Kim Hạo Quân xấu hổ lùi nhẹ xuống một bước đầu cúi xuống không dám nhìn ai.
Cón số mười một là con số chiến lợi phẩm mà thái tử săn được, con số gây chấn động mọi người khiến cho hoàng thượng không biết giấu mặt mũi vào đâu.
Cũng may còn có nhị nhi tử cùng đại nữ nhi cứu vớt nên Hoa quốc cũng không đến mức thấp nhất.
Mọi người biết là vấn đề tế nhị nên nhanh chóng chi qua chuyện, cuối cùng công bố Vương gia Dạ Vô Thần của Thanh quốc đứng nhất, Thái tử Giang Ngạo Thành thứ hai, sau cùng là nhị hoàng tử xếp thứ ba.
Kết thúc ngày đầu tiên mỗi người đều một tâm trạng, hứa hẹn ngày thứ hai sẽ đầy hấp dẫn hơn.
Vì để giải quyết chiến lợi phẩm nên buổi tối sẽ có yến tiệc nướng thịt thú rừng, lúc đó mới công bố phần thưởng sau.
Các tiểu thư, quý nữ ai ai cũng đều mong đến yến tiệc buổi tối,lúc đó bọn họ mới có thể phô diễn được tài năng của mình.
Vì để tăng phần khí thế và nhộn nhịp cho buổi tiệc hoàng thượng đã đặc cách cho mọi người có thể trình diễn sở trường của mình, ai giành giải sẽ có phần thưởng riêng.
Xong xuôi mọi người trở về lều của mình để nghỉ ngơi,vì là nơi đông người nên hoàng thượng đặc cách cho mọi người tự túc ăn uống buổi trưa, đến tối mới tụ hội lại. Đam Mỹ Hay
Như Họa muốn về lều nghỉ ngơi một chút nhưng nghĩ đến sắc mặt mệt mỏi của mẫu hậu nàng lại tranh thủ về thay y phục rồi ghé qua thăm người.
Tôn ma ma khi thấy nàng đến thì vui mừng lắm liền nói nhỏ:
"Công chúa người vào khuyên hoàng hậu đi, từ lúc người trở về từ khu vực săn chẳng thay y phục cũng chẳng chịu ăn uống gì cả.
Lúc nãy lão nô còn thấy thái tử có thái độ bất kính với nương nương, chắc nương nương đang buồn lắm ".
Như Họa gật đầu rồi quay sang nói:
"Ma ma theo bên cạnh mẫu hậu ta lâu rồi nên chú ý đến người một chút, thái tử thời gian này có chút phản nghịch nhiều khi không khống chế được hành động, có vấn đề gì bà hãy cho người báo với ta để ta kịp thời can thiệp, dù sao người làm tỷ tỷ như ta cũng phải có trách nhiệm ".
Tôn ma ma gật đầu cung kính nói:
"Xin công chúa yên tâm lão nô sẽ làm theo công chúa nói, nương nương quá thương yêu thái tử nên nhiều khi dẫn đến tính cách vô pháp vô thiên, không coi ai ra gì cũng may còn có công chúa, thôi người vào an ủi nương nương đi ".
Như Họa liền nhẹ nhàng đi vào, nhìn thấy mẫu hậu đang ngẩn ngơ nàng liền đi đến ôm lấy cổ bà rồi hỏi:
"Thái tử lại làm mẫu hậu buồn lòng rồi phải không, người còn có con đừng suy nghĩ làm gì lại sinh bệnh thì khổ ".
Nhìn thấy nữ nhi đến bao nhiêu ấm ức chợt tuôn ra, bà nghẹn ngào nói:
"Con xem hôm nay mẫu hậu vì muốn trấn an phụ hoàng con nên mới giả vờ trách nó hai ba câu để cho phụ hoàng con nguôi giận nó không cảm kích thì thôi lại quay ra trách mẫu hậu không thương nó, ghét bỏ nó ".
Như Họa mỉm cười nhẹ nhàng nói:
“Nữ nhi từng nói với người, đệ ấy đã được chúng ta bao bọc quá kỹ, đã bị chúng ta chiều hư nên bây giờ mới hình thành nên tính cách đó, người cứ nghe con cứ để kệ đệ ấy đi, có như vậy đệ ấy mới tự đứng lên được, tự mình phấn đấu, mẫu hậu hiểu ý nữ nhi không?”.
Lục Ý Lan gật đầu trả lời:
"Là mẫu hậu đã uông chiều nó quá rồi, hôm nay phụ hoàng con tức giận không hề nhẹ đâu, còn quay sang giận lẫy với ta kia kìa ".
Nàng vuột nhẹ nếp nhăn trên trán bà rồi thủ thỉ:
"Thời gian người quan tâm đến đệ ấy thì người hãy chăm chút mình một chút, tình cảm của phụ hoàng và mẫu hậu từ trước nay lúc nào cũng tốt đừng vì chuyện của đệ ấy làm vật chắn giữa hai người, nếu có thật thì mẫu hậu sẽ là người khổ thôi, người hiểu ý của nữ nhi mà ".
Lục Ý Lan thở dài rồi gật đầu nói:
"Từ bây giờ mẫu hậu sẽ nghe con không bao bọc Quân nhi nữa để nó tự phấn đấu, von nói đúng đệ đệ con lớn rồi không còn bé như khi xưa nữa ".
Nàng cười nói tiếp:
"Vậy bây giờ mẫu hậu đã dùng bữa được chưa, vì lo lắng cho tâm trạng của người nên nữ nhi vội vã sang luôn đây chưa kịp ăn gì giờ bụng đã đói meo đây ".
Lục Ý Lan vẻ mặt lo lắng nói:
"Vậy mẫu hậu bảo Tôn ma ma dọn đồ ăn lên hai mẫu tử ta cùng ăn ".
Chỉ một lát sau đồ ăn được dọn lên thật nhiều, Như Họa ăn một cách ngon lành khiến cho Lục Ý Lan giải tỏa được khá nhiều tâm trạng, bà cầm bát lên cùng dùng bữa với nàng.
Mãi sau khi thấy mẫu hậu ngủ rồi Như Họa mới nhẹ nhàng đi ra ngoài, nàng vật lộn cả một buổi sáng giờ cùng mệt mỏi rồi nên nhanh chóng trở về lèu của mình để nghỉ ngơi.
Buổi tối còn nhiều tiết mục còn chờ nàng nữa, Lan phi đắc ý đã quá lâu rồi, lần này để xem Quý Tần có làm nên cơm cháo gì không, có thể hạ bệ được Lan phi hay không còn chờ xem.