- Hồng Sát Mê Thần chú? Một nửa thọ nguyên? Đối phương làm sao lại chịu! Quắc Thạch Phụ lắc đầu.
- Đương nhiên sẽ không chịu, tuy nhiên, chỉ cần ta cùng hắn quyết đấu, chỉ cần vận dụng Chú Ngôn Thuật quyết đấu với nhau, ta có thể cướp đoạt thọ nguyên của hắn. Dùng để trị liệu cho Niết Thanh Thanh! Hạo Mỹ Lệ vô cùng khẳng định nói.
Cướp đoạt thọ nguyên? Chung Sơn hơi ngoài ý muốn nhìn Hạo Mỹ Lệ. Thọ nguyên thứ này cũng có thể cướp đoạt sao? Những người khác tự nhiên cũng đúng đầy mặt ngạc nhiên nhìn, Niết Phàm Trần mày hơi động, nhưng cái gì cũng chưa nói.
- Ngươi có mấy thành nắm chắc? Chung Sơn hỏi.
- Chỉ cần tìm được người nọ, các ngươi hộ pháp cho ta, ta liền có thể làm được! Hạo Mỹ Lệ khẳng định nói.
Chung Sơn và Niết Phàm Trần liếc nhau, cuối cùng hai người đều gật gật đầu.
- Ngươi yên tâm, cho dù người này tại chân trời góc biển, ta đều tìm đến cho ngươi! Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.
Từ lời nói vừa rồi của Niết Thanh Thanh, Chung Sơn đã biết, mình thiếu Niết Thanh Thanh càng ngày càng nhiều, khi ở tiểu thế giới, nàng vẫn luôn luôn giúp đỡ mình và Linh Nhi, lúc ấy đã thiếu nàng rất nhiều, không thể tưởng được đến đại thế giới rồi vẫn còn thiếu. * Thiếu nợ, nợ nhân tình.
Bởi vậy, cứu Niết Thanh Thanh tuyệt đối là nghĩa bất dung từ, vừa rồi cùng Niết Phàm Trần liếc nhau, là muốn được Niết Phàm Trần phối hợp, dù sao Tây Châu là hắn quen thuộc nhất, đám người Thiên gia kia khẳng định còn chưa đi. Có Niết Phàm Trần phối hợp, tất nhiên mọi chuyện sẽ thuận lợi.
- Linh Nhi, sau khi Niết Thanh Thanh bị thương, ngươi vẫn chưa nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi trước một thời gian đi. Chung Sơn kêu lên.
- Ta muốn bồi tỷ tỷ! Thiên Linh Nhi nói.
Trong giọng nói tràn đầy lưu luyến.
- Yên tâm, Mỹ Lệ nói có thể cứu, vậy khẳng định có thể cứu, ta tin tưởng Mỹ Lệ! Chung Sơn lên tiếng nói.
Một bên Hạo Mỹ Lệ nghe được Chung Sơn nói vậy, trong mắt dâng lên cảm động. Cũng trở nên vui vẻ.
- Nhiệm vụ chủ yếu của ngươi bây giờ chính là tĩnh dưỡng tinh thần, ta đi cùng ngươi! Chung Sơn nói.
- Ừ! Thiên Linh Nhi cầm lấy tay của Chung Sơn gật gật đầu.
Lo lắng cho Niết Thanh Thanh, đồng thời cũng muốn ở cùng Chung Sơn một chỗ, kể rõ nỗi khổ tương tư mấy năm nay.
- Khương Thượng, ngươi đi an bài cho bọn họ một chút! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Vâng!
Vợ chồng nhiều năm không gặp, tự nhiên kể rõ tâm sự, bởi vì nghĩ đến nguyền rủa của Niết Thanh Thanh, tuy rằng tương tư say lòng người, nhưng ở trong cung Linh Nhi, hai người vẫn chưa làm việc vợ chồng, Chung Sơn chỉ ôm Thiên Linh Nhi nghỉ ngơi một đêm.
Ngày hôm sau, bồi thường cho Linh Nhi, ngày thứ ba để cho Hạo Mỹ Lệ đến an ủi Linh Nhi, mà Chung Sơn tự nhiên đi gặp Niết Phàm Trần.
Liên quan đến việc cứu trị Niết Thanh Thanh, Thiên Linh Nhi đúng là không buông được, giờ phút này cũng phải áp chế xuống.
Lần thứ hai cùng Niết Phàm Trần gặp mặt là ở trong thư phòng của Niết Phàm Trần.
Quắc Thạch Phụ thủ hộ ở ngoài điện, bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu.
Trong thư phòng, trước mặt Chung Sơn và Niết Phàm Trần bày ra một mâm cờ vây, khởi điểm là hai người đánh cờ.
Một cung nữ dâng trà thơm.
- Đi xuống đi! Niết Phàm Trần nói.
- Vâng! Cung nữ kia lập tức lui ra, trong thư phòng lại không còn người nào tới nữa.
- Chung Sơn, tài đánh cờ của ngươi không ngờ cũng có thành tựu như thế! Niết Phàm Trần đặt quân cờ trắng xuống nói.
- Một đạo thông, vạn đạo thông, bố cục thiên hạ cùng đánh cờ vây không phải giống nhau sao? Chung Sơn cười nói.
- Nói có lý! Niết Phàm Trần gật gật đầu.
- Chung Sơn luôn có nghi hoặc, không biết ngài có thể giải thích nghi hoặc cho ta không? Chung Sơn hạ quân cờ đen xuống hỏi.
- Đối với chuyện biết ngươi tới đây? Niết Phàm Trần dừng tay hỏi.
Chung Sơn cũng dừng tay, nhìn Niết Phàm Trần hai hơi thở, cuối cùng gật gật đầu.
Đây nhìn như vấn đề bình thường, nhưng đối với Chung Sơn mà nói, lại vô cùng trọng yếu, đám người mình xuất hành Tây Châu, có thể nói là bí ẩn đến cực điểm, Niết Phàm Trần làm sao biết được? Thậm chí trước khi Thiên gia đến cũng đã được. * Nói thực mình cũng biết mà. Sao không hỏi mình ta?
Đánh địch chế tiên cơ, tiên cơ nắm giữ ở trong tay Đế Vương đó là lợi khí mạnh nhất, nắm giữ ở trong tay Đế Vương khác, đúng là lợi khí trí mạng.
Niết Phàm Trần bưng trà thơm lên, nhấp một hớp hỏi: - Nghe đồn, Doanh chiếm được Phục Hi Tiên Thiên Bát Quái Đồ?
- Không sai, chắc là Quỷ Cốc Tử tìm hiểu, Phục Hi năm đó là Soán Mệnh Sư đệ nhất thiên hạ, bên trong chứa soán mệnh thuật cả đời, thậm chí nghe đồn năm đó Hồng Quân cũng từng mượn Tiên Thiên Bát Quái Đồ đọc qua. Quỷ Cốc Tử sau khi lấy được Tiên Thiên Bát Quái Đồ, soán mệnh một đạo càng thâm sâu cường đại. Có lẽ lần này thành Thánh, cũng chính vì bởi vậy. Chung Sơn gật gật đầu không giấu giếm, cũng không có cái gì giấu giếm.
- Soán Mệnh Sư, chính là căn bản của một Thiên Đình cường đại! Đại Tần có Soán Mệnh Sư, ngươi cảm thấy nội tình Đại Ly ta có hay không? Niết Phàm Trần không có giấu giếm.
- Soán Mệnh Sư? Chung Sơn dường như nghĩ tới điều gì.
- Tạm thời chỉ là Đại Ly Thánh đình, nhưng không bao lâu nữa, thiên hạ này của ta sẽ một lần nữa đổi thành Đại Chu, mà họ chính Đại Chu hoàng tộc ta chính là họ Cơ (Hắn là Cơ Cung Niết), tại Đại Chu trước kia, Cơ thị gia tộc chính là một gia tộc truyền thừa Soán Mệnh Sư, ta nghĩ ngươi chắc đã nghe nói qua! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
Chung Sơn gật gật đầu nói: - Không sai, nghe đồn Đại Chu khai triều là một Đế Vương tên là Cơ Xương, đúng là một Soán Mệnh Sư cường đại, càng sáng chế ra Kinh Dịch, dùng Bát Quái thôi diễn Tiên Thiên Bát Quái, tính toán thiên cơ vô song, nghe đồn Cơ Xương đã mất!
- Mất, đúng vậy, sau khi ân oán năm đó thanh toán, Cơ Xương không còn, nhưng Kinh Dịch vẫn truyền thừa lại. Đại Ly ta tự nhiên có người suy tính! Niết Phàm Trần khẳng định nói.
- Có thể suy tính được ta? Chung Sơn vẻ mặt ngưng trọng.
- Không suy tính ngươi, chỉ là khi suy tính Linh Nhi, lộ ra một ít tin tức, ta đoán được! Niết Phàm Trần lắc lắc đầu nói.
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu. Cũng coi như yên tâm không ít. Đồng thời trong lòng Chung Sơn khát cầu Soán Mệnh Sư cũng càng lúc càng lớn. - Cơ thị gia tộc cùng Phượng Hoàng tộc dường như cực kỳ thân cận! Chung Sơn uống một ngụm trà thử dò xét nói.
Nhìn lại Chung Sơn, Niết Phàm Trần khẽ mỉm cười nói: - Đúng vậy, là rất thân cận, cũng chính vì vậy, năm đó mới được Hồng Quân nhìn trúng!
- Ồ?
- Năm đó Đại Chu khai triều cũng không phải ta, mà là tiền bối Cơ Phát, truyền thuyết Chu Võ Vương kia diệt nhà Ân, lập triều Chu, kỳ thật tất cả đều là Hồng Quân tính kế, thậm chí nói, Cơ thị gia tộc ta đều trở thành con rối của Hồng Quân, đảm nhiệm sắp đặt, tuy rằng vinh quang rực sáng, nhưng mất đi tính tự do, tất cả đều phải theo phương hướng phát triển mà Hồng Quân muốn. Tổ tiên Cơ Xương sáng chế ra Kinh Dịch cũng vì vậy mà chết, Cơ Xương có thể sáng chế Kinh Dịch, há là có thể coi khinh? Thời đại tổ tiên thứ năm của ta bị đưa xuống âm phủ, thoát khỏi dương gian tính kế, mà ta cũng bởi vậy mà thoát khỏi Hồng Quân tính kế, đợi thời điểm lông cánh đầy đủ, tại âm phủ đồ Thánh, quay ngược lên dương gian quản lý Cơ thị gia tộc, hoàn toàn thoát khỏi Hồng Quân tính kế! Niết Phàm Trần nhớ lại nói.
- Trọng chưởng Cơ thị gia tộc? Trở thành Đại Chu trong sử sách nắm giữ một phần tám lãnh thổ thiên hạ! Chung Sơn cảm thán nói.
- Chính vì vậy, thân phận Cơ thị gia tộc ta mời từ con rối của Hồng Quân biến thành hợp tác cùng Hồng Quân! Niết Phàm Trần trầm giọng nói.
Chung Sơn gật gật đầu, Niết Phàm Trần cũng đúng hùng tài đại lược, có thể gánh vác Cơ thị gia tộc, đồng thời đem Đại Chu đạt tới đỉnh phong, cùng Hồng Quân ăn cùng bàn, phần quyết đoán này, phần năng lực này tuyệt đối là tài ba kinh thế.
Nhưng mà Niết Phàm Trần vì sao nói với mình chuyện này chứ?
- Những người Thiên gia ngươi muốn tìm kia, ta cũng biết bọn họ ở đâu! Niết Phàm Trần lại lần nữa uống ngụm trà nói.
- Ồ? Chung Sơn hai mắt híp lại.
- Bọn họ hiện tại ở phía tây Phượng Hoàng Cương Vực, tại một mảnh lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền Hải! Niết Phàm Trần nói.
- Lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền? Lãnh thổ quốc gia có được Hoàng Tuyền Lộ kết nối âm phủ? Chung Sơn hỏi.
- Thiên hạ ba đại Hoàng Tuyền Lộ, một cái ở Nam Châu, mà cái này đúng là Hoàng Tuyền Lộ của Tây Châu. Bọn họ chính là chỗ này, hơn nữa cùng Thánh nhân Công Thâu Tử đã kết thành liên minh! Niết Phàm Trần khẳng định nói.
- Ngươi làm sao hiểu được? Lại là suy tính? Chung Sơn kỳ quái nói.
- Không, là tin tức Công Thâu Tử truyền tới, ta và Công Thâu Tử sắp tới khai chiến, hắn được cường giả Thiên gia trợ trận, điều kiện chính là sau khi đánh bại ta, giao Thiên Linh Nhi cho bọn họ xử trí! Niết Phàm Trần thản nhiên nói. Nói xong còn không quên nhìn thoáng qua Chung Sơn.
Chung Sơn nhìn chằm chằm Niết Phàm Trần, vẻ mặt hơi kỳ quái.
- Công Thâu Tử? Sắp khai chiến? Hắn truyền tin tức đến? Chung Sơn ở bên trong phát hiện rất nhiều vấn đề.
Khai chiến? Đó chính là quan hệ đối địch, quan hệ đối địch, vậy tại sao còn truyền tin tức đến?
- Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta lần này! Niết Phàm Trần thản nhiên nói. Dường như khẳng định Chung Sơn sẽ đáp ứng vậy.
- Ta có thể đối phó người Thiên gia, không vì ngươi, mà vì an toàn của Linh Nhi, nếu không phải giải quyết bọn họ, trên đường chúng ta trở về cũng khẳng định không thiếu sầu não, hơn nữa ngươi chiếu cố Linh Nhi nhiều năm như vậy, ngươi nếu đã lên tiếng, ta nhất định sẽ giúp, chỉ là ngươi phải nói rõ tình huống cho ta, đặc biệt quan hệ giữa ngươi và Công Thâu Tử! Chung Sơn nói.
- Trận chiến này giữa ta và Công Thâu Tử, cựu thần Đại Chu năm đó, cũng không ai tham gia được, Phượng Hoàng bộ tộc cũng không được tham gia, tham gia chỉ có ta, Công Thâu Tử, một đám đệ tử của Công Thâu Tử, một đám thần tử của Đại Ly, còn có bằng hữu từng người khai ra. Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Cựu thần Đại Chu không thể tham gia, chỉ có thần tử của Đại Ly mới có thể? Phượng Hoàng bộ tộc cũng không thể tham gia? Các ngươi một trận chiến này, đúng là kỳ quái! Chung Sơn cổ quái nói.
- Đám người Thiên gia chiến lực cường hãn, nếu là cựu thần của Đại Chu tham dự, tự nhiên sẽ không để bọn họ vào mắt, về phần Đại Ly, nội tình không đủ, đa số những thần tử kia đều ở tiểu thế giới đi ra, đến đại thế giới rồi cũng chỉ có ta tới Tổ Tiên, thực lực bọn họ cũng không lý tưởng. Mà Công Thâu Tử cũng như vậy, trừ bản thân hắn ra, thân thuộc của hắn cũng không được tham gia, chỉ có đệ tử của hắn tham gia. Bởi vậy ta và hắn chỉ có thể xem như lực lượng ngang nhau, nhưng mà, người Thiên gia gia nhập liên minh với hắn, cho nên lực lượng chiến đấu của hắn vượt qua ta! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
Chung Sơn nhìn chằm chằm Niết Phàm Trần không khỏi trầm tư.
- Cho nên, ta muốn ngươi hỗ trợ! Niết Phàm Trần trịnh trọng nói.
- Chờ một chút, các ngươi chiến đấu rất kỳ quái, dường như tất cả đều đang tránh cho Đại Chu ngày xưa tổn thất, tránh cho Phượng Hoàng tộc tổn thất, dường như, dường như...! Chung Sơn giọng điệu càng ngày càng quái.
- Dường như cái gì? Niết Phàm Trần cười nói.
- Dường như nội đấu trong gia tộc! Chung Sơn rốt cục nói ra suy nghĩ trong lòng.
Nhìn lại Chung Sơn, Niết Phàm Trần cuối cùng gật gật đầu nói: - Ta luôn không xem nhẹ ngươi, nhưng ngươi thật sự lại một lần nữa cho ta ngạc nhiên vui mừng, khó trách dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trong thời gian ngắn ngủi đánh hạ cơ nghiệp to lớn như vậy. Ngươi nói không sai, Công Thâu Tử cũng chính là một phần tử của Cơ thị gia tộc ta, chỉ là sau khi Đại Chu ta bị huỷ diệt, hắn mới quật khởi, Thánh nhân Công Thâu Tử, hắn là Thánh nhân, hiện tại ta trọng trưởng Cơ thị gia tộc, tự nhiên trong lòng hắn không phục, vậy mới có nội đấu gia tộc, cũng không muốn tổn thương nguyên khí, phân ra thắng bại, người thắng là gia chủ, hiệu lệnh người kia.
- Người thắng là gia chủ, hiệu lệnh người kia? Chung Sơn rốt cuộc hiểu rõ.