhấc hong cô lên rồi rút ra, dịch nhày phun đầy lên bụng cô.

Hà Lâm thở mạnh . Đôi mắt đục ngầu.

Cứ nghĩ đã xong nhưng cô còn chưa kịp nghĩ ngơi Bắc Từ Hoành đã bế phóc cô lên đi thẳng vào phòng tắm. Cô mệt mỏi ngã lên vai hắn.

Bắc Từ Hoành đặt cô vào bồn tắm. Anh ngồi ra phía sau, thứ kia cứ thế lần nữa tiến vào. Hà Lâm chưa phản ứng kịp cô há hốc mồm.

"A...ưm..Hoành à!"

Bắc Từ Hoành giữ lấy hai tay cô, tay còn lại xả nước vào bồn. Nước ngày càng dâng lên , Bắc Từ Hoành bắt đầu động , một lần ra vào của anh thì nước lại tràn vào trong cô.

Cảm giác lạ lẫm nhưng lại rất sướng.

"A...anh à..nước nước ....a"

Bắc Từ Hoành một tay đặt lên ngực tay kia đặt bên dưới cô. Cùng nước mà ra vào.

"Thích không? Hửm?"

"A.. nó lạ lắm..a..ư..."

Giọng anh khàn đục:"Anh thích lắm"

Bắc Từ Hoành nâng hong cô lên, bên dưới ra vào liên vào tục .

"A..ưm..a.khoan đã …...a"



"Sao? Em yêu?"

"Á..á.ưm ưm"

Bắc Từ Hoành đột ngột đứng dậy bế cô đứng lên. Tư thế này làm nó càng vào sâu bên trong hơn. Nó như đâm thủng cô vậy.

"a...to quá …..nó đang lớn hơn..phải không?!"

Cô quay đầu sang nhìn anh. Khuôn mặt đỏ ửng đầy kích thích. Bắc Từ Hoành vội mút lấy môi cô, tách hàm răng ra tiến vào bên trong.

"U...ưm"

Tiếng "chùn chụt" cứ thế mà phát ra. Bắc Từ Hoành như hút hết dưỡng khí của cô rồi mới chịu buông ra.

Anh bế cô ra khỏi phòng tắm.Rút ra, nó vẫn đang cương cứng . Anh lấy áo sơ mi của mình mặc vào cho cô. Rồi ằm cô lên ra khỏi phòng ngủ .

"Anh đi đầu vậy?" Cô ôm chặt cổ anh

"Ăn sáng" Bắc Từ Hoành mỉm cười nhìn cô

Hà Lâm e ngại nhìn xuống. Anh đã mặt một lớp quần rồi nhưng thứ kia vẫn đang dựng đứng kìa. Cô đỏ mặt phừng phừng.

"Hoành, nó vẫn..."

"Ừm...đợi em ăn no đã"

Y anh là sao chứ, cô ăn xong đừng nói anh "ăn" cô luôn nha.

Tới bàn ăn Bắc Từ Hoành đặt cô ngồi xuống ghế. Còn mình vào bếp nấu ăn.

Hà Lâm như bị mê hoạch nhìn mãi không thôi. Cô cảm giác rằng một tuần này chắc không qua nổi rồi.

Anh nấu cơm canh đầy đủ đem ra cho cô. Nhưng lại chỉ có một phần.

"Anh không ăn sao?"

"Ừm, em ăn đi"

Bắc Từ Hoành bước qua ngồi cạnh cô. Hà Lâm cầm muỗng lên bắt đầu húp cạnh. Nhưng đột nhiên lại ớn lạnh.

Bắc Từ Hoành quả nhiên là không để cô ăn bình thường, tay anh đang mơn trớn trên đùi cô kìa. Vả lại cô không mặt quần nhỏ, nói đúng hơn là chỉ khoác cái áo vào thôi.

Bắc Từ Hoành sờ sờ khắp chân cô, anh liếm môi:"Thật ngon"

"Bắc Từ Hoành ,anh để em ăn được không?" Cô liếc nhìn anh ,mặt đỏ ửng

"Em cứ ăn để lấy sức đi, bé ngoan"

"Bắc Từ Hoành có phải anh đã lên kế hoạch này lâu rồi đúng không!?"

Anh chống tay lên bàn nhìn cô:"Kế hoạch gì vậy?!" Tay kia chơi đùa vài sợi tóc của cô

"Một tuần không ai được làm phiền. Bắc Từ Hoành anh định làm gì em?"

"Làm gì? Hửm?"

Hà Lâm cắm mặt vào tiếp tục ăn. Phải nhanh chóng lấy sức thôi, nếu không chút nữa cô chết trên "chiến trường" mất.

Bắc Từ Hoành thấy cô ăn vội anh thích thú vuốt vuốt lưng cô:" Từ từ thôi em, thời gian còn dài mà"

"Bắc Từ Hoành , em sắp nôn ra rồi nè"

"Được rồi anh không làm phiền, qua kia đợi em nha" Bắc Từ Hoành chỉ sang ghế sopha

Trước khi đi ăn cúi đầu hôn lên má cô một cái

Cô cắn cắn môi, chết tiệt tên khốn này sẽ không tha cho cô rồi.

Cô ăn xong nhìn sang bên kia, Bắc Từ Hoành đang xem tivi khá vui vẻ. Hay nhân cơ hội này chạy trốn đi nhỉ?

"Không được không được bị bắt lại là chết chắc! "

"Xong chưa em yêu?" Bắc Từ Hoành đi tới

"Có vẻ xong rồi nhỉ?"

Hà Lâm nhìn anh cười cười. Bắc Từ Hoành bế cô đặt lên sopha còn mình đi sang đó dọn dẹp. Xong xuôi anh còn lấy khăn ướt đến lau miệng cho cô.

"Anh đang chăm con nít sao?" Hà Lâm để im cho anh làm

"Um em bé của anh"

Nồi cả da gà. Ai dạy anh nói những lời sến súa như vậy chứ! Vừa ngại vừa ngượng.

"Bắc Từ Hoành , em làm không nổi đâu" Cô kéo nhẹ tay anh

"Anh sẽ tiết chế mà!"



Nói xong anh quăng tờ giấy đi. Môi mỏng áp vào môi cô. Lần này rất nhẹ nhàng, muốn cô cùng hòa hợp với mình. Anh liếm nhẹ vành môi cô rồi dùng đầu lưỡi tách nhẹ hàm răng ra. Lưỡi nhẹ tiến vào, tìm kiếm lưỡi cô rồi quấn vào.

"Um..ư"

Cả người cô như có dòng điện chạy qua, kích thích hơn lúc nảy rất nhiều.

Bắc Từ Hoành tham lam không muốn buông ra anh tha hồ liếm mút hết răng lưỡi, rồi nhẹ thả ra. Cả hai nhìn nhau.

Bắc Từ Hoành bế phóc cô lên đặt lên người mình. Cả hai đối mặt vào nhau. Hà Lâm giữ chặt vai anh. Bắc Từ Hoành nâng mông cô lên, rồi từ từ đẩy mạnh xuống thứ đang căng cứng kia.

"A...ưm..a" Hà Lâm báu chặt lấy anh.

Bắc Từ Hoành ở phía dưới bóp mạnh mông cô từ từ nâng lên hạ xuống, anh nâng cằm cô lên thả môi mình xuống.

Bên dưới bắt đầu ra vào nhanh hơn.

"A...ưm."

"Hà Lâm, tự di chuyển cho anh đi"

"Em...em không biết"

"Nhấc hong lên, hạ xuống "

Hà Lâm đỏ mặt cô bắt đầu di chuyển hong. Hai chân cô vòng qua eo anh. Bắc Từ Hoành đỡ lấy eo cô, giúp cô di chuyển.

"A...ư.m..Hoành à"

"Ừ, ngoan nha" Anh hơi gầm nhẹ

Bên dưới kích thích phóng hết vào trong cô.

"Um..." Hà Lâm cũng từ từ chảy chất dịch ra

"Đủ..đủ chưa?" Cô thở dốc

Bắc Từ Hoành không trả lời lại đưa cô lên lầu. Chưa gì hết đã hôn cô, tay sờ soạn khắp ngực

"Thật đã tay, vừa ta anh!" Bắc Từ Hoành bóp bóp vài cái

"Biến thái !" Hà Lâm lấy tay che mặt

Bắc Từ Hoành cúi xuống liếm nhẹ lên mu bàn tay rồi hôn lấy nó.

"Hoành...nữa à?" Cô ỉu xìu

Bắc Từ Hoành gật đầu. Ngón tay thon dài trườn khắp người cô. Hà Lâm uốn éo theo ngón tay anh.

"U...hôm nay em mệt rồi"

Bắc Từ Hoành cúi đầu hôn lên mí mắt cô:"Một lần nữa thôi nha!"

Bên dưới không ngừng ngại đâm mạnh vào trong. Cứ thế mà ra vào không ngừng .

Hà Lâm đôi mắt mờ mờ cô từ từ nhắm mắt lại. Chìm vào cơn ngủ sâu.

"U...đau quá đi" Cô hí hí mắt

Muốn ngồi dậy nhìn đồng hồ. Nhưng lại phát hiện thứ đó vẫn bên trong mình, cô giật mình cố rút nó ra nhẹ nhàng nhất có thể để không phải đánh thức tên ác ma Bắc Từ Hoành.

Lúc chỉ còn một chút thì đột nhiên eo cô bị nắm lại kéo xuống .Thứ đó lần nữa đâm thẳng vào cô.

"Á...Bắc Từ Hoành "

"Một chút thôi mà" Anh đẩy hong

"A...ư.. đừng mà!" Cô đẩy đẩy ngực anh ra, sao ở đó có nhiều vết trầy xước vậy chứ!

"Thế nào tác phẩm của em đó "

Bắc Từ Hoành ngồi dậy đặt cô dưới thân mình. Ra sức thúc đẩy. Hà Lâm lấy hai chân quấn chặt hong anh.

"A...a...ưm...Hoành!"

"Ráng chút nha, xong rồi mà"

Anh tới giới hạn rút ra, thứ đó phóng hết lên người cô. Hà Lâm uể oải. Bắc Từ Hoành ngã sang nằm kế bên cô.

"Đợi chút anh rửa sạch cho em"

"Bắc Từ Hoành ...anh...anh là cái gì vậy chứ?"

"Anh là chồng em" Bắc Từ Hoành nhìn cô mỉm cười

Hà Lâm nhắm mắt không buồn nhìn. Sao bây giờ thấy nụ cười này không quyến rũ mê hoặc như trước nữa vậy nhí!

Trong lúc đó Bắc Từ Hoành bế cô vào phòng tăm. Rửa ráy sạch sẽ, giúp cô lau khô người rồi choàng áo ngủ vào.

Sau đó bế cô ra ngoài đặt nhẹ nhàng lên giường. Anh vòng qua bên kia lên ôm cô ngủ.