Chương 190: Phần Thưởng Hào Nhoáng.
“… Đấy là những suy đoán từ Thương đoàn Kuzunoha về sự kiện bất thường bên trong ngôi đền Tinh linh lần này. Là một người chứng kiến tận mắt nên con khẳng định bọn họ không hề nói dối đâu”
“Hửm, một loại sức mạnh biến chất đã bao trùm cả ngôi đền và khiến mấy Đại Tinh linh tại Bệ thờ lớn cũng phải mất kiểm soát à. Rõ ràng có kẻ đứng sau vụ này mà”
"Vâng. Theo những lời Shiki-dono, có vẻ một loại chất xúc tác nào đó đã bị phân tán vào không khí quanh nơi ấy, và còn là một loại phép mạnh mẽ có thể duy trì trong vòng vài ngày nữa. Âm mưu này chắc chắn xuất phát từ ai đó với ý định chống đối Phụ hoàng đấy ạ”
“Quá rõ rồi. Ngay từ đầu, chẳng có lấy một nhóm hân tộc nào bên trong thủ đô này cả, và cũng chẳng có lấy những hành động đáng nghi nào từ mấy cái tổ chức lẫn đền thờ phụng sự Nữ thần. Nếu đã vậy, tên đó chỉ có thể là một kẻ bên trong nội bộ quỷ tộc này” (Zef)
Vào khoảng thời gian trời mờ mờ tối, trong lúc chờ đợi bữa tiệc diễn ra; Quỷ vương Zef cùng vài ba quan chức nội các và hai cấp dưới thân cận của ông ta, Io với Rona; bọn họ đang ở nơi đây cùng nhau lắng nghe bản báo cáo.
Dĩ nhiên thông tin được truyền đạt lại từ hai người con của Quỷ Vương rồi.
Lucia bên cạnh Sari.
Trước đó, hai người này được giao phó trọng trách hướng dẫn những đại diện Thương đoàn Kuzunoha ghé thăm đền thờ Tinh linh, rồi bị cuốn vào một sự cố. Cả hai đều đã tận mắt chứng kiến toàn bộ sự việc và quay về lâu đài này đây.
Bọn họ vừa hoàn tất những chi tiết cuối cùng trong bản báo cáo.
Sari trả lời mạch lạc hết thảy những câu hỏi Zef đã đặt ra mà không hề do dự, và Zef giờ đây khẳng định lại câu trả lời của cô bé như đã biết chắc kẻ nào đang giật dây phía sau rồi.
“Tuy vậy, đến cả hai Đại Tinh linh cũng không thể khiến Raidou bị mất một cọng lông tơ nào, hừm. Cái danh Ác quỷ thật không phải bịa đặt rồi. Theo những gì ta được nghe, một trong những đòn công kích của cậu ta đã hạ sát khoảng 4 nghìn binh lính thông thường. Thật tình, chỉ mong đấy chỉ là tin đồn phóng đại quá mức mà thôi. Nhưng ai ngờ trên thực tế thì lại còn kinh hoàng hơn gấp nhiều lần như vậy nữa...”(Zef)
“… Sức mạnh của đám người ấy ngang bằng với mấy cường quốc đấy ạ, mà không đâu, nếu thận trọng xem xét lại một chút, có khi bọn họ còn có sức ảnh hưởng lớn đến mức sẽ là thế lực thứ ba trong cuộc chiến tranh này. Dù đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát, thế nhưng ba người ấy đã băng ngang qua khu vườn điên cuồng của những Tinh linh mà mặt mày vẫn tỉnh bơ, thậm chí còn áp đảo Behemoth lẫn Phoenix” (Sari)
“Nếu tùy tùng cậu ấy đặt ngang hàng với một Đại Tinh linh, chúng ta sẽ không thể phủ nhận thứ sức mạnh bá đạo này. Nhưng Rona à, trong báo cáo dạo trước của cô, gã tên Shiki ấy chỉ là một Lich cấp cao thôi mà, đúng không?” (Zef)
Những lời lẽ của Zef hướng về phía Rona, người đang ngồi bên cạnh ông.
“Vâng, cái gã tên Shiki ấy từng được xác định là bị Larva chiếm hữu. Mất bén đi vài năm, anh ta chưa một lần liên lạc với chúng ta. Thật không thể tin nỗi. Larva đáng lẽ đã phải chạm đến giới hạn sức mạnh mà một Lich có thể sở hữu từ lâu rồi mới đúng. Chẳng có cách nào để anh ta đối đầu với một Tinh linh tối cao dù cho sức mạnh có đến đâu đi chăng nữa, chứ đừng nói là đánh bại họ. Chống lại Behemoth chỉ với sức mạnh của undead cứ như là… cố dập tắt một ngọn núi lửa phun trào chỉ bằng một ngọn đuốc vậy. Quá ngu ngốc và thật khó tin. Thần chỉ có thể xem đấy như là một hành động vô nghĩa” (Rona)
“Có thể đôi khi anh ta đã suýt mất mạng, nhưng giữa trận chiến, Shiki-dono đã trình diễn khả năng kiếm thuật xuất sắc và còn dùng đến vài cấm thuật cùng một lúc, tất cả là để đánh bại Behemoth. Cho dù là khả năng cận chiến hay phép thuật mạnh mẽ … con không nghĩ anh ta là một Lich đâu” (Lucia)
Lucia, người im lặng nãy giờ, bỗng phản ứng với những lời bối rối của Rona và nhắc đến phong cách chiến đấu của Shiki.
“Kiếm… Nó đang càng ngày càng rời xa khỏi Larva mà thần từng biết. Dường như những thông tin mà thần đã thu thập không khớp với thực tế. Thần sẽ điều tra về Shiki thêm một lần nữa” (Rona)
“Umu. Nhưng hãy làm thế một cách hòa bình thôi. Ta nghiêm cấm những phương pháp bạo lực” (Zef)
"Thần hiểu rồi" (Rona)
“Và Sari, các Tinh linh-dono đã nói gì vậy? Họ đã lấy lại được sự tỉnh táo rồi chứ?” (Zef)
"Vâng. Họ nói họ định kiểm tra khả năng của bản thân luôn, vậy nên lúc đó rất thuận tiện” (Sari)
“Cái gì…” (Io)
Io lẩm bẩm một cách ngạc nhiên.
“Mio-dono có quát họ vài lần, nhưng cuộc đối thoại giữa họ hầu như khá yên ổn” (Sari)
“Fumu. Chà, họ cũng có quan tâm về mấy người kia, ta nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra thôi. Và? ”(Zef)
Không chạm vào chủ đề về Mio, Zef giục cô tiếp lời.
“Cuối cùng, họ đã hứa sẽ gọi cho phe còn lại khi gặp rắc rối; Phoenix hứa với Mio, Behemoth hứa với Shiki” (Sari)
“Kuku, vậy sao. Nghiêm túc đấy, chuyện này đang dần vượt quá tầm kiểm soát rồi, cái thương đoàn đó” (Zef)
“Có vẻ họ còn bàn thêm về một số chủ đề khác sau đấy, nhưng vì phải lo cho những người sống sót, chúng con không còn cách nào khác ngoài rời đi. Chúng con không biết họ đã nói những gì” (Sari)
“Không sao hết. Giờ thì có vẻ kế hoạch của chúng ta đã vững chắc hơn rồi” (Zef)
Zef tỏ vẻ như đang xác nhận suy nghĩ của bản thân.
Nhìn thấy thế, Sari mở to mắt và gặng hỏi.
“Xin thứ lỗi cho sự thô lỗ của con, nhưng Bệ hạ đã nhận ra sự bất thường trong đền từ trước rồi sao?” (Sari)
“… Umu. Không đâu, ta mới chỉ dừng lại ở mức nghi ngờ thôi” (Zef)
“Cả những hành động của Thương đoàn Kuzunoha sao?” (Sari)
"Ta nghĩ con sẽ có thể lôi kéo và khiến họ can thiệp vào vấn đề trước mắt" (Zef)
“… Sức mạnh của họ luôn ạ?” (Sari)
“Về điểm đó, ta đã mong hai con sẽ cố gắng thể hiện mình nhiều nhất có thể. Nếu sự bất thường lần này giống với suy nghĩ của ta, ta có thể chắc chắn rằng nhóm các con sẽ quay về mà không dính phải thương tổn nào” (Zef)
“Raidou-dono, người đàn ông đó, trong một tình thế hiểm nghèo khi họ phải chống lại Behemoth, và cả Phoenix nữa, anh ta vẫn nói đó là điều “may mắn”. Rằng họ không phải đặt chân xuống một hầm ngục nào nữa. Thưa Bệ hạ! Có phải người đã biết Raidou-dono mạnh đến mức nào rồi không?! ”(Sari)
“… Fuh, “may mắn” sao. Cậu ta đã nói những lời thật đáng sợ đấy. Không, ta không nghĩ chuyện lại đi xa đến mức đó đâu. Ngay từ đầu, ta còn không nghĩ hai Đại Tinh linh lại điên lên như vậy. Nếu đã biết trước tình hình, ta sẽ tập hợp quân đội và tự mình xử lí vấn đề. Thực ra ta cũng đã có chuẩn bị sẵn rồi, đúng không hả? Io và Rona” (Zef)
Io và Rona đồng ý với lời của Zef.
Sari thở phào nhẹ nhõm.
"Con đã hiểu rồi. Phe ta mới chỉ coi họ là những cá nhân nguy hiểm, vậy nên con rất muốn biết Bệ hạ đang nghĩ gì về bọn họ. Xin hãy thứ lỗi cho con” (Sari)
“Ta không nghĩ con đang tỏ ra thô lỗ. Đừng bận tâm quá. Thế thì lí do quan trọng nhất lúc này vẫn là thời điểm nhỉ?” (Zef)
“Thời điểm sao ạ?” (Sari)
“Có rất ít người biết được ngày tháng và thời gian Thương đoàn Kuzunoha ghé thăm đền thờ. Trong trường hợp này, những kẻ đã lợi dụng thông tin đó để gây ra sự hỗn loạn là một trong các cấp dưới của ta. Cuộc bạo loạn của các Tinh linh, nó thậm chí còn kéo theo cả hai Đại tinh linh, dựa theo báo cáo chi tiết, nhiều khả năng đây không phải một sự cố được tiến hành hấp tấp. Những kẻ đã lập kế hoạch chắc chắn đã nắm bắt được một lượng thông tin khá lớn. Chúng còn định làm liên lụy đến Thương đoàn Kuzunoha; những vị khách mà đích thân ta đã mời” (Zef)
“?!”
Căn phòng bỗng căng thẳng lạ thường.
Những gì Quỷ vương vừa mới nói như thể đang ngụ ý rằng một người ở đây có thể chính là kẻ chịu trách nhiệm.
“Không cần quá vội vàng, ta muốn sự cố này sẽ được giải quyết xong xuôi trước khi mùa xuân tới. Ngay cả khi vụ việc lần này không quan trọng bằng Thương đoàn Kuzunoha” (Zef)
"Thưa Bệ hạ, vì đã khiến những vị khách của mình phải hoạt động chân tay nhiều đến thế, chúng ta cũng nên thể hiện vài lễ nghi đúng mực" (Io)
“Ta biết chứ, Io. Về việc đó, Rona đã nói trước với Shiki rồi. Phải không hả, Rona? ”(Zef)
“Vâng, chắc chắn thần đã nói lại với anh ta. Nhưng đó chẳng phải là phần thưởng dành cho trận đấu giao hữu sao?” (Rona)
“Chúng ta sẽ làm cho nó hào nhoáng hơn nữa, ta sẽ giao cho họ một thứ ở tầm cao mới. Theo ta thấy, Raidou là người hay cảm thấy mắc nợ với những cử chỉ như vậy. Ta không rõ Shiki có đồng ý hay không, nhưng có vẻ Raidou hay bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của anh ta. Ít nhất, sẽ không vấn đề gì nếu chúng ta thuyết phục được người đó” (Zef)
“Đúng vậy” (Rona)
“Ngoài ra, không ai được phép làm bất cứ thứ gì vô nghĩa. Có lẽ chúng ta nên nói rằng chuyện này rất phức tạp và cứ đưa nó cho họ. Dù sao thì chỉ cần nhìn vào hoàn cảnh của nơi đây, họ sẽ không nghĩ quỷ tộc là những người giàu có đâu” (Zef)
Zef mỉm cười.
Vị Chúa tể này đang đối mặt với Thương đoàn Kuzunoha, ông ta đang nghĩ đến những phương pháp hợp với tính cách của họ.
“Giờ là về trận đấu giao hữu—” (Lucia)
"Khoan đã"
Khi Lucia đang định chuyển chủ đề và nói đến sự kiện mà chính cô sẽ tham gia, Quỷ vương bỗng ngắt lời cô nhưng vẫn giữ nụ cười đó.
“Trước đó, có một việc ta cần phải xác nhận với hai con. Ta muốn nghe ý kiến của các con sau khi đã đồng hành cùng họ hôm nay. Nếu ta bảo phải cưới Raidou, hai con sẽ làm gì?” (Zef)
“Không vấn đề” (Lucia)
Lucia là người đầu tiên trả lời ngay lập tức.
“Trả lời ngay rồi sao. Trái tim con thay đổi nhanh thật đấy” (Zef)
“Chúng ta không thể để mấy người đó vượt ngoài tầm kiểm soát được. Giống như lời của Phụ hoàng và Sari; đây là sự thật. Nếu một người như con vẫn có ích, con sẽ cố hết sức để giữ cho thứ sức mạnh đó không quay sang phía quỷ tộc” (Lucia)
“Fumu. Sari, còn con thì thế nào? ”(Zef)
"Con ... không thể kết hôn với Raidou-dono" (Sari)
"Hoh ~"
Zef nhìn Sari với vẻ hứng thú.
Những người xung quanh cũng đang ngạc nhiên vì lời từ chối của cô.
“Lời đề nghị đó có thể sẽ phản tác dụng với trường hợp của Raidou” (Sari)
"Tại sao? Dù là hân tộc hay quỷ tộc, hôn nhân vẫn là một thứ mang lại tình hữu nghị tốt đẹp cơ mà. Nhiều khi nó còn đóng vai trò hòa giải giữa hai chủng tộc nữa đấy” (Zef)
“Đó là vì Mio-dono. So với Shiki-dono, cô ấy là người hay hành động theo cảm xúc. Và những cảm xúc đó là dành cho Raidou-dono. Theo con thì là như thế. Nếu vậy, hôn nhân không phải là chủ đề cô ấy muốn động tới đâu. Nếu Mio-dono nghĩ đến việc can thiệp vào chuyện của quỷ tộc một cách bí mật, điều đó sẽ gây ra thiệt hại khôn lường” (Sari)
“… Cô ấy ưu tiên cảm xúc của bản thân tới mức đó sao? Con biết đấy, Mio-dono là trợ lí thân cận của Raidou mà, đúng chứ?” (Zef)
"Vâng, đúng là vậy. So với quỷ tộc, dường như Thương đoàn Kuzunoha cho mọi người nhiều quyền tự do hơn. Con nghĩ sẽ có chuyện xảy ra trước khi mọi việc hoàn thành xong xuôi” (Sari)
“Hm… việc này hơi vượt quá mong đợi của ta rồi. Ta cứ nghĩ tất cả những ai dưới quyền Raidou đều phải tuyệt đối tuân lệnh cậu ta” (Zef)
“Thật ra, Raidou còn có nhiều thứ hơn Phụ hoàng nghĩ đấy” (Sari)
"Nhiều hơn?" (Zef)
"Trẻ người non dạ. Con nghĩ anh ta chỉ là một chàng trai mới lớn. Ít nhất đó là suy nghĩ của con khi mọi chuyện còn đang yên ổn” (Sari)
"Trẻ con và mới lớn sao" (Zef)
“Vâng” (Sari)
“Vậy thì hôn nhân không phải là một kế hoạch phù hợp ư? Ta không nghĩ một người với tính cách trẻ con lại có thể dễ dàng đấu những trận sống chết như thế. Nhưng … nghĩ về cuộc đối thoại tối qua, con nói cũng có lí” (Zef)
“Nhưng Phụ hoàng, con đã có cơ sở rồi. Dựa vào những thứ đã chứng kiến hôm nay, con nghĩ có một thứ sẽ ràng buộc Raidou tốt hơn hôn nhân. Người có thể để con lo liệu việc này không?” (Sari)
“Sari!” (Lucia)
Lucia phản đối.
Raidou của Thương đoàn Kuzunoha.
Đây không phải một vấn đề có thể để Lucia hay Sari lo liệu, họ vẫn đang ở giữa quá trình huấn luyện.
Đây sẽ là thứ liên quan đến toàn bộ tương lai của quỷ tộc, chất giọng nghiêm túc của Lucia là điều dễ hiểu.
“… Con có đủ tự tin để làm không?” (Zef)
“Vâng” (Sari)
“Thế thì hãy nói cho ta nghe chi tiết xem nào” (Zef)
“… Con sẽ nói khi tất cả mọi người đã rời khỏi đây” (Sari)
“… Ta hiểu rồi” (Zef)
Ánh mắt của Sari và Zef chạm nhau.
Cả hai người đều đang tỏ vẻ nghiêm túc, không ai có thể chen vào giữa họ lúc này.
Một lúc sau, Zef quay đi chỗ khác, Sari chỉ nhìn ông ta và gật đầu. Sau đấy, không ai nói thêm một câu nào nữa.
“Rona, nãy ta đã nói rồi, nhưng có một kẻ phản nghịch trong số những người xung quanh đây. Hãy tìm kiếm tung tích của hắn. Không được để nó làm ảnh hưởng đến trận đấu ngày mai” (Zef)
“… Thần rõ rồi” (Rona)
“Umu. Io, ta sẽ tạo ra vài thay đổi trong trận đấu giao hữu. Phải luôn nhớ đến vụ việc ở đền thờ, ta cũng cần đặt ra thêm các quy định về những ai có thể đến xem. Ngoài ra, đối với những người trực tiếp tham gia. Sari, ta muốn con chờ trong phòng của ta. Lucia, con có thể về rồi, nhưng không được phép xem trận đấu ngày mai đâu đấy. Quan sát một người đã bỏ cuộc từ trước cũng sẽ chẳng có ích gì. Ta giao cho con nhiệm vụ huấn luyện quân đội cả ngày hôm đó” (Zef)
Bọn họ liền tỏ vẻ đồng ý với mệnh lệnh của Quỷ vương.
Lucia cắn môi, nhưng cô không phản đối
Vì đã được tận mắt chứng kiến sức mạnh của Raidou và Thương đoàn Kuzunoha, việc quan sát các trận chiến không còn cần thiết cho lắm.
Gạt ý định của Zef sang một bên, Lucia gật đầu và đồng ý.
“Sau khi mọi thứ kết thúc, ta sẽ nói chuyện riêng với Raidou-dono. Mặc dù vẫn nằm trong dự đoán, mấy vị khách đó đang làʍ ŧìиɦ hình trở nên bận rộn hơn rồi” (Zef)
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Thật mừng là cậu đã nói thế. Raidou-dono đã cứu nguy cho thủ đô này một phen. Cậu đã chấp nhận trận đấu giao hữu và giờ lại là chuyện này; kẻ này cúi đầu cảm tạ bao nhiêu lần cũng không đủ” (Zef)
“Không không! Bệ hạ không cần phải làm vậy với tôi. Các tùy tùng của tôi làm hầu hết phần việc mà. Tôi thấy mừng vì Lucia-san và Sari-san không bị thương ở đâu cả” (Makoto)
Thế đấy.
Hiện giờ Zef đang ở ngay cạnh tôi.
Gần quá.
Ngay cạnh Chúa tể-sama.
Không như hôm qua, thức ăn hôm nay khó nuốt hơn nhiều.
Thực ra, dạ dày tôi còn chả cảm thấy no tí nào.
Lần này, nó được tổ chức để trực tiếp chiêu đãi tôi, quy mô nhỏ hơn so với tối qua, nhưng lượng người tham gia lại khá đông.
Tôi thấy cách làm này thật không hề dễ chịu.
“Thậm chí cậu còn điều tra nguyên nhân của vụ việc nữa. Cậu nên tự hào về bản thân hơn một chút. Hm, cốc của cậu đã hết rồi sao, ta xin lỗi vì đã không để ý” (Zef)
“Tôi đã uống nhiều rồi nên …uhm, tôi sẽ uống thêm. Xin mời ngài” (Makoto)
Tôi nhìn thứ chất lỏng đang được rót vào cốc và chỉ biết bất lực.
Trong tình huống như thế này, từ chối là cả một vấn đề.
Tôi nghĩ nếu mình ngừng uống, nó sẽ kết thúc, nhưng Zef đã nhận ra và rót thêm cho tôi.
Tôi đành bỏ cuộc.
"Cảm ơn. Cậu thấy đấy, rất ít khi ta có cơ hội uống cùng ai đó. Giờ ta cảm thấy như thể Raidou-dono là đứa con duy nhất của mình vậy” (Zef)
Người này bỗng dưng lại nói cái gì thế?
Rõ ràng ông ta chưa say.
Sau cái lần nghe lén thông tâm thuật của hai cô nàng kia, mấy hành động này chẳng khác gì giả vờ đối với tôi.
“Không phải ngài đã có hai người con trai đáng tin cậy rồi sao? Ahaha ”(Makoto)
“Roshe và Sem. Đúng là chúng đang làm việc chăm chỉ. Nhưng dạy dỗ đúng cách chỉ đồng nghĩa với việc tạo ra các nhân tài. Hai đứa nó cũng vậy. Không ngoài dự đoán, một người với sức mạnh phi thường như Raidou-dono … chưa từng xuất hiện. Sari vẫn còn hơi trẻ quá, nhưng cậu nghĩ thế nào? Cho dù cậu có cưới một hoặc cả hai đứa nó, ta vẫn sẽ cảm thấy an tâm hơn” (Zef)
… Chủ đề vẫn không thay đổi.
Có chuyện gì với ông ta thế nhỉ?
“Xin đừng đùa nữa. Tôi là một hân tộc mà” (Makoto)
“Chủng tộc không quan trọng miễn là cậu có nền tảng lớn mạnh. Ta cũng không định đi xa đến mức muốn một đứa cháu nội đâu, cậu biết đấy. Hm?” (Zef)
Đừng có “hm” với tôi.
Ngay từ đầu tôi đã không quan tâm đến chuyện hôn nhân rồi.
“Tôi thực sự nghĩ rằng đó là lời đề nghị đáng cân nhắc, nhưng tôi mới chỉ là một thương nhân thiếu kinh nghiệm. Tôi sẽ phải mạn phép từ chối ngài” (Makoto)
“Không được sao?” (Zef)
“… Vâng” (Makoto)
Mặc dù khá là khó nói, nhưng tôi đã quyết định từ chối.
Nếu tôi nói một cách mơ hồ, ông ta sẽ không từ bỏ đâu.
"Bất kể có thế nào ư?" (Zef)
"Bất kể có thế nào" (Makoto)
“Hm…” (Zef)
Zef im lặng.
Có lẽ tôi vừa phá hỏng tâm trạng của ông ta.
Nhưng vụ này đã đi quá giới hạn rồi.
Tôi không thể cứ làm đám cưới vào lúc này được.
“Vậy thì không còn cách nào khác nữa” (Zef)
“Eh?” (Makoto)
“Thật đáng tiếc, nhưng đó là do hai cô con gái của ta không thể lọt vào mắt xanh của Raidou-dono. Nói cách khác, chúng không đủ quyến rũ. Và chúng cũng không đủ mạnh, kết quả này là điều hiển nhiên thôi” (Zef)
“T-Tôi hiểu rồi” (Makoto)
Bây giờ ông ta vẫn còn có thể đề cập đến sức mạnh à?!
Thật sự ấn tượng.
Hoặc ông ta đã bỏ cuộc một cách dễ dàng.
Tôi khá nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng cảm thấy có gì đó bất ổn.
Đây là tính cách của một Quỷ vương, không, của Zef sao?
Đáng sợ thật đấy.
“Mặc dù Lucia trông như thế, cơ thể con bé cũng điện nước đầy đủ mà. Khi không mặc giáp, con bé có một cơ thể rất nữ tính. Thực ra nếu Lucia mặc váy thì sẽ dễ nhận ra hơn … Nhưng vì là một người lính, tất nhiên con bé sẽ thiếu đi phần nữ tính trong mình. Cứ đà này, ta đang lo là sẽ không có ai lấy con bé về làm dâu. Nếu Raidou-dono không thích, kẻ này cũng chẳng thể làm được gì nữa” (Zef)
Đối với những nữ hân tộc, họ được nhận phước lành mạnh mẽ hơn từ Nữ thần, vậy nên không phải là lạ nếu xuất hiện các nữ quân nhân. À không, thực ra còn hơn thế nữa cơ. Nhưng đối với bán nhân và quỷ tộc, tỉ lệ đó sẽ rất khác.
Vài cái trong số đó liên quan đến sự tồn tại của phép thuật, và một cô gái như Lucia-san lại đứng đầu quân đội là điều rất không bình thường.
Tôi không rõ họ có phải máu mủ của nhau hay không, nhưng cô ấy là con gái ông ta. Nói như thế thì thật là...
Ngay cả khi ông có nói mấy thứ đó thì tôi vẫn không thể gật đầu nổi đâu!
Chả có nhẽ, ông ta vẫn chưa muốn từ bỏ ư ?!
Biểu hiện của ông ta vẫn là nụ cười hiền hậu đó nên tôi không tài nào đọc được!
Bất công quá rồi đấy.
“Kẻ này nghĩ rằng học hỏi những thứ mới mẻ là một việc thú vị, nhưng Raidou-dono vẫn chưa đủ tuổi để hưởng thụ mấy thứ đó nhỉ" (Zef)
“Eh, thưa Bệ hạ, uhm, không phải ngài đã uống hơi nhiều rồi đấy chứ?” (Makoto)
Chắc chắn ông ta vẫn chưa say, và tôi dám chắc rượu không liên quan gì đến việc này. Nhưng tôi vẫn phải lấy rượu làm một cái cớ.
“Vậy thì chắc Sari cũng không khá khẩm hơn là bao. Con bé đang trong giai đoạn phát triển thành một người phụ nữ. Đến cả cơ thể con bé cũng chưa trưởng thành. Phải chăng cậu không muốn trải nghiệm cảm giác sai trái, thứ chỉ có thể đạt được trong khoảng thời gian này? ”(Zef)
Ông ta không hề dừng lại.
Tí nữa chắc ông ta sẽ đổ lỗi vì rượu cho mà xem, còn hai cô gái là chủ đề của cuộc nói chuyện đang run rẩy, tay họ không thể cử động nổi.
Chuẩn luôn, ông ta đang nói to với cái giọng cao chót vót.
Quỷ vương thực sự là một người thích đùa ư?
Tôi biết Rembrandt-san là một người cha với hai cô con gái, nhưng ông ta thường phải chịu hậu quả thảm khốc sau khi làm mấy chuyện như này.
Tôi sẽ muốn chạy khỏi đây, nhưng ông đã có cách giải quyết rồi đúng không?
Tôi sẽ không dừng lại ngay cả khi ông có nhờ giúp đỡ đâu đấy!
“Thành thật mà nói, ngay cả khi ngài bảo tôi cưới Sari, nó vẫn không đúng cho lắm. Chưa có người hoàng tộc nào tôi biết lại kết hôn sớm cả, thế nên... ” (Makoto)
Tôi sẽ áp dụng những quan niệm thông thường vậy.
Tôi sẽ cố không đả động đến mấy cô gái kia một cách sai lầm.
“Thế Raidou-dono, cậu thích kiểu phụ nữ như thế nào?” (Zef)
“Sở thích của tôi ư? E-Ehm, một người thật thà nhưng có cử chỉ nữ tính chăng?” (Makoto)
“… Hoh ~” (Zef)
“Một cô gái luôn làm hết sức trong việc tập luyện?” (Makoto)
“…”
"À không, đó chỉ trong trường hợp “nếu” thôi" (Makoto)
Tôi đang nói cái quái gì thế này?
Tôi uống quá nhiều rồi.
Do cứ uống hết là lại bị rót thêm, tôi đã phải nốc nhiều lần loại rượu mạnh đó.
“Fumu, có nghĩa Mio-dono là kiểu phụ nữ như thế sao?” (Zef)
Bufugh ?!
Tôi bị ngạc nhiên bởi những lời vô tư của Zef và quay sang nhìn Mio.
Tôi không biết liệu cô ấy có đang lắng nghe cuộc trò chuyện này không, nhưng hình như lưng Mio thẳng đến bất thường thì phải.
Tôi có nên dùng thông tâm thuật … không được, nó cảm thấy sai sai thế nào ấy.
“S-Sao ngài lại đề cập đến Mio?” (Makoto)
“À thì, cô ấy là một người phụ nữ kiều diễm mà. Chắc hẳn cậu đã làm gì đó với cô ấy rồi. Ta chỉ nghĩ rằng có khi đây là sự thật” (Zef)
“Làm gì đó” là ý gì hả?
Dĩ nhiên là tôi chưa từng làm thế rồi.
“Cô ấy… là một tùy tùng. Ngoài ra, nói thế nào nhỉ, mối quan hệ giữa chúng tôi gần giống một gia đình. Vậy nên tôi đã lỡ nói ra những điều mình không hay nói. Tôi xin lỗi” (Makoto)
Tôi xin lỗi vì những thứ hơi rượu đã bắt mình nói.
Tôi bắt đầu cảm thấy rằng mình không nên hạ thấp cảnh giác trước bất cứ lời lẽ nào của Zef nữa.
Mệt thật đấy.
Ngay cả khi đây là một bữa tiệc rượu lấy chúng tôi làm tâm điểm, vụ này vẫn quá đỗi mệt mỏi.
“Hahaha, kẻ này mới phải xin lỗi vì đã nói những điều không phù hợp. Ta cũng sẽ xin lỗi cậu” (Zef)
Vậy ra ông đã biết từ trước rồi à.
Này, ông là người tệ nhất ở đây.
Trong khi miệng vẫn nói, Zef di chuyển ghế của ông ta đến ngay cạnh tôi. Người chúng tôi gần như đang chạm vào nhau.
Và rồi, từ trong túi, ông ta lôi ra thứ gì đó hình trụ.
Nó không to lắm.
Một vật hình trụ dài và dẹt.
Ah, nó giống mấy cái vật hình trụ hay đi kèm với giấy chứng nhận.
Có nghĩa nó là một loại giấy tờ nào đó sao?
Tiếp theo, ông ta lấy ra một tấm bảng mỏng và đặt nó lên bàn.
Tôi không rõ nó được làm từ thứ vật liệu gì, nhưng trên đó có những dòng chạm khắc.
Trông như tiền polime ấy.
Trong khi tôi đang cố nhìn ra mấy vết khắc đó là gì, Zef giải thích luôn cho tôi.
“Cậu thấy đó, đây chính là giấy phép thông hành, nó cho cậu quyền đi lại giữa tất cả thị trấn và thành phố trong lãnh thổ quỷ tộc. Có nhiều loại khác nhau, nhưng thứ này sẽ đem lại các quyền lợi mà chỉ một vài thành viên cấp cao trong binh đoàn quỷ tộc nắm giữ. Đặc biệt hơn, cậu còn có thể liên lạc với các vị trí trung tâm của quỷ tộc” (Zef)
“Tôi hiểu rồi” (Makoto)
Giấy phép thông hành. Lại còn là loại đặc biệt nữa chứ.
Họ có đang làm tốt công việc di tản dân chúng và người tị nạn không đây?
“Và, cái này là…” (Zef)
Gật đầu trước lời của tôi, Zef lôi ra một tờ giấy từ cái hình trụ đó.
Một loại giấy trông khá cao cấp.
Có vẻ trên đó có viết chữ.
Nơi tôi đang ngồi không thể đọc hết được.
“Thứ này sẽ cấp quyền cho Thương đoàn Kuzunoha kinh doanh miễn thuế trên lãnh thổ quỷ tộc. Cậu biết đấy, đây là giấy phép chính thức. Mọi người đều biết rằng chỉ có ta mới là người có quyền đóng con dấu này, vì vậy gần như sẽ không bao giờ xảy ra vấn đề hay tranh cãi đâu” (Zef)
“Hm, Thương đoàn Kuzunoha … Thương đoàn Kuzunoha ư ?!” (Makoto)
Giấy phép kinh doanh trong lãnh thổ quỷ tộc ?!
Và còn miễn thuế hoàn toàn luôn á?!
“Umu. Tất nhiên ta cũng sẽ đưa cho cậu giấy phép thông hành” (Zef)
Cả cái giấy phép thông hành vi diệu đó luôn ?!
Eh, ý Shiki “nhận lấy gì đó” là thế này sao?
Ah, phải chăng đây là vì vụ việc ở đền thờ?
“…”
“Hm, đây là một số thành ý của kẻ này. Vẫn chưa đủ với cậu à? ”(Zef)
“… Tôi thật quá đỗi ngạc nhiên khi được phép nhận ngần này thứ. Chúng làm tôi tự hỏi liệu mình đã làm cái gì ấn tượng đến mức được hưởng đặc ân này hay chưa” (Makoto)
“Chẳng phải cậu đã chấp nhận trận đấu giao hữu rồi sao? Và không chỉ giải quyết vụ lộn xộn ở đền thờ, cậu còn cứu mạng hai cô con gái của ta nữa. Đây là cách ta bày tỏ lòng biết ơn” (Zef)
Ngay cả là vậy, việc này vẫn làm tôi quá kinh ngạc.
“Sau đây, kẻ này muốn đưa theo thứ tự, nhưng vẫn còn một thứ lớn hơn đang chờ đón" (Zef)
Vẫn còn nữa hả trời ?!
Thông thường, ta sẽ cần thực hiện vài thủ tục trang trọng trước khi trao những món đồ cho phía đối tác. Nói cách khác, ngài Zef đây đã bỏ qua hết mấy cái thủ tục rườm rà đó và đưa đồ cho tôi luôn.
Nó làm tôi nghĩ rằng ông ta đang ép buộc bản thân.
Zef lấy ra thêm một tờ giấy nữa từ cái vật hình trụ.
? !!
Cái ... đùa nhau đấy à?
“Đây chính là bản đồ của toàn bộ đất nước này, kể cả những vùng đất chưa khám phá về phía Bắc. Các thị trấn, thành phố chính và đường đi cũng được ghi lại trong đây. Kẻ này muốn cậu hiểu rằng có những thông tin tuyệt mật mà chúng ta không thể nói đến được” (Zef)
Như Zef vừa mới nói, đó là một tấm bản đồ.
Tấm bản đồ này sẽ đi đôi với tấm về vùng đất hân tộc của tôi.
Đúng là nhiều phần vẫn còn thiếu sót, và mặc dù ông ta có nói là các thành phố và tuyến đường chính, nhiều nơi tự dưng lại bị cắt đứt giữa chừng.
Nhưng đây chắc chắn là những thông tin tuyệt mật.
Tôi có thể khẳng định rằng không có hân tộc nào khác ngoài tôi nắm trong tay thứ này.
Nhân tiện, Kaleneon cũng xuất hiện trong đó luôn.
Zef trải ra tấm bản đồ bao gồm Pháo đài Stella ở mũi phía Nam, sau đó ông ta cuộn lại và đút nó cùng với tờ giấy phép kinh doanh vào cái vật hình trụ.
“Kể từ bây giờ, chúng sẽ thuộc quyền sở hữu của cậu, Raidou-dono. Nếu có thể, kẻ này muốn cậu dùng chúng vào thực tiễn, và phân phối hàng hóa của các cậu cho những thị trấn khác của loài quỷ và bán nhân. Dĩ nhiên ta cũng rất muốn được thấy khả năng chiến đấu của Raidou-dono vào ngày mai” (Zef)
“Uhm, tôi sẽ cố hết sức” (Makoto)
Dù sao thì tôi cũng đã được nhận nhiều vật phẩm quý giá mà.
Bảo sao Shiki cứ khuyên tôi chấp nhận trận đấu đó.
Mà nếu chúng tôi có phải chiến đấu, lượng quân bài trong tay chúng tôi cũng sẽ không giảm đi bao nhiêu, vậy nên cách làm này sẽ đem lại nhiều lợi ích hơn.
"Mong cậu sẽ cân nhắc. Giờ thì, hãy vứt bỏ mấy công việc và nghi thức nhàm chán nào! Đầu tiên, chúng ta sẽ bàn thêm về kiểu phụ nữ cậu ưa thích” (Zef)
"Xin ngài hãy tha cho tôi đi mà!" (Makoto)
“Không được. Sao ta có thể tự gọi mình là Quỷ vương nếu đến cả việc trao thưởng cho khách cũng không xong, đặc biệt là khi họ đã rất vất vả tại đền thờ, đúng không nào?” (Zef)
"Ngài đã đưa cho tôi nhiều lắm rồi!" (Makoto)
"Không! Ít nhất cậu phải mang theo một đứa con gái của ta” (Zef)
Lại quay về lúc ban đầu rồi à ?!
“Chẳng phải tôi đã nói là mình từ chối sao?! Ngay từ đầu, cái chủ đề đó đã nồng nặc mùi công chuyện rồi đấy!” (Makoto)
Bị quay vòng vòng bởi những cuộc hội thoại và đồ uống, buổi tối cảm tưởng như vô hạn vẫn tiếp diễn.
----------END CHAP---------