Trùng Sinh: Yêu Anh Nhất!

Chương 6




Trương Tuấn Nam nghiến răng tay cuộn thành đấm.

"Tên khốn này cậu điên à!?"

Bắc Từ Hoành bình thản

"Tôi đã yêu ngay từ lần gặp đầu tiên"

Hà Lâm cố nhịn cười cô lấy tay che miệng đứng nhìn vở kịch trước mặt.

"Tôi không nghe nữa. Về thôi em"

Trương Tuấn Nam kéo tay cô định bước ra cửa. Nhưng hắn đã nhanh hơn kéo cô lại. Lực tay hắn rất mạnh kéo một phát cô lao thẳng vào lòng ngực rắn chắt kia.

"Xin lỗi, tôi không để cô ấy đi được "

Trương Tuấn Nam nóng đầu vội lao tới đấm một phát vào mặt hắn. Bắc Từ Hoành không né nên ăn trọn cú đấm.

Hà Lâm thấy tình hình có chút căng thẳng vội bước ra trước che chắn trước hắn.

"Anh bình tĩnh, thật ra thì em cũng thích anh ấy, nên là..."

Trương Tuấn Nam thở dài gương mặt dịu lại nhìn em gái mình

"Tiểu Ninh, em còn nhỏ chưa suy nghĩ được nhiều"

"Em 21 tuổi rồi"

Haha tuổi thật của cô đã gần 30. Lần này như được hồi xuân tinh thần cũng sảng khoái hơn.

"Còn nhỏ lắm"

Bắc Từ Hoành đột nhiên lên tiếng mắt lại dán xuống vòng 3 của cô.

Trương Tuấn Nam chắn trước mặt hắn

"Nhìn gì? Đàng hoàng chút"

Hà Lâm bước đến xoa dịu anh hai mình. Cô nói lời ngon ngọt kiên định

"Anh yêu tâm đi em sẽ khóa cửa cẩn thận, đặt hẳn một con dao ngay giường luôn, nếu ai kia có ý định xấu sẽ lập tức xiêng anh ta"

Trương Tuấn Nam liếc hắn một cái

"Không được ăn cơm trước kẻng"

Bắc Từ Hoành gật đầu

"Được anh vợ"

"Cái đầu cậu ai mà thèm"

Trương Tuấn Nam ở đến gần tôi mới chịu đồng ý đi về còn không quên nói nhiều lời đe dọa.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi Hà Lâm mới ngồi xuống nói chuyện đường hoàng.

"Trước tiên anh giúp tôi lấy lại căn nhà và xưởng gỗ của ba được không?"

"Tháng sau hôn lễ cô đi với tôi"

Bắc Từ Hoành đi vào phòng mình không trả lời câu hỏi của cô. Hà Lâm cũng không nhắc nữa mà trực tiếp lên phòng mình. Khóa cửa cẩn thận.

_______

Braving

Tiệm váy cưới bật nhất phố Hoa

"Đây là mẫu mới và thịnh hành nhất thưa cô"

Nhân viên đưa đến cho cô ta những hình ảnh mẫu váy cưới đẹp nhất.

Hạn Diễm lướt vài trang rồi dừng lại ở chiếc váy cưới cổ điển sang trọng nhất.

"Cái này đi"

"Dạ được"

Nhân viên nhận lấy mẫu rồi nhanh chóng đi vào trong.

Bắc Từ Mộ từ sau bước đến ngồi kế cô ta

"Chọn được chưa?"

Hạn Diễm vòng tay qua cánh tay hắn dựa lên vai nũng nịu nói

"Tháng sau em có show ở Tây Ban Nha nên dời ngày cưới lại ba tuần đi"

Bắc Từ Mộ nhíu mày

"Em không hủy được à"

"Từ Mộ à, anh tổ chức hôn lễ quá vội vàng, em vừa mất con cần bình ổn lại tinh thần"

"Để bù đắp cho em nên anh mới tổ chức hôn lễ"

Hạn Diễm không trả lời trực tiếp bỏ ra ngoài. Bắc Từ Mộ vội đi theo sau

"Chỉ lần này thôi"

Nghe được câu nói đó cô ta tươi cười ôm hôn hắn cuồng nhiệt

"Yêu anh nhất"

______

Đến ngày cưới

"Oh my got! Em quá xinh luôn bé ơi"

Alex đôi mắt lấp lánh nhìn bộ váy mình chính tay thiết kế cho Hà Lâm

"Cảm ơn anh đã giúp em"

Cô tươi cười đáp lại hắn

Chỉ mới ba tuần trước hôn lễ Bắc Từ Hoành đã liên lạc cho Alex bắt anh phải thiết kế bộ đồ thanh lịch sang trọng cho cô. Dù không cam tâm lắm nhưng vẫn phải đồng ý.

"Anh sợ quá"

 Alex lên tiếng

"Hửm anh sợ cái gì?"

"Dĩ nhiên là sợ em chặt đẹp cô dâu chứ gì"

Vừa nói Alex vừa tươi rói. Hà Lâm cũng cười bất lực. Vốn dĩ cũng không muốn nhưng tên ma thần kia bắt cô phải mặc cho bằng được.

Sửa soạn xong xuôi Alex và cô cùng bước ra ngoài. Bắc Từ Hoành và Trương Tuấn Nam đã đợi sẵn ở xe. Họ tranh nhau đưa tay về phía cô muốn cô phải lên xe của mình.

Cô bất lực vội xin lỗi anh trai để đi với Bắc Từ Hoành.

Dù rất bực tức nhưng vì lựa chọn của cô nên cũng không than vãn.

Bữa tiệc được tổ chức ở một bãi biển cạnh resort sang trọng. Hôn lễ cổ tích là cách truyền thông gọi của buổi lễ này.

Bọn họ đến cũng gần giờ nên vừa vào chỗ ngồi hôn lễ đã bắt đầu.

Từ phía ngoài Hạn Diễm bước vào trong trên tay cô ta càm một bó anh túc trắng trang nhã nhưng lại toát lên vẻ đẹp thanh thoát.

Phía cuối lễ đường Bắc Từ Mộ hắn mặc bộ vest trắng khuôn mặt ôn hòa nhìn cô ta. Hà Lâm đột nhiên nhớ đến hôn lễ của cô. Ba dìu dắt tay cô vào dặn dò đủ điều cô còn bảo nhất định mình sẽ hạnh phúc.

Đột nhiên buổi lễ ngày hôm đó hiện hữu trước mặt cô. Hình ảnh ba đang dắt tay cô vào lễ đường phía cuối đường hắn cũng đang tươi cười nhìn cô. Một lực kéo đã đưa cô về hiện thực Bắc Từ Hoành véo vào eo cô.

Hạn Diễm liếc hắn một cái

Hoàn thành buổi lễ thì tới tiệc rượu. Mọi người tập trung tại nơi tổ chức buổi tiệc.

Hạn Diễm cũng thay bộ váy khác để dễ dàng tiếp rượu từng bàn.

Cô khoác tay Bắc Từ Hoành vào trong phía sau là Trương Tuấn Nam và Alex. Cô và ba người họ nhanh chóng hòa nhập vào dòng người tấp nập.

Bắc Từ Mộ thấy anh thì bước đến nhưng ngạc nhiên khi thấy một cô gái đang bên cạnh. Vốn dĩ Bắc Từ Hoành rất ít tiếp xúc với con gái thậm chí hắn chưa từng hẹn hò một ai. Vậy mà hôm nay bất ngờ thật đấy.

"Chú nhỏ đây là..?"

Hà Lâm thấy hắn thì không thể giấu nổi hận thù mắt cô trừng trừng nhìn hắn. Bắc Từ Hoành cố nắm chặt tay kéo cô về hiện thực.

"Đang tìm hiểu"

Bắc Từ Hoành lên tiếng

Hạn Diễm từ đâu bước tới trên tay còn cầm hai ly rượu. Bước đến kế bên cô, Hạn Diễm lịch sự đưa qua.

Hà Lâm vừa nhìn thấy cô đã có chút mất bình tĩnh vội xin phép vào nhà vệ sinh.

Cô xối nước vào mặt rồi đột nhiên muốn ói. Nên đã vội vã chạy vào một buồng vệ sinh mà ói không ngừng.

Cô nhớ tới những hình ảnh mơ hồ vào đêm mình say đôi nam nữ hôn nhau thắm thiết đó là Bắc Từ Mộ và Hạn Diễm. Ngay cả khi ánh đèn lập lòe trong nhà vệ sinh và tiếng rên oái ăm đó chính là của cô ta.

Vừa nghĩ đến thôi cô đã không nhịn được mà nôn ọe. Không ngờ sau khi trải qua chuyện đó cô ta còn có thể tỏ ra thân thiết an ủi cô ân cần như vậy.

Đêm đó cô còn triền miên với Bắc Từ Mộ.

Đứa bé của cô cũng bị tên khốn không có nhân tính đó làm mất.

Đột nhiên khi nhìn thấy hai bọn họ cô đã không kìm được mà nhớ về những kí ức đáng đau buồn đó.

Cốc cốc!

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên Hà Lâm cũng tỉnh ngộ cô ở trong này cũng hơn ba mươi phút rồi.

Cô đứng lên bước ra ngoài là cô phụ vụ đang gõ cửa

"Có một người đàn ông đang tìm cô ở bên ngoài"

Hà Lâm gật đầu rồi bước ra ngoài

 Là Bắc Từ Hoành. Hắn đang tựa vào tường hai tay khoanh lại đôi mắt nhắm nghiền.

Cô lấy tay lay nhẹ hắn.

||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||

Bắc Từ Hoành mở mắt hắn nhìn cô. Đôi mắt đỏ hoe ướt đẫm. Hắn không nói không rằng mà ôm cô vào lòng. Nhẹ nhàng vỗ lưng cô.

Hà Lâm không nhịn được liền khóc một trận.

_____

"Xin lỗi bẩn áo anh rồi"

Bắc Từ Hoành nắm tay kéo cô ra ngoài. Không khí bên ngoài quả nhiên thoáng đãng. Gió biển thổi từng cơn không ngừng.

Hai người nắm chặt tay nhau

Hắn dắt cô đi dạo vài vòng để ổn định tinh thần hơn.

Bắc Từ Mộ bên trong sau khi tiễn gần hết khách ra về thì mới thắc mắc không thấy Bắc Từ Hoành và cô gái hắn ta đưa theo đã đi đâu.

Lúc nảy khi thấy anh cô ta hình như có chút giật mình.

Hạn Diễm từ sau đi tới khoác tay anh ta hai người trao nhau ánh mắt tình hơn bao giờ hết. Lúc này cô ta mới hỏi.

"Cô gái kia là ai vậy? Em chưa từng thấy"

Hắn trầm ngâm

"Không biết nữa, anh lần đầu thấy"

Vừa nói xong hai người họ nắm tay nhau bước tới. Hà Lâm tinh thần ổn định chào hỏi bọn họ. Cô tươi cười còn không quên chúc phúc.

______

Bắc Từ Hoành đưa cô về nhà trên đường đi thì Trương Tuấn Nam đã gọi điện để xác nhận cô có an toàn không rồi mới yên tâm.

Hà Lâm đột nhiên ngước nhìn sang hắn

"Bây giờ quan hệ chúng ta là gì?"

Bắc Từ Hoành cũng nhìn sang cô hắn chợt thắng lại rướn người đặt lên môi cô nụ hôn.

"Đây là câu trả lời''