Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 459




“A. . .Không. . .” Tư Vũ theo bản năng giơ cánh tay lên che mặt!

Trong khi đó, Ryan lại cực kỳ tự nhiên, anh ta choàng tay ôm vòng eo Tư Vũ, nghênh đón đám phóng viên đang lăm lăm một rừng máy ảnh trong tay.

Sau khi đèn flash chấm dứt, Tư Vũ nhìn rõ ràng tình hình hiện tại, lập tức mở to hai mắt!

Chuyện gì. . . . chuyện gì đang diễn ra?

Ba mẹ cô đang ở đây, vợ chồng của Bác cũng đang ở đây, dì của cô, anh em họ, ba mẹ của cô đang đứng cạnh một người đàn ông nước ngoài và bên cạnh ông ta là một người phụ nữ trong bộ sườn xám Trung Quốc. Cô nhanh chóng lướt nhanh hiện trường, khách khứa đa phần là người nổi tiếng, thường xuyên xuất hiện trên tivi, ngoài ra còn có chính khách, còn có những thương nhân nổi tiếng. . .

Tuy không hiểu rõ chân tướng, tuy không phải bản thân bị cưỡng ép nhưng mà cô bỗng nhiên cảm thấy nổi sợ trước nay chưa từng có đang hiện diện trong lòng. . .

“Có thể nói cho em biết, chuyện gì đang diễn ra ở đây không?” Tư Vũ xoay người lại, trong đôi mắt sáng rõ ràng đang rất tức giận.

Ryan cố ý như không nghe thấy lời chất vấn của Tư Vũ, lui về phía sau một bước, khuôn mặt ôn nhu, nâng lên cánh tay của Tư Vũ, hôn một nụ hôn lên mu bàn tay cô. “Tư Vũ, anh xin em tha thứ cho anh vì đã giấu em, không cho em biết trước chuyện này, mà anh nghĩ là anh muốn cho người phụ nữ anh yêu nhất một sự ngạc nhiên hạnh phúc. Tư Vũ, cám ơn em đã đồng ý lấy anh!”

Tư Vũ dùng hết sức lực rút cánh tay của mình về, lui về sau mấy bước nói “Ryan, anh đang nói cái gì vậy?”

“Hôm nay là buổi lễ đính hôn của chúng ta, trước đây anh đã cùng cha vợ tương lai thương lượng qua, hy vọng em sẽ thích!”

Tư Vũ nhất thời cảm giác được thế nào là Sét Đánh Ngang Tai, tại sao có thể như vậy!.

“Không, em không thích, em cũng không nói là muốn….”

“Tư Vũ, đứa trẻ này thật là, luôn luôn làm hỏng mọi thứ!” Lạc Chính bỗng nhiên đi tới bên cạnh con gái, một tay bắt được cánh tay của cô, bên tai cô buông ra lời cảnh cáo.

“Nói cho con biết, hôm nay, trong trường hợp này con vạn lần không được làm cho cha xấu mặt, con đã đồng ý lấy người ta thì giờ cũng đừng đổi ý, đừng để cho mọi người bị con dọa!”

“Không. . .” Tư Vũ nghiêng đầu nhìn cha mình, kiên định phản kháng. “Chuyện này cha có hỏi qua ý con sao? Muốn dọa người khác là chuyện của cha làm ra!”

“Con đem sự thể làm ra lớn như vậy, ai chẳng biết con cùng Ryan đang yêu đương? Hiện giờ con có thể nói không đồng ý sao?” Lạc Chính trách.

“Chuyện đó đều là do giới truyền thông tự đưa tin, không liên quan đến con!”

Lạc Chính giận giữ, trừng mắt, thấp giọng uy hiếp Tư Vũ. “Tư Vũ nếu như hôm nay con làm cha mất mặt, cha nhất định ly hôn với mẹ của con. . .”

“Không. . .” Tư Vũ thống khổ kêu lên.

Lạc Chính thở dài một hơi, liếc qua Ryan một cái. “Vậy con mau qua đứng bên cạnh Ryan đi, tiếp tục nhận sự chúc phúc của mọi người.”

Bị uy hiếp, Tư Vũ vô lực nhắm hai mắt lại, cố gắng áp chế lửa giận cùng sự ủy khuất của mình. “Cho dù hiện tại con đứng đây, con cũng không lấy anh ta, đến lúc đó dọa người khác cũng là cha.”

“Chuyện đó sau này hãy nói đi!”Lạc Chính tuy ngoài miệng nói như thế nhưng ông ta đã hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ biện pháp thúc đẩy cuộc hôn nhân này.