Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 742: Tức Tử trớ chú





Vài ngày sau, bần đạo và Âm Mưu thần y như là một đôi bạn tốt, cả hai lưu luyến chia tay nhau, mặc dù chúng ta lộ vẻ một đau buồn khi ly biệt, nhưng mà tâm thái mỗi người lại không hề giống nhau. Bần đạo tự nhiên là một bụng mừng như mở hội, mà Âm Mưu thần lão huynh, hắc hắc, trong lòng hắn đang chảy máu nha!

Trải qua chúng ta cò kè mặc cả hồi lâu, cuối cùng chúng ta đạt thành hiệp nghị. Âm Mưu thần trợ giúp nhóm thủ hạ của ta, mười hai đầu Ám Thần Quái tiến hành thăng cấp, truyền thụ cho bọn họ tuyệt chiêu bí truyền của Hắc Ám giới, một loại Tức Tử hệ pháp thuật được xưng là trớ chú mạnh nhất thiên hạ. Loại pháp thuật này có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, tên như ý nghĩa, chỉ cần người nào bị nguyền rủa thành công sẽ lập tức bị nguyền rủa bỏ mạng tại chỗ, cho nên mới gọi là Tức Tử (chết ngay tại chỗ).

Bởi vì loại này pháp thuật thật sự cường hãn, đây chính là hạng mục mà gã Âm Mưu thần luôn bảo vệ trọng điểm, chưa từng lộ ra ngoài bao giờ. Cho dù là Thái Thản thần tộc cũng không có được tài liệu này. Bọn họ chế tạo ra Ám Thần Quái mặc dù được xưng có tất cả pháp thuật loại trớ chú, nhưng trên thực tế lại thiếu hụt trớ chú Tức Tử hệ.

Sau khi bần đạo nghiên cứu qua mới hiểu được, thật ra pháp thuật này không có mạnh mẽ như người ta tưởng tượng. Nguyên lý của nó rất đơn giản, đó là phát ra một đạo tinh thần lực có tần số ba động đặc thù, rồi trực tiếp công kích tới linh hồn đối phương. Làm như vậy, đạo tinh thần lực này một khi ứng với tần số chấn động của người đó sẽ lập tức chấn vỡ linh hồn, giống như nguyên lý thanh âm cao tần có thể chấn vỡ thủy tinh vậy.

Nếu như tinh thần lực đối phương mạnh hơn người thi triển. Vậy thì pháp thuật này sẽ không có tác dụng. Cho nên Tức Tử pháp thuật chỉ hữu hiệu đối với người có tinh thần lực thấp hơn mà thôi. Dĩ nhiên cũng có chỗ ngoài ý muốn, đôi khi có hạng người linh hồn không mạnh, nhưng lại cực kỳ vững chắc. Tỷ như Nguyên Thần của người tu đạo chúng ta cô đọng hơn nhiều so với Tây Phương thần cách. Cho nên kháng tính với Tức Tử pháp thuật rất mạnh.

Hơn nữa, người thi triển pháp thuật phát ra tinh thần lực cao tần luôn luôn không giống nhau, tình huống trên chiến trường cũng thường xuyên biến đổi, có thể sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả Tức Tử pháp thuật, tỷ như thời điểm địch nhân trốn ở trong nước, đạo tinh thần lực cao tần xuyên qua nước sẽ yếu đi, tỷ lệ Tức Tử pháp thuật thành công sẽ hạ xuống rất nhiều. Cho nên Tức Tử pháp thuật có mức độ thành công theo một tỷ lệ nhất định.

Nói thế nào đi nữa, Tức Tử pháp thuật đối với kẻ có thực lực thấp hơn, tỷ lệ thành công cao gần tám thành. Nếu như thấp hơn hai cấp trở lên, trên căn bản là một chiêu chết ngay. Còn đối với cao thủ cùng cấp thì xem như tỷ lệ chia đều một một. Đối với địch nhân cao cấp hơn thuần túy là hên xui, khả năng thành công cực kỳ bé nhỏ.

Tu luyện Tức Tử pháp thuật phi thường khó khăn, không chỉ cần có thiên phú cao. Hơn nữa còn phải có kỹ xảo đặc thù và thuộc tính Ám hệ mới được. Bởi vì muốn thúc dục phóng ra đạo tinh thần lực cao tần cần dùng năng lượng Ám hệ cực kỳ tinh khiết mới được. Thần Quái của ta dù sao cũng là kiệt tác của siêu cấp chủ thần, trên phương diện thiên phú tự nhiên là không cần phải nói, năng lực học tập và kỹ xảo cũng rất cao, chỉ riêng vấn đề năng lượng Ám hệ tinh khiết là bọn họ không có.

Vốn là gã Âm Mưu thần muốn lấy cớ này để từ chối, bần đạo vẫn ép buộc hắn dùng năng lượng quý giá của bản thân tiến hành tinh lọc năng lượng Ám hệ trong cơ thể Thần Quái, cuối cùng dứt khoát để cho mười hai tên Thần Quái tiến vào trong hồ Ám nguyên tố bên trong cung điện của gã Âm Mưu thần Ám hệ tắm mấy ngày. Sau đó bọn họ mới miễn cưỡng học thành công Tức Tử pháp thuật.

Từ đó Tức Tử pháp thuật bắt đầu lưu truyền ra ngoài. Gã Âm Mưu thần mặc dù bất mãn, nhưng không thể làm gì hơn được, bởi vì sinh vật Ám hệ đối kháng Tức Tử pháp thuật có ưu thế rất lớn, pháp thuật Ám hệ có một loại kết giới chuyên môn phòng ngừa loại Tức Tử trớ trú này. Hơn nữa Tức Tử pháp thuật chỉ có năng lượng Ám hệ tinh khiết mới có khả năng thi triển, hắn cũng không cần lo lắng bị kẻ thù học được.

Nhưng vấn đề là lần này tắm một trận xong xuôi, mười hai đầu Thần Quái cấp độ chủ thần cấp một đã hấp thu đại lượng tinh hoa nguyên tố Ám hệ của hắn. Lần này tổn thất theo như Âm Mưu thần tính toán, khiến cho hắn ít nhất là tốn thời gian hơn vạn năm mới có khả năng bù đắp nổi. Vì thế hắn đau lòng chảy máu là rất bình thường.

Về phần bần đạo, khà khà, vô duyên vô cớ làm cho mười hai đầu Thần Quái trở nên mạnh mẽ hơn, tâm tình ta đang vô cùng thoải mái. Tức Tử pháp thuật mặc dù không thể tiến hành quần công trên phạm vi lớn như những pháp thuật khác, mỗi lần chỉ có thể công kích một người, lại còn phải chuẩn bị mười mấy giây. Nhưng mà thuộc tính Tức Tử cường hãn là quá rõ ràng, thoáng cái nhóm Ám Thần Quái thủ hạ của ta trở thành một đám sát thủ vương.

Phải biết rằng đối với cường giả cấp độ chủ thần cấp một là rất khó bị giết chết, thực lực bọn họ quá mạnh mẽ, đánh không lại thì có thể bỏ chạy, coi như là chủ thần đỉnh cấp cũng rất khó bắt được một gã chủ thần cấp một dốc lòng chạy trốn. Cho dù chính diện giao phong cũng phải cẩn thận chiến đấu, tốn hao khí lực cùng tâm trí hồi lâu mới được. Nhưng mà bây giờ mười hai đầu Ám Thần Quái này một khi cùng nhau sử dụng Tức Tử pháp thuật, mỗi đầu đều có một nửa cơ hội giết chết đối thủ, một nửa của mười hai, gã đối thủ kia cơ hồ chết chắc rồi. Tưởng tượng đến kết quả kinh khủng này, ta đây mừng rỡ cười không khép miệng được. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com

Xem ra bần đạo cần phải chuẩn bị thêm một nhóm lớn trang bị cao cấp nhất để gia tăng tinh thần lực cho bọn chúng mới tốt. Sau này ta trở về khai chiến với Zeus, lúc đó để cho nhóm Ám Thần Quái này đối phó bảy tên Đại thiên sứ trưởng dưới tay hắn, khà khà, bản thân ta muốn nhìn xem tư lệnh không quân Zeus khi không còn thủ hạ còn có bản lãnh gì tránh thoát ta đuổi giết.

Chiếm được nhiều chỗ tốt như vậy, bần đạo tự nhiên ngại ngùng ở lại địa bàn của người ta, cho nên ta phi thường thống khoái đáp ứng rời đi. Gã Âm Mưu thần đặc biệt cung cấp lối đi không gian phục vụ cho chúng ta, hắn cho ta hai lựa chọn, một là trở về Ma giới tìm ông cậu nhỏ của ta tính sổ. Hai là trực tiếp đi Địa Ngục giới.

Vốn là tất cả nữ nhân bao gồm cả Mân Nhi bên trong đều nhất trí yêu cầu trở về tìm gã Ma Hoàng tính sổ. Thế nhưng bần đạo suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn tạm thời quyết định tha cho hắn một lần. Thật ra kẻ đáng thương kia cũng không dễ dàng gì, hắn bị người lãnh đạo trực tiếp hạ mệnh lệnh xuống, hắn dám không thi hành sao? Như vậy đợi chờ hắn không chỉ là tự thân diệt vong, thậm chí còn liên lụy đến cả Ma Hoàng tộc, vì ích lợi gia tộc hắn lựa chọn bán đứng ân nhân và thân muội muội của mình cũng có thể cho là hợp tình hợp lý.

Nếu như lần này ta nhận lấy bất kỳ tổn thất nào, hắc hắc, Âm Mưu thần có thể diệt tộc hắn, bần đạo cũng có thể làm đồng dạng. Thế nhưng, lần này ta dù sao cũng nhân họa được phúc, không chỉ không tổn thất mà còn chiếm được không ít chỗ tốt. Điều này làm cho ta không có sinh ra tâm tình oán hận đối với hắn, huống chi giữa chúng ta còn có Mân Nhi ở giữa điều hòa, ta nếu như giết ca ca của nàng, sau đó cùng nàng làm vợ chồng, dù nói thế nào cũng không thể cảm thấy tự nhiên. Cho nên, bần đạo mới quyết định tạm thời không để ý đến hắn, chờ tới lúc trở về, cơn giận của mọi người cũng tiêu tan, lại tìm tới cửa nhà hắn, giáo huấn hắn lại một chút là được.

Cho nên bần đạo bỏ qua đề nghị của mọi người, quyết định trực tiếp đi Địa Ngục giới. Cũng may nhóm nữ nhân bên cạnh ta cũng thông tình đạt lý, không có làm cho ta hao tổn công sức phân giải. Cứ thế, chúng ta thông qua Âm Mưu thần Truyền Tống Môn đi tới một Vị Diện tương tự Ma giới.

Địa phương gọi là Địa Ngục giới chính là Vị Diện bị quân đoàn Địa Ngục Ác Ma khống chế toàn bộ, chỗ chúng ta đang đứng là ở ranh giới Vị Diện. Ngoại trừ Vị Diện chính, Địa Ngục giới còn có bảy Vị Diện trọng yếu khác, bảy Vị Diện này là tổng bộ của bảy đại quân đoàn Ác Ma. Mà địa phương bần đạo muốn tới, thật ra là Vị Diện trọng yếu nhất trong Địa ngục giới, đó là Đọa lạc giới cũng chính là tổng bộ của quân đoàn Đọa Lạc thiên sứ.

Nguyên nhân rất đơn giản, bần đạo và Vong Ưu đã từng gặp mặt quân đoàn trưởng Lộ Tây Pháp của quân đoàn Đọa Lạc thiên sứ một lần. Ban đầu ta và Athena du ngoạn tại Nhân gian giới vừa lúc gặp mặt Lộ Tây Pháp đang thi hành nhiệm vụ. Tất cả mọi người là cao thủ cùng cấp bậc, danh tiếng ở bên ngoài từng nghe nói qua về nhau, tạm thời xem như quen biết. Hơn nữa, chúng ta có một đối tượng khinh bỉ giống nhau, đó là đám người chim.

Cho nên tất cả mọi người vừa gặp đã thân, lúc ấy ba người chúng ta tâm tình nguyên một đêm mới lưu luyến chia tay. Hắn để lại cho ta và Athena ấn tượng không tệ, cảm giác là người có gan đảm đương việc lớn, đáng giá tạo quan hệ thâm giao. Sau đó chúng ta vẫn tiếp tục giao du với nhau, cho đến khi chúng ta bị buộc tự bạo mới thôi, không hề có cơ hội gặp mặt nữa.

Mặc dù chúng ta giao tình không sâu, nhưng mà coi như quen mặt, ít nhất tìm hắn mượn đường đi Thần giới hoặc là Nhân gian giới hẳn là không thành vấn đề.

Mang tâm tư như thế bần đạo bắt đầu cực khổ lên đường, để cho tiện đường hành động, tất cả nữ nhân đều bị ta ném vào trong không gian cầu, chỉ có Vong Ưu ở bên ngoài cùng với ta sóng vai bay đi. Chúng ta nhận thấy bảy Vị Diện trọng yếu trong Địa ngục giới cách nhau quá xa xôi. Chúng ta chỉ có thể chậm rãi lên đường, lần lượt xuyên qua từng Vị Diện, không ngừng chuyển đổi. Vì muốn giữ bí mật, bần đạo mỗi lần chuyển đổi không gian đều phải sử dụng một ít thủ đoạn đặc thù mới có khả năng bí mật truyền tống, thật sự là quá phiền toái.

Dù có phiền toái cũng phải đi mà? Cứ thế, bần đạo và Vong Ưu chuyển qua đủ các loại Vị Diện cuối cùng mới tới được Đọa lạc giới.

Bần đạo và Vong Ưu xuất hiện ở nơi này vào một buổi sáng đầy nắng, điểm đến là một tòa sơn cốc. Bộ dạng Đọa lạc giới không giống như chúng ta tưởng tượng, nơi này ban ngày có mây trắng, cây cỏ xanh tươi, cảnh sắc phi thường mỹ lệ. Nếu như không phải trong không khí có ma khí nồng đậm tồn tại, chúng ta thậm chí cho rằng mình đi lạc tới Thần giới nữa đấy.

Khi mà hai người chúng ta trầm mê trong cảnh sắc tươi đẹp, đột nhiên chúng ta tâm sinh cảnh báo vội vàng nhìn quanh bốn phía, phát hiện không biết từ lúc nào chung quanh chúng ta đã bị một nhóm Đọa Lạc thiên sứ bao vây. Dáng ngoài Đọa Lạc thiên sứ cơ hồ giống với Quang Minh thiên sứ, điểm khác duy nhất chính là bọn hắn có đôi cánh đen nhánh, ánh mắt lại đỏ như máu lộ ra tràn đầy sát khí.

"Các ngươi là ai? Vì sao lại tới đây ?" Một vị đầu lĩnh Thiên Sứ bốn cánh dùng thương chỉ vào người của ta hỏi.