Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 394: Từ ngữ cấm kị [Kho chứa]




Sau khi chỉ vừa nhấp môi (rượu), tôi đến luôn Học viện Rotsgard.

Tôi không hề say chút nào.

Uhm… cái gì đây?

Dù có dụi mắt, cảnh vật vẫn không thay đổi.

Shiki và nhóm của Jin đang ở trên bục giảng, và Daena thì đang làm tư thế quỳ seiza trước mặt Shiki.

Cách giảng dạy của chúng tôi chủ yếu là những kĩ năng thực hành, nhưng hiện tại không có vẻ như có ai đó đang định làm gì.

Có chuyện gì ở đây thế?

「Tôi không nghĩ mình đến muộn đâu… Chỉ là chuyện gì đang diễn ra vậy?」〈Makoto〉

Tôi mới chỉ là một thương nhân được một thời gian, vì thế tôi có chút ngập ngừng khi chuyển sang tông giọng giáo viên.

Nếu tôi nói chuyện thong thả, tôi sẽ bị nhầm với một đứa bạn cùng lớp, và nó cũng không phù hợp với các học viên, vì vậy tôi đang sử dụng văn phong giống như khi tôi nói chuyện với họ bằng văn bản. Kết quả là, nó lại trở thành một gánh nặng cho tôi.
「À, Waka-sama, vẫn còn thời gian trước khi lớp học bắt đầu. Về chuyện này, tôi đã giao cho bọn họ bài tập về nhà vì hôm nay Waka-sama sẽ đến, nhưng…」〈Shiki〉

「Daena quên chuyện đó sao?」〈Makoto〉

Hiếm hoi thật đấy.

Bản chất các học viên của Học viện Rotsgard thực sự rất siêng năng, và đặc biệt là kể từ sau sự cố đó.

Kể từ khi các lớp học của tôi trở nên phổ biến vì có kết quả cao, nó có xu hướng tập hợp những học viên có nguyện vọng mạnh mẽ muốn được phát triển.

Đó là lý do tại sao họ đặt rất nhiều tâm huyết vào các lớp học, nhưng họ cũng thèm muốn những kiểu bài giảng bên ngoài lớp học như bài tập về nhà hoặc các nhiệm vụ.

Sẽ có lúc chính họ yêu cầu làm bài tập về nhà như thể đó là một món tráng miệng.

Ngay cả khi đã ăn xong bữa chính, những người thèm ăn không bao giờ quên ăn tráng miệng.
Bỏ bữa là rất hiếm.

Sẽ chỉ rơi vào trường hợp đó nếu như ‘thức ăn’ không hợp hoặc là không phải khẩu vị của họ.

Nói cách khác, việc học viên của Học viện Rotsgard quên bài tập về nhà là điều hiếm khi xảy ra.

「Không, mọi người đã hoàn thành bài tập về nhà và việc chuẩn bị đã xong, tuy nhiên, Daena đã có một suy nghĩ hơi tệ với tư cách một học viên và, là một người rất quan tâm đến các bài giảng, nên là tôi đang dạy cậu ấy một bài giảng nhẹ nhàng ạ.」〈Shiki〉

「Suy nghĩ tồi tệ?」〈Makoto〉

「Vâng. Daena đã có được mục tiêu trở thành một giáo viên gần đây và đã thể hiện sự trưởng thành vượt bậc.」〈Shiki〉

「Thế à, ừm… đúng thế.」〈Makoto〉

Anh ta đang tiến bộ mà không cần dựa vào Chức nghiệp của mình hay những người khác.

Nó nhắc tôi nhớ rằng Học viện Rotsgard là nơi cư ngụ của những thiên tài và thần đồng.
Bên cạnh một bộ phận quý tộc và thương nhân chỉ nhắm đến chức quyền; các thanh niên tràn đầy tài năng để đứng trên đỉnh thế giới đã được hội tụ tại đây, không ngoa chút nào.

「Lần này, tôi giao cho bọn họ bài tập về sự phát triển mà họ sẽ cho thấy từ một sự thật nhất định đã được chứng minh.」〈Shiki〉(viết 1 bài luận về cách thức áp dụng vào thực tiễn của một định lý toán học – dành cho mấy ông cứ hỏi là học để làm gì)

「…」〈Makoto〉

Tôi chỉ biết gật đầu.

Nó có thể là một cái gì đó giống như đọc hiểu một bài báo, và suy nghĩ về cách sử dụng nó cho tương lai của chính bạn.

Đó có phải là điều nên làm khi khiến cho một lớp học chủ yếu tập trung vào các trận chiến phải ứng dụng các luận án trong tương lai không?

Tôi cảm thấy như đang chết đứng tại chỗ vậy.
「Không có chút sai sót nào trong câu trả lời của tất cả mọi người, và mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa, vì thế chúng tôi ngồi trò chuyện một lúc. Và rồi, chúng tôi đã nói về chủ đề thư viện và thủ thư trong suốt cuộc trò chuyện của về các luận án.」〈Shiki〉

「Fumu…」〈Makoto〉

Thư viện và thủ thư sao.

Chà, luận án này chắc hẳn đã được đưa ra bàn tán tại nơi đó, nên cũng chẳng có gì lạ.

Sẽ khá là sốc nếu có những luận án từ các nghiên cứu của Shiki.

「Daena gọi thư viện là kho chứa sách, và thủ thư là người quản lí nhà kho…」〈Shiki〉(bruh)

「À à…」〈Makoto〉

「Tôi đang chỉnh đốn lại nhận thức của cậu ấy bằng cách nói cho cậu ta biết về ý nghĩa của thư viện, việc mày mò kiến thức, và vai trò của thủ thư.」〈Shiki〉

Shiki ban đầu là một nhà nghiên cứu, và thậm chí bây giờ anh ấy còn là một học giả và pháp sư nghiên cứu đa lĩnh vực ở Asora.
Đúng thế, Shiki là một pháp sư có thể chiến đấu tốt, nhưng anh ta vốn là kiểu người thích tự đào sâu và đắm mình vào nghiên cứu.

Trong số những hầu cận của tôi, anh ấy là người hoạt động trong nhà duy nhất… không, là con mọt sách duy nhất.

Là kiểu người mang lại đóng góp từ chính ma thuật và tri thức.

Điều đó khá giống Tomoe, nhưng cô ấy là kiểu người chỉ đơn giản là làm nhiều việc vì mục tiêu của mình.

Pháp sư chuyên về cách sử dụng phép thuật một cách tốt nhất trong trận chiến là ‘truyền thống’ của thế giới, và nổi bật là những mạo hiểm giả.

Vì thế Daena đang bị quở trách vì vô tình sử dụng những từ ngữ có thể bị coi là ‘phá hoại’ thư viện, huh.

「…Tôi hiểu rồi. Đúng là nếu Daena đang nghĩ đến việc làm công tác giảng dạy theo một cách nào đó, thì việc không thích thư viện sẽ là một vấn đề.」〈Makoto〉
Shiki, Sif, Amelia và Izumo gật đầu hài lòng.

Trái lại, Jin và Daena thì trông như kiểu họ không mong đợi câu nói đó từ tôi.

Tại sao nhỉ? (vì mặt không uy tín)

「…Gì thế, Daena?」〈Makoto〉

Daena ngập ngừng giơ tay khi vẫn đang ngồi quỳ.

「Ưm, thầy có đọc sách sao, Raidou-sensei?」〈Daena〉

「Cậu nghĩ tôi là ai hả?」〈Makoto〉

Tôi là một giáo viên… thời vụ đấy.

「Vì thầy biết đấy… Sensei giống như hiện thân của bản năng. Là hóa thân của một thần đồng. Thầy không chỉ có thể làm bất cứ điều gì thầy cố gắng làm, mọi điều thầy làm đều nằm ngoài thường thức…」〈Daena〉

「Đừng gọi ai đó là quái vật khi vẫn còn bị trói buộc bởi cái nhìn hạn hẹp về thế giới và kiến

thức ít ỏi của cậu.」〈Makoto〉

Thật thô lỗ.

「…Sensei.」〈Daena〉

「Hửm?」〈Makoto〉

「Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, thầy đã nói với chúng em rằng đừng cố định bản thân vào một nguyên tố, phải không?」〈Daena〉
「Đúng vậy.」〈Makoto〉

Không cần phải mạnh mẽ ngang bằng nguyên tố tương thích nhất của mình, nhưng nếu có thể sử dụng nguyên tố, sẽ tốt hơn nếu có thêm nhiều lựa chọn hơn bằng cách gia tăng các lá bài trong tay, và nó cũng liên quan đến việc mở ra nhiều con đường phát triển hơn.

Gạt thường thức của các học viên qua một bên, đó là cách mà các mạo hiểm giả vẫn thường làm.

Tôi đồng ý với suy nghĩ đó.

「Điều đó được viết như là tiêu chuẩn trong tất cả các cuốn sách của Học viện đấy ạ.」〈Daena〉

「…」

「Ngoài ra, dù thầy đã ví các trận chiến như trò chơi xoay lượt, thầy đã nói với chúng em rằng hãy rèn luyện tư duy thực chiến hơn là cấp độ. Đó là cách suy nghĩ không có trong bất kỳ cuốn sách nào của thư viện hay có trong sách giáo khoa của giáo viên… Tất cả đều có lợi cho chúng em, vì vậy em không có bất kì lời phàn nàn nào về điều đó. Chỉ là… Em có ấn tượng rằng cuối cùng sách cũng chỉ là những kiến
thức cũ, và trong tình huống sinh tử, nơi luôn đòi hỏi ta kỹ thuật tốt nhất, liệu những thứ như vậy có ích lợi gì không? … Đó là những suy nghĩ từ đáy lòng của em.」〈Daena〉

Anh ta có thể đã đánh thức mong muốn được giảng dạy của mình, nhưng đó là kết quả của việc vượt qua tình huống sinh tử ở Lorel. (đừng ai hỏi về vấn đề xưng hô vì có rất nhiều chú thích từ các chap trc r)

Đó là điều sễ hiểu vì anh ta cuối cùng đã đi đây đi đó,tiếp xúc với cả hai thái cực.

「Haah, Daena—」〈Shiki〉

Tôi ngắt lời Shiki đang thở dài, và quyết định tiếp tục.

「Các lớp học của tôi hoàn toàn khác với những gì sách vở ghi chép và kiến

thức mà cậu đã có cho đến bây giờ, và những bài giảng của tôi rất hữu ích cho cậu, đó là điều mà tôi tự hào với tư cách là một giáo viên. Nhưng vấn đề thực sự là, những kỹ thuật này có thực sự không có trong sách của thư viện không?」〈Makoto〉
「? Nhưng cái cách làm mọi thứ và mớ kiến

thức đó…」〈Daena〉

Tôi có thể hiểu rằng Daena đã không tìm thấy chúng.

Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng không tồn tại.

「Một thư viện khổng lồ, và một bộ sưu tập sách khổng lồ. Không đời nào có thể nắm bắt được tất cả. Ví dụ… Shiki… 」〈Makoto〉

「Vâng?」〈Shiki〉

「Có thể cho tôi xem các luận án của bài tập được giao về không?」〈Makoto〉

Cái này chắc hẳn phải từ thư viện mà ra.

「…Vâng, nó đây ạ.」〈Shiki〉

?

Cử động của Shiki có chút chập chừng.

Lẽ nào có chút vấn đề với bài tập về nhà ư?

Tôi ra hiệu bằng mắt với anh ấy để báo lại cho tôi nếu có bất kì vấn đề gì, và rồi quay về phía Daena.

Và rồi, tôi tự hỏi điều đó là sao…?

Pfffft?!

Đ-Đây là…?!

「… Luận án này là thứ mà tôi đã nhờ một cô thủ thư tìm hộ mình trong bộ sưu tập sách của Rotsgard. Cậu có biết về sự tồn tại của cái này không, Daena?」〈Makoto〉
Kỳ nghỉ hè cuối cùng trong sự cố biến thể.

Đó là luận án mà tôi nhờ thủ thư Eva tìm cho tôi… luận án đã dẫn tôi đến việc tạo ra Giáp ma lực.

Nhờ đó, tôi chỉ cần đọc lướt qua là có thể nhớ được nội dung của nó.

Rốt cuộc thì tôi đã đọc qua nó không biết bao nhiêu lần vào mùa hè năm đó.

「Không ạ. Nó khá là cũ, nó nằm ngoài những thường thức từ xưa đến nay, và luận án không có tiêu đề hay tác giả viết trên nó.」〈Daena〉

「Nhưng nó chắc chắn đã tồn tại. Có những bài viết cũ và những cuốn sách có thể được thu thập từ khắp nơi trên thế giới, nhưng về sau lại bị vùi lấp quá dễ dàng.」〈Makoto〉

「Vâng.」〈Daena〉

「Không để điều đó xảy ra là một trong những công việc của người thủ thư. Họ không chỉ là người quản lí kho sách như cậu đã nói. Cả ‘thư viện’ cũng vậy… 」〈Makoto〉
Gượm đã.

Ngay từ đầu, anh ta chỉ coi sách vở như một mớ giấy tờ, đó là lí do cho những suy nghĩ lệch lạc của anh ta.

Aah, vì chúng tôi đang sử dụng phần mở đầu của cái luận án đó, có lẽ nên cho anh ta thấy một vài ví dụ trực quan.

「Sensei?」〈Daena〉

「Daena, cậu nghĩ gì khi đọc luận án này? Cậu nghĩ mình có thể sử dụng nó để làm gì?」〈Makoto〉

Việc Shiki đã giao cho họ bài tập về nhà này và gọi cho tôi hẳn là có ý như vậy.

Hãy nghe câu trả lời của anh ta trước khi thể hiện ‘nó’ nào.

Cách thức thao túng ma lực mà bản thân tôi đang dựa vào.

—END—