Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 116: Kuzunoha Chẳng Phải Chú Cừu Đâu.




Dành cho những ai có cùng sở thích...

Trong khoảng giữa tuần mình bận khá nhiều công việc... Thành thử xin đổi lịch đăng lại một chút...

Vẫn 2 chap/tuần... Nhưng sẽ đăng cùng 1 lúc vào ngày chủ nhật nha...

Mong mọi người thông cảm và đón đọc... Thân...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chương 113: Kuzunoha Chẳng Phải Một Chú Cừu Đâu.

"Thật vui vì không phải ngôi đền nào cũng đều hoành tráng"

Ấn tượng của tôi trước Nữ thần là: căn phòng lấp lánh, niềm tự hào và cũng là nỗi tuyệt vọng của bà ta. Chúng tôi đặt chân vào địa phận đền thờ này không phải để cố khơi gợi quá khứ đâu, và chẳng bao lâu, tầm mắt tôi đã có thể bắt chọn được mục tiêu, một kiến trúc khá lớn và lạ lẫm như chính cách nó được tạo ra vậy, nhưng không được xây dựng bằng vàng nguyên chất hay bất cứ điều gì như thế cả, nó khiến tôi nhẹ lòng. Nếu là thế, tôi sẽ phắng càng nhanh càng tốt.
"Raidou-sama? Có gì sai sao ạ?"

Shiki dừng chân và nhìn lại trong mối bận tâm khi tôi nhát thấy kiến trúc ngôi đền.

"Không có gì, tôi nghĩ một ngôi đền thờ Nữ thần có vẻ bình thường đấy chứ, không quá long trọng mấy" (Makoto)

"Tư duy khởi nguồn từ cuộc trò chuyện giữa Raidou-sama và nữ thần đúng chứ? Do cuộc hội thoại ấy, ngài đã biết được nhân cách của bà ta. Với tôi thì, kích thước có thể khác nhau đấy, nhưng cấu trúc mỗi một ngôi đền đều giống nhau cả"(Shiki)

Chắc vậy. Trong đền thờ Thần đạo và ngôi chùa Phật giáo, tôi không cho rằng họ sẽ xây dựng theo kiến trúc Thiên Chúa giáo. Và tôi cũng không thật nghĩ về phương pháp để thực thi cả hai.

Tôi hiểu rồi. Ý nghĩ này đến từ việc tôi thực sự đã tự mình gặp gỡ một vị Thần, hừm. Bằng cách ấy, tôi liếc nhìn những ngôi đền đang tôn thờ những thần linh (gọi là gì nhỉ? Tôi không biết liệu còn cách nào khác để gọi tên chúng không), nhưng có vẻ các kiến trúc đều như nhau cả, tôi không cần tốn quá nhiều tâm trí vào nó.
"Nhân cách, hừm. Nếu tôi nhớ chính xác, Nữ thần là vị Thần duy nhất, một người cao thượng và trung thực nhất, yêu thương trìu mến với tất cả hân tộc, một người mẹ thuần tuý; là như thế đúng chứ?" (Makoto)

"Chủ yếu người ta đều lý giải như thế. Ví dụ khác là: một vị thần dũng cảm của chiến tranh, hay như một vị thần giám hộ của tự do. Bà ta được nghĩ đến như một Đấng toàn năng, thế nên tôi cho rằng miễn sao là một lời khen, tất cả đều phù hợp hết"(Shiki)

Nghe có vẻ như những lời dối trá, nhưng... Khi tôi điều tra về Nữ thần tại thư viện, tính cách bà ta như là một vị Thánh, đặc điểm của bà ta, họ đều ghi chép mọi thứ không khác gì Shiki đã nói. Và khi bà ấy được kể như một vị thần chiến tranh, những kẻ thường được chọn trong vai phản diện là Bán nhân hay mamonos.
Hình ảnh toàn năng của một vị Thánh. Có thể đây sẽ là một hình mẫu hoàn hảo của bà ta, nhưng nếu họ thấy sự thật, chẳng có nghi ngờ đâu, mâu thuẫn sẽ xuất hiện ngay.

Trong tâm trí tôi, bà ta hoàn toàn trái ngược. Trông bà ấy cứ như những điều đen tối vậy.

"Nếu các đền thờ đều nghĩ bà ta như một vị Thánh toàn năng duy nhất, chắc như đinh đóng cột luôn, hình tượng bà ấy sẽ trở thành một thứ gì đó rất vĩ đại. Thời gian tới, vì có rất nhiều người quanh đây, tôi sẽ quay về cách giao tiếp bằng văn tự vậy"(Makoto)

"Nếu chúng ta chỉ đứng mỗi một chỗ để quan sát, sẽ bị nghi ngờ đấy ạ, thế nên hãy cùng tiến vào bên trong nào" (Shiki)

Lấy gợi ý từ Shiki, chúng tôi bước chân vào ngôi đền. Không khí dễ chịu vuốt ve nhẹ nhàng khắp khuôn mặt tôi. Có lẽ không khí nơi này được điều chỉnh hợp lý đấy chứ, một sự vận dụng độc đáo. Cái nóng vẫn còn nán lại mặc cho mùa hè đã trôi qua. Dù vậy, ở thế giới này, việc duy nhất bạn có thể làm là sử dụng ma pháp điều hoà nhiệt độ không khí. Bằng phép thuật ấy. Nói cách khác, một loại sức mạnh của hân tộc . Thậm chí khi lối vào hoàn toàn mở tung, ma thuật thuận tiện cho phép bạn kiểm soát nhiệt độ trong một phạm vi. Chắc phải cần đến một nguồn nhân lực ổn định đây, và không giống như bọn họ có thể thiết lập được nhiệt độ chuẩn. Kết cục, bọn họ phải dựa vào cảm nhận của các pháp sư cũng như mọi người có mặt xung quanh. Lúc còn ở nhà, tôi và bố tôi là những người đàn ông duy nhất, phụ nữ thì đến tận ba người. Những kỷ niệm của chúng tôi tại phòng khách không thật mới mẻ gì. Tôi vẫn còn nhớ những người phụ nữ ấy rất kém chịu lạnh.
Ngay cả khi khoa học máy lạnh biến thành điều hoà không khí bằng ma thuật, thì nhiệt độ vẫn sẽ được quyết định bởi những người sở hữu nhiều năng lực hơn. Nếu bạn muốn thay đổi nhiệt độ quanh mình, bạn cần phải có nguồn pháp lực cũng như tốn công sức. Vâng, nếu đây là một công việc, bạn sẽ không thể làm được đâu.

"Chúng tôi đến đây vì một cuộc hẹn với linh mục Shinai. Chúng tôi từ thương đoàn Kuzunoha. Tôi là Shiki và đây là ông chủ Raido"(Shiki)

Shiki trình bày lý do chúng tôi tiếp cận nơi này đến người phụ nữ trông coi đền thờ. Cô ấy mặc y phục màu trắng. Tuy nhiên, có vẻ bộ đồ ấy không phải là đồng phục thống nhất trong ngôi đền này. Với chỉ vài cái liếc qua, tôi có thể nói rằng chúng chủ yếu là màu trắng, nhưng thiết kế lại khá khác nhau. Một bất ngờ. Tôi cứ ngỡ sự khác biệt đơn giản chỉ giữa nam và nữ, còn những thứ khác hoàn toàn sẽ giống nhau chứ. Tôi đã tưởng tượng về áo dài tay và ngắn tay phô bày kiểu trang phục trùm kín người đến tận mắt cá chân, nhưng chúng cũng thay đổi tuỳ theo người mặc. Có lẽ nào chẳng có quy định gì cho đồng phục ngoài màu sắc thôi sao?
"Với Shinai-sama à? Vâng, tôi đã nghe thông báo. Xin vui lòng theo tôi"

'Tôi sẽ thông báo đến họ' dường như không phải lời nói dối rồi. Cô gái trẻ, người trông giống như một sinh viên đang làm công việc bán thời gian như là một thiếu nữ Đền thờ, hướng dẫn cho chúng tôi. Cô ấy để ý vận tốc đi bộ của chúng tôi khi cô hướng về phía trước. Từ bên ngoài trông ngôi đền khá lớn đấy, nhưng không ngoài sự kỳ vọng, phần bên trong còn rộng hơn. Và thêm nữa, bao bọc toàn bộ khu vực bên trong này, tôi có thể ngửi thấy một mùi hương độc đáo. Khả năng không thể nào khác hơn là sự ảnh hưởng của ma thuật. Bọn họ có thể phân bố rải rác một số lượng lớn nước hoa à. Tại Học viện, có những nơi giống với thẩm mỹ viện thường sử dụng nước hoa, vì vậy tôi cũng quen với nó rồi. Chỉ là, phạm vi ở đây thuộc một mức độ hoàn toàn khác biệt.
Trong khi đi bộ, chúng tôi xen lẫn vào đám người mặc quần áo màu trắng. Mỗi khi ngước nhìn, những bộ trang phục lại thay đổi. Đừng có nói với tôi, tất cả chúng đều khác nhau chứ? Không cách nào đây là sự thật được, đúng không?

Tôi ra hiệu cho Shiki và thì thầm vào tai anh ta. Sử dụng thông tâm thuật với một người đang bên cạnh tôi lúc này chỉ là quá ngớ ngẫn. Shiki đề nghị đến người thiếu nữ về những điều tôi đã nói với anh.

"Tôi xin lỗi. Những người phục vụ ở đây, tất cả đều rất cụ thể với quần áo của họ ha. Mọi người mặc trang phục với kiểu dáng khá cá nhân đấy. Nó làm tôi ngạc nhiên thật"(Shiki)

"Ara, vậy hả? Ah, nếu không lầm, thương đoàn Kuzunoha đến từ Tsige phải không? Trong trường hợp đó, các bạn có thể ngạc nhiên mà. Ở vùng đất này, ngoại trừ trang phục chính thức và đồng phục, quần áo thường ngày không có quy tắc ngoại trừ màu sắc, do đó mọi người ăn mặc theo ý thích. Thay vì sử dụng quần áo được chỉ định sẳn, chúng tôi nghĩ rằng sẽ tốt hơn khi phụng sự trong y phục phù hợp với chúng tôi"
Vậy hả? Chắc chắn đồng phục đúng thật giống nhau, sự khác biệt về kiểu cách lại trở nên rõ ràng hơn, nhưng người dân nơi đây không chú tâm đến những điểm ấy. Ngoài ra, mối liên kết giữa tất cả mọi người chẳng còn sự thống nhất nữa. Bảo rằng sẽ tốt hơn để tác nghiệp với trang phục phù hợp với họ, có thể không chứa đựng bất kỳ động cơ nào bên trong, nhưng vì một vài lý do, tôi không thích thế. Tôi là một trong những người thắc mắc, nhưng Shiki lại gật đầu và gửi đến tôi một dấu hiệu. Shiki có thể hiểu những gì tôi đang cảm nhận. Kế đó, ông tiếp tục bằng một số chuyện phiếm và kết thúc cuộc trò chuyện.

HM, mục tiêu hướng đến có vẻ ở dưới lòng đất. Thế ra, một tầng ngầm à. Hình tượng về một cơ sở ngầm tại cửa hàng của tôi, một hình ảnh không tốt đẹp mấy.
Các loại mùi hương cũng thay đổi dần. Lúc đầu tôi đã ngờ ngợ, nhưng dường như chẳng có tác dụng phụ nào trong nước hoa cả. Có lẽ các mùi hương khác nhau được phân bố tùy thuộc từng tầng và từng phòng.

"Những vị linh mục đang ở bên trong. Vậy thì, vui lòng đợi, tôi xin phép"

"Cảm ơn nhiều" (Shiki)

[Đa tạ]

Cô ấy bảo chúng tôi đứng đợi, tiếp đến, cô ta thì thầm một điều gì đó vào bước tường khá lớn bên trái. Một cuộc trò chuyện ngắn diễn ra, sau đó, cánh cửa dần hé mở và cô gái quay về phía chúng tôi. Thông báo Shinai-san đang chờ đợi bên trong, cô lại cúi thấp đầu và tươi như hoa. Chắc vì chúng tôi là những vị khách, cô mỉm cười ở tất cả các tình huống. Ngay cả trên đoạn đường dẫn đến đây, tôi không hề bắt gặp một ánh nhìn kỳ lạ nào từ những người xung quanh. Phải thế không, có lẽ bọn họ được đào tạo bài bản nhỉ? Tôi cứ nghĩ sẽ phải nhận được những ánh mắt còn khắc nghiệt hơn trước kia ấy chứ.
"Đây là những vị khách từ thương đoàn Kuzunoha. Tha thứ cho sự thất lễ"

"Vào đi"

Không nói năng gì, tôi theo bước Shiki. Sau tất cả thì tôi chẳng thể nào nói chuyện bình thường mà.

Bên trong gian phòng là Shinai-san cùng 5 người khác. Không gian này khoảng cỡ 8 tấm thảm tatami, có lẽ lớn hơn tí. Chắc bởi là một tầng ngầm, nên cảm giác khá tăm tối ở nơi đây.

"Ta vui mừng khi cậu đã đến, Raidou-dono. Đó là giả kim sư của cậu đấy à? Tên anh ta là Shiki đúng chứ?" (Shinai)

[Vâng, Shinai-sama. Anh là nhân viên đáng tin cậy nhất của tôi và cũng là một phụ tá khá thân nữa. Shiki. Lời đề nghị lần trước-]

"Ta biết ơn cậu khi đã chấp nhận chia sẽ các kỹ thuật của cậu với đền thờ. Ta muốn thể hiện lòng biết ơn đến các cậu, chỉ một chút thôi cũng được, thế nên ta đã thông báo lên cấp trên, và dường như ngài ấy sẽ trao đổi một chút với cậu. Ngài đến đây cũng chưa lâu lắm, nhưng đây là giám mục-sama, người đã gắn kết tất cả tín đồ trên vùng đất này, đã ở đây"(Shinai)
Giám mục ư. Ah, thay thế cho cái tên đã bị ám sát dạo trước, hừm. Nếu chúng tôi xem xét những vị trí nơi Shinai-san đang đứng, 4 người dường như đều là cấp dưới. Trường hợp này, người kia đúng không nhỉ? Mái tóc của hắn khá dài. Khuôn mặt hắn bị che khuất bởi một thứ gì đó tựa như một mũ trùm đầu, thành thử tôi không thể trông thấy rõ, nhưng là một người phụ nữ ư? Tôi biết, tôn giáo của họ thờ cúng nữ thần, do đó, sẽ chẳng lạ lẫm gì khi những người ở địa vị cao toàn là phái nữ. Dù tôi cố gắng quan sát để kiểm tra hắn ta, hắn ăn mặc trang phục quá kín đáo, bởi thế tôi thật không biết hắn có phải chỉ là một nam giới với mái tóc dài hay không. Nếu hắn cất lời, có lẽ tôi sẽ biết được.

Ngoài ra, tôi tự hỏi tại sao Shinai-san lại ngắt lời tôi. Có lẽ nào, hắn ta đã báo cáo rằng tôi muốn công khai chúng sao? Dường như hắn đã đến cửa hàng của chúng tôi theo mệnh lệnh của người khác, dù vậy...
[Đây là một vinh dự quá lớn]

Không biết cử chỉ này có đúng cách không, tôi quỳ một gối và cúi thấp đầu. Shiki cũng làm theo. Nhưng trong trường hợp của Shiki, có thể anh ta chỉ cần bắt chước tôi thôi. Sau này, tôi phải hỏi thăm anh ta cách hành xử cần có trong những hoàng cảnh tương tự.

"Ta có nghe nói qua dù là một thương đoàn nhỏ, cậu đã xử lý được các loại thuốc quý hiếm, và cậu sẽ làm sáng tỏ một số cách thực hiện chúng. Cám ơn cậu về đức tin ấy. Ta hứa giáo hội sẽ dập tắt những tin đồn bừa bãi liên quan đến cửa hàng của cậu"

Chất giọng khàn khàn, hơn nữa, lại là giọng nói của một người phụ nữ hào nhoáng. Nó khiến tôi liên tưởng đến một người đam mê thuốc lá và rượu chè. Cảm nhận khá khôi hài vang vọng khắp cơ thể tôi. Ra đây là một nữ giám mục à.
[Cảm ơn vì sự quan tâm]

"Ta được nghe kể rằng giọng nói của cậu đã bị đánh cắp bởi một căn bệnh tật nguyền. Chúng ta sẽ cung cấp sự trợ giúp trong vấn đề ấy. Ta không biết liệu có thể giúp được bao nhiêu, thế nên không thể làm cho cậu an tâm hơn đâu"

Tôi thậm chí chẳng yêu cầu việc đó mà. Khá dư thừa. Có ổn không khi cô ta phải chịu trách nhiệm trong từng lời nói của mình? Tôi thật không hiểu.

"Giám mục-sama, lúc này là..."

"Hm, ta hiểu rồi. Vậy thì, Raidou, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong tương lai. Ta sẽ giao phó việc này lại cho Shinai"

"Hiểu ạ. Cảm ơn vì đã dành chút thời gian quý giá của ngài"(Shinai)

Từ 4 vị trí phía sau, một người lặng lẽ bước đến giám mục-san và lên tiếng. Vâng, cô ta phải bận rộn thôi.

Sau khi chém gió vài lời, vị giám mục rời đi. Shinai-san cúi đầu 90º. Chết chửa, tôi quên hạ thấp đầu rồi.
"Không tốt chút nào Raidou-dono à. Giám mục-sama biểu hiện quyền uy lớn nhất đấy. Thậm chí chưa được lâu kể từ khi cậu đặt chân đến đây, nhưng không có nghĩa là thiếu tôn trọng đối với một nhân vật vị tha như thế đâu"(Shinai)

[Tôi đến từ một vùng đất xa xôi mà. Xin lỗi vì sự thô lỗ]

"... Được rồi, ổn rồi. Vậy thì, hôm nay, các người đến đây để cho chúng ta thấy được công thức từ các loại thuốc. Rõ ràng cậu đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, đúng không?" (Shinai)

[Dĩ nhiên]

Sau tín hiệu của tôi, Shiki bước về phía trước. Anh đưa ra các thành phần nguyên liệu của thuốc mà chúng tôi sẽ bào chế vào ngày hôm nay, cũng như các dụng cụ. Phương pháp điều chế không sử dụng các dụng cụ quá lớn, do đó, việc mang theo cũng dễ dàng.

"Ta thấy rồi. Thế ra, vị pháp sư đã mang theo tất cả mọi thứ chuẩn bị, hừm. Hoàn cảnh này, việc điều chế sẽ diễn ra nhanh chóng thôi. Thật tình mà nói, ta không có kiến thức về y dược đâu, và ta muốn trò chuyện với Raidou-dono về một số chủ đề chúng ta quan tâm. Đừng lo, cũng giống như một cuộc nói chuyện bình thường thôi"(Shinai)
Otto, hơi ngoài mong đợi đây. Cứ nghĩ hắn sẽ cần tôi giải thích trong quá trình chế tạo chứ.

[Hiểu rồi. Nếu không phải chuyện gì to tát, xin dẫn lối]

"Kế đến, hãy sử dụng chỗ này. Pháp sư-dono, dùng chiếc bàn này để điều chế các loại thuốc trong khi giải thích đến những người khác"(Shinai)

"Được thôi. Thế thì, mọi người, xin vui lòng đến đây"(Shiki)

Shiki tiếp cận một cái bàn lớn với một số dụng cụ sản xuất dược liệu trên mặt bàn, và anh ta đặt lên những dụng cụ của mình. Có vẻ anh ấy giải thích các thành phần đã chuẩn bị trước đó một cách khá kỹ lưỡng đấy. Với tốc độ ấy, việc tạo ra dược phẩm có thể mất khoảng 1 giờ.

Nhát thấy người theo tôi đang giải thích quá trình sản xuất, tôi ngồi xuống và đối mặt với Shinai-san. Tại chiếc bàn nhỏ đặt giữa chúng tôi, chẳng có gì trên đó cả. Ít nhất cũng nên có 1 ấm trà chứ nhỉ. Tôi - theo đánh giá - là cộng tác tốt đẹp mà, hắn biết không vậy?
"Tốt rồi, Raidou-dono. Đây là lần đầu tiên chúng ta có một cuộc nói chuyện bình yên thế này, hừm. Lúc trước ta đã giới thiệu rồi, nhưng linh mục Shinai là ta. Hân hạnh được quen biết cậu"(Shinai)

[Liên kết đến Thương gia Hội, Raidou của thương đoàn Kuzunoha. Tôi thật vinh hạnh khi quen biết một ai đó đến từ đền thờ. Tôi nghĩ trong tương lai chúng ta sẽ còn giúp đỡ nhau đấy]

"Fufufu, ta tự hỏi, liệu có bao nhiêu cảm xúc thật trong lời nói của cậu. Nhưng với một thương gia và một người hầu cận Nữ thần, một ấn tượng thật mới mẻ. Cậu trông khá trẻ. Kể từ khi cậu bắt đầu kinh doanh đến nay thì đuợc bao lâu rồi nhỉ? " (Shinai)

[Thậm chí đã ba năm trôi qua rồi. Chúng tôi vẫn là người mới thôi]

Tôi đã ước lượng không chuẩn lắm. Mà cũng chẳng là gì khi vấn đề là ba ngày hay hai năm, sự thật thì vẫn chưa được ba năm ha.
"Dù vậy, cậu đã sở hữu hai cửa hàng ở hai thị trấn, hừm. Có phải cậu quá may mắn, hoặc có thể, nhận được một sự ủng hộ mạnh mẽ sao?" (Shinai)

[Không thể gọi là sự ủng hộ được, nhưng tôi có một mối quan hệ khá tốt với thương đoàn Rembrandt]

"Rembrandt... HOH,... " (Shinai)

Shinai-san dường như suy tư về điều gì đấy khi lặp lại cái tên của Rembrandt. Không giống như hắn ta có quen biết với Rembrandt, nhưng có thể hắn đã nắm trước các thông tin về ông ấy.

[Ngài có quen với ông ta hả? Ông ấy cung cấp một nơi kinh doanh đến tôi, người chẳng có nỗi một mối liên kết nào, cách đây chưa lâu lắm, và ông cũng là một ân nhân đã dạy tôi 101 kiểu kinh doanh]

"Ông ta đã làm thế à, hừm. Có vẻ ấn tượng giữa cậu và tôi về Rembrandt khác nhau đôi chút. Nếu ông ta chịu hợp tác hơn, có lẽ chúng tôi đã truyền bá đức tin đến những vùng đất khác, và thậm chí còn vươn đến những nơi sâu rộng hơn trong hoang mạc"(Shinai)
Ra thế. Sau sự kiện với vợ và con gái, Rembrandt đã không ghé đến đền thờ ha.

Lúc đầu ông dựa dẫm vào nữ thần, nhưng không hiệu quả. Vì vậy, ông đã cố gắng tự mình giải quyết chúng, và khi ông gặp được tôi, cảm giác như ông đang trên bờ vực từ bỏ vậy. Thật vô lý khi yêu cầu ông ấy phải duy trì Đức tin của mình sau sự cố đó. Bởi yêu cầu giải quyết vấn đề được thông báo ở Hội thám hiểu giả mà.

[Tôi đến từ hoang mạc, thế nên tôi chẳng biết gì nhiều về giáo lý của đền thờ và mối liên kết giữa chúng đến Rembrandt. Nhưng ít nhất, tôi hiểu rằng Rembrandt-shi đối xử với tôi rất chân thành. Ngay cả giờ đây, cảm xúc biết ơn trong tôi đối với ông ta vẫn rất lớn]

"Khi địa vị khác đi, những chuyện ấy cũng có thể xảy ra. Dù vậy, ta hiểu rồi. Thế ra con gái của Rembrandt-shi đang được cậu chăm sóc cũng vì lý do đó, hừm"(Shinai)
Uhm, hắn ta đã điều tra về tôi sao? Có vẻ hắn biết tôi đang làm việc như một giáo viên tạm thời tại Học viện này, cũng như những sinh viên trong lớp học của tôi nữa.

Và hắn còn biết tôi đến từ hoang mạc nữa chứ. Nếu không phải thế, hắn sẽ bộc lộ một phản ứng mạnh mẽ hơn.

[Đúng vậy. Rembrandt-shi đã gián tiếp yêu cầu tôi chăm sóc hai cô con gái]

Thậm chí nếu không theo đuổi đề tài một cách quá kém, hắn ta đã có thể khơi gợi chủ đề của riêng mình. Với ý tưởng trong đầu, chỉ cần chạm đến các chủ đề ấy, tôi sẽ nói ra các bài giảng khi dạy bảo con gái ông ấy mà thôi.

"Ông ta là một người cha khá chu đáo đến con gái mình, hừm. Ta phải thay đổi cách nhìn về ông ấy một chút rồi. Từ những báo cáo của cấp dưới, ta chỉ nghĩ Rembrandt là một kẻ hà tiện với một niềm tin mỏng manh về tôn giáo. Thật tình, không tiếp xúc với những người có địa vị khác nhau, nhiều hiểu lầm sẽ được sinh ra ấy chứ. Nó đã trở thành một bài học hay đấy"
'Ta cần xem xét lại' chính là khuôn mặt Shinai-san muốn nói. Tôi cũng trông thấy một chút kiêu ngạo đấy, nhưng nguồn gốc câu này lại rất thành thật. Tôi có thể cảm nhận những đặc điểm tựa như-ưu tú từ biểu hiện ấy. Giống với những gì Eva-san đã nói, nhưng dường như người của đền thờ ở Học viện trấn chủ yếu là những người từng bậc leo lên của sự thăng tiến, thế nên, có lẽ hắn ta thật là một tầng lớp thượng lưu.

Sau đó, hắn lại hỏi tôi một vài điều trên trời và dưới đất. Trong khi Shiki kết thúc việc điều chế loại thuốc thứ hai, tôi giải thích đến hắn ta lịch sử cá nhân của nhân vật được gọi là Raidou.

◇◆◇◆◇◆◇◆

-Sau khi Makoto và Shiki rời đi-

Có hai người dọn dẹp mớ dụng cụ và vật liệu sản xuất dược phẩm, hai người còn lại thì cùng Shinai hướng đến căn phòng kế bên.
Người phụ nữ lúc trước thúc giục Giám mục với 'lúc này là...' khép cánh cửa lại. Bên trong căn phòng, Giám mục cùng một số hân tộc ngồi ở đó, chờ đợi bọn họ.

"Có phải họ đã rời đi?"

Vị giám mục lên tiếng. Giọng nói bà ta 'quyến rũ' chẳng khác cái lúc sử dụng để nói chuyện với Makoto.

"Bọn họ vừa rời khỏi đền thờ. Để đề phòng, chúng tôi đang cho người theo dõi họ"(Shinai)

"Ta hiểu rồi. Ngươi đã làm một điều thật vô nghĩa đấy"(Giám mục)

"?"

"Ta nói đó là việc làm vô nghĩa. Ngươi có ý định lợi dụng thương đoàn Kuzunoha, nhưng có thể sẽ phản tác dụng đấy. Kể từ lúc này, hãy cẩn thận hơn và chỉ hành động khi ta chấp thuận thôi"(Giám mục)

"... Ý ngài là gì? Từ cuộc trò chuyện, tôi nghĩ sẽ chẳng có bất kỳ vấn đề nào đâu"(Shinai)

Trông thấy những biểu cảm phức tạp từ vị giám mục, Shinai bối rối. Từ quan điểm của mình, tính luôn nội dung cuộc thảo luận hôm nay và thái độ từ bọn họ, dường như họ đã có thiện chí ấy chứ. Hắn cho rằng có thể tạo ra một sự hợp tác thân thiện mà.
"Hãy nói cho anh ta đi" (Giám mục)

Vị giám mục tóc đỏ tạo ta một tiếng thở dài và thúc mạnh khuỷu tay mình. Một cử chỉ chẳng phù hợp gì với một vị giám mục cả. Bà ta sử dụng cùng một ngữ điệu quyến rũ từ giọng nói, tuy nhiên, hành vi thì lại hoàn toàn trái ngược.

Một trong những người từ phía sau được chỉ định bởi giọng nói của vị giám mục, cất tiếng nói.

"Tôi đã điều tra tư tưởng của họ và cả sức mạnh ma thuật, cũng như những người có liên quan. Tôi có thể tìm thấy một chút thông tin về nhân viên Shiki. Tuy nhiên, liên quan đến chủ tiệm Raidou, tôi chẳng thể biết được điều gì cả"

"Nghĩa là gì đây? Tư tưởng và sức mạnh ma pháp đều điều tra thất bại sao?" (Shinai)

"... Đầu tiên, về Shiki. Tôi có thể xác định anh ta sở hữu, ít nhất, sức mạnh ma pháp vượt qua vài pháp sư của triều đình. Có lẽ anh ta đã có biện pháp ngăn chặn tư tưởng rò rĩ, tôi không thể đọc chúng được. Riêng Raidou, không chỉ tư tưởng của cậu ta, tôi cũng không thể nào đo lường được sức mạnh ma thuật luôn"
Một báo cáo gần như bảo hắn rằng bọn họ chẳng biết một tí ti gì. Shinai hiểu điều này là bất khả thi và lo ngại. Một pháp sư với năng lực có thể được bổ nhiệm ở bất kỳ quốc gia nào nếu muốn, lại làm việc như một nhân viên tại một cửa hàng mà có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào chỉ với một riếng nổ, hơn nữa, phục vụ một cậu nhóc. 'Ai sẽ tưởng tượng được đây?!' Là những gì hắn muốn hét to.

Ngoài ra, đối với việc đọc tư tưởng mà đền thờ luôn tự hào, không thể áp dụng được, không những vậy, bọn họ còn không thể đo lường sức mạnh phép thuật nữa. Hắn chỉ có thể liên tưởng điều này cứ như một cơn ác mộng vậy.

"Không thể nào. Ngài nói Raidou sở hữu sức mạnh ma pháp vượt qua Shiki sao?" (Shinai)

"Ai mà biết. Suy nghĩ về nó một cách thường thức, vì Raidou cho biết anh ta là một phụ tá thân tín, có thể cậu yếu hơn Shiki. Nhưng ngược lại, cũng có nghĩa Raidou mạnh mẽ hơn. Ít nhất thì chúng ta biết được Shiki là một phụ tá thân thiết của giáo viên thời vụ Raidou và rằng anh ta là một pháp sư phi thường. Ngoài ra, sức mạnh ma thuật của Raidou, chúng ta chẳng tài nào biết được. Không phải chúng ta không thể đo lường chúng. Tựa như tất cả sức mạnh ma pháp bao bọc anh ta được vẽ ra vậy, và chúng ta không hề cảm nhận thấy sức mạnh ma thuật ấy"(Giám mục)
Người phụ trách cuộc điều tra gật đầu nặng nề với những từ ngữ của vị giám mục. Liên tục những lời nói 'không thể hiểu được' đã làm cho Shinai phải bối rối.

"Nói cách khác, sức mạnh ma pháp và tư tưởng của cậu ta đã được niêm phong hả?" (Shinai)

"Có thể đây là một cách lý giải. Với những người có thể khôn khéo kiểm soát những hoạt động như thế, cấp dưới của anh không cách nào theo đuôi bon họ đúng chứ? Thế nên ta cho rằng điều này là vô nghĩa. Các dược phẩm chính chúng cũng đáng ngờ đấy. Như thế nào nhỉ? Ta có thể nghe báo cáo không?" (Giám mục)

Giám mục hướng ánh nhìn qua đầu Shinai, lên 2 người đã quan sát quá trình điều chế thuốc từ đầu đến cuối.

"... Thành thật mà nói, đây là một công thức tuyệt vời. Quá trình này có một hệ thống và cách giải thích rất rõ ràng. Hơn nữa, các thành phần được sử dụng thì không tài nào kiếm được"
"Heh ~. Thật phi lý. Sau đó, các ngươi có thể sản xuất được chúng không?" (Giám mục)

"Có lẽ. Tôi cho rằng Shiki không giấu diếm một bước nào trong quá trình này và cho chúng tôi thấy tất cả mọi thứ. Nhưng..."

Người đàn ông trông bộ dạng rất khó khăn cho những lời lẽ tiếp theo của mình. Vị giám mục không hối thúc, và chỉ chờ đợi những lời nói của ông ta phát ra một lần nữa.

"Liên quan đến giá cả, tôi nghĩ chúng sẽ cao hơn rất nhiều so với thương đoàn Kuzunoha"

"... Tỷ lệ thành công à?" (Giám mục)

"Đúng thế. Có vẻ thương đoàn Kuzunoha trên thực tế không hề thất bại, nhưng với khả năng của chúng tôi, tối đa chỉ là 5/10. Anh ta cho biết đã sử dụng hai loại nguyên liệu từ hoang mạc, nhưng cũng nói thêm với chúng tôi rằng có những thực vật ở đây có thể thay thế chúng, và anh ta thực sự cho chúng tôi thấy quá trình đó rất tỉ mỉ. Kết quả đánh giá là: thực tế anh đã tạo ra một loại thuốc giống hệt với cái chúng tôi thu được lúc trước và không chút dối trá nào"
"Thật là! Và? Nếu ngươi nói 'rất tỉ mỉ', hẳn phải có nhiều lý do khác đúng chứ? Nói đi"(Giám mục)

"Chi phí sản xuất nữa ạ"

"Chi phí sản xuất hả? Nghĩa là các chi phí cho những thành phần?" (Giám mục)

"Cần thiết phải sử dụng một pháp sư giỏi nhằm tăng tỷ lệ thành công, nhưng một phần, chưa hẳn đã là vấn đề quan trọng đâu. Từ những nguyên liệu Shiki đã cho chúng tôi biết và giá cả của chúng trên thị trường, chỉ với điều đó, giá dược phẩm của chúng ta sẽ khác biệt rất lớn so với thương đoàn Kuzunoha. Thậm chí chúng ta có đặt hàng chúng từ hoang mạc, hoặc kiếm được hai vị thuốc mà anh ta đã đề nghị thay thế, chúng ta sẽ phải đề ra yêu cầu đến những thám hiểm giả, và khoảng tiền phải trả bao gồm các mối nguy hiểm cũng như bồi thường chi phí nguyên vật liệu, thế nên chỉ bằng việc cố gắng để sở hữu nguyên liệu thôi, chúng ta đã vượt qua 10 lần mức giá của một sản phẩm hoàn tất ở thương đoàn Kuzunoha. Nếu đền thờ tạo ra chúng và bán ở những nơi khác, mức giá lên đến cả 100 lần hoặc chúng ta sẽ không thể kiếm được chút lợi nhuận nào đâu... Trong tương lai, nếu bọn họ mở rộng cửa hàng trên địa bàn của chúng ta, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến niềm tin của người dân đối với giáo hội"
"100 lần sao? Không đời nào. Thương đoàn Kuzunoha bán chúng với một mức giá cực kỳ thấp không phải sao?" (Giám mục)

"Bọn họ thu thập tất cả các thành phần, do đó, sở hữu mọi thứ mà chẳng cần mua chúng trên thị trường. Anh ta cho hay rất tự tin vào lượng hàng hóa được lưu thông, nghe có vẻ khó tin, nhưng miễn sao đã là hàng hóa thì bọn họ phải thu được lợi nhuận thôi"

"Không thể nào..." (Shinai)

Shinai xen vào cuộc hội thoại. Tình huống này, không có nhiều lựa chọn cho các loại thuốc giá cao ha. Không bàn đến tính hiệu quả, chúng sẽ biến thành một mức giá mà khiến ai ai cũng phải kinh hãi.

"Như ta nghĩ. Nói cách khác, thật an tâm khi thừa nhận Raidou đang giả vờ như một đứa trẻ ngây thơ. Trong lúc chúng ta vô tình lợi dụng cậu ấy, một cảm giác lạnh lẽo có thể cứa vào cổ họng chúng ta đấy. Thật tốt khi chúng ta vẫn còn tụ tập tại đây"(Giám mục)
"Giám mục-sama?" (Shinai)

"Ta không cho rằng đôi mắt Shinai đã sai đâu. Tuy nhiên, đừng dính líu đến họ trong một khoảng thời gian. Cũng đừng tiết lộ thông tin đến các phe phái khác. Tùy thuộc vào cách thức chúng ta vận dụng, bọn họ có thể trở thành một quân ách chủ bài giúp chúng ta trong tương lai đấy. Một hân tộc không bình thường thuê mướn rất nhiều bán nhân, hừm. Thông báo đến mọi người một cách gián tiếp. Bất kể khi nào nghe nhắc đến cái tên thương đoàn Kuzunoha, họ phải rót đầy tai những thông tin ấy. Trong thời gian chờ đợi, ít nhất cho đến khi các giám mục khác và người dân ở Limia rời khỏi trấn Học viện này, ta yêu cầu mọi thành viên cần đảm bảo rằng những người kia không nhận thấy chúng ta đang để ý đến Kuzunoha. Và ngoài ra, giờ đây, không cần suy tư về giá cả, bởi thế hãy thử điều chế 100 lọ thuốc trị thương đi. Đừng ép buộc chính mình phải cạnh tranh với họ. Những hàng hoá là hữu ích sau tất cả. Nếu ở một thị trấn khác, những nơi đồng đội chúng ta đang ở, hoặc nơi chiến tuyến; chỉ cần thay đổi vị trí, có rất nhiều phương pháp để sử dụng chúng"(Bishop)
"Hiểu ạ"

Dọc theo những linh mục, tất cả mọi người trong phòng đều lặng lẽ gật đầu với lời nói của vị giám mục.

◇◆◇◆◇◆◇◆

Tôi lặng lẽ bịt đôi tai lại.

Tôi vừa nghe một cuộc chuyện trò không hợp với âm lượng chút nào. Thời điểm hiện tại, không có quá nhiều khách hàng. Bởi lúc này đây, hầu hết hàng hóa đã được bán sạch. Đa số chúng tôi đang phục vụ là các Onee-san, những người làm việc muộn vào ban đêm tại các con hẽm, đang mua đồ uống tăng lực. Những cô gái đã trở thành khách hàng quen thuộc tại cửa tiệm chúng tôi và giờ đây khá bình thường để cử người đại diện đến mua vài chục bình. Việc sửa chữa vũ khí cũng trở nên phổ biến hơn dạo gần đây, nhưng họ thường đến nhận lại vũ khí của mình vào thời gian ban ngày. Tôi xin lỗi đến những khách hàng đột xuất, nhưng thời điểm vào ban đêm thì cửa hàng chỉ còn các loại nước uống lạnh và năng lượng. Tôi hy vọng chúng cũng sớm phổ biến hơn.
Những gì tôi đang cố gắng nói ra, đó là vào thời điểm này thật dễ dàng để nhận lấy sự nhàn rỗi.

Khi quay lại cửa hàng bằng tuyến đường lưu thông thường ngày, tôi nghe được âm thanh quen thuộc của Lâm quỷ nhỏ người và chàng trai yêu thích chuyện phiếm - Eldwa - nói chuyện với ai đó. Quá ồn ào, thậm chí nếu có là nhân viên trò chuyện với một khách hàng, đừng nói lớn tiếng như vậy chứ. Tôi thậm chí còn không thể xem xét phản ánh từ cô gái ấy.

Akua, người đang trong hoàn cảnh với một gương mặt bơ phờ, đột nhiên quay lại từ quầy tính tiền. Nói cách khác, cô ta chú ý Shiki và tôi đã trở về. Trong khoảnh khắc, cô mở to mắt, kế đến, cô bụm miệng mình lại với cả hai bàn tay. Lần này, Akua đã không ngăn bọn họ lại, nhưng cũng không hùa theo. Vâng, hãy xem xét cô ta 'vô tội' vậy.
Tôi ra hiệu cho cô ấy.

"Tôi đã quay về. Tôi biết cô đang có khá nhiều điều thú vị ở đây ha"(Makoto)

"Luôn như thế này mỗi khi chúng tôi không ở đây sao Akua?" (Shiki)

Ngữ điệu của Shiki cũng thấp hơn thường lệ. Dĩ nhiên, không phải vì anh ta đang thấp giọng đâu.

"W-chào mừng đã trở về..." (Akua)

"Khách hàng là... tte, Gin và những người khác hừm. Những kẻ này... rảnh rỗi ghê"(Makoto)

"Bọn họ quá chểnh mãng. Có lẽ chúng ta nên thắt chặt hơn một chút, họ không nên tham gia vào Lễ hội trường thì hơn"(Shiki)

Trợ lý của tôi, Shiki thu hẹp ánh nhìn. Trong những lĩnh vực như này, anh ta rất nghiêm ngặt. Và các nhân viên nhận được ánh nhìn ấy mà vẫn còn lớn tiếng trong thời điểm này là những người có vấn đề nhất.

Akua không tham gia vào cuộc đàm thoại ấy, có bình thường không đây? Hay tình cờ cô đã không tham gia nhỉ? Trông thấy đôi mắt cô ta liếc ngang liếc dọc như thế, thật đáng ngờ mà.
"Vậy là đã đi khá xa rồi đấy. Và thế này, Akua, kể từ lúc nào họ đã thành ra như vậy?" (Makoto)

"E... Ehm... Chưa được lâu lắm"(Akua)

"Nếu cô trả lời thành khẩn, tôi sẽ thưởng cho cô một hương vị chuối mới" (Makoto)

"Khoảng hai giờ rồi ạ. Hôm nay, các loại trái cây đã được bán hết lúc đầu, kế đến thì các loại thuốc bôi vết thương và thuốc phục hồi cũng hoàn toàn bán sạch, thế nên chúng tôi được rảnh tay"(Akua)

Thành thử không còn nhiều việc sau khi chúng tôi rời đi, hừm. Thật là... Và khi nghĩ đến công chúng đang ca ngợi chúng tôi trong khâu dịch vụ khách hàng lẫn kỹ năng phục vụ. Điều ấy khiến sự tin tưởng trong họ được thổi phồng hơn. Nếu mọi người nhìn thấy cảnh này, uy tín của các cửa hàng sẽ đi xuống mất. Nhân viên ngu ngốc và mấy người khách quen ác độc.
Ngoài ra, một lời thú tội có ảnh hưởng như thế nào đây. Đôi mắt Akua đang lấp lánh kìa.

Eris và Eldwa trẻ. Xin lỗi để phải nói, nhưng sẽ có một nhu cầu cho sự trừng phạt ở đây. Thậm chí mấy người còn không nhận thấy tôi đã về đến đây rồi.

Tôi mang theo nỗi bực tức tiến vào nhà bếp để thực hiện phần thưởng của mình, ý tôi là cho Akua ấy. Gọi là nhà bếp và chỉ có vài thiết bị đơn giản thôi, nhưng tôi thì không cần nấu ăn quá cầu kỳ, do đó, thế này là đủ rồi.

"Shiki, chúng được làm mát chưa?" (Makoto)

"Vâng, đây ạ" (Shiki)

Shiki mang ra một cái chai có chứa một chất lỏng màu trắng đục cùng một quả chuối từ tủ lạnh. Còn kèm theo một chai nhỏ với một màu hổ phách bên trong nữa. Theo toan tính từ Shiki-san. Dường như anh ta hiểu rõ tôi muốn làm gì chỉ bằng cách đề cập đến trình đơn mới. Tomoe, Mio, Shiki và Komoe-chan đã nếm thử chúng sau tất cả mà.
Nhân tiện, nếu chúng ta đảo ngược thứ tự những người vừa được đề cập, sẽ nhận được danh sách mức độ yêu thích chuối của họ. Không ngoài dự kiến, người thích chuối nhất chính là Komoe-chan.

Akua quan sát hành động của tôi với một đôi mắt rực lửa. Một niềm đam mê mãnh liệt thật. Tôi có thể cảm nhận một ánh nhìn rất tập trung vào bàn tay tôi.

Vâng, tôi chẳng làm bất cứ điều gì ghê gớm cả. Chỉ là cắt chuối ra, xay nhuyễn và trộn với tất cả.

Cái lọ màu hổ phách là mật hoa đấy. Không phải mật hoa ở Asora đâu, những người bình thường vẫn có thể sở hữu nguyên liệu này. Tựa như xi-rô ấy, một hương vị đặc biệt và thay vì sử dụng để tăng thêm vị ngọt, mục đích tôi chọn để trộn cùng chủ yếu làm tăng hương vị thôi.

Chất trắng đục là sữa. Cái này thì xuất phát từ Asora. Chúng khá đậm đặc luôn. Phải là sữa bò rồi, nhưng chúng quá đặc quánh và thơm ngon đi. Lúc uống thử, tôi có một chút bất an nếu dạ dày không ổn, nhưng không giống như tôi sẽ chết được. Kể từ lúc ấy, tôi không cảm thấy bất kỳ vấn đề nào về sức khỏe cả. Những người khác cũng có vẻ chấp nhận chúng mà chẳng có bất kỳ vấn đề nào, và hiện nay chúng được tiêu thụ bởi các cư dân tại Asora.
Hoàn tất. Món được thực hiện là sữa chuối.

Tôi đổ ca lớn chứa đầy chất lỏng màu trắng ấy pha lẫn với lòng đỏ trứng gà vào ba cái ly thuỷ tinh. Shiki gật đầu. Akua thì nuốt lấy hơi thở và quan sát chất lỏng đổ xuống.

"Lại đây, cùng uống nào" (Makoto)

Tôi đưa cho Shiki và Akua mỗi người một ly. Xác nhận cả hai người đã cầm chúng trên tay, tôi cũng nâng ly và cho vào miệng. Một ngụm. Vị ngọt phong phú của chuối kết hợp cùng hương thơm từ xi-rô ở thế giới song song này lan truyền trong khoang miệng tôi. Cuối cùng, hương vị đậm đặc từ sữa như kem tươi còn vươn lại. Hoà quyện hhư một tổng thể, điều này xứng đáng được gọi là một món tráng miệng đây. Tôi cũng thường xuyên uống chúng và hơi bị nghiện rồi. Tôi dứt chiếc ly trong chốc lát. Khi Shiki xác nhận tôi đã uống chúng, anh ta cũng nâng ly lên miệng mình, và tiếp đến, Akua, người đã giữ chặt chiếc ly bằng cả hai tay, cho nó vào miệng cô.
Shiki uống trước, nên anh ta cười sau khi xác nhận hương vị của chúng. Anh nở một nụ cười thật mãn nguyện như cái lần đầu tiên nếm thử vậy. Một tên si tình với đồ ngọt.

Akua làm một ngụm và cả cơ thể cô ta run lên. Như thể cô bị sét đánh vậy. Vâng, mặc dù tôi thật vẫn chưa trông thấy cảnh tượng ấy bao giờ.

Sau đó, tôi cứ ngỡ cô ta sẽ nóc cạn trong một hơi, nhưng cô lại làm một ngụm và rồi một ngụm nhỏ trong lúc run rẩy cả người. Cô ta thực sự thích chúng ha. Tôi vô thức nở một nụ cười cay đắng.

"Hah ~, tôi muốn chết đuối trong này mãi mãi ~" (Akua)

Từng chút một, Akua chậm rải uống và thưởng thức chúng, cô thốt ra những suy nghĩ của mình với một nụ cười toe toét và má đỏ ửng lên. Lời nói cô ta vượt qua cả ranh giới của sự ngon lành.

Cô đang tưởng tượng mình trong một bồn tắm sữa chuối hả? Nếu là tôi, chắc chắn không đời nào. Thậm chí cô có hỏi trong một khuôn mặt ngây ngất đi nữa, tôi vẫn không đồng ý đâu.
"Hương vị quá tuyệt" (Shiki)

"Thật vui khi anh thích chúng. Vậy thì, hãy dành chút thời gian cho sự trừng phạt. Ơ, có gì sai sao Akua?" (Makoto)

"..."

Cô ta đang nhìn chăm chú... ah, cái ly tôi chỉ mới uống một ngụm.
chapter content



Cô ta muốn uống luôn sao, hừm. Chỉ bằng ánh mắt tôi cũng hiểu được tất cả mọi thứ rồi.

"Akua, tôi sẽ làm thêm cho cô, vì vậy giờ đây, chỉ cần theo chúng tôi" (Makoto)

"Y-Vâng!" (Akua)

Chó cắn chân cô ta à, ý tôi là, Akua nắm giữ chiếc ly trong tay, dẫn đầu hướng đến gian hàng bên trong.
"Quá kinh ngạc! Sau đó, Eris-san có thể đánh bại thằn lằn xanh-kun không?!"

"Tất nhiên rồi. Nếu không thể làm ít nhất điều đó, ta chẳng thể nào làm việc như một thư ký ở đây được. Ngay cả ban đêm, nơi này cũng rất an toàn. Ta đang ở đây sau tất cả mà"(Eris)

"Đúng như mong đợi! Hôm nọ, cô cũng cho chúng tôi thấy, bằng cách nào đấy cô vừa niệm phép vừa di chuyển phải không? Làm sao niệm phép trong lúc nhảy xung quanh như một trinh sát được thế?"

"Điều cơ bản thôi. Đầu tiên ta chọn ngôn ngữ niệm phép phù hợp nhất trong những ngôn ngữ cổ xưa chuyên dành cho phép thuật, sau đó, trong khi đang di chuyển, ta chia nhỏ việc niệm phép của câu chú thuật ra và thì thầm chúng cho đến khi hoàn tất"(Eris)

"Theo tôi được biết, rất khó sử dụng ngôn ngữ niệm phép phổ thông trong hơn một nửa số câu thần chú đấy. Đó là lý do, nếu có thể làm chủ việc niệm phép, tôi sẽ biến chúng thành một con át chủ bài, nhưng ..."
"Giấu quân ách chỉ bài đi. Waka đã dạy ta như thế. Đây là tiêu chuẩn để sử dụng con bài tẩy của riêng mình trong tình huống đụng độ với đối thủ mà ngươi muốn hạ sát. Nhân tiện, không thể nào hạ sát được Waka và Shiki đâu, múa rìu qua mắt thợ thôi. Họ quá khác biệt"(Eris)

"Nhưng tôi thật tôn sùng cô đấy. Đánh bại cả Thằn lằn xanh-kun. Chỉ là cô biết những chiếc vảy xanh tuyệt đẹp với quy mô ấy của Lizardman đến từ đâu không?"

"Hmph, họ sống ở những vùng sâu bên trong hoang mạc. Hiện giờ, Waka lệnh cho ta chiến đấu với bọn họ trong một khoá đào tạo"(Eris)

"Tại các vùng bên trong hoang mạc à. Heh ~ vậy sao. Nước và gió, để có thể sử dụng được hai nguyên tố, bọn họ phải cao cấp hơn nhiều so với các loài mamono khác ha?"

"Tất nhiên. Họ là sương mù-?!" (Eris)

"?!

Ngu vãi.
Eris thật là một kẻ ngốc hết thuốc chữa. Cô ta muốn khoe khoang bao nhiêu đây? Mondo đã hoàn toàn biến thành một người siêng năng học hỏi. Ít nhất cũng phải biết kiềm chế trước những điều quái lạ và suy nghĩ thấu đáo một chút chứ.

Được tâng bốc và tiết lộ các thông tin. Cô không rò rỉ bất cứ điều gì liên quan đến Asora, nhưng điều này cực kỳ nguy hiểm luôn. Thằng nhóc đó không thể trở thành một mối đe dọa, nhưng thông tin có thể bị lan truyền, vì vậy phải cẩn thận hơn.

Akua và tôi quan sát tình hình từ bàn thu ngân, và khi Eris mãi hăng say trong cuộc đàm thoại để rồi sẽ tiết lộ những điều không hay, Shiki đã can thiệp.

Giống như lúc bắt lấy một chú mèo, anh ta tóm gọn Eris từ phần sau chiếc áo khoác chùm đầu đặc biệt của cô ta. Cô ta trông nhẹ nhàng như chính chiều cao của mình vậy, nhưng chẳng giống như có thể dễ dàng nhấc bổng cô ta chỉ với một tay đâu. Các sinh viên giờ biết được rằng Shiki còn sở hữu sức mạnh đáng ngạc nhiên đấy. Không đúng, hôm nay họ sẽ học được cái lúc Shiki tức giận trông sẽ đáng sợ thế nào. Eldwa cũng trò chuyện với các sinh viên về vũ khí, nhưng các nội dung chẳng có bất kỳ vấn đề nào. Chỉ là nội dung thôi. Tôi sẽ nhường lại sự trường phạt của mình lên Eldwa cho các người lùn và trưởng lão vậy. Thẳng thắn mà nói, họ còn nghiêm khắc hơn tôi, thành thử cậu ta có lẽ sẽ đến cầu xin tôi với lòng thương xót đây.
"Eris, cô đã trở thành người đáng ngưỡng mộ đấy hả? Từ khi nào cô đã kiêu ngạo và giờ đây còn dạy cho người khác kỹ thuật của mình vậy? Chúng ta cần thảo luận về vấn đề này, đúng chứ? " (Shiki)

"Shi-Shiki-san?! Ah Ma-, Waka nữa?!" (Eris)

Ma- sao? Chờ đã Eris. Cô sắp nói Makoto hả? Hành vi cô ta thật khả nghi, hừm.

[Fuh ~, Eris à, nghĩa vụ phải làm tốt hết sức mình, cô đang làm gì thế?]

"C-cô đã bán đứng tôi sao, Akua... Ah?! Cô đang uống gì đấy?!" (Eris)

Bán đứng? Cô...

Ngoài ra, cô bị nhất bổng bởi Shiki và biết được sự hiện diện của tôi tại đây, tuy nhiên, cô ta lại quay sang chú ý đến đồ uống của Akua?

"... Sữa chuối. Một phần thưởng đấy"(Akua)

"Tôi biết điều đó! Chúng mang hương vị từ chuối! Dù tôi đã nghĩ Akua như một người bạn thân, thế mà cô lại bán đi tình bạn ấy để đổi lấy thực phẩm, thật bực mình. Kể từ nay, chúng ta sẽ chỉ là đồng đội thôi, hừ"(Eris)
"... Tôi sẽ chia cho cô một nửa sau đó. Nếu cô nhận được sự tha thứ từ Waka-sama"(Akua)

"Akua, như tôi vẫn nghĩ, chúng ta thực sự là bạn bè từng sống chết có nhau. Waka, Eris đã có một sự thay đổi trong trái tim. Rất ổn ngay bây giờ. Lòng trung thành của tôi sẽ không lung lay nữa, và tôi sẽ không còn tự mãn nữa đâu. Đấy là lý do, tôi muốn tự bào chữa để nhận được sự tha thứ từ thẩm phán-sama"(Eris)

Shiki tạo ra một tiếng thở dài nặng nề. Nói thật, tôi cũng trong tình cảnh tương tự. Sữa chuối thậm chí có thể thay đổi trái tim của cô gái này? Lòng trung thành thật đáng vứt sọt rác.

[Mặc dù vẫn chưa được bao lâu kể từ khi cô thề thốt sẽ cống hiến sự trung thành cho đến chết mà?]

"..."

[Hãy gửi trả cô ấy về trại một lần nữa. Cô rất muốn gặp lại Komoe-chan rồi nhỉ?]
"?!?!?!?!?!?! Không đâu. Tôi đã nhận biết quá đủ các thành phần của công chúa rồi. Tôi sẽ ổn thôi nếu không gặp lại cô ấy trong một thời gian. Tôi khỏe mạnh. Đ-đúng rồi. Tôi hứa với lòng trung thành ngay sau khi chết luôn. Yeah, phải tốt đẹp như thế này"(Eris)

[Sau khi chết sao? Một quyết định khá tự phát. Cô định biến thành một xác sống hay gì vậy?]

"Chính nó. Tôi sẽ được mát mẻ vào mùa hè nóng bức"(Eris)

Ah, tôi đánh rơi bộ não rồi. Eris, thật kinh hãi. Tôi cần được miễn dịch khỏi những tư tưởng ấy, thế mà cô ta lại khiến tôi đau não đến cấp độ này.

Có nên gọi cho sếp cô ta là Mondo và giao anh ta việc khiển trách cô ấy không? Hiện giờ, tôi sẽ để cơn tức giận mang tên Shiki chăm sóc cô vậy. Tôi thì bó tay trong việc tức giận cô ta rồi.

[Shiki, tôi giao phần còn lại cho anh. Tôi đi đây. Và ngoài ra, Gin này, kể cả những người khác luôn, nếu mọi người có kế hoạch gian lận, không cần đến lớp của tôi nữa. Trên nhiều phương diện thì thật ngu ngốc đấy]
Rất nghiêm túc.

Tôi đã bị đền thờ soi mói và ném cho những dấu hiệu quái lạ, thậm chí còn bị Shinai-san gửi vài người theo đuôi nữa chứ. Vâng, lúc ấy tôi không sử dụng [Sakai] để nắm bắt sự hiện diện, mà dùng chúng để ẩn đi sức mạnh ma thuật xung quanh, do đó, Shiki là người đã thông báo điều này khi chúng tôi quay trở lại cửa hàng.

Cho đến lúc ấy, tôi không nhận biết được gì cả.

"Tiếp sau đây, Eris à. Và mọi người luôn. Dường như tất cả các bạn khá rảnh rỗi nhỉ, thế nên hãy huấn luyện một chút trong hôm nay"(Shiki)

Không chờ đợi câu trả lời của bất cứ ai, một vài sự hiện diện mất tích khỏi cửa hàng. Nếu tình hình thay đổi trong tích tắc, tự nhiên tôi cũng hiểu được vấn đề thôi.

Akua à, có vẻ cô muốn chia sẻ sữa chuối của mình, nhưng cô có khả năng chịu đựng nỗi cho đến khi Shiki kết thúc màn vắt kiệt sức Eris không đây? Vâng, ngay cả khi cô nóc cạn chúng trước khi xong mọi việc, tôi cũng sẽ không đổ lỗi cho cô đâu. Trông cô dường như rất thích chúng thì phải.
Hãy quay về Asora và giới thiệu sữa chuối đến số còn lại các Lâm quỷ nào. Tôi nên thông báo đến Mio, thành thử chúng ta cần chuẩn bị các nguyên liệu.

----------END CHAP----------