Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 739: Hắc Ám giới





"Không sai, chính là nơi đây. Ngươi trước kia dám vô lễ với ta như thế, để cho ta thành trò cười trước mặt chư thần. Ta vẫn hận không thể tươi sống băm chết ngươi, đáng tiếc là không có cơ hội. Thế nhưng, hôm nay rốt cục ta đã bắt được cơ hội này rồi. Ha ha." Âm Mưu Thần cười to nói: "Mặt khác, ta còn có một việc muốn nói cho ngươi biết. Cái Truyện Tống Trận kia thật ra có thể thông hướng không ít Vị Diện, trong đó có Địa ngục, mà tên tiểu tử phát động ma pháp trận thật ra có thể trực tiếp đưa các ngươi đi tới Địa ngục. Hắn lại nghe theo lời dặn của ta, dứt khoát bán đứng các ngươi luôn. Ha ha, bản thân bị người được mình cứu mạng bán đứng, tư vị đó không tệ chứ?"

"Cái gì?" Mân Nhi vừa nghe nhất thời gấp đến độ dậm chân khóc rống lên nói: "Phu quân, ta thật sự không biết ca ca ta lại dám bán chúng ta. Hắn, hắn...!"

"Ha hả, đừng khóc, tấm lòng của ngươi ta còn không rõ ràng hay sao? Bằng không ngươi cũng không đi theo ta tới đây rồi. Thật ra ngươi cũng là người bị hại mà?" Bần đạo mỉm cười an ủi: "Chuyện này cũng không có gì to tát cả, cùng lắm chỉ là đi dạo thêm một chuyến mà thôi."

"Ha ha. Đi dạo một chuyến?" Âm Mưu Thần cười to nói: "Ngươi thấy ngu chưa? Đến chỗ của ta còn muốn rời đi sao? Quả thực nằm mơ. Ngươi chưa có hỏi thủ hạ của ta và vài trăm triệu quân đội có đồng ý hay không đó?"

"Ai dà, nói thật ra, ta thật sự không có xem ngươi như là trở ngại." Bần đạo cười lạnh nói: "Con người của ta đúng là không dễ dàng kết thù. Nhưng mà một khi đã kết, vậy thì sẽ không chết không thôi. Ngươi cần phải suy xét kỹ đi!"

"Ngươi làm ta sợ nha, hình như ta bị hù dọa đến mức ngu ngốc rồi đó!" Âm Mưu Thần nhất thời giận dữ nói."Chỉ là một tên chủ thần cấp một nho nhỏ thì có chỗ nào đặc biệt hơn người chứ? Hơn nữa còn ở trên địa bàn của ta, ngươi vẫn dám lớn lối như thế, quả thực là không biết sống chết, tiểu tử thúi, ta sẽ khiến cho ngươi chết rất khó coi!"

"Hừ, vậy thì tới đi. Bản thân ta muốn nhìn rốt cuộc là ai sẽ chết rất khó coi."Bần đạo khinh thường nói.

"Tốt, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi." Âm Mưu Thần rống lớn nói: "Mấy tiểu tử, diệt hết đám phế vật này cho ta."

"Vâng." Theo sau Âm Mưu Thần ra lệnh một tiếng, đám sinh vật bao vây chung quanh chúng ta đột nhiên như sóng thủy triều ập đến chúng ta.

Bần đạo nhìn kỹ thì thấy đám quái vật kia có chủng loại rất nhiều, trong đó phần lớn là ma thú Ám hệ do ngưng tụ mà thành linh thể, cũng có Ám hệ ma thú đã ngưng tụ thành thật thể, còn có một ít ma thú Ám hệ biến chủng, đặc biệt là Hắc Ám Long tộc, thực lực mạnh mẽ có thể so sánh với Độc long tộc. Đám sinh vật xông lên đầu tiên thực lực không mạnh, nhưng mà số lượng quá nhiều, nguyên một mảng chi chít ma thú chen chúc nhau lao tới, không biết có bao nhiêu vạn con nữa, sợ rằng dưới mệnh lệnh của Âm Mưu Thần, tất cả ma thú bên trong Hắc Ám giới đều đã tập hợp đến nơi này rồi.

Thế nhưng, loại trận chiến nho nhỏ này không có nằm ở trong mắt của ta nổi. Nếu như lúc trước ta bị lừa gạt vào đại bản doanh, chúng ta có lẽ không có cơ hội chạy trốn giữ mạng. Nhưng mà bây giờ, hắc hắc, bần đạo không làm cho tên Âm Mưu Thần này hối hận là không thể được mà.

Nghĩ tới đây, bần đạo giơ tay phóng xuất Thiên Không Thành ra ngoài. Tòa thành to lớn từ trong không gian cầu hiện ra ngoài. Chẳng qua tốc độ nó xuất hiện quá nhanh, người bình thường cũng không thể nào thấy rõ. Bởi vì bản thân tòa thành có trọng lượng kinh người, tốc độ bành trướng cũng nhanh, từ đó sinh ra lực lượng áp bách khổng lồ, những đầu Ám hệ ma thú cản đường trên bầu trời toàn bộ bị chấn vỡ thành phấn vụn, chết không toàn thây. Chỉ có một lần xuất hiện, tòa thành có phương viên trăm dặm đã trực tiếp hủy diệt không biết bao nhiêu ma thú, tình cảnh cực kỳ kinh khủng.

Lúc này đám ma thú bao vây chung quanh chúng ta đã triệt để biến mất rồi, trên mặt đất chỉ còn thưa thớt mấy con. Bần đạo mặc kệ hết thảy, trực tiếp bay vào trong tòa thành, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng tiến hành chuẩn bị chiến đấu.

"Đây, đây là vật gì?" Âm Mưu Thần sợ hãi hỏi.

"Ta mới xây được một tòa pháo đài chiến tranh, kính xin chỉ giáo." Bần đạo cười nói.

"Hừ, có thêm vật này cũng đừng mong tránh thoát được bàn tay của ta, thoạt nhìn cũng không phải tệ lắm, ngươi chết rồi ta sẽ tiếp thu dùm cho." Âm Mưu Thần cười như điên nói: "Các con, giết hết cho ta, bắt giữ tòa thành và hàng hóa trong đó, ta sẽ có trọng thưởng."

"Gừ..." Một đám ma thú gầm thét chói tai, từng nhóm lớn sinh vật bắt đầu tấn công chúng ta lần nữa.

"Ha hả, đúng lúc tòa thành này từ khi thành lập tới nay còn chưa có trải qua chiến tranh kiểm nghiệm, đành mượn ngươi làm mục tiêu đầu tiên vậy." Bần đạo hào khí bốc lên tận trời, nói: "Vong Ưu chịu trách nhiệm thu thập cao thủ lọt vào bên trong, Thất công chúa phụ trách chỉ huy toàn thể Thạch tượng quỷ và Thần Quái, những người còn lại theo ta đi xem náo nhiệt."

"Dạ." Thất công chúa lập tức đáp ứng một tiếng rồi chạy vào phòng chỉ huy, nơi đó có khối Thổ thủy tinh có thể tùy thời ra lệnh cho binh mã toàn thành.

Mà Vong Ưu thì trực tiếp bay đến chỗ Ma Lực Hoàn, mượn lực lượng từ Ma Lực Hoàn để đối kháng với nhóm cao thủ của Âm Mưu Thần.

"Ha hả, tốt." Những người còn lại đi theo ta đứng ở trên tòa cung điện cao nhất, cẩn thận quan sát quá trình chiến đấu.

Ngay khi đại quân Hắc Ám ma thú của Âm Mưu Thần tiếp cận tòa thành, Thất công chúa là người đầu tiên ra chiêu. Dưới mệnh lệnh của nàng, toàn bộ tường thành đột nhiên hiện ra hơn một trăm vạn cặp mắt đỏ tươi, khiến cho khung cảnh cả tòa thành thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị. Tiếp theo, trong những cặp mắt đó đột nhiên bắn ra từng đạo ánh sáng hủy diệt đỏ sẫm. Luồng ánh sáng đỏ sẫm này có uy lực phi thường ghê gớm, đặc biệt là lực lượng xuyên thấu và xạ trình cực xa, quả thực làm cho người ta kinh hãi. Mỗi đạo ánh sáng đều có thể bắn ra xa vạn thước, ma thú trên đường lao tới gặp luồng ánh sáng này đều bị xuyên thủng thân thể.

Nếu như đánh vào bộ vị không trọng yếu tối đa cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi, nhưng mà một khi đánh trúng ma hạch khẳng định sẽ mất mạng tại chỗ. Mà đám Thạch tượng quỷ của ta đều được Thần Phù cường hóa thuộc tính chính xác, cho nên kích thứ nhất trên căn bản đều trúng vị trí yếu hại. Chỉ có đợt thứ nhất bắn ra ít nhất đã giết chết hơn ba mươi vạn ma thú. Đồng thời trọng thương vô số, ai bảo bọn hắn sắp hàng chặc chẽ làm gì chứ? Một đạo ánh sáng xuyên thủng mười mấy người cũng không kỳ lạ, tệ lắm cũng có thể xuyên thủng vài ba đầu. Dù sao lần này đã làm cho quân đội địch nhân trở nên thưa thớt không ít.

Mặc dù đám ma thú tấn công đợt đầu tiên này cũng chỉ là pháo hôi mà Âm Mưu Thần dùng để dò xét tòa thành. Nhưng khi nhìn thấy bọn chúng bị giết chết dễ dàng như thế, hắn vô cùng kinh ngạc nói: "Không nghĩ tới ngươi còn có một chút bổn sự, chỉ tiếc rằng dựa vào thứ này cũng không thắng được ta."

Quả nhiên, sau đó Âm Mưu Thần lên tiếng thúc giục, đám ma thú pháo hôi không hề lui bước, ngược lại triển khai xung phong càng thêm mạnh mẽ. Ý đồ đến gần tòa thành, tiến hành tàn sát. Thế nhưng Thất công chúa không để cho hắn được như ý. Nàng không ngừng ra lệnh tăng hỏa lực liên tiếp giảm đi số lượng Hắc Ám ma thú, đến khi bắn xong ba lượt địch nhân rốt cục tiếp cận tòa thành, nàng mới chính thức hạ lệnh một nửa Thạch tượng quỷ xuất kích, một nửa khác tiếp tục lấy phương thức pháo đài tiến hành trợ giúp.

Nhóm Thạch tượng quỷ lần đầu tiên nhận được mệnh lệnh thực chiến lộ vẻ cực kỳ hưng phấn, bọn chúng nhanh chóng thoát khỏi tường thành, tự do bay lượn trên bầu trời. Sau đó gào thét ầm ĩ nhào đầu về phía đám Ám hệ ma thú, quân đội ma thú vốn bị dùng làm pháo hôi căn bản không đủ lực ngăn cản bọn chúng.

Mà lúc này chúng ta mới kinh ngạc phát hiện, những con Thạch tượng quỷ này lại được Thất công chúa chỉ dạy, hiểu được đạo lý phối hợp chiến đấu, bọn chúng phân ra ba đầu hoặc năm đầu, tạo thành một tiểu đội chiến đấu, bay lượn qua lại trong đàn ma thú. Đối thủ bình thường bọn chúng dùng móng vuốt sắc bén hoặc cặp cánh sắc nhọn để giải quyết, đụng tới đối thủ tương đối mạnh, thì cùng nhau dùng Hủy Diệt Xạ Tuyến hoặc năng lượng cầu thuộc tính Yên Diệt chào hỏi. Cho dù đánh không chết đối thủ cũng tuyệt đối không ham chiến, liền bay tìm người khác động thủ, để cho chiến hữu phía sau tiêu diệt hắn.

Mặc dù nhìn từ ngoài mặt nhóm Thạch tượng quỷ phi hành không có quy luật chút nào, nhưng mà ở trong mắt bần đạo cũng nhìn ra một vài chỗ, bọn chúng rõ ràng dựa theo trận thế Cửu Cung Bát Quái tiến hành thao diễn, vì thế tốc độ phi hành rất nhanh mà không bị va chạm lẫn nhau, lại còn làm tăng lên tần suất công kích. Đồng thời còn có thể mê hoặc địch nhân. Những đầu ma thú bị trận pháp vây khốn, nhìn thấy Thạch tượng quỷ bay tán loạn khiến cho đầu váng mắt hoa, không biết công kích con nào mới tốt, mà thời điểm bọn chúng đang do dự đã bị Thạch tượng quỷ phanh thây, hoặc sẽ bị nhóm Thạch tượng quỷ ở trong tòa thành bắn tan xác. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com

Khi nhóm Thạch tượng quỷ tấn công, nhóm Thần Quái cũng không có thanh nhàn rảnh rỗi, các loại pháp thuật phụ trợ phô thiên cái địa gia trì lên đồng bạn. Dưới sự giúp đỡ của Ma Lực Hoàn, những pháp thuật này hiệu quả được tăng cường lên rất nhiều. Ngoại trừ gia tăng các loại thuộc tính pháp thuật cho Thạch tượng quỷ, bọn họ còn có ma pháp phòng ngự Ám hệ là Hắc Ám Hộ Thuẫn gia trì bảo vệ Thạch tượng quỷ.

Một pháp thuật khác đáng nhắc tới chính là Huyễn ảnh thuật. Bởi vì nhóm Thần Quái sử dụng pháp thuật phụ trợ đã tương đương với chủ thần đỉnh cấp, cho nên uy lực Huyễn ảnh thuật cũng được gia tăng uy lực, mỗi đầu Thạch tượng quỷ đều được huyễn hóa ra mấy trăm đầu Huyễn Ảnh Phân Thân. Mặc dù bên phía chúng ta chỉ bay ra vài chục vạn Thạch tượng quỷ, nhưng nhìn ở trong mắt thì chúng nó bay đầy trời. Trong phương viên trăm dặm cơ hồ bị quân đoàn Thạch tượng quỷ bao phủ triệt để. Hơn nữa Huyễn ảnh thuật còn có một đặc điểm đáng sợ, đó là không sợ bị đánh, mỗi phân thân giống với cái bóng của thật thể, đánh tới cũng không trúng, trừ phi đánh nát thật thể, hoặc là xua tan hiệu quả pháp thuật. Nếu không cái bóng đó sẽ không biến mất. Nhưng mà chủ pháp thuật phụ trợ của thần đỉnh cấp đâu có dễ dàng xua tan như vậy? Ít nhất phải có thực lực chủ thần cấp một mới có khả năng làm được.

Dĩ nhiên cái bóng cũng không có lực công kích, chúng nó chỉ có thể mê hoặc đám ma thú kia mà thôi, thế nhưng dùng để đối phó đám pháo hôi này là quá dư thừa rồi. Những đầu ma thú mù quáng phát động công kích, đa số là xuyên qua ảo ảnh đánh vào đồng bọn, chỉ có số ít đánh trúng thật thể Thạch tượng quỷ. Nhưng mà đặc tính Kim Diệu Thạch có khả năng chống cự ma pháp và phòng ngự vật lý là nhất đẳng. Nếu không cũng sẽ không cao giá như vậy rồi, cho nên quân đội ma thú cấp thấp này công kích lên người Thạch tượng quỷ căn bản là vô ích.

Quang Thần Quái biểu hiện làm cho đám người bần đạo gật đầu lia lịa, thật không hỗ là hàng cao cấp, cuối cùng cũng không uổng công ta hao tốn vô số của cải trên người bọn họ. Về phần Ám Thần Quái, chúng ta vốn cho rằng bọn họ không làm được gì, bởi vì tất cả ma thú nơi này đều có thuộc tính Ám hệ tinh khiết. Đối với trớ chú có độ kháng tính rất cao. Cho dù là chủ thần đỉnh cấp cũng không thể nào tiêu trừ ưu thế loại này. Giống như biển rộng tuy mạnh mẽ nhưng không thể làm hư hao một giọt nước, đạo lý là ở chỗ này.

Thế nhưng, chuyện tình làm cho chúng ta rất ngạc nhiên lại đột nhiên xuất hiện. Ám Thần Quái vào lúc này biểu hiện cho chúng ta thấy bọn họ kinh khủng chỗ nào. Thì ra bọn họ thường xuyên thi triển ra trớ chú, những không có nghĩa là bọn họ chỉ biết pháp thuật trớ chú Ám hệ. Mà bọn họ còn sở trường các loại ma pháp hệ khác. Tỷ như lần này, tập thể bọn họ sử dụng một loại Thiên Môn trớ chú uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Đó là Linh Hồn Thiêu Đốt, trớ chú Tâm linh hệ, làm cho kẻ trúng phải pháp thuật trực tiếp bị linh hồn hỏa công kích. Những đầu ma thú kia bất kể là thuộc tính hệ nào, tóm lại cũng phải có linh hồn chứ? Vậy thì nó nhất định phải thừa nhận hiệu quả của loại pháp thuật này. Khi mười hai đầu Thần Quái thi triển cấm chú siêu cấp này, quân đoàn Hắc Ám ma thú trong phương viên mấy trăm dặm nổi điên tập thể, toàn bộ thống khổ gầm thét vang trời. Rất nhanh sau đó linh hồn bị phá hủy trực tiếp ngã xuống đất bỏ mạng.

Đây là cấm chú tương đương với mười hai vị chủ thần đỉnh cấp liên thủ thi triển, uy lực tự nhiên là cực kỳ khủng bố, cho dù là chủ thần cấp một cũng phải bị ảnh hưởng nhất định, nhân vật cấp thứ thần sẽ phải trọng thương. Dưới cấp bậc Thiên sứ sáu cánh chắc chắn là chết ngay tại chỗ rồi.

Cấm chú vừa xuất hiện nhất thời trên chiến trường không còn một mống ma thú nào. Chỉ còn mười mấy vạn Hắc ám cao thủ còn đang đau khổ chống đỡ, sau đó một phần trong đó liền bị nhóm Thạch tượng quỷ quần đấu giết chết rồi, số còn lại thấy tình thế không ổn mau chóng chạy đi, cuối cùng thoát được một mạng. Tiêu diệt hết địch nhân, nhóm Thạch tượng quỷ cũng không bay trở về, lúc nãy chỉ là làm nóng người, bọn chúng còn không có mệt mỏi, pháp thuật phụ trợ trên người nhiều như vậy, không thể nào lãng phí được. Cho nên Thất công chúa ra lệnh cho bọn chúng tuần tra phía ngoài tòa thành, phòng ngừa địch nhân đánh tới bất ngờ.

Mặc dù nhiên kết quả này đã không kém, nhưng mà bần đạo vẫn tương đối tiếc nuối, bởi vì nơi này là Hắc Ám giới, hang ổ của người ta, cho nên thực lực Thạch tượng quỷ chỉ gia tăng lên một vị giai, vì thế đã bỏ sót rất nhiều tên đáng chết, thật là tiện nghi cho gã Âm Mưu Thần mà.

Hơn nữa, đạo cấm chú này mặc dù uy lực mạnh mẽ, đáng tiếc thời gian chuẩn bị tương đối dài, bằng không đã sớm thả ra sẽ không làm bại lộ quá nhiều bí mật của chúng ta. Hiện tại cũng tạm ổn, ta nghĩ, Âm Mưu Thần nếu không phải là kẻ ngu ngốc thì nhất định nên biết làm gì rồi chứ?

"Âm Mưu Thần." Bần đạo cao giọng cười nói: "Ngươi có chết chưa đó? Chưa có chết thì đi ra ngoài trả lời một cái."

"Dù ngươi có chết ta cũng không chết được." Thanh âm tức giận của Âm Mưu Thần lại truyền đến, hắn phẫn hận nói: "Đừng tưởng rằng, tiểu tử ngươi thắng một cuộc là giỏi rồi, ta còn chưa có thua đó?"

"Ha hả." Bần đạo buồn cười nói: "Sự thật đã chứng minh, ngươi từng nói mình có vài trăm triệu quân đội, hiện tại ở trước mặt ta hình như chỉ là một đám tro bụi thì phải? Căn bản không dùng được, tùy tiện phóng ra mấy cái cấm chú đã có thể tiêu diệt sạch sẽ, ngươi còn có thứ gì để trông cậy nữa hả?"

"Đương nhiên là có, đừng quên, nơi này là Hắc Ám giới, Ám nguyên tố chúng ta cần có mặt ở khắp nơi, đó chính là năng lượng vô cùng vô tận. Nhưng mà ma lực của các ngươi cũng có giới hạn, đừng tưởng rằng ngươi có một cây Sinh Mệnh là có thể không kiêng sợ gì hết, ma lực của nó sớm muộn gì cũng sẽ trống rỗng. Ta cũng không tin ma lực của một thân cây có thể so sánh với toàn bộ Hắc Ám giới. Một khi các ngươi không còn ma lực, ta xem ngươi lấy cái gì để phóng cấm chú." Âm Mưu Thần cười lạnh nói.

"Nhưng mà ngươi lấy cái gì để tiêu hao ma lực của ta đây?" Bần đạo buồn cười nói: "Cái thứ quân đội pháo hôi kia hả? Ta tiêu diệt sạch sẽ bọn chúng cũng không hao phí bao nhiêu khí lực."

"Hừ, những thứ bỏ đi kia có lẽ không được, nhưng mà bốn gã thủ hạ trực thuộc của ta hoàn toàn có thể làm được. Mặc dù bọn họ chỉ là chủ thần cấp một, nhưng mà ở chỗ này bọn họ có thực lực ngang với chủ thần đỉnh cấp, hơn nữa còn là chủ thần đỉnh cấp ma lực vô hạn." Âm Mưu Thần cười như điên, nói: "Thằng nhóc cứng đầu, cẩn thận chơi đi, chúng ta có rất nhiều thời gian, bọn họ có thể chơi cùng ngươi trên một vạn năm, để xem khi nào ngươi hỏng mất."

"Thật là một tên không biết sống chết." Bần đạo cười khổ nói. Ta ghét nhất là mấy tên lỳ lợm như vậy, hết lần này tới lần khác cứ xui xẻo đụng mặt hoài, đúng là buồn bực mà. Đừng có để cho đạo gia ta thoát ra ngoài, chỉ cần có thể thoát khốn, ta sẽ tụ tập liên quân triệt để tiêu diệt các ngươi.

"Sư huynh." Nữ thần Tự Nhiên đột nhiên nói: "Chúng ta tại sao không đi nhanh lên ?"

"Đi?" Bần đạo cười khổ nói: "Không gian đã bị phong tỏa rồi, đi như thế nào chứ?"

"Chẳng lẽ thanh kiếm kia của ngươi cũng chém không đứt nổi không gian phong tỏa sao?" Nữ thần Tự Nhiên kỳ quái nói.

"Thứ này không phải là người bình thường thi triển không gian phong tỏa, mà là Âm Mưu Thần tự mình động thủ, hắn từng được chứng kiến thanh kiếm của ta lợi hại, cho nên hắn hạ quyết tâm lợi dụng năng lượng bản thân, kết hợp lực lượng toàn bộ Hắc Ám giới cùng tiến hành phong tỏa. Cho dù ta cường thịnh trở lại cũng không thể nào đối kháng với toàn bộ lực lượng Hắc Ám giới mà?" Bần đạo cười khổ giải thích: "Cũng may như thế, tên khốn kiếp kia phải tự mình chủ trì không gian phong tỏa, cho nên hắn cũng không thể di động. Nếu như không phải thế, Âm Mưu Thần tự mình xuất thủ, ở chỗ này chúng ta có thể đối kháng với hắn chỉ sợ có mỗi tiểu Lục.

"Huống chi ở chỗ này ta còn bị hạn chế nhất định." Bần đạo cười khổ nói: "Ta sở trường là pháp thuật Hỏa hệ, ở trong thần giới đầy ma lực Hắc Ám này uy lực bị giảm đi rất nhiều."

"Ta cũng vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Nữ thần Tự Nhiên nhíu mày nói: "Cũng không thể cứ dây dưa như vậy với hắn chứ?"

"Ha hả, không hẳn là vậy, cần phải xem nhóm Vong Ưu rồi, chỉ cần nàng có thể đánh bại bốn con chó săn của Âm Mưu Thần, vậy thì hắn sẽ phải tự mình xuất thủ. Khi đó, hắc hắc, ta sẽ lập tức bổ ra không gian giam cầm, mang các ngươi ra ngoài." Bần đạo bình thản nói.

"Thì ra là như vậy." Nữ thần Tự Nhiên yên lòng, nói: "Ta đây an tâm rồi."

Vừa lúc đó, bốn gã chủ thần cấp một ở Hắc Ám giới cũng chính thức ra sân, bọn chúng tự mình mang đến trên dưới một trăm tên thuộc hạ cấp thứ thần, chia làm bốn tổ từ bốn phương tám hướng bao vây chúng ta lại. Những tên này đến cách chúng ta ước chừng hơn mười dặm mới dừng lại, bắt đầu tiến hành chuẩn bị công kích pháp thuật. Ở vị trí này, đối với bọn chúng chính là khoảng cách phù hợp nhất để thi triển cấm chú uy lực cường đại.

Dĩ nhiên, một khi bọn chúng thả ra siêu cấp cấm chú, tòa thành của chúng ta cho dù có chắc chắn cỡ nào cũng khó tránh khỏi tổn thương. Vì thế chúng ta tuyệt đối không thể nào trơ mắt nhìn bọn chúng hành động.

Vong Ưu là người đầu tiên lựa chọn một phương hướng bay tới địch nhân phát động công kích. Nàng trước tiên thả ra bảy vạn đầu Tự Bạo phi trùng các loại thuộc tính bên trong Ngọc Như Ý, ra lệnh cho chúng nó tập kích những tên kia, tiến hành quấy rầy không cho bọn chúng thi triển pháp thuật. Đám côn trùng này tốc độ quá mức biến thái, chỉ qua vài giây đã bay đến nơi, rồi hung hăng đụng vào bức tường ma pháp của bọn chúng. Sau đó là một tràng tiếng nổ mạnh vang lên liên miên không dứt.