Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 519




Tưởng Vũ Hàng vẫn cố tình trêu đùa gẩy gẩy nụ hoa ở trước ngực cô, đôi môi càng không ngừng cọ xát tứ phía nơi xương quai xanh của cô.

" Vũ Hàng, đừng mà..." Cô kháng cự yếu ớt, nhưng lại càng giống như mong mỏi, nghênh đón.

Tưởng Vũ Hàng giống như lên cơn nghiện, nắm giữ lấy nơi tròn trịa no đủ, lưu luyến dùng môi hôn lướt một đường xuống phía dưới xương quai xanh, cuối cùng ngậm vào nụ hoa mẫn cảm của cô, tỉ mỉ cắn nuốt.

" Vũ Hàng, ưm..." dục vọng trong thân thể Quan Tĩnh lại bị khơi mào.

Lúc này Tưởng Vũ Hàng mới lộ ra nụ cười hài lòng, tàn nhẫn dừng lại những động tác thân mật đầy ái muội."Ngoan, đến đây kỳ lưng giúp anh đi."

Cô có chút kinh ngạc nhìn anh, nhưng lập tức vòng tay lên gáy của Tưởng Vũ Hàng đứng thẳng lại, đôi mắt ửng hồng đầy mơ màng, vụt lóe ra một tia tỉnh táo. Cô uất ức, trước tiên bĩu đôi môi đỏ mọng, sau đó nói hờn dỗi; "Hóa ra là anh trêu đùa em, anh thật đáng ghét!" Cô đứng lên, không để ý đến thân thể mình đang trần truồng, mồ hôi nhỏ giọt khắp người bởi sự kích động vừa trải qua. Cô giơ tay lên đánh đấm anh trả thù!

Tưởng Vũ Hàng không ngăn trở nhiều, giữa lúc cô đang dùng đôi tay trắng nõn nà mà đấm lung tung, anh bước chân vào bồn tắm lớn."Nước lạnh..." anh cau trán lại, không thoải mái nói."Tại em đã hấp dẫn anh, một lần không đủ, còn đòi lần thứ hai, nếu không nước cũng sẽ không trở nên lạnh thế này!"

Sau khi được Quan Tĩnh an ủi, tâm tình của anh hiển nhiên tốt hơn nhiều, cảm xúc không còn nặng nề nữa, còn thuận miệng nói một câu vui đùa, lầu bầu lẩm bẩm bộ dáng oán giận, tựa như một cậu bé không phân rõ phải trái.

Quan Tĩnh vừa bực mình vừa buồn cười, anh thật không biết xấu hổ, lại còn trả đũa, đổ hết trách nhiệm cho cô. Nếu không phải vừa rồi anh luôn luôn cứng rắn ... thì nước ấm cũng sẽ không bị nguội đi...

Có muốn trách, hẳn là nên trách thân thể anh quá cường tráng, dục vọng lại quá mãnh liệt mới đúng!

"Em còn đứng ở chỗ đó làm gì hả? Còn không mau lại đây kì lưng giúp anh sao?" Anh nhàn nhã nhắm hai mắt lại, giống như đại gia đang chờ đợi người khác hầu hạ!

Tức thì tức, mệt thì mệt, cô đã bị anh điên cuồng dây dưa liên tục đến hai lần liền cơ mà... cô vẫn cẩn thận dè dặt múc nước nóng từ bồn rửa mặt, từng gáo, từng gáo, đổ vào bồn tắm lớn, tránh làm nóng anh.

Nước đã dần dần ấm lên, anh nhếch cặp môi mỏng lên, thoải mái hơi hơi hé ra một chút! Như vậy, càng thêm gợi cảm đến mê người!

Đột nhiên, bàn tay to của Tưởng Vũ Hàng tóm lấy cô kéo vào trong bồn tắm lớn, làm cho nước trong bồn tắm tràn ra ngoải ướt cả nền gạch men lát sàn.

"Thế này thì nước mới vừa vặn, có em là cái lò sưởi lớn rồi, cần gì phải phiền toái đun nước nóng nhỉ?" Anh mỉm cười xấu xa, đưa xà phòng cho Quan Tĩnh, nhắm mắt hưởng thụ được cô tắm rửa cho một cách thoải mái...

********************************** phân cách tuyến ****************************

Anh nhắm mắt lại, hưởng thụ sự xoa bóp của cô. Tuy ngón tay của cô nhỏ nhắn, những lực ấn của ngón tay rất vừa phải, cô đã thực sự làm cho anh rất thoải mái.

Cũng không biết dây thần kinh nào đó đã bị chập, đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên anh lên tiếng nói: "Làm bạn gái của anh đi?"

Mười ngón tay đang lùa vào mái tóc của anh, đột nhiên dừng lại. Cỏ phải là tai của cô đã bị hỏng rồi không? Chắc là do cô quá si mê anh nên đã ảo tưởng rồi, bằng không sao cô lại có thể nghe thấy anh nói ra yêu cầu như vậy? Lỗ tai cô đúng là bị hỏng rồi, đúng là cô bị bệnh, chắc chắn anh sẽ không nói ra loại câu nói này đâu!

"Thế nào? Anh muốn em làm bạn gái của anh, em còn không đồng ý sao?" Nửa ngày không thấy cô trả lời, bỗng chốc anh xoay người lại để nhìn cô!

Quan Tĩnh kinh ngạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xuất hiện càng ngày càng nhiều niềm vui sướng, trong đôi mắt trong suốt sáng ngời cũng tràn đầy hơi nước, cách lớp hơi nước, cô nhìn anh một cách trong trẻo đáng yêu."Anh nói thật chứ?" Trong giọng nói của cô mang đậm âm mũi, không khó để nhận ra nước mắt của cô đã tràn đầy ở trong xoang mũi rồi!

"Thực dông dài, cuối cùng em có đồng ý không?" Biểu hiện của Tưởng Vũ Hàng càng ngày càng thiếu kiên nhẫn. Kỳ thực là trong lòng anh đặc biệt hoảng sợ, loại kích động này anh chưa từng trải qua, phảng phất giống như cơ thể đang bị đặt trong một gốc cây giữa chốn sa mạc, nơi thảm thực vật bị héo rũ, tùy thời cũng có thể bị cơn cuồng phong cực nóng cuốn đi cả gốc rễ!