Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 379




Cha mẹ TạpTư thấy Hoan Hoan hiểu được lễ phép lại nhu thuận cực kỳ thích, thêm khuôn mặt đường nét mềm mại cùng khóe miệng luôn luôn xếch lên liền chứng minh tốt nhất. Uh`m, lúc trước bọn họ cũng thật không có tính thích đứa nhỏ này, nghĩ lại, một người phạm tội cưỡng hiếp lưu lại đứa nhỏ, có thể có hạt giống dạng gì? Cho nên ban đầu bọn họ định thị uy với Lạc Tư Vũ, tuy nhiên nhà bọn họ vẫn có thể miễn cưỡng tiếp nhận người con dâu này, dù sao cô hiện tại đã mang cốt nhục nhà họ Bùi, nhưng tuyệt đối là không thể chấp nhận một đứa bé không rõ nguồn gốc.

Đúng là hiện tại bọn họ cảm thấy được cô bé nhỏ này thật xinh đẹp, thật đáng yêu, làm cho người ta không thể không thương yêu tiểu bảo bối! Nhìn mắt to kia ngập nước, nhỏ giọt bừa bãi, tựa như hai quả nho to. Miệng nhỏ đỏ bừng như là lau qua một lớp mật ong, nói ra những lời thật ngọt!

Bởi vì lúc trước lúc nào cũng cùng bà nội viện trưởng cùng một chỗ, cho nên Hoan Hoan hiểu được như thế nào làm người già vui vẻ. Hơn nữa bé biết nếu để cho bà nội cùng ông nội trước mắt thích, như thế mẹ bé về sau sẽ được đối xử tốt! Cho nên tại ông nội bà nội đối với bé cười, sau này bé liền làm nũng một chút, nói lấy lòng một chút , cứ vậy mà phát huy!

"Bà nội và ông nội đều đã thật trẻ nha...? Nhìn qua một chút cũng không nghĩ đây là ông nội bà nội!" Ngồi ở giữa ông nội bà nội Hoan Hoan, nhìn nhìn bên trái lại nhìn nhìn bên phải, sau đó giọng nói như trẻ con, kỳ thật bé nói cũng đúng sự thật, thế nhưng trên sự thực vẫn còn khoa trương một chút!

Nhưng chính là như vậy nửa thật nửa giả mà nói, vẫn lại làm cho vợ chồng già cao hứng được cười toe toét."Tiểu tử kia, nói đúng thật vậy chăng? Không phải là lừa cho ông nội bà nội vui vẻ chứ?" Người làm ông nội, đem cô nhóc nâng lên, sau đó đặt ở trên đùi, để cho bé ngồi xong!

"Vậy sao, bà nội thật sự rất trẻ sao?" Bà Bùi cúi thân thể xuống, nhắm ngay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhóc kia nói .Mỗi ngày chính bà đều phải đi chăm sóc khuôn mặt.

Hoan Hoan dùng lực gật đầu, thật sự trả lời."Bà nội thật sự rất trẻ, Hoan Hoan không có nói sai đâu...! Bà nội so với các dì minh tinh trên tivi vẫn xinh đẹp hơn nha!" A..., mặt trời ông nội, ánh trăng bà nội, các chị minh tinh, xin các ngươi tha thứ lời nói dối của con, con không phải cố ý nói dối, đây là lời nói dối thiện ý, con cũng hẳn không làm thiệt hại người khác, có phải đáng tha thứ hay không?

"Cái miệng nhỏ này a..., thật sự cái gì cũng có thể nói, khiến cho bà nội muốn nựng một chút!" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng non mềm của Hoan Hoan , bà Bùi vô cùng thân thiết bóp một cái!

"Hì hì!" Hoan Hoan rụt rụt cổ."Bà nội rất ôn nhu a..., thời điểm người nựng cũng rất ôn nhu, một chút cũng không đau!"

Bà Bùi nghe Hoan Hoan nói xong, khóe miệng lại càng kéo tới mang tai. Nhẹ vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ, có vẻ đăm chiêu nheo lại mắt, bỗng nhiên trong lúc đó cảm thấy được khuôn mặt của tiểu cô nương này rất quen thuộc ."Chồng, ông còn nhớ không? Tạp Tư hồi nhỏ cũng nói rất lanh lợi, đều đem người lớn xung quanh làm cho vui vẻ!"

"Đúng vậy, đứa nhỏ này cũng rất biết làm người khác vui vẻ!" Ông Bùi cúi đầu, nhìn khuôn mặt cô nhóc đang quay qua!

Bị ông nội và bà nội trực tiếp chỉ ra 'Lời nói dối, làm người lớn vui', điều này làm cho Hoan Hoan muốn đầu lưỡi của mình. Thì ra ông nội và bà nội đã sớm phát hiện ..., nhưng họ vẫn thích bé, vậy có phải là ~ phải là họ cực kỳ thích bé sao?

Tâm Tư Vũ nhất thời có một cỗ kích động tràn ngập ở trong lồng ngực - -

Cô thật may mắn, bản thân Bảo Bảo không bị cha chồng và mẹ chồng xem thường, thật tốt quá, họ đều đã thích Hoan Hoan!

Mà người kẹp ở giữa là mẫn cảm nhất, lo lắng nhất cũng là dễ dàng bị người ức hiếp nhất - - Bùi Tạp Tư, rốt cục cũng thở dài nhẹ nhõm. Không sai, Hoan Hoan này tiểu nha đầu công phu làm người khác vui vẻ thật sự có tài! Giống như mẹ anh nói, thật đúng rất giống với anh hồi nhỏ !

"Không khẩn trương sao?" Bàn tay to của Bùi Tạp Tư khoát lên vai xinh xắn của người nào đó.

Tư Vũ xoay người, nhìn anh, lắc lắc đầu. Hiện tại cô dĩ nhiên không nói cảm giác bản thân không tốt, rõ ràng muốn quyết định buông tay, bởi vì anh không thích cô, vì cái gì lại dễ dàng đi theo anh về nhà? Hiện tại cô vẫn không rõ anh rốt cuộc đối với cô, là thái độ như thế nào a!

"Ba mẹ, tối hôm nay ở chỗ này dùng bữa tối không?" Xem tình huống này tốt lắm, Bùi Tạp Tư chủ động muốn lưu cha mẹ lại!

"Vang ạ, bác trai bác gái ở lại đi, con đi kêu phòng bếp chuẩn bị một chút!" Tư Vũ tiến lên mở miệng nói.

Ôm Hoan Hoan ông Bùi cười cười, sau đó trêu ghẹo nói: "Bạn già, xem ra chúng ta nên đổi cách xưng hô, bằng không nha đầu Tư Vũ kia sẽ không chuẩn bị gọi chúng ta là ba mẹ đâu!"

"Không, bác trai, con không có ý kia - -" hai đóa Hồng Vân bay đến trên mặt Tư Vũ, cô rất lúng túng, dáng vẻ hai tay đặt ở trước bụng vặn thành bánh quai chèo.

Ánh mắt Bà Bùi chậm dần rơi trên người Tư Vũ, thở dài một hơi."Hiện tại bụng lớn như vậy, mặc áo cưới có chút đáng tiếc. Bác xem ngày nào đó Bùi gia chúng ta cùng Lạc gia trước ăn bữa cơm, đem xưng hô sửa đổi lại, sau đó đợi đứa nhỏ sinh ra, rồi đợi cơ thể con bình phục, liền cử hành hôn lễ đi!"

Bác trai bác gái không có ghét bỏ cô, khiến Tư Vũ rất cảm động. Tuy nhiên thái độ Bùi Tạp Tư đối với cô lại vẫn không rõ ràng, nhưng cô vẫn muốn cảm ơn hai người. "Cảm ơn bác trai, bác gái!"

Bùi Tạp Tư ở bên cạnh Tư Vũ nói."Này có cái gì phải cảm ơn, cần phải đi - - "

Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, ngắt lời Bùi Tạp Tư còn muốn nói ở phía sau. Nhìn đến màn hình số điện thoại hiện thị lên, trên mặt Bùi Tạp Tư tươi cười bỗng nhiên cứng đờ, vẻ mặt rùng mình!

Đáng chết, cô ấy lúc này tại sao có thể Điện thoại đến. không nghe, anh trực tiếp đem điện thoại tắt máy.

Tư Vũ cảm giác được biến hóa của anh, quan tâm hỏi: "người nào gọi tới vậy?"

"Bạn bè trong làm ăn, có một chút công việc." Anh vỗ vỗ bả vai của Tư Vũ, "nói chuyện với ba mẹ đi, anh đi lên lầu nghe điện thoại." nói xong, Bùi Tạp Tư không quá tự nhiên đi lên lầu. Mà người của anh vừa mới lên lầu, điện thoại trong tay anh lại vang lên tiếng chuông.

Xem ra, đối phương tìm anh thật sự tìm gấp!

Nhìn bóng lưng anh sốt ruột lên lầu, trong lòng Tư Vũ cảm giác càng hoàng, cô càng ngày càng không hiểu anh, càng ngày càng không biết hắn, đối với hiểu biết anh, chỉ giống như dừng lại lúc nhỏ!

"Tư Vũ, tới đây ngồi."

"Bác gái." Tư Vũ đưa ánh mắt đến trên mặt bà Bùi, tìm vị trí sát bà ngồi xuống.

Mà bà Bùi kêu cũng thành công ngắt đi bất an trong lòng Vũ Nghê, chuyển đi lực chú ý của cô.

Cha mẹ con gần đây khỏe không? đã lâu không nhìn thấy me con, bà ấy không thích đánh bài à, hẹn bà ấy vài lần, người cũng không thấy đến." Bà Bùi rất nghi ngờ hỏi, kì thực bởi vì chuyện của Lạc Tư Vũ cùng Bùi Tạp Tư đi đăng kí kết hôn, mọi người hai nhà cũng không hài lòng lắm, sau đó cũng lâu không gặp nhau rồi.

"A. Mẹ con gần đây ham mê thêu chữ thập, lúc rảnh rỗi đều ở nhà thêu này nọ."

"Ôi, bà ấy cũng biết thêu sao? Mấy ngày hôm trước bác cũng mua về thêu thử, nhưng mắt kém quá luôn luôn nhìn lầm đi."

Đứng ở cửa sổ sát thư phòng, sau khi Bùi Tạp Tư hít một hơi thuốc lá, đối với người bên kia điện thoại xin lỗi: " xin lỗi, bên này có chút chuyện, làm chậm trễ, buổi tối anh sẽ đi gặp em." Sương khói mờ ảo khiến gò má anh càng thêm mê hoặc rồi lại thêm nét phóng đãng không kiềm chế được.

"Như thế nào? Có phải không ly hôn được không? Sau cùng vẫn còn mềm lòng hả?" Người bên kia vang lên giọng nữ khàn khàn gợi cảm, cô không có tranh cãi hét lơn, không quan tâm hỏi. Giống như với Bùi Tạp Tư ly hôn hay không cùng với cô không có một chút quan hệ.

" bên này có chút vấn đề, cho nên chuyện ly hôn gặp trở ngại rồi."

"Gặp trở ngại?" Người bên kia chăm chọc lặp lại câu nói.

"Haha, nghĩ xem buổi tối muốn ăn gì...?"

"Em nghĩ muốn anh, anh có thể mang đến không? Tối hôm nay anh còn có thể di hay không? Em thấy tối nay anh không đi đươc rồi." Người phụ nữ khêu khích nói.

"Anh nhất định có thể đi." Bùi Tạp Tư chắc chắn nói.

"Em mới không tin đâu, Tạp Tư, em xem nha, anh tối hôm nay vẫn nên là ở nhà ngốc đi, em còn được tự do vận động." Người phụ nữ càng ngày càng rộng lượng, nhưng âm thanh cũng càng ngày càng khàn khàn.

"Em dám." Bùi Tạp Tư gầm nhẹ một tiếng.

"Hừ, xem tối hôm nay anh như thế nào trừng phạt em." Bùi Tạp Tư nóng nảy nói, anh đã chẳng quan tâm bản thân đã có vợ.

Người bên kia điện thoại vang lên tiếng cười duyên, "Anh còn tính toán thu phục em sao? Anh không sợ có lỗi với vợ anh hả?"

Sắc mặt Bùi Tạp Tư càng ngày càng khó coi, cơi hồ toàn là màu đen rồi: "Em đừng khêu chiến tính khí của anh, chuyện của anh, bản thân anh tự suy xét."

"Tốt lắm, em tối hôm nay sẽ liền chờ anh đến trừng phạt em, anh nói xem, em hiện tại có nên bắt đầu ngủ bù hay không?"

"Ngủ đi." Sau khi nói xong, Bùi Tạp Tư cúp điện thoại. Tiếp theo cũng rơi vào trầm tư. Đáng chết, không có sai, anh hiện tại đối với người phụ nữ này cực kì cảm thấy hứng thú. Chín chắn hiểu đời, khômg quấn dính lấy người, toàn thân giống tràn ngập "mê hoặc". một dạng người hấp dẫn ánh mắt của anh. Mà chủ yếu nhất là cô không dính lấy anh, vậy mà khơi mào ở anh qua nhiều hứng thú, mà hiện tại, anh liền nghĩ muốn chinh phục cô.

Đúng là, anh cũng biết, anh không hề nghĩ rời muốn khỏi Tư Vũ, nhất là ở thời điểm cô kiên quyết muốn ly hôn, anh thật sự không nghĩ muốn ly hôn.

Giữa rắc rối, anh lựa chọn dựa vào cảm giác, dù sao người phụ nữ kia sớm muộn gì cũng sẽ, lúc chán ngấy, anh sẽ nghiêm chỉnh về đến nhà.

Mà hoang mang của Tư Vũ, căn bản sẽ không nghĩ tới ý nghĩ ý nghĩ hiện tại của Bùi Tạp Tư, lại càng không nghĩ tới anh vội vàng dùng cơm tối, cũng không có đi gặp bạn làm ăn, mà là đi gặp một người phụ nữ.

Mà cô còn suy nghĩ tất cả sẽ từ từ đến thôi, như đang chờ quan hệ của hai người chuyển biến tốt đẹp, còn trái tim anh thì lại đang ở trong thế giới đầy màu sắc, trong lòng còn cất giấu một người phụ nữ khác.

Vừa đến 7 giờ, Bùi Tạp Tư đúng giờ ấn vang chuông cửa.