Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 388




Tư Vũ vẫn suy nghĩ, cô thật sự không ngủ được rồi. Mà giữa đêm, tiếng hít thở đều đều của anh cứ rõ ràng như thế, để cho cô có cảm giác khắc sâu hô hấp của anh, điều này càng làm cho trong lòng cô cô cảm thấy khổ sở, rối bời!

Duổi thẳng cánh tay, mở cái đèn trên bàn!

Trong phòng lập tức sáng lên ánh sáng mờ nhạt, cực kỳ thoải mái, sẽ không ảnh hưởng đến giấc ngủ của người khác.

Tư Vũ cẩn thận đứng lên, cầm lấy quyển tạp chí Fashion trên tủ ở đầu giường.

Lại lật đến chổ giới thiệu "Màn đêm ngôi sao" kia -

"Màn đêm ngôi sao" kéo dài R.F.L. Bài viết bình phẩm ý nghĩa ra đời của nó, nghĩa là "Tình yêu vĩnh cửu, mãi mãi không rời", thông qua trang sức truyền lại tình yêu cho hai bên. Mà còn có ngôi sao Thang Hàm Lôi trên sợi dây chuyền, vẫn là cố ý giao cho một cô gái xinh đẹp có trái tim lãng mạn-

Đó chính là con gái khi đeo sợi dây chuyền này, nhất định có thể nhận được tình yêu của mình.

Ghi chú: Không biết là ngôi sao Thang Hàm Lôi mang theo một loại linh khí nào đó, vẫn là thật khéo. Nghe nói phàm là ai đeo được dây chuyền này, đều sẽ có được một tình yêu khiến nhiều người hâm mộ, hiện tại đều cực kỳ hạnh phúc.

"Màn đêm ngôi sao" không phải là độc nhất vô nhị trên thế giới, có ba sợi, chỉ là mỗi sợi có giá không giống nhau.

Hóa ra "Màn đêm ngôi sao" lại mang theo ma lực sao? Được ánh sáng của ngọn đèn chiếu lên càng làm chói sáng trong đôi mắt, nổi lên một tầng long lanh trong suốt. Tư Vũ nhắm hai mắt lại, làm một bộ dáng thành kính cầu nguyện.

Cầu xin phù hộn cô, để cho cô có thể đạt được phần tình yêu này. Không có phản bội, không có sự thương tổn, chỉ có ngọt ngào, cười vui cùng tình yêu hạnh phúc!

"Nhìn cái gì vậy? Lại mê mẩn như vậy?" Bùi Tạp Tư vẫn không ngủ được, ngồi dậy, ngồi dựa vào phía sao cô, nhìn cô đang xem gì đó!

Tư Vụ vặn vẹo thân thể, tránh cái ôm của anh, cầm tạp chí trong tay đưa cho anh, càng cẩn thận để cho nh thấy, anh không phải là muốn nhìn sao?

"Cái gì thế?" Nghi ngờ, Bùi Tạp Tư đã thấy hình ảnh cùng tin tức trên tạp chí! Mà còn "Màn đêm ngôi sao"-Bốn chữ to lớn, liền đập vào mắt anh.

Thật là khéo léo, mấy giờ trước anh mua được cái vòng cổ, mà vợ của anh cũng chú ý đến. "Như thế nào, em thích sợi dây chuyền này sao?"

"Uhm!" Tư Vũ thành thật gật đầu.

"CŨng không có gì đặc biệt? Anh cảm thấy cực kỳ bình thường!" Bùi Tạp Tư ném tạp chí sang một bên.

Tư Vũ nhặt tạp chí lên, như bảo bối ôm vào trong ngực: "Nhưng mà em cực kỳ thích! Phía trên có viết, người có được sợi dây chuyền này, sẽ đổi được một tình yêu thành thật, em cũng muốn có một tình yêu thành thật, cho nên em muốn có được sợi dây chuyền "Ngôi sao màn đêm" này! Mà còn em cảm giác được sợi dây chuyền này, vốn là nên thuộc về em!"

"Như thế nào? Em đã nhìn thấy sợi dây này rồi sao?" Đáng chết, cô không phải cũng đã thấy được nó rồi sao?

Tư Vũ lắc lắc đầu: "Em thấy ở trên tạp chí!"

"Ai, Ở trên viết toàn cầu chỉ có ba sợi, nói không chừng hiện giờ đã có chủ nhân rồi! Bằng không như vậy đi, nếu em cực kỳ thích trang sức R.F.F, anh có thể mua sản phẩm cũng hiệu này cho em!" CHuyện này trên đường trở về anh cũng đã có nghĩ qua.

"Nhưng mà, em cực kỳ thích sợi này!" Tư Vũ nhìn lại quyển tạp chí.

Bùi Tạp Tư bắc đắc dĩ nhíu mày, đáng chết, tại sao toàn bộ lại khéo như vậy!

Bây giờ mới sáng sớm, Tư Vũ liền làm việc không ngừng, vốn là chải đầu thắt hai bím cho con gái xong, cùng con gái và chồng ăn sáng, đưa Hoan Hoan ngồi trên xe của Bùi Tạp Tư, nhìn theo hai cha con đi đến trường và đi làm!

Kế tiếp cô bắt đầu sửa soạn bản thân, tìm ra một cái váy màu vàng nhạt kiểu Hàn, chuẩn bị chỉnh tề sau đó đi ra cửa biệt thự!

Mà lúc này một chiếc xe đời mới ngừng lại tại của "Kim Uất Phủ Đệ" Tư Vũ trực tiếp lên xe! Trong xe không phải ai khác, chính là chị dâu cô Phó Vũ Nghê! Mà cô cùng với chị dâu bắt đầu đi dạo phố, mua quần áo, làm đẹp cho bản thân!

Ai nói phụ nữ có thai nhất định là không có đường công chứ? Ai nói phụ nữ có thai chỉ có thể mập mạp! Chỉ là thai nghén quá mệt mỏi, chẳng muốn đi mua sắm thôi. Chỉ cần cô đánh một lớp phấn, nhất định là có một phong thái khác.

"Muốn mặc loại quần áo này hay không? Chị bây giờ đối với nữ trang đều không có hứng thú, bắt đầu so với, chị càng thích đi dạo khu đồ trẻ sơ sinh hơn, mua cho đứa bé một chút quần áo nhỏ!" Vũ Nghê lật một quyển giới thiệu y phục và trang sức kiểu Hàn!

Hiện tại các quần áo khác, các cô đã hoàn toàn mặc không vừa, trừ phi đi mặc đồ cho phụ nữ có thai. Nhưng mà Tư Vũ lại không đi, cho nên các cô chỉ có thể đi dạo mấy quầy chuyên doanh!

Nói xong câu đó, Vũ Nghê xoay người qua, lập tức há mồm kinh ngạc. "Trời ạ, em thay đổi y phục khi nào?"

Tư Vũ mặt một bộ váy màu hồng nhạt xinh đẹp, đi tới trước mặt Tư Vũ. "Vừa rồi chị cùng anh hai nói điện thoại, em đi vào phòng thay đồi! Như thế nào? Có thể đi tiếp?" Tư Vũ giang hai tay, tư thế biểu diễn trang phục.

Cái váy này theo phong cách truyền thống của Triều Tiên, cổ áo chữ V, tay áo rộng rãi. Nhưng mà cũng có chút cải tiến, cổ áo được nới rộng một chút, vừa vặn lộ ra khe ngực thần bí. Mà vốn dĩ ngực Tư Vũ không nhỏ, sau khi có thai, ngực ngày càng to hơn. Tuy nhiên ngực lộ không nhiều quá, nhưng lại đủ đạt tới trình độ khiêu khích chọc ghẹo! Mà cổ tay áo, vừa vặn lộ ra cánh tay trắng như tuyết của cô.

Tự nhiên buông xuống làn váy, vừa vặn che khuất bụng của cô. Công thêm Tư Vũ vốn đã cao, chân lại dài. Sau khi mang thai cánh tay cùng cẳng chân cũng không có nhiều thịt, bởi vậy bộ trang phục này mặc ở trên người cô, căn bản là làm cho người ta đoán không được cô đã mang thai!

Cực kỳ khéo léo, gợi cảm, đồng thời lại cao nhã khí chất điềm tĩnh!

Đều là con gái, xinh đẹp, hơn nữa Vũ Nghê là phụ nữ có thai, nhịn không được đại não bị lay động, liên tục bất bình nói: "Tư Vũ, em biết không? Hiện tại thật sự chị là có cảm giác hết sức bất bình. Cùng mang thai với nhau, mà tháng mang thai cục cưng của chị con nhỏ hơn em, dựa vào cái gì mà em có thể giữ dáng thân hình tốt như vậy, thân hình của chị lại hoàn toàn thay đổi dáng hết rồi?" Phải biết rằng cô còn so với Tư Vũ nhỏ hơn ba tuổi, theo lý thuyết thân thể của cô không thể dễ dàng biến thành cái hình dạng này chứ?

Tư Vũ nhìn chị dâu đã mập lên 12 cân, không có mừng thầm chỉ là hâm mộ. Béo, cũng là tượng trưng của hạnh phúc, anh hai đối với chị dâu thật là tốt nha, lo trước lo sau, thậm chí còn xem cẩm nang sổ tay phụ nữ có thai, mỗi ngày đều theo hướng dẫn trong sổ tay phụ nữ có thai, cho chị dâu ăn cái này, bổ cái kia!

Hoàn toàn đem chị dâu nâng ở trong lòng bàn tay!

Nếu có thể, cô tình nguyện không có được cái dáng đẹp này, muốn được Tạp Tư quan tâm cùng bảo vệ đối với mình! Mà không giống như hiện tại, cô đang mang thai cũng cố gắng đi ra ngoài mua quần áo để sửa sang cách ăn mặc của mình, để cho mình xinh đẹp một chút!

Hiện tại cô xinh đẹp sao? Có lẽ.

Nhưng mà có bao nhiêu xinh đẹp chứ? Cô không biết!

Nhưng mà cô biết có một điểm, đó chính là cô cực kỳ buồn chán!

Vũ Nghê oán giận một lát, lại cảm thán nói: "Tư Vũ, bộ đồ này thật sự rất đẹp mắt! Em phải biết rằng màu hồng tươi này không phải ai cũng mặc được, em có khả năng mặc bộ y phục này đẹp vậy!" Làn da không đủ trắng không đủ mặc, khí chất không tốt cũng không thể mặc, bởi vì mặc vào sẽ có bộ dáng cực kỳ quê mùa!

Nếu chị dâu nói không sai, bản thân mình cũng lại thành công, sau đó Tư Vũ liền thanh toán tiền, cắt nhãn hiệu, mặc bộ y phục này, tiếp tục đi dạo phố.

"Thực xin lỗi, xin nhường một chút!" Đúng lúc này, công nhân vận chuyển thùng hàng hóa đi tới, vừa đi vừa la!

Mà Vũ Nghê cùng Tư Vũ còn đứng ở ngoài quầy lưu luyến, bởi vậy không có chú ý đến tiếng la càng lúc càng đến gần - -

Mà người công nhân vận chuyển thùng này, bởi vì tầm mắt không rõ phía trước, đợi khi anh nhìn thấy hai cô gái ở phía trước, bắt đầu khẩn trương la tô. "Mau tráng ra, mau tránh ra - - không được, muốn đụng vào à!"

Lúc này Vũ Nghê cùng Tư Vũ mới kịp phản ứng, hai người đã không có đường để trốn, bởi vì kế bên người đã là quầy hàng!

"Đừng đụng tới nha, cẩn thận--"

"Dừng lại!"

Vũ Nghê cùng Tư Vũ, đồng thời cùng kêu hô!

"Mau tránh ra--" đây là tiếng la của công nhân!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mắt thấy liền đã không vững vàng thùng hàng muốn đụng vào người Tư Vũ cùng Vũ Nghê, nháy mắt ngừng lại! Một ngươi mang giày Tây, môt người đàn ông ngoại quốc sợi tóc màu rám nắng, dùng thân thể vững vàng đem xe đẩy dừng lại!

"Hô, nguy hiểm thật!" Người công nhân thở dốc thở một hơi nhẹ nhõm!

Mà Tư Vũ cùng Vũ Nghê cũng vỗ ngực nhẹ nhõm, trời ạ, thật là nguy hiểm!

Người đàn ông ngoại quốc cao hơn hỗ trợ người công nhân thay đổi phương hướng, từ từ đem xe đẩy hàng hóa đẩy đi--

Phía trước có khoảng trống, Tư Vũ cùng Vũ Nghê đang muốn đi về phía trước!

"Tiểu thư, cô này là người chuẩn bị làm mẹ sao?" Bỗng nhiên, người đàn ông ngoại quốc vừa rời đi, vòng trở lại, đứng về phía Tư Vũ cực kỳ nghiêm túc hỏi!

Tư Vũ kinh ngạc dừng bước, thấy người ngoại quốc đang tức giận mình, lại nhìn chị dâu. "Đúng vậy, làm sao thế?"

Người đàn ông ngoại quốc dường như cực kỳ bấn loạn, lúc nói chuyện, bàn tay không ngừng tung múa. "Tiểu thư, cô có biết rằng cô cùng một người phụ nữ có thai đi ra ngoài, cô đầu tiên phải bảo vệ an toàn của cô ấy, đây là một đạo nghĩa, cô có hiểu không?"

"Anh nói rất đúng!" Tư Vũ gật gật đầu. Xem ra anh không biết cô cũng là một người có thai, bất quá, điểm này chưa hề có ai nhắc tới! Lời nhắc nhở của anh, cũng xuất phát từ lòng hảo tâm!

CÒn lại Vũ Nghê bị người trước mắt, làm cho vui vẻ. Thấy trong lúc người đó nói chuyện, động tác múa tay, liền biết là người này cực kỳ thẳng thắng, nhiệt tình, cực kỳ cảm xúc!

Người đàn ông ngoại quốc giơ tay lên, sau đó làm một cái kí hiêu OK, "Tốt lắm, hy vọng các cô trong lúc đi dạo phố, nhất định phải chú ý an toàn!" NÓi xong, trước mặt hai cô gái xinh đẹp, gật gật đầu, bất quá tầm mắt của anh càng lúc càng rơi nhiều trên mặt Tư Vũ, không phải là ánh mắt mê luyến, là ánh mắt khiển trách!

Thấy người nọ rời đi, Vũ Nghê trở nên có chút tức giận, bởi vì lòng tự trọng gặp khó khăn rồi. "Vì sao anh không thấy em cũng là phụ nữ có thai hả?"

Tư Vũ nhún nhún vai, bày tỏ không ý kiến!" Có lẽ mắt anh ấy không tốt lắm!"