Sau đó là kỳ nghỉ chiến năm ngày, trong lúc đó, dao ngôn của bần đạo về Tây Tư Nhĩ thân vương không ngừng truyền về trong quốc nội Tạp Đặc. Lúc này các đại quý tộc trong nước Tạp Đặc đã bắt đầu liên hợp lại, hướng quốc vương Tạp Đặc gây áp lực, yêu cầu nghiêm trị hung thủ giết người Tây Tư Nhĩ thân vương. Quốc vương vốn biết chân tướng tạm thời từ chối, đây đại khái là lần đầu tiên trong đời hắn gánh trách nhiệm cho Tây Tư Nhĩ, không nghĩ tới tại dưới áp lực của bần đạo cũng làm được.
Chuyện tình trong nước Tạp Đặc tuy rằng tạm thời còn ảnh hưởng không đến quân Tạp Đặc đóng quân ngoài thành Tạp Tháp Nhĩ, nhưng mà, nhiều ít cũng có chút phong thanh truyền tới, không chỉ có khiến sĩ khí của binh lính hơi có giảm xuống, còn khiến cho nhị hoàng tử từng có xích mích với Tây Tư Nhĩ thân vương càng thêm đắc ý. Hắn bắt đầu không kiêng sợ gì tại bên trong quân doanh đi lại khắp nơi, chế tạo sự tình, ý đồ bức bách Tây Tư Nhĩ thân vương nhượng lại quyền chỉ huy.
Đương nhiên, hắn còn không có ngốc đến trình độ trực tiếp đi tìm hổ hoàng quân đoàn gây phiền toái, như vậy, ngân hồ quân đoàn liền trở thành vật hy sinh cho hắn xây dựng uy tín, ỷ vào thân phận tôn quý của hắn, hắn đã liên tiếp vài lần đem vài vị quan quân trong ngân hồ quân đoàn ra đánh bằng roi, thái độ cực kỳ hung hăng càn quấy.
Mà quân đoàn trưởng Mãi Mãi Đề của ngân hồ quân đoàn mấy lần tìm Tây Tư Nhĩ kháng nghị, đều bị Tây Tư Nhĩ thân vương khuyên bảo trở về, nhưng mà lời hay nói không ít, thực tế tác dụng lại là không có một chút. Tây Tư Nhĩ thân vương nhiều nhất chính là răn dạy và quở mắng nhị hoàng tử một chút chẳng lẽ còn thật có thể động thủ đánh hắn sao? Nhưng mà nói mấy câu vô thưởng vô phạt sao có thể làm cho nhị hoàng tử thu liễm đây?
Vì thế nhị hoàng tử bị Tây Tư Nhĩ răn dạy và quở mắng lại càng trút giận lên trên ngân hồ quân đoàn, hơn nữa lại ngày càng thậm tệ hơn lên ngân hồ quân đoàn. Mãi Mãi Đề nhìn thấy tình cảnh như thế cũng không dám đi tìm Tây Tư Nhĩ thân vương rồi nữa, đành phải nén giận. Không có biện pháp a, người ta binh nhiều tướng mạnh, cũng không phải là ngân hồ quân đoàn có thể chính diện đối kháng. Bất quá, trong lòng của hắn, mầm móng cừu hận đang nảy nở, hơn nữa, hắn và binh lính của hắn giống nhau, không còn tín nhiệm Tây Tư Nhĩ thân vương rồi nữa.
Vào thời điểm mấu chốt này, âm mưu mà bần đạo mưu đồ đã lâu, rốt cục đang trong vô thanh vô tức phát động.
Bởi vì lần gần nhất, nam nhân trên thảo nguyên đều đi đánh giặc, trong nhà hiện tại chỉ có người già, phụ nữ và trẻ em. Mà sau đó hết lần này tới lần khác, mọi người lại thường xuyên phát hiện có không ít dân du mục đều bị bọn cướp cưỡi ngựa hung hãn tàn nhẫn sát hại, những bọn cướp này không chỉ có to gan lớn mật, ngang nhiên ngay tại phụ cận đại quân đóng quân càn quấy, hơn nữa còn hung ác dị thường, giết người ngay cả người già và trẻ em cũng không buông tha, nữ tử phàm là hơi có tư sắc tư sắc tất trực tiếp bị bắt đi, từ đó về sau không có tung tích. Khoảng thời gian ồn ã này trên thảo nguyên làm lòng người không khỏi bàng hoàng.
Vì thế, để phòng ngừa vạn nhất, mọi người nhao nhao tụ tập tới một cái địa phương an toàn, dù sao nhiều người vẫn là có cảm giác an toàn. Hơn nữa, nơi này còn có thê tử của thiếu quân đoàn trưởng ngân hồ quân đoàn, có một đội bảo vệ trăm người bảo hộ an toàn cho nàng. Thê tử của thiếu soái ngân hồ quân đoàn là một vị mỹ nữ điển hình trên thảo nguyên, tuy rằng không đẹp tuyệt mỹ thế gian hiếm có như Hương Hương công chúa, nhưng mà dù sao cũng là thê tử của bá chủ thảo nguyên tương lai, tư sắc đương nhiên không tầm thường.
Bởi vì có sự bảo hộ của quân đội, cho mọi người một loại cảm giác an toàn, cho nên tại nơi này tụ tập có gần một ngàn người. Nơi này kỳ thật vốn chẳng quá là tiểu phu thê người ta vì ước hội của mình mà xây dựng nơi đóng quân lâm thời thôi. Bởi vì trong quân không được mang nữ nhân, mà tiểu thiếu gia của ngân hồ quân lại là mới cưới, đang là thời gian ngọt ngào, cho nên nhịn không được mang đến nơi này an trí nơi này, sau đó thừa dịp lúc tuần tra đến đây tình tứ một phen.
Nơi đóng quân lớn như vậy đương nhiên giấu không qua được tai mắt của quân cận vệ Tạp Đặc, trong mấy ngày nay, bọn hắn đóng giả bọn cướp cưỡi ngựa khắp nơi gây án, đã bắt đầu hình thành quy mô cùng vỏ bọc. Bọn hắn đầu tiên đi tìm hiểu một phen, nhìn xem trong các lều vải trên thảo nguyên có mỹ nữ hay không, nếu là có, bọn hắn mới động thủ, nếu như không có, bọn hắn cũng không dễ dàng giết loạn.
Bọn hắn một là sợ giết nhiều bị bại lộ, quân pháp của Tây Tư Nhĩ thân vương rất nghiêm khắc. Thêm một vấn đề nữa là sợ phiền toái, thi thể và lều trại còn đỡ, nhưng mà nhiều dê bò như vậy phải làm sao a? Mang về để cho người ta thấy đây không phải là không đánh mà khai sao? Ngay tại chỗ giết chết hoặc bỏ đi liền sẽ khiến người khác hoài nghi, có bọn cướp cưỡi ngựa nào không cần dê bò gia súc đây?
Ngay ngày thứ hai Tạp La thắng lợi, các trưởng quan của quân cận vệ Tạp Đặc nhận được hội báo thăm dò của thủ hạ, nói có một tuyệt sắc mỹ nữ đang ở tại một vùng tập trung nhiều người. Người báo tin đem cô gái đẹp kia thổi phồng lên là thế gian hiếm có, thiên hạ vô song. Mấy quan quân lập tức đều hưng phấn lên, cao hứng đến nỗi nhảy dựng lên.
Bọn hắn cao hứng là có nguyên nhân, bởi vì nhị hoàng tử gần đây nhu cầu rất lớn, bọn hắn đều cung ứng không nổi, hơn nữa nhị hoàng tử đối với phẩm chất nữ nhân bọn hắn cung cấp đưa ra phê bình, vì thế dưới tánh khí táo bạo hung hăng của nhị hoàng tử mắng cho bọn hắn một trận. Cuối cùng uy hiếp nói, nói, tìm không thấy nữ nhân làm cho hắn thỏa mãn, hắn sẽ đem bọn hắn biến thành thái giám hết. Cho nên, các vị quan quân mới cao hứng như thế, đây chẳng phải là tin tức có thể cứu tiểu đệ đệ của bọn họ sao?
Hơn nữa nhị hoàng tử từng đồng ý, nếu như có người tìm được cho hắn một mỹ nữ giống như Hương Hương công chúa, hắn liền lập tức thăng lên một cấp bậc cho người cống hiến mỹ nữ. Đó là lên một bậc a? Vạn phu trưởng lập tức thành sư đoàn trưởng, phải lập biết bao quân công mới có thể lên được a? Vài vị quan quân nào còn có chút do dự đây?
Khi đang cực kỳ vui mừng muốn động thủ thì lại được một người tỉnh táo trong số bọn hắn ngăn cản, hắn nói :" Không đúng a? Bọn hắn chính là có hơn một ngàn người, hơn nữa còn có một trăm vệ binh bảo hộ, ta hoài nghi bọn họ có thể là người nhà của cao tầng ngân hồ quân đoàn. Nếu động đến, chỉ sợ sự tình sẽ ầm ĩ a?"
"Ân! Không sai! Nếu vạn nhất bị Tây Tư Nhĩ thân vương phát giác, đầu của chúng ta cho dù có nhị hoàng tử cũng giữ không được a?" Gã còn lại nói.
" Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ngồi chờ bị nhị hoàng tử cắt rớt tiểu đệ đệ làm thái giám sao?" Một tên gia hỏa bi phẫn nói.
"Có rồi, chúng ta đi tìm nhị hoàng tử điện hạ, nhìn xem ý tứ của hắn. Chỉ cần hắn bảo chúng ta động thủ, ha ha, cho dù là Tây Tư Nhĩ thân vương tìm tới chúng ta cũng không cần sợ!" Tiểu tử mở đầu âm hiểm nói.
" Ý kiến hay!" Vài người sôi nổi tán thành, sau đó liền đi bẩm báo cho nhị hoàng tử.
Nghe xong báo cáo của bộ hạ, nhị hoàng tử cực kỳ kiêu ngạo nói với các quan quân thủ hạ :" Tất cả đều là một lũ ngu ngốc, cũng không biết làm cho sạch sẽ sao? Không phải chỉ có một trăm chiến sĩ, hơn ngàn người lão ấu (người già và trẻ con) sao? Diệt sạch cho ta, một người cũng không lưu lại, chỉ cần làm sạch sẽ, không có lưu lại dấu vết, chuyện gì cũng do ta chịu thay các ngươi."
Vì thế, xế chiều hôm đó, một ngàn quân cận vệ Tạp Đặc tinh nhuệ nhất thừa dịp bóng đêm đột nhiên hiện ra tại trong doanh địa. Đối với dân chăn nuôi vô tội trong doanh địa triển khai giết hại, tiếng gào hoảng sợ của mọi người cùng tiếng cuồng tiếu của bọn người xâm nhập đan xen vào nhau. Một trăm người của ngân hồ quân đoàn căn bản phản ứng không kịp, đều bỏ mình. Suốt hơn một giờ sau, đám người xâm nhập mới lần nữa biến mất trong bóng đêm, để lại thi thể đầy đất cùng lều trại bị lửa đỏ hừng hực thiêu đốt.
Sự tình làm phi thường sạch sẽ, toàn bộ dân chăn nuôi ở đây bị diệt khẩu, hơn nữa chiến sĩ quân cận vệ Tạp Đặc còn cẩn thận kiểm tra mấy lần, xác nhận không có để lại bất luận cái gì làm bại lộ thân phận. Hơn nữa còn ở mỗi cỗ thi thể bổ thêm một đao, thủ đoạn xử trí như vậy bình thường đích xác không có sơ hở.
Nhưng mà không để lại điểm manh mối, làm sao có thể khơi mào tranh chấp đây? Âm mưu của bần đạo còn có tác dụng sao? Khi bọn hắn lên ngựa trở về, một người ngồi trên lưng ngựa, không ngừng ở trên mặt đất bỏ lại một ít đồ vật, đều là trang sức hắn tùy tay tại trong doanh địa. Tin tưởng, có chỉ dẫn của số vật phẩm này, cho dù là người mù đường cũng có thể đi theo.
Khi bọn hắn về lại đại doanh, chính là đang lúc đêm khuya, nhị hoàng tử cả đêm chưa ngủ, chính là vì chờ đợi mỹ nữ do các thủ hạ mang đến. Đợi khi các thủ hạ trở về, mang theo cái bọc hẹp và dài đưa tới trướng bồng của nhị hoàng tử rồi rời khỏi, hắn lập tức hưng phấn vô cùng tiến tới.
" Oa ha ha! Quả nhiên là mỹ nữ a! "Nhị hoàng tử cười dâm đãng.
" Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì "" Một cái giọng nữ dễ nghe hoảng sợ cả giận nói :" Phu quân ta là thiếu đoàn trưởng của ngân hồ quân đoàn, ngươi không được làm ẩu, hắn biết sẽ giết ngươi."
"Ân!" Nhị hoàng tử sau khi biết được thân phận của người ta, bắt đầu có chút do dự, nhưng mà lập tức đã bị hắn vứt bỏ. Hiện tại nàng là ai không sao cả, ai kêu nàng đã biết chuyện xấu của mình rồi? Chẳng lẽ thả nàng trở về để rêu rao thân phận mình là đóng giả bọn cướp trên thảo nguyên nơi nơi giết người, còn cướp bóc mỹ nữ sao? Nghĩ đến chỗ mấu chốt, nhị hoàng tử liền không có cố kỵ nữa, hắn nhe răng cười nói : "Ngươi cho dù là Hương Hương công chúa, hôm nay cũng phải theo đại gia, ha ha !"
" Ngươi đừng hòng, tên súc sinh này! Cho dù ta chết, thành quỷ cũng không tha cho ngươi!" Trên thảo nguyên nhiều người cương liệt, vị nữ tử này cũng không phải người tham sống sợ chết.
" Ha ha! Vậy ngươi trước hết cùng với tên súc sinh này khoái hoạt đi? Ha ha!" Nhị hoàng tử sau đó bắt đầu cưỡng bức.
Nàng kia sớm đã bị trói chặt tay chân, chỉ có thể giãy dụa vô ích, kêu gào cùng tức giận mắng. Cuối cùng, nhị hoàng tử hoặc là quá đắc ý, hoặc là quá sơ suất, hắn không ngờ cô gái kia từ trên giường mãnh liệt bổ nhào qua, hắn đang bận cởi quần áo, không kịp né tránh, bị một đầu đụng ngã xuống đất, mà trớ trêu là, mặt của nàng kia rơi theo xuống bộ vị eo lưng của nhị hoàng tử, bị một khúc thẳng tắp chạm vào mặt. Thân thể thuần khiết của mình bị ác ma kia làm nhơ bẩn, ngay cả mặt mình cũng bị cái đồ vật bẩn thỉu kia đụng chạm tới, làm cho nàng kia xấu hổ và giận dữ muốn chết, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, trực tiếp phát động vũ khí duy nhất của nàng không có bị trói buộc - hàm răng, hung hăng cắn lấy địa phương yếu ớt nhất của nhị hoàng tử.
" A a a ~ ~!" Tiếng kêu thảm thiết của nhị hoàng tử, bần đạo ở trong thành cơ hồ cũng có thể nghe thấy.
Chờ đến khi người ở bên ngoài nghe thấy không ổn, nhanh chóng đi vào cứu trợ, mới phát hiện, nàng kia còn đang cắn vào cái phần hạ thân của nhị hoàng tử. Bọn hắn lúc ấy là thúc thủ vô sách, lôi kéo không dám lôi kéo, đánh cũng không dám đánh, bởi vì đánh không chừng cô gái kia còn cắn ác hơn. Nhị hoàng tử hiện tại kêu gào vô cùng thê thảm, cuối cùng vẫn là cô gái kia sau khi thành công đem nửa cục thịt kia cắn đứt mới chấm dứt, còn nhị hoàng tử thì đau đến ngất luôn.
Sau đó được mục sư theo quân trị liệu xong, ngoại thương của nhị hoàng tử mới tốt hơn một chút, chỉ là ngắn hơn một đoạn mà thôi. Nhị hoàng tử trong cơn tức giận, hắn lập tức người đến dụng các loại phương pháp tra tấn cô gái kia, mãi cho đến buổi trưa ngày hôm say, mới đem người sống giết chết. "Ném ra cho sói ăn!" Nhị hoàng tử chưa hết giận nói.
Mà vừa lúc này, thiếu soái của ngân hồ quân đoàn cũng cảm giác không ổn, bởi vì có một hội nghị khẩn cấp làm cho hắn phải tạm thời rời khỏi giai nhân, về lại quân đoàn, tuy nhiên khi về lại không ai nói là có họp? Đó là do trinh sát của bần đạo an bài, mục đích là để cho hắn tạm thời rời khỏi cái địa phương nguy hiểm kia. Bởi vì hắn nếu cũng chết đi thì thảm kịch nơi này không còn dễ dàng làm cho người ta phát hiện nữa rồi.
Sau khi hắn phát hiện bị mắc mưu, lập tức nghĩ đến là có người nghĩ kế làm hắn rời đi, chờ sau khi hắn phản hồi lại nơi đóng quân, chỉ vẻn vẹn phát hiện thi thể đầy đất hắn cơ hồ bị cảnh tượng trước mắt dọa cho choáng váng. Nhị Hắn và các tùy tòng kêu gào bắt đầu tìm kiếm thi thể thê tử, nhưng mà cũng không có tìm được. Sau đó bọn hắn đành phải tìm kiếm manh mối khắp nơi. Rốt cục một thủ hạ đã phát hiện vật phẩm rơi rớt trên đường.
Có manh mối này, làm cho bọn họ hân hoan vui mừng, mấy chục người theo vật phẩm rơi xuống đuổi theo. Thẳng cho tới hừng đông, không ngờ phát hiện, bọn hắn đã tới trước cửa đại doanh quân cận vệ Tạp Đặc. Điều này cơ hồ làm cho tất cả mọi người minh bạch tất cả sự tình từ đầu đến cuối, thậm chí cả thời gian gần nhất, chuyện tình bọn cướp cưỡi ngựa hung hăng ngang ngược cũng đều rõ ràng.
Nóng ruột vì an nguy của thê tử, thiếu quân đoàn trưởng không để ý đến khuyên can của thủ hạ, cứ như vậy mang theo mấy chục người tới nơi đóng quân lớn tiếng la hét ầm ĩ muốn gặp nhị hoàng tử đòi giải thích. Đám thủ vệ làm sao để bọn họ vào mắt a? Căn bản không cho tiến vào, hai bên tranh cãi ầm ĩ hấp dẫn rất nhiều chiến sĩ quân cận vệ đến xem náo nhiệt, Mà vừa lúc này, bên trong mang ra một cái bọc da dài và hẹp.
Chứng kiến hình dáng quen thuộc trong các bọc da, thiếu quân đoàn trưởng lập tức đánh qua tới, đem cái bọc mở ra, chỉ thấy bên trong lăn ra một nữ thi trần trụi. Chính là thê tử của hắn, trên thi thể của nàng chi chít vết thương, vú đã bị cắt rớt, vô cùng thê thảm.
"A!" Thiếu quân đoàn trưởng phẫn nộ lập tức rút yêu đao ra, muốn vọt tới bên trong cùng nhị hoàng tử liều mạng, lại bị thủ hạ của hắn gắt gao kéo lại.
"Trở về báo cáo quân đoàn trưởng, hướng hắn đòi công đạo!" Thủ hạ cũng là vẻ mặt đẫm nước mắt khuyên nhủ. Nơi này là nơi đóng quân của người ta, cứ như vậy xông lên trước, đây không phải là tìm chết sao?
"Ân!" "Thiếu quân đoàn trưởng chung quy không phải đứa ngốc, ôm thi thể thê tử muốn đi ra ngoài, mà quân sĩ Tạp Đặc cũng không dám tự tiện làm chủ, nói như thế nào người ta cũng là quân đoàn thiếu chủ, cùng đám tiểu binh tiểu tốt bọn họ không cách nào so sánh được.
Vừa lúc đó, một mũi tên đột nhiên bắn lén ra, trúng ngay sau gáy của thiếu quân đoàn trưởng, xung lượng thật lớn còn đẩy theo thi thể của hắn lên trước hai bước, đáng thương hắn mới vừa đạt chiến sĩ dưới cấp hoàng kim cứ như vậy chết bởi mũi tên bắn lén. Bắn tên chính là một trong mấy người quan quân Tạp Đặc phụ trách cướp bóc, hắn nhìn thấy sự tình bại lộ, liền tiên hạ thủ vi cường, bằng không, việc này truyền ra ngoài, nhị hoàng tử tuyệt đối là không có việc gì, nhưng bọn hắn mấy người tuyệt đối đều chết chắc rồi.
Tiếp theo hắn hạ lệnh một tiếng, quân nhân Tạp Đặc đồng loạt tiến lên, đem mấy người của ngân hồ quân đoàn toàn bộ đều giết chết. Sau đó, một bên để cho những người khác chuẩn bị vùi lấp thi thể, một bên hướng nhị hoàng tử hội báo.
" Cái gì? Các ngươi đem thiếu gia của ngân hồ quân đoàn giết rồi?" Nhị hoàng tử sau khi nghe xong, cực kỳ hoảng sợ, người này không giống như những người khác. Đứa con của một quân đoàn trưởng xem như đại quý tộc, cho dù hắn là hoàng tử cũng không dám sỉ nhục hắn chứ đừng nói đến động thủ với hắn. Nhưng mà hiện tại không ngờ chết ở quân doanh của mình, còn là bị người của chính mình giết chết, đây chính là đại sự a!
"Thật có lỗi, hoàng tử điện hạ, thuộc hạ cũng là bất đắc dĩ a? Hắn đã phát hiện thi thể nữ nhân kia, như vậy, toàn bộ hoạt động của chúng ta cơ hồ đều bị hắn biết. Ta sợ tin tức này tiết lộ ra ngoài đối với ngài bất lợi a? "Người sĩ quan kia vội vàng giải thích nói.
"Các ngươi là đám ăn hại, ta có nói với các ngươi như thế nào? Phải làm cho sạch sẽ, các ngươi như thế nào nhất định không nghe đây? Người ta nhanh như vậy có thể tìm tới tận cửa rồi, các ngươi làm ăn thế nào không biết?" Nhị hoàng tử tức giận nói.
" Chúng ta đã làm phi thường cẩn thận, nhưng cũng không biết bọn họ là làm sao tìm được a?" Người sĩ quan kia ủy khuất nói.
" Cái gì cũng đừng nói nữa, ta chỉ hỏi ngươi một câu, tin tức này có thể hay không che dấu được nữa?" Nhị hoàng tử hung tợn nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
" Rất khó! "Người sĩ quan kia buồn bực nói : "Đây chính là tại cửa quân doanh a, lúc ấy chiến sĩ vây xem không có một vạn cũng có tám nghìn, làm sao có thể giấu diếm được a?"
" Phế vật! Các ngươi đều là một đám phế vật!" Nhị hoàng tử nổi giận mắng :"Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mặc cho ngân hồ quân đoàn tìm tới tận cửa sao?"
" Hoàng tử điện hạ, biện pháp duy nhất hiện tại chính là tìm Tây Tư Nhĩ thân vương nghĩ biện pháp, hắn nói chuyện, những tiện dân thảo nguyên này chắc sẽ nghe, hơn nữa trí mưu của hắn cũng nhiều, nói không chừng có thể nghĩ ra khả năng giúp ngài đấy?" Người sĩ quan kia đề nghị nói.
" Nhưng mà hắn nhất định sẽ giúp ta sao?" Nhị hoàng tử do dự nói :"Ta đã không ít lần gây phiền toái cho hắn a?"
" Hắn dù sao cũng là thúc thúc ngài, thế nào cũng không thể bỏ mặc ngài, nhiều nhất quở mắng một trận thôi. Hơn nữa, hắn cũng phải nghĩ cho thể diện của vương thất cùng vinh dự của quân cận vệ, ta nghĩ hắn không có khả năng xử trí như lần trước. Dù sao ngài cũng là hoàng tử a?" Người sĩ quan kia lại khuyên.
" Vậy được rồi! "Nhị hoàng tử bất đắc dĩ đáp ứng nói.
Tiếp theo hắn đi vào đại doanh hổ hoàng quân đoàn, đem sự tình hướng Tây Tư Nhĩ thân vương thành thật khai báo.
" Cái gì?" Tây Tư Nhĩ thân vương không có tin tưởng lỗ tai của mình, tức giận hỏi :" Ngươi nói ngươi cưỡng gian rồi giết chết con dâu của ngân hồ quân đoàn trưởng, còn đem thiếu chủ của ngân hồ tìm tới tận cửa rồi cũng giết đi?"
"Dạ!" Nhị hoàng tử đầy bụng ủy khuất nói : "Ta cũng không muốn giết nàng a? Ai bảo con xú nữ nhân kia cắn rớt tiểu đệ đệ của ta, bị nó cắn còn nửa khúc, ta mới tức giận đem nàng giết đi."
"Kháo!" Tây Tư Nhĩ thân vương trực tiếp tát cho hắn một cái, đồng thời mắng to :" Nửa khúc còn lại tự tay ta giúp ngươi chặt xuống!"