Trans: @striderup000
Chương 134: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Gọi Là Gì?
"Đòn cuối cùng trông khá vui đấy-desu wa ne" (Mio)
"Umu, có lẽ tôi cũng nên thử nó một lần. Đó là một ý tưởng thú vị-ja "(Tomoe)
"... Một pháp sư rạng ngời với những đòn đánh đẹp mắt giữa không trung. Đừng nói với tôi là Yuno cũng giống như Eris đấy "(Makoto)
Trận chung kết đã kết thúc.
Cậu ta có thể đã cho thấy sức mạnh phòng ngự và sự dẻo dai đáng kinh ngạc, nhưng nó đã không trở thành một trận đấu khó khăn như tôi nghĩ, Ilumgand đã hoàn toàn chìm nghỉm.
Ở giữa trận đấu, có thứ gì đó đã khiến tôi chú ý, nhưng điều đó cũng đã kết thúc khi tôi nhìn thấy đòn tấn công trên không trung của Yuno.
Là con trai thứ hai của Hopelace, cậu ta nói về quyền lực, sau đó cho thấy một cuộc chiến hoàn toàn khác với khái niệm đó, và trong khi không thể làm được nhiều trong trận đấu, mọi thứ đã kết thúc.
Người thân của cậu cũng đã đến để xem. Thật đáng thương làm sao.
Ngọn giáo cuối cùng cũng hoàn toàn đánh vào mặt Ilumgand.
Ngay cả khi nó làm bằng gỗ, vẫn ấn tượng vì nó đã bị gãy.
Là do cú ném của Yuno quá tốt, hay đó là do khuôn mặt của Ilumgand rất cứng nhỉ?
Cho dù là thế nào đi nữa, tôi nghĩ ý thức của cậu ta đã mất đi vì đòn tấn công đó.
"Ý tưởng của học sinh Waka rất thú vị. Họ vẫn còn yếu, nhưng tôi có thể cảm thấy họ có thể lên kế hoạch khá tốt "(Tomoe)
"Đúng. Trận chung kết khá thú vị. Các kỹ thuật cơ thể của cô gái đó thật tuyệt vời "(Mio)
Tomoe và Mio dường như thích nó.
Rằng họ đã không thể hiện bất kỳ nguyện vọng nào để được đánh giá trận đấu sau khi nó kết thúc, chà, không thể làm gì với chuyện này được.
Lúc đầu họ không phải hân tộc, và trong quan điểm của họ, họ thật sự cảm thấy rằng những người kia không khác con gà là mấy.
Nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Nếu họ có thể tự nghĩ ra kế hoạch tốt như thế và tìm kiếm phong cách riêng của mình với mục tiêu rõ ràng trong tâm trí, bất kể lớp học của tôi có kết thúc khi nào đi chăng nữa, họ vẫn sẽ ổn thôi.
Vậy thì, tôi cũng sẽ đến phòng chờ và chúc mừng họ.
Và trong khi đó, hãy kiểm tra trạng thái của Hopelace ... Không, tôi không nên làm thế.
Sẽ rất tệ nếu tôi lại lâm vào rắc rối thêm lần nữa.
Tôi đứng lên và chuẩn bị đi, nhưng rồi, tôi nhận thấy một sự bất thường.
Jin và những người khác chuẩn bị vũ khí của họ. Yuno đã đánh mất cây giáo của mình nên cô ấy thủ thế bằng nắm đấm.
Những chuyển động đó đã ở cấp độ giống như võ thuật.
Tôi đã không dạy cô ấy tí nào về nó, đúng hơn là, tôi không thể dạy cô ấy điều đó, vì vậy cô ấy có thể đã học được cách chiến đấu tay đôi trong lớp của một giáo viên khác.
Nhưng trọng tài đã tuyên bố kết thúc trận đấu.
Họ đáng ra không cần phải chuẩn bị vũ khí.
Và trước mặt họ, là Ilumgand đã gục ngã.
"Cái gì?"
"Waka, có một pháp lực kì lạ phát ra từ tên nhóc đó. Cậu ta đang phóng thích một luồng khí cực kỳ độc ác và chúng đang bị cuốn theo cảm xúc "(Tomoe)
Tomoe nói với tôi điều đó.
Tôi đang không sử dụng [Sakai] để làm việc tìm kiếm và kiểm tra.
Tôi đang sử dụng nó để ngăn chặn nguồn sức mạnh của tôi.
Ngoài ra, khả năng nhận biết của tôi khi không sử dụng Sakai không hề tốt chút nào.
"Thật sao, nhưng thật lạ lùng-desu wa. Có vẻ như không chỉ là cảm xúc hiện tại, cảm xúc của quá khứ cũng được kết hợp lại với nhau. Em cảm thấy nó rất tồi tệ-desu "(Mio)
Mio nhìn Ilumgand như thể đang nhìn cái gì đó kì lạ.
Sức mạnh ma thuật phát tán ra có lẽ đang được khuếch đại lên. Nó biến thành một màu sắc đặc biệt chỉ xuất hiện khi một nguồn ma thuật mạnh mẽ được giải phóng hoặc được sử dụng.
Lúc này, thậm chí tôi cũng có thể nói rõ ràng về nó.
Điều tôi đang nói là pháp lực của cậu ta đã thay đổi thành màu phù hợp với thủy ma thuật, màu xanh.
Tôi không nói nó định nghĩa điểm yếu của và điểm mạnh của một cá nhân, nhưng nó có tác động lớn trên con đường bạn chọn.
Màu xanh nhẹ của cậu ta gần với màu xanh nhạt thường thấy ở những người chuyên làm việc chữa trị và hỗ trợ.
Nhân tiện, trong trường hợp của tôi, nó là một màu xanh đậm. Chuyên môn của nó là... Tte, đây không phải là thời gian để nói về điều đó.
"Nó không có vẻ... như cậu ta đang làm điều này theo ý muốn. Chúng ta có nên dừng nó lại không? "(Makoto)
"Không phải những người quản lý giải đấu mới là những người nên làm gì đó sao? Mặc dù nó có cảm giác kỳ lạ "(Tomoe)
Trong khi Toomoe đang nói, Ilumgand đứng dậy.
Jin và những người khác hình thành một đội hình chiến đấu thích hợp. Nhưng Amelia đang ở ngoài sân khấu đã hét lên một cái gì đó.
Sau đó, cả ba từ bỏ chỗ đứng của mình và đi xuống sàn đấu. Như thể đang theo sau Amelia, tất cả họ cùng đi đến lối ra.
Ah.
Họ đi lấy vũ khí trong phòng chờ huh.
Điêu đó có nghĩa là...
"Waka-sama, có vẻ như nó đã trở thành một tình huống khá xấu. Tôi có nên nói rằng, nó đã gặm nhấm rất nhiều không? "(Shiki)
Đúng như tôi nghĩ, Shiki nói.
"Jin và những người khác đã lấy vũ khí của họ phải không?" (Makoto)
"Vâng. Tôi nói với họ rằng đó là một phần thưởng từ Waka-sama để giành chức vô địch. Để đề phòng, tôi nghĩ họ có thể tạm thời cầm chân tên đó lại với những thứ đó nên tôi đã bảo họ quay trở về "(Shiki)
"Tên...quý tộc đó, những gì đang xảy ra với cậu ta vậy?" (Makoto)
"Cậu ấy đang ở trong tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Không, nó có thể được coi là quá muộn rồi. Cậu ta đã uống ít nhất trong vòng vài tháng để làm cho cơ thể mình quen với sự bất thường này, và thời điểm đó đã đến "(Shiki)
"Đã đến lúc...đó sao?" (Makoto)
Vì vậy, đó thực sự không phải là mong muốn của bản thân cậu ta.
Nhưng thật ngạc nhiên là nó có thể thoát khỏi mọi sự chẩn đoán trong học viện.
Nốc thuốc trong vài tháng?
"Vâng. Đó không phải là hân tộc nữa. Nó đã bắt đầu thay đổi thành một biến thể khác "(Shiki)
"... Biến thể khác ư?" (Makoto)
"Đúng như lời tôi đã nói. Đó là khi một hân tộc biến đổi thành một cái gì đó không phải là hân tộc nữa. Tôi cũng là một loại biến thể như thế. Tôi đã biến thành nó theo ý muốn của riêng tôi, nên hoàn cảnh của tôi khác với cậu ta. Có một khoảng thời gian khi tôi quan tâm đến giới hạn của các hân tộc và những loài phi hân tộc, và thử nghiệm chúng. Tôi đoán là không có sai lầm đâu "(Shiki)
"Cậu ta đã làm việc này cho ai hay cho cái gì chứ? Hopelace là một quý tộc lớn phải không? Vậy thì có ai lại muốn chọn họ làm kẻ thù chứ? Từ những gì tôi nghe được, có vẻ như nó đã được lên kế hoạch khá lâu rồi, và tôi cảm thấy thật đáng ngại "(Makoto)
"... Waka-sama, ngài thực sự đang nói thế à? Loại ma thuật tiên tiến này, sử dụng thuốc, và đó là bản chất của kế hoạch. Hân tộc là mục tiêu. Nhìn thấy tình huống như vậy, chỉ có một phe có thể thực hiện loại kế hoạch này "(Shiki)
"Eh? Nhưng quỷ tộc phải khác đúng không? Rona-san đã rút quân và cô ấy nói rằng cô ấy sẽ hợp tác vì Jin và Amelia "(Makoto)
Đúng vậy.
Tôi yêu cầu Rona-san nhanh chóng rút quân của quỷ tộc ở Rotsgard. Không đời nào cô ấy lại làm điều như thế này.
"Nhưng, người phụ nữ đó có nói gì về việc sẽ không làm gì ở Rotsgard không?" (Shiki)
"Không. Cô ấy chỉ lắng nghe yêu cầu của tôi, và sau đó tôi hứa với cô ấy tôi sẽ gặp vị Quỷ Vương sau đó, đó là tất cả "(Makoto)
"Vậy thì, ngay cả khi đây là giao kèo của người phụ nữ đó, cô ta vẫn chưa phá vỡ lời hứa với Waka-sama. Ít nhất, đó là điều Rona sẽ nói "(Shiki)
Nó không chỉ là một cách chơi chữ sao? Lời ngụy biện ư?
Tôi không muốn quỷ tộc gây ra bất kỳ vấn đề gì trong lễ hội trường.
Bởi vì vấn đề với Hopelace đột nhiên xuất hiện, tôi yêu cầu Rona tạm thời rút quân vì tôi đang khan hiếm nhân viên.
Cô ta đã chấp nhận điều đó.
Sau đó, điều đó có nghĩa là cô ấy không có ý định gây ra bất cứ điều gì ở đây phải không?
Nó không có nghĩa là cô ta sẽ chấp nhận điều đó?
"Đó không phải chỉ là lời ngụy biện sao?" (Makoto)
"Dù sao thì nó cũng chỉ là lời hứa. Ngay cả khi cô ta hành động với thiện chí, Waka-sama vẫn còn quá nhân từ. Tôi không nghĩ Rona sẽ tiết lộ mọi thứ cho ngài. Ngoài ra, người phụ nữ đó đã nhìn thấy một phần sức mạnh của Waka-sama và đã nắm bắt được sự tồn tại của tôi. Trong trường hợp đó, bất kể họ có gây ra xung đột nào, chúng ta sẽ có thể vượt qua nó, đó là lý do tại sao cô ta không nói trước. Hoặc có thể, nếu cô ta nói với ngài và ngài phải làm một cái gì đó để chống lại điều đó, nó có thể mang lại những bất lợi lớn cho cô ta "(Shiki)
Quỷ tộc...
Tôi nghĩ ít nhất là quỷ tộc sẽ...!
Về hình thành một mối quan hệ hoặc đàm phán, tôi nghĩ rằng họ sẽ không phải là một lựa chọn tồi, và chưa hết...
Cuối cùng, có lẽ ý nghĩ mong đợi để có được một đồng minh là sai.
Ưu điểm và nhược điểm, ngôn ngữ, ngoại giao.
Nó thực sự chứa đầy những điều rắc rối.
"Từ những gì tôi nghe được, quỷ tộc cũng không phải là loại mà ta có thể đối phó bằng các phương pháp thông thường" (Makoto)
"Mọi người đều lừa dối Waka-sama... Chúng chỉ nghĩ về bản thân thôi! Thật khó coi. Em không thể tha thứ cho chúng-desu wa !! "(Mio)
Sự thật là, tôi không cảm thấy tự tin khi làm việc cùng với hân tộc, vì vậy tôi muốn thử nói chuyện với quỷ tộc và quan sát. Nhưng mọi thứ đang cố gắng nói với tôi rằng suy nghĩ đó là ngây thơ sao?
Hay chúng đang bảo tôi không để bụng cái gì đó ở mức độ này và thương lượng với quỷ tộc?
"..."
Nỗi tiếc nuối không có chỗ để đập vào và sự nhục nhã không thể biến thành lời, đã biến thành hơi thở dài và sự chán nản.
Chết tiệt.
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, đậu xanh rau má !!!!
Tôi biết!
Tôi đã nhận thấy điều đó!
Thế giới này lớn hơn tôi tưởng.
Tôi và Thương đoàn Kuzunoha đã thu hút khá nhiều sự chú ý và bắt đầu phải nhận lấy những sự can thiệp.
Nơi này không thuộc về bất kỳ quốc gia nào, vì vậy tôi nghĩ nó sẽ không thu hút được nhiều sự chú ý, nhưng tôi đã hiểu rằng điều này hoàn toàn ngược lại.
Không chỉ bốn cường quốc lớn, kể cả quỷ tộc đã để mắt đến chúng tôi.
Bị xoay vòng vòng bởi hân tộc, Guild Thương nhân, quỷ tộc; không những không thể tự do kinh doanh, tôi bắt đầu mất những suy nghĩ về cách để hành động.
Tôi đã không nhận thức được sự rộng lớn của sân khấu mà tôi đã đứng quá lâu trên đó.
Tôi có thể làm được không? Vào thời điểm muộn màng như thế này?
Sử dụng Kaleneon, tôi sẽ thoát khỏi mọi thứ phiền hà ở một nơi mà tôi không thể bị tìm thấy.
Mặc dù vậy, miễn là tôi đã nói chuyện với chị em Ansland, không đời nào tôi không thể làm được!
"R-Raidou-sensei, thật là khủng khϊếp! Có một số quái vật đang điên cuồng tung hoành trong thị trấn !! "
"..."
"Ở xung quanh Gotetsu, ở xung quanh Thương đoàn Kuzunoha; ở khắp mọi nơi đã rơi vào một sự hỗn loạn khủng khϊếp! Bây giờ thì có vẻ như vẫn chưa có nhiều thiệt hại, nhưng... " (Trans: thôi xong, ăn ... rồi)
Giọng của Eva và Ruria.
Khi tôi quay lại, tôi thấy rằng hai người họ vẫn đang ở đó, thở hổn hển.
Thời điểm này thật sự tốt.
Để họ đến nói chuyện với tôi khi tôi vừa nghĩ đến họ.
Ngoài ra còn có những con quái vật trong thị trấn huh.
Bởi vì kinh nghiệm của tôi về những thứ như thế này, tôi vẫn có thể giữ bình tĩnh.
Tomoe nói với tôi rằng việc thúc ép bản thân quá là không tốt, nhưng kỳ nghỉ hè lại rất đáng giá với tôi.
Tôi hiểu rồi.
Biến thể của Ilumgand. Những thứ tương tự như vậy có thể xảy ra ở nhiều nơi.
Rona-san... Rona.
Chết tiệt.
Cô ... lừa dối tôi phải không?
"Tôi không nói dối" hoặc "Cậu không hỏi tôi", tôi không quan tâm đến bất kỳ thứ gì trong số đó.
Nếu kết quả là tôi đã thấy mọi chuyện theo cách đó...
Các người sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nếu tôi hành động như vậy đúng không?
Nghĩ rằng các người không liên quan gì đến điều này và đang đối phó với nó trong khi có suy nghĩ đó trong đầu là vẫn ổn, phải chứ?
Tôi nghĩ đó là niềm tin một chiều.
Mặc dù vậy, tôi có thể nói rằng cảm giác bị lừa dối và sự phẫn nộ của tôi đối với cô ta đang tăng dần lên.
"Nếu chúng ta không chạy nhanh hoặc đối phó với nó, nơi này sẽ trở nên rất nguy hiểm sensei!"
[Eva-san, Ruria, bình tĩnh]
"Nhưng!"
"Tôi cảm thấy nó vô cùng nguy hiểm!"
[Vâng. Xin vui lòng nói cho tôi tất cả mọi thứ các cô biết. Ngoài ra, có thể hơi nhanh, nhưng tôi cũng muốn nghe nó. Câu trả lời của câu hỏi cách đây vài ngày]
"?? !!"
Tôi có thể nói rằng cả hai chị em đều đang thở hổn hển.
Thật kì lạ khi nhìn thấy trạng thái bồn chồn của những cô gái này, tôi dần dần trở nên bình tĩnh hơn.
Khán giả xung quanh khán đài nhìn thấy trạng thái bất thường của Ilumgand, và một số người có thể đã nghe thấy thông tin về bên ngoài, đột nhiên rơi vào trạng thái hoảng loạn, và sự ồn ào cũng tăng lên nhanh chóng.
Những người duy nhất bình tĩnh là chúng tôi.
... Nó khiến tôi căm ghét sự ngây thơ của chính mình.
Tôi đã không trải qua bất kỳ điều xấu nào với quỷ tộc, vì vậy họ là những người tốt. Quả thật là một ý nghĩ trẻ con.
Tôi là một kẻ ngốc thậm chí còn không biết một chữ nào trong việc đàm phán.
Kẻ thù của kẻ thù là đồng minh của tôi.
Ngay cả khi còn ở Nhật Bản, tôi đã nghĩ: "làm như đó là điều đúng vậy", nhưng thực ra tôi đã luôn nghĩ chính xác như thế.
Tôi là một thằng ngốc, thực sự là một thằng ngốc.
Thậm chí tôi cũng nghĩ mình thật vô vọng.
- Nhưng...
Thậm chí nếu có là một thằng ngốc, nó không có nghĩa rằng bất cứ điều gì họ làm sẽ được tha thứ.
Bất kể người đó có ngốc đến mức nào.
Bất kể tôi đi đâu, tôi sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình rằng: 'Thay vì người bị lừa dối, người đang lừa dối mới chính là sai lầm'.
Bất kể có thế nào.
Nếu đây là một cuộc đàm phán và thảo luận kinh doanh thông thường, tôi - người bị lừa dối sẽ là kẻ thua cuộc.
Nhưng đó là sai lầm.
Đây là một trận chiến nơi sức mạnh quyết định hướng đi.
Trong trường hợp đó, có rất nhiều thứ mà tôi, chúng tôi, có thể làm được.
Đầu tiên, tôi sẽ nghe về cảm nhận của Eva và Ruria.
Và sau đó, tôi sẽ quyết định mình nên làm gì.
Không thể hiện sự bối rối của tôi ra ngoài, tôi chờ đợi câu trả lời của hai người với khuôn mặt bình thường của Raidou.
--------END CHAP--------