Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 151: Đột Ngột Chuyển Hướng.




Chương 148: Đột Ngột Chuyển Hướng.

(Thật không thể tin được)

Người tiếp quản các nghi thức ở Lorel và sở hữu một vị trí chính trị đầy quyền uy, nói cách khác, đây là người mà Makoto xem như một “bà lớn”, Sairitz.

Khi thấy những chùm ánh sáng ngay lập tức xuyên thủng màn đêm, cô ta có thể cảm thấy mồ hôi lạnh chảy trên dài má.

Thảm họa đã nuốt chửng ngay cả những thị trấn lân cận. Vì một trong những sự cố chính là việc tắc nghẽn thông tâm thuật, Sairitz chắc chắn đến 90% rằng tất cả việc này đều do quỷ tộc làm.

Quỷ tộc đã nâng cao kiến ​​thức của họ về phép thuật nhiều hơn hân tộc. Nếu đây là thứ họ đã thực hiện, sẽ rất khó để giải quyết rắc rối này ở những giai đoạn đầu tiên.

Không, cô ấy đã nghĩ theo cách đó.

(Vậy ra, ý cậu nói “Tôi sẽ cố” là đây sao. Tôi sẽ tuân theo lời hứa về việc giữ bí mật cho cậu. Chỉ vì một lời hứa đơn thuần, vấn đề đã được giải quyết quá đỗi dễ dàng. Với một sự tồn tại vượt quá lí lẽ thông thường như Raidou, đúng như dự đoán, cậu ta là một Nhà Thông Thái. Và trên hết, người đó có khá nhiều sức mạnh so với những người tiền nhiệm của mình. Thật là rắc rối khi để Limia và Gritonia biết được, nhưng cuối cùng cũng cần phải kéo cậu ta vào thôi ) (Sairitz)
Hợp tác với người này, kéo cậu ta từ từ về phía mình; Sairitz sở hữu một số phương pháp để đạt được điều như vậy.

Tồn tại cách thức biểu hiện sự khẩn cầu, bao gồm cả việc tạo dựng sự sợ hãi và đau đớn nữa; thật sự rất đa dạng.

Nhưng Sairitz đã quyết định không sử dụng các cách làm tiêu cực ấy vào lúc này.

Bởi cô hiểu được những nguy hiểm sẽ xảy đến nếu cố làm vậy.

(Nếu có thể, mình muốn lợi dụng cảm xúc để trói buộc cậu ta lại. Vì nếu cố ép buộc người ấy làm theo ý muốn của phe ta, quốc gia mình sẽ bị nghiền nát thành nhiều mảnh. Mời gọi cậu ta, sau đó cám dỗ, cuối cùng là đưa cậu ta đến Lorel là đặt ưu tiên lên số một. Việc để cậu ta biết về những hành động của Nhà Thông Thái trong quá khứ và khiến cho cậu ta cảm thấy tình cảm sâu sắc là ưu tiên thứ hai. Đó là kế hoạch ban đầu, chỉ khi cậu ta nghĩ về Lorel như một quê hương thứ hai, nhưng mình muốn để nó xảy ra thật tự nhiên. Bây giờ, tốt hơn hết là phải tập trung vào việc mời cậu ta đã. Không, điều mình nên làm lúc này trước hết là giảm quan hệ của cậu ta với các nước khác trước) (Sairitz)
Cô vẫn chưa biết đến phương pháp đơn giản nhưng đáng sợ mà quỷ tộc đã dùng để làm nhiễu thông tâm thuật.

Có thể vì tầm hiểu biết của hân tộc vẫn còn hạn hẹp, hoặc có lẽ đây là một kế hoạch mà quỷ tộc đã dành rất nhiều thời gian để chuẩn bị?

Tuy nhiên, có người đang ung dung ngăn chặn những kế hoạch ấy, với số nhân lực rất ít ỏi.

Thương đoàn Kuzunoha, và chủ nhân nơi ấy, Raidou.

Thành thật thì, bọn họ đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết mà Sairitz dự đoán ban đầu.

Sức mạnh chiến đấu có thể tiêu diệt các dị thể, lượng kiến ​​thức có thể dễ dàng phá hủy các kế hoạch của quỷ tộc.

Trên hết, thanh kiếm của một trong những người tùy tùng tên là Tomoe; thanh kiếm sở hữu khả năng dịch chuyển.

Tổng hợp tất cả các yếu tố ấy lại, với trường hợp tệ nhất, bọn họ thậm chí còn đạt đến cấp độ có thể phá hủy cả một quốc gia ấy chứ.
Chọc vào họ sẽ là điều cực kỳ ngu xuẩn, và việc để họ rơi vào tay một quốc gia khác chẳng khác gì tự dâng hiến đất nước của mình, đó là những gì cô đã nghĩ đến.

Và như thế, cô một lần nữa phải đánh giá lại Raidou cũng như việc nhìn cậu vằng ánh mắt khác, Sairitz cảm thấy như ý thức của cô sẽ vỡ tan khi nhận ra sự tồn tại ấy quá đỗi nguy hiểm.

Thoạt nhìn, cậu ta trông giống như một người hiền lành.

Suy nghĩ về sức mạnh thực sự của cậu ta, không ai có thể đánh giá cao người đó ngay từ cái nhìn đầu tiên cả, việc này không thể nào tránh khỏi.

Thế nên, khi nghĩ về những kẻ mới có chút quyền lực, đám quý tộc, những thương nhân giàu có, hoặc những tên dễ dàng kiêu ngạo khi có chút áp lực hướng về cậu ta. Và nếu tình cờ tâm trạng của cậu trở nên xấu đi; chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến Sairitz toát mồ hôi hột.
Ngoài ra, Raidou cũng khá yêu thích những bán nhân và sử dụng họ.

Nếu có bán nhân nào đó đã từng bị hân tộc đối xử tệ bạc gia nhập hàng ngũ của họ, sau đó Thương đoàn Kuzunoha sẽ hành động theo ý muốn của những người này, điều gì sẽ xảy ra đây?

Không chỉ đổ mồ hôi, Sairitz sẽ không thể ngủ được trong vài ngày ấy chứ.

Không nghi ngờ gì, họ sẽ có thể thành lập một quốc gia bán nhân với cấp độ ngang hàng với bốn cường quốc. Vậy sẽ có năm cường quốc tất cả; đây không phải một trò đùa để có thể cười đâu.

(Có một Nhà Thông Thái không phân biệt đối xử với bán nhân, điều đáng sợ ở đây là mình thậm chí không thể cười vào việc ấy được. Tình huống đó vẫn sẽ có biện pháp cứu cánh, nhưng trong trường hợp xấu nhất, nếu cậu ta hỗ trợ phe quỷ tộc... ) (Sairitz)
Sairitz ngừng suy nghĩ.

Bởi vì cô hiểu rằng việc bán nhân trở thành đồng minh và tạo ra một đất nước có cùng cấp độ với bốn cường quốc còn lại vẫn còn ở mức độ dễ chịu nếu không muốn nói là vượt trội hơn hẳn tất cả. Trong đầu cô, thứ gì đó thậm chí còn tệ hơn xuất hiện.

Sự thống nhất cả thế giới.

Quỷ tộc đối đầu Nữ thần.

Thời điểm đó sẽ đánh dấu sự kết thúc của cả thế giới này.

Thương đoàn Kuzunoha là một con dao hai lưỡi.

Một thanh gươm tai họa với sức mạnh có thể chia đôi các quốc gia khác.

(Đây là điều tồi tệ nhất. Mình cảm thấy như đang dấn thân vào một vòng quay của sự hủy diệt vĩnh cửu vậy) (Sairitz)

Trong khi cảm thấy khó chịu như đang thiêu đốt, Sairitz sờ lên trán bằng tay phải.

Thứ mồ hôi dinh dính trên trán lạnh ngắt, và nó đã thể hiện trạng thái tinh thần hiện tại của cô.
“Sairitz-sama, vậy là ngài đang ở đây!”

“… Chuyện gì vậy?” (Sairitz)

Cô cảm thấy không khỏe, nhưng khi cấp dưới gọi, cô bèn phản ứng và ngẩng đầu lên.

“Vâng, đây là trường hợp khẩn cấp. Xin hãy trở về nơi trú ẩn ngay lập tức! ”

"Trường hợp khẩn cấp? Tối nay không có việc gì ngoài cuộc gặp mặt mà Falz-dono đã đề xuất, chuyện gì vậy- ”(Sairitz)

“Dù sao đi nữa, xin hãy nhanh lên!”

Sairitz cảm thấy hơi thô lỗ khi thuộc hạ ngắt lời, nhưng cô đoán ra chuyện gì đó rất khẩn cấp, nên cô theo sau cấp dưới và tiến vào nơi trú ẩn tại sân sau.

Một bầu không khí căng thẳng chưa từng xuất hiện khi cô rời đi, và sự ồn ào khi cô tiến bước vào, Sairitz khá ngạc nhiên.

Cấp dưới của cô nhanh chóng rời đi. Sairitz hối tiếc khi không giữ được bình tĩnh để yêu cầu cấp dưới giải thích tình hình.
(Đây không phải một vấn đề nhỏ nhặt. Điều mà mình biết rõ nhất là các đơn vị rồng của phe ta đáng lẽ phải đến từ sáng sớm rồi, nhưng mình vẫn chưa nhận được bất kỳ báo cáo nào về nó cả. Có khi nào họ đã nhận được lệnh mới ngay khi đường truyền được phục hồi không?) (Sairitz)

“Và nó không phải là thông tin tốt lành”, là những gì Sairitz đang nghĩ.

Hướng về phía ấy đầy khẩn trương, Sairitz trông thấy một người có quyền lực lớn với một vẻ mặt phức tạp mà cô không thường thấy.

Vua Limia đích thân ra lệnh cho mọi người một cách mạnh mẽ. Hoàng tử và các hiệp sĩ cũng đang phải di chuyển rất bân rộn.

Công chúa của Gritonia đang đưa ra mệnh lệnh cho một số cấp dưới, tuy nhiên, cô vẫn mang một biểu hiện khó chịu như thường. Vâng, Sairitz có kỹ năng trong việc quan sát mọi người, vì vậy cô có thể phát hiện ra những thay đổi nhỏ trong biểu hiện của từng người.
Ngay cả khi chỉ đứng yên, cô sẽ chẳng thể biết được chi tiết vụ việc.

Sairitz quyết định đi đến nơi ấy.

“Limia, Gritonia; chuyện gì đã xảy ra để đại diện của các cường quốc lớn phải trở nên như thế này? ”(Sairitz)

Trả lời cho câu hỏi bình tĩnh của Sairitz là hai biểu cảm khó chịu.

Vua của Limia, công chúa Lily.

Cả hai đều có điểm chung là sự thiếu kiên nhẫn.

“… Sairitz-dono huh. Tôi có một điều muốn hỏi nhanh thôi. Raidou đâu rồi? ”(Vua)

“Đây cũng được. Tôi muốn biết Raidou đang ở đâu”(Lily)

“Mới một lúc trước tôi có gặp cậu ấy. Giống như điều hai người đã nói, tôi đã yêu cầu cậu ta bằng cách nào đó hãy khôi phục lại thông tâm thuật ”(Sairitz)

Và rồi, chỉ 10 phút sau, nó đã được phục hồi.

Nếu phải chấp nhận thực tế này, cô không thể không cảm thấy run rẩy toàn thân.
Cô không hiểu lý do tại sao họ vẫn chưa làm gì cho đến vài ngày trước, nhưng điều này có nghĩa là, nếu muốn, bọn họ vẫn có thể hành động một cách độc lập.

Càng nhìn thấy nhiều mặt của thương đoàn ấy, cô càng cảm thấy sợ hãi.

“… Đúng như dự đoán, nếu là họ, họ có thể làm được. Hoặc là, họ có thể, nhưng họ vẫn không làm cho đến bây giờ ư? Không, đây là điều chúng ta đã quyết định, giờ không phải là lúc cho việc này. Thời gian cần thiết để tìm kiếm cậu ta rất quý giá. Trong trường hợp ấy, vào thời điểm chúng ta có thể liên lạc với cậu ta, sẽ tốt hơn nếu ta đợi ở lối vào của nơi trú ẩn”(Vua)

"Tôi sẽ đi cùng" (Lily)

Vua của Limia, người đi cùng ông, hoàng tử, và cả Công chúa Lily, xếp thành hàng rồi bắt đầu đi về phía lối ra.

Sairitz, người chưa được nghe về tình hình, đang lo lắng.
Cố để bằng cách nào đó hiểu ra tình hình, cô bắt kịp hai người kia và yêu cầu một lời giải thích.

Bởi vì họ dường như là những người biết nhiều nhất. Không, trực giác của cô nói rằng họ là những người liên hệ mật thiết với nhau.

“Cả hai người, xin hãy giải thích cho tôi về tình hình” (Sairitz)

“… Đó là một cuộc đột kích”

"Đột kích?" (Sairitz)

Vua của Limia nói ra những lời ấy với một biểu hiện khó chịu. Và Sairitz trả lời bằng một câu hỏi.

“Quỷ tộc đấy, Sairitz-dono” (Vua)

“Vâng, tôi nghĩ vụ việc với các dị thể là do quỷ tộc gây ra nhưng…” (Sairitz)

“Không phải thế. Ngôi nhà của chúng ta”(Vua)

“Kinh đô” (Lily)

“!!”

Một tiếng thét không thể thành lời lấp đầy cổ họng Sairitz.

Cũng vởi những lời nói hai người đại diện kia vừa thốt ra là một sự thật đáng sợ.
Những bước đi của quỷ tộc.

Tin tức sẽ làm rung chuyển cả thế giới.

“Ta biết rằng đó là một kế hoạch không tốt đẹp gì khi phải nhờ đến Raidou, nhưng trong một tình huống như thế này, chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc yêu cầu cậu ta một cách bất hợp lý” (Vua)

"Tôi hoàn toàn đồng ý với ngài. Một bước đi sai lầm và thuật dịch chuyển của họ sẽ trở thành một mối đe dọa. Nếu có thể làm hỏng thanh gươm, tôi sẽ rất vui vì điều đó”(Lily)

“Oya, thật nguy hiểm. Lily-sama đang nói rằng họ là mối đe dọa sao? ”(Sairitz)

“Sairitz-dono, hãy để tôi nói thẳng, đây không phải là lúc để trò chuyện. Khoảnh khắc chúng ta bí mật đồng ý để đối phó với họ, điều này đã biến ta thành đồng lõa rồi. Xin đừng quên điều đó”(Lily)

“? !!”

“Tôi có cùng quan điểm giống công chúa của Đế quốc. Sairitz-dono, cô vẫn chưa hoàn toàn hiểu được tình hình. Nghe này, những kẻ tấn công là một đội quân được dẫn dắt bởi một tướng quỷ. Những địa điểm bị tấn công là thủ đô của đất nước tôi và thành phố của Đế quốc. Nói cách khác, Tu sĩ-dono, người quan trọng của Lorel cũng đang phải chiến đấu ”(Đức vua)
“Chiya-sama cũng vậy sao ?! Đức vua, ý ngài là sao ?! Kinh đô bị tấn công, hai anh hùng-sama và Tu sĩ-sama đột nhiên bị kéo vào cuộc chiến... không phải quái lạ ư ?! Quân đội của vương quốc đang làm gì vậy?! Để những kẻ thù xâm nhập sâu đến vậy và không giúp cho anh hùng-sama và nhóm của họ trốn thoát ... đây là hành động từ bỏ trách nhiệm của họ đối với thế giới và- ”(Sairitz)

“Im đi!” (Lily)

Thấy Sairitz đột nhiên bắt đầu đổ lỗi cho Vua của Limia, Lily hét lên.

Bị cắt ngang lời nói của mình, Sairitz trông như thể cô vẫn còn nhiều điều để nói khi trông đến Lily.

Đối với cô, không, đối với Lorel, vị Tu sĩ đó là một sự tồn tại quan trọng.

Chỉ bằng việc có Nữ tu sĩ mà người dân trong nước giữ được tình cảm sâu sắc, ở đất nước khác, người dân không có tình cảm tốt với Limia, chưa hết, nếu cô ấy nghe thấy nguy hiểm đang đến gần, việc cô mất bình tĩnh trong giây lát là bình thường.
Lý do tại sao cô ấy giao tiếp thân thiện hơn với công chúa Lily là vì vị vua Limia, cũng chính bởi điều này.

“Nghe này, Sairitz-dono. Thủ đô của đất nước tôi đang phải đối mặt với một số đơn vị địch ngay lúc này. Và có vẻ như tất cả chúng đều xuất hiện cùng một lúc. Chúng tôi hiện đang cố gắng xử lý tình hình, điều tra theo hướng mà chúng đã tấn công. Limia cũng vậy ”(Lily)

“Ở nước tôi, có vẻ như họ đã phát hiện ra một khối đen xuất hiện trên bờ biển và đang tiến gần. Nó đã gần đến thủ đô rồi. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Những kẻ đó vẫn còn nhiều con át chủ bài sao? ”(Đức vua)

“Chúng ta cũng cần phải thay đổi tiến trình chiến sự hiện tại. Mục đích của quỷ tộc là chiếm được bức tường sắt của pháo đài Stella, sau đó chúng sẽ chống lại cả Vương quốc và Đế chế. Một bước đi sai lầm sẽ có thể gây chết người. Vì vậy, nếu cô nghĩ rằng chúng tôi đang làm điều gì đó quá mức trong các cuộc đàm phán với Raidou, hãy xen vào giữa và thay đổi nó đi. Đó không phải là một thỏa thuận xấu phải không? Ấn tượng của cậu ta về chúng tôi sẽ thấp hơn, và ấn tượng về cô sẽ tăng lên sau mọi chuyện”(Lily)
"Tôi không quan tâm nếu tôi có ở vị trí nào đi chăng nữa, tôi chỉ muốn gửi cậu ấy đến đất nước mình" (Vua)

“Tôi cũng phải đưa ra mệnh lệnh ở kinh đô. Ít nhất tôi phải tránh việc anh hùng-sama bị dồn vào một tình huống vô vọng ”(Lily)

Sự thiếu kiên nhẫn cũng bắt đầu dâng lên trong Sairitz.

Vị Tu sĩ đó có thể sẽ chết.

Tu sĩ của thời đại tiếp theo vẫn chưa được sinh ra.

Nếu Chiya chết, Lorel sẽ mất điểm tựa về tinh thần. Hơn nữa, nếu có chuyện gì xảy ra với Limia và Gritonia, Lorel cũng sẽ trở thành một quốc gia phải đứng ở tiền tuyến.

Nếu hai thảm họa đó trùng với nhau, điều gì sẽ xảy ra với đất nước họ, đó không phải là điều mà cô ấy có thể dự đoán được.

"Có thể nào ... các dị thể chỉ là mồi nhử ?!" (Sairitz)

“Tôi không nghĩ đó là một sự trùng hợp đâu” (Vua)
“Tôi muốn tin rằng đó là một sự trùng hợp nếu lượng khách VIP năm nay nhiều hơn bình thường, nhưng nếu thông tin về việc Hàn lâm trấn bị tấn công xuất hiện, rõ ràng là các nước khác sẽ gửi đi quân đội và đồ tiếp tế. Nếu là mồi nhử thì sẽ có nhiều mâu thuẫn, nhưng nó chắc chắn sẽ cho thấy một số thành quả ”(Lily)

“Chúng ta đã nhận thức sai lầm quỷ tộc sẽ ở rút đầu vào pháo đài Stella và duy trì thế phòng thủ như một con rùa, thế nên ngay cả khi chúng ta gửi  đi các đoàn quân, chúng ta chỉ trì hoãn việc tấn công Pháo đài thôi. Và bởi đã có suy nghĩ đó trong đầu, chúng ta đã hạ thấp cảnh giác. Để giờ đây chúng đã hoàn toàn áp đảo phe ta. Thật khó chịu ”(Vua)

“Chà, không phải chỉ có mỗi tin xấu. Ít nhất, vào lúc này thông tâm thuật đã được khôi phục, vậy nên ta có thể cho rằng Thương đoàn Kuzunoha không phải gián điệp của quỷ tộc”(Lily)
“Ngay cả khi chúng ta chịu đựng điều này, họ đã có thể tấn công bằng kĩ thuật dịch chuyển khi ta vẫn còn đang làm khán giả. Nếu Raidou là người ở phe quỷ tộc, cậu ta sẽ không khôi phục lại thông tâm thuật đâu. Về mặt đó, ta cũng hơi nhẹ nhõm rồi ”(Vua)

Ba đại diện của các cường quốc nói chuyện trong khi đi bộ với tốc độ nhanh. Không cần chờ người hộ tống bắt kịp, họ đã ra đến lối vào của nơi trú ẩn.

Họ cảm thấy từng giây một đều dài đằng đẵng. Mười phút đau đớn trôi qua.

Một vị vua với quyền lực lớn, một hoàng tộc cũng với quyền lực lớn, và một người có vị trí cao trong một cường quốc lớn.

Cả ba đang chờ đợi nhân vật chính xuất hiện, Raidou, cậu nhận được một cuộc gọi từ Học viện và xuất hiện trước lối vào nơi trú ẩn.

Tomoe và Shiki; hai người tùy tùng và Falz-dono - chủ Hội thám hiểm cũng đi theo cậu.
"Raidou, chúng ta cần nói chuyện" (Vua)

“Đây là điều vô cùng quan trọng” (Lily)

"Tôi xin lỗi vì tôi lại phải đưa ra một yêu cầu trước" (Sairitz)

Ba giọng nói không ngừng nhắm vào Raidou cùng một lúc.

Cậu tỏ ra ngạc nhiên trong một giây, nhưng không lâu sau, không hề tỏ vẻ do dự, cậu cúi đầu trước ba người đó.

Những người theo cậu cũng làm vậy.

Trong khi nghe về cuộc nói chuyện của ba người kia, mặt của Raidou dần trở nên nghiêm trọng.

Nhà vua nghĩ rằng phản ứng của cậu đến từ sự căm ghét quỷ tộc.

Nhưng sự thật thì lại khác.

Raidou (Makoto) cảm thấy không an toàn, nghĩ rằng mỗi ngày của cậu sẽ trôi qua mà không bao giờ được gặp hai người Nhật đã từng đến thế giới này, và sự tức giận về việc Rona đã dùng dị thể làm mồi nhử; hai cảm xúc đó đang bao trùm lấy biểu cảm của cậu.
Đêm dài chầm chậm trôi qua.

---------END CHAP----------