Làng của Forest Ogres nằm tại một vị trí khác biệt so với nơi ambrosia sinh trưởng.
Bọn họ thực sự là những người tốt bụng, cụ thể, tự cảm thấy bản thân phải có trách nhiệm, họ vẫn luôn thường xuyên cử người đến bảo vệ ambrosia.
Vị trí của ngôi làng khá gần với Tsige, nhưng có vẻ như vẫn chưa xảy ra tình huống khiến họ phải chủ động tấn công hân tộc. Trông như nếu không đến quá gần thì sẽ không xảy ra đánh nhau.
Cho dù có xảy ra thật, thì cũng không thể nhìn thấy được hình dáng của bọn họ và cuối cùng cũng bị đánh đuổi hay trừ khử. Do đó mà sự tồn tại của những người này vẫn chưa được Tsige biết đến.
Mà, bởi vì gần đây kết giới đang ngày càng yếu, số lần họ phải chiến đấu đang ngày càng tăng. Nếu có thể đánh đuổi bất cứ kẻ nào, không phải cứ như thế này cũng được sao?
Cũng khả thi khi tin rằng những người bị biến mất, phần lớn đều bị đám người này tiêu diệt.
Số còn lại thì bị những loài mamono khác nhau tấn công, nhưng kết quả cũng y hệt mà thôi.
Sao thế này? Đáng sợ quá. Fores Ogre là một tộc hiếm ư? Hơn nữa, có thể khiến cho sự tồn tại của bản thân không được biết đến, bọn họ đến từ tổ chức sát thủ nào vậy?
May tôi và Mio có thể ngồi xuống cùng với những người trong làng và thuyết phục bọn họ.
Đúng vậy, gạt sang một bên mấy cô AB đặc biệt tấn công chúng tôi, người đứng đầu của bọn họ cư xử hợp tình hợp lý một cách ngạc nhiên.
Mà, chúng tôi đến được ngôi làng với hai cô kia dẫn đường, hiển nhiên bọn họ sẽ nhìn chúng tôi như thể kẻ thù rồi, không thể trách trược. Dù sao hai cổ cũng bị trói chặt và mất hết khả năng chiến đấu
Từ nãy đến giờ có chuyện tôi vẫn luôn muốn hỏi. Tôi hỏi thẳng xem liệu bọn họ có phải dark elf không, nhưng họ thẳng thừng nói điều đó không hề đúng. Da nâu, mắt đỏ, mái tóc trắng điềm tĩnh. Ngoại trừ đôi tai ngắn, bọn họ cũng có một cơ thể mảnh mai. Không thể trách được suy nghĩ 'biết đâu cũng có một tộc tai ngắn thì sao' của tôi.
Dù không phải high elf mà có thể ăn mặc trông đẹp đến vậy, tôi không thể xem thường mấy người này. Nếu lần sau có cơ hội, tôi nên tặng họ một bộ giáp da màu xanh da trời mới được.
"Trong bản tính của dark elf không mang theo ý nguyện bảo vệ khu rừng. Mặc dù là elf sống trong rừng rậm, bọn họ lại đi yêu cầu sức mạnh của những tinh linh tồn tại nơi đó và chung sống với họ. Ta đã từng nghe nói ngoài ra còn có những kẻ sống bên hồ, biển hay thậm chí là núi cao."
Trưởng lão của forest ogre trả lời.
Vậy, không phải điều đó có nghĩa dark elf là những kẻ sống tách biệt trong những hang động? Thay vì gọi họ với tên gọi dark, gọi là elf trong lỗ thì đúng hơn? Cái tên đó thổi bay tất cả những hình ảnh ngầu lòi của bọn họ mà tôi từng có.
"...Dark ellf được sử dụng khi nói đến tộc nhân từ bỏ sự bảo hộ thần thánh của những tinh linh để theo đuổi hắc ma thuật đó ạ-desu wa"
Một lời giải thích đến từ một người không ngờ tới.
Hê! Đây có khi là lần đầu tiên Mio dạy tôi thứ gì đó đấy.
Tôi từng nghĩ họ chắc có mối liên hệ nào đó với Mio vì bọn họ là dark elf, nhưng nếu những người đấy theo đuổi hắc ma thuật thật, sự kỳ vọng có giảm bớt rồi.
(note: Hm... Ma thuật của Mio mang thuộc tính bóng tối đơn thuần. Còn dark elf nghiên cứu ma thuật kiểu dạng cấm thuật)
"Chúng tôi, những forest ogre, là người bảo vệ khu rừng. Những người bảo vệ không màng đến tinh linh hay những phước lành được ban đến. Do bảo vệ khu rừng nên chúng tôi cũng được gọi là 'forest-forest'. Tôi thật không biết tại sao ngài lại có thể biết được chính xác danh tính của tộc chúng tôi, forest ogre."
(note: chơi chữ, hai từ đồng âm khác nghĩa – zesful person – người nhiệt huyết)
Nói mình không biết, rõ ràng là trưởng lão-san đang hỏi lý do tại sao tôi nắm được thông tin ấy. Tuy nhiên, bảo vệ khu rừng hử. Thật nhẹ nhõm khi biết không có con golem nào của kiếm sĩ đệ nhất bị thả ra cả. Nếu chuyện đó xảy ra, chắc giờ tôi đã chết mất rồi.
Có sao không nếu cho họ biết Tomoe là người đã nói với tôi? Tôi không rõ vì sao cô ấy biết, nhưng lần sau, khi tôi đưa Tomoe đến đây thì câu hỏi đó sẽ được trả lời. Giờ cứ không nghĩ đến việc đó đi.
"Ngài có biết Thượng Long Shen? Tôi có mối quan hệ với cô ta, và sự tồn tại của mọi người cũng là do tôi được nghe từ cô ấy"
"!"
Có vẻ như ông ấy biết cái tên Shen. Xung quanh bàn, có thể cảm nhận thấy một bầu không khí bồn chồn đồng thời ngạc nhiên không kém. Giờ rút lại lời nói cũng đã muộn rồi nhưng, sử dụng tên Shen có được không?
"Chắc chắn rồi, nếu đó là Ngài Shen, thật không lạ nếu ngài biết được tên gọi của chúng tôi. Tại xứ hoang mạc này, những tộc không nhận sự bảo vệ của các tinh linh, dù cách này hay cách khác, đều nhận ân huệ từ Người đó. Nhưng nơi hiện Ngài đang ở lại nằm quá xa tại vùng tây nam. Đó không phải là nơi mà một hân tộc như ngài có thể đến được. Kể cả đối với nơi định cư của hân tộc tên Zenno, quãng đường tính ra cũng gần một tháng."
Ngài Shen? Rắc rối đây.
"Vâng, ngài thấy đấy, nếu nói ra thì dài dòng lắm"
Đúng hơn, dài lê thê ấy chứ. Bỏ qua phần này có được không? Tuy nhiên, tôi có hứng thú với đoạn 'nhận ơn huệ' từ Tomoe đó. Mà cũng có khi do những người này sống quá lâu mà thôi, tôi vẫn chưa biết được quá khứ đầy đủ của hai cô tùy tùng bên mình.
Chỉ nghe kể thôi chắc cũng tốn mất vài ngày nên hãy hỏi họ vào lúc lúc thích hợp đi.
"Chúng tôi có khá nhiều thời gian"
Có lẽ ở đây các trưởng lão sẽ thay phiên nhau nói. Từ nãy đến giờ, mỗi một câu lại được một người khác nói.
Vậy, không còn cách nào khác ngoài nói ra hử. Có khi tôi cũng nên kể về Mio luôn. À bỏ cái phần tai ương ra nhé.
Dù sao ở khu vực này Mio cũng không khác gì thảm họa núi lửa phun trào mà. Một thực thể cho dù có đẩy lùi được bao nhiêu lần, nó vẫn có thể tìm được thấy ở nơi nào đó trên thế gới này. Còn một vampire thì được coi giống như một hiện tượng tự nhiên.
Gần đây tôi bắt đầu cảm thấy, thay vì con người, tôi toàn đi kể chuyện của mình cho những phi nhân tộc nhiều hơn. Giờ nghĩ mới thấy, tôi không có ai là hân tộc để bản thân có thể thẳng thắn nói ra tình huống hiện tại của mình cho người ấy biết. Tôi vẫn chưa nói gì cho Rembrandt-san ngoài lĩnh vực kinh doanh.
Tuy chỉ là giả dụ thôi, nhưng nếu như gia đình bố mẹ tôi vẫn còn, nếu, tôi thực sự có người thân ở thế giới này, chắc là, người đó có thể sẽ trở thành người tôi hết mực tin tưởng.
"Vậy..." (Makoto)
Trong khi tóm tắt câu chuyện, tôi nói với họ biết về cuộc gặp mặt của mình với các orc, sự hủy diệt của Zenno do quái vật nổi loạn, và những có khăn tôi có với Shen.
Cứ đà này, tôi sẽ phải ở đây một đêm mất.
Ha...
~ Tomoe ~
Ái chà chà, người ta gọi tình huống này là 'chuột sa chĩnh gạo' đây mà.
(note: 棚からぼた餅 – mochi trong rọ)
Kẻ từ lúc bị cấm không được nhìn vào ký ức của Waka, để thỏa mãn niềm đam mê của mình, tôi đã cố gắng rất nhiều và giờ cuối cùng cũng đã được nhìn vào ký ức của anh.
Khi lệnh cấm drama lịch sử được gỡ bỏ, tôi cứ tưởng mình sẽ có thể học thêm nhiều điều về lịch sử thế giới Waka sống, nhưng những gì tôi được cho phép chỉ là 'chương trình TV'.
Tôi vẫn bị cấm.
Nếu mọi chuyện như này cứ tiếp diễn, ngay cả tôi, đứa đã trải qua không biết bao nhiêu khó khăn chỉ để được cho phép nhìn vào ký ức 'không bị cấm', hóa ra cũng thành công cốc.
Không giới hạn dù là hân tộc hay sinh vật sống sở hữu trí năng. 'Tôi sẽ cho phép những thứ tôi thấy được' và 'Tôi cho phép những điều tôi chưa cấm' là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Trong thế giới của Waka hình như là có từ gì nó về việc này thì phải, chữ cái với nét ngang. Mà, chả liên quan nên kệ đi.
Dù sao, trong hai câu trên, câu sau có nhiều tự do hơn. Tôi từng cố khiến Waka cho phép bằng cách nói câu đó.
Katana và đồng lúa, chỉ với drama lịch sử thì tôi không thể nắm bắt được nhiều tiến trình lịch sử cũng như kỹ thuật của những con người ấy được.
Khi Waka nói anh sẽ xem xét qua vấn đề đó, tôi biết lúc ấy anh đã ơi ngà ngà say rồi.
Mio với ánh mắt vô hồn, ba tên hân tộc tôi không biết chạy lăng xăng xung quanh, đúng là một tình huống đáng để tiêu khiển mà, nhưng tôi có hơi nhận ra hai tên đang tấn công.
Nếu tôi nhớ không sai... bọn chúng có mặt ở đấy khi tôi sắp sửa chìm vào giấc ngủ thì phải, mấy đứa này trông giống như mấy tên được tôi dựng kết giới cho, sau khi kết giới của bọn chúng biến mất.
Tôi nghĩ tên gọi của những kẻ này là... forest ogre, đúng rồi, là forest ogre-ja.
Bởi vì sinh sống trong một địa điểm quá tách biệt như vậy mà bọn chúng cuối cùng trở thành một chủng tộc hiếm, không, gọi là cổ xưa thì đúng hơn.
Sống trong rừng và vẫn sinh hoạt tách biệt với tinh linh, bọn chúng là một trong những tổ tiên xa xưa của tộc elf.
Đối nghịch với những cá thể cùng chủng tộc lựa con đường đồng hóa hoàn toàn với khu rừng, bọn chúng, tự bản thân chối từ năng nói chuyện với cây cỏ.
Mặc dù câu chuyện này đã khá cổ rồi. Theo tôi thấy, tình hình hiện tại đã nói lên tất cả. Bọn chúng, vốn dĩ đã mất đi cội nguồn của bản thân mình rồi. Có khả năng bọn chúng còn tự nghĩ bản thân là một tộc hoàn toàn khác với tộc elf cũng nên.
Không hiểu một chút nào về các elf, có lẽ những tên này còn hiểu về bản thân ít hơn cả dark elf.
Tuy nhiên, có khả năng Waka sẽ hiểu được bọn chúng. Cái cách bọn chúng đang sinh sống giống như thợ đốn gỗ thời xa xưa mà Waka từng kể. Còn nếu nói về thời hiện đại, chúng giống với kiểm lâm hơn.
Nếu vậy.
Có thể bọn chúng sẽ đưa ra một đề nghị thú vị đây.
Hiện tại bên này đang ở trong tình trạng phải giải quyết một núi công việc, nhưng nếu đó là một tình huống đáng để trông đợi thì câu truyện sẽ khác hẳn. Hướng đi hiện tại đã được quyết định, những việc cần làm đều đã được hoàn thành.
Các video về kỹ thuật rèn kiếm và cấu trúc của katana đã được giải thích cho các eldwa tại vô số dịp (đây là tên gọi mà tôi đặt cho mấy tên người lùn, gọi như thế này đúng là dễ hơn thật). Tất cả bọn chúng trừ những tên đang đảm trách trang bị cho Mio và Waka đều tham gia.
Liên quan đến cây lúa, tôi tìm thấy một số giống cây trông có vẻ như thuần chủng. Thế giới của Waka, thức ăn chính tại đất nước Waka. Tôi cứ tưởng sẽ chẳng có gì trong cái thế giới của riêng anh, nhưng hóa ra, thực sự có!
Những cây này hiện đang được Ema và tộc orc cao nguyên cải thiện chất lượng. Nhờ ma thuật mà chúng tôi có thể tiếp tục các thí nghiệm giúp rút ngắn mùa vụ lại.
Tăng tốc quá trình phát triển và thiết lập một môi trường sinh sống ổn định. Tôi chưa nghe thấy loại ma pháp nào có khả năng như vậy, nhưng nhờ Waka với khái niệm mới của mình mà chúng tôi có thể dần dần tăng tốc quá trình này.
Chắc anh ấy chẳng nghĩ mình đã đưa ra một ý kiến có giá trị đột phá như thế đâu. Về phía chúng tôi, trông thấy người thằn lằn và các orc phải mở to mắt trong khi lắng nghe, thực khiến tôi chỉ biết cười (toe toét). Làm thế nào mà anh lại có thể kết hợp quá trình điều chế dược phẩm trong giả kim thuật vào thứ này? Tôi không thể nào theo kịp dòng suy nghĩ của anh được.
Mọi người đều bị ngạc nhiên trước lời đề nghị bất thường ấy, nhưng dường như biểu hiện ấy lại làm Waka sốc thì đúng hơn.
... Bởi vì, nói thực, việc này gần giống như điều khiển thời gian. Tất nhiên là mọi người ai ai cũng phải ngạc nhiên rồi. Ma thuật mang thuộc tính thời gian thuộc địa giới của các vị thần, nhưng bằng việc nắm bắt được cấu trúc của các sinh thể và cách hoạt động của chúng, chúng tôi có thể tạo ra một kết quả dễ hơn rất nhiên mà không gần phải quá ép buộc bản thân.
Không thể tin được. Khoa học thật quá tuyệt diệu, đồng thời, cũng thật quá sức nguy hiểm. Có lẽ việc kết hợp ma thuật với khoa học với nhau sẽ chẳng tốt chút nào, là điều Waka nói, nghe thấy những lời ấy của anh, tôi có cảm giác vừa đồng cảm mà cũng không kém phần sợ hãi.
Tôi cũng như Mio, nếu đó là ước muốn của Waka, ý nguyện của thế giới ư, tôi không thèm quan tâm, nên có khi tôi cũng chẳng cò tư cách có thể phản đối những suy nghĩ ấy của anh được.
Bởi vì dù sao, ngay chính bây giờ, chúng tôi, cũng đang suy tính thực hiện những việc hết sức nguy hiểm tại thế giới này.
Sự thức tỉnh của năng lực mà tộc forest ogre đã từng quên lãng.
Nữ thần và các tiên chắc chắn sẽ ngạc nhiên lắm đây. Cho đến khi tộc forest ogre nhận biết được thứ sức mạnh này, bọn chúng cần phải luyện tập khả năng tự kiềm chế.
Tuy nhiên, chuyện gì sẽ xảy ra nếu đó là bây giờ, khi chúng đã trở thành một cá thể có thể sống sót trên hoang mạc với hàng năm lịch sử phía sau? Bọn chúng đã tách biệt khỏi các tinh linh, và tất nhiên, cũng không hề có niềm tin vào Nữ Thần.
Đúng thế-ja. Nếu ý muốn của hai bên giống nhau, ta có thể sử dụng chúng như Iga hay Kouga shinobi.
Nufufufufu~ máu ta sôi sục rồi đây này, đây này.
Rõ ràng là Waka đang tập trung tất cả các vai diễn lại!
Gần đây Waka làm việc gì cũng chỉ để một nửa tâm vào đó, hay đúng hơn, không hề tập trung gì cả. Như thể việc gì anh làm cũng đều thiếu mất tính cẩn trọng. Bình thường, Waka hiển nhiên sẽ không bao giờ tiến vào khu đèn đỏ hay mấy loại dịch vụ thể loại ấy, nhưng lần nọ bọn tôi lại bắt gặp anh đang thơ thẩn quanh khi vực này.
Hành động đấy của bọn tôi cũng có hơi tệ thật. Người đấy vẫn mới chỉ sống hơn một thập kỷ. Hơn nữa, chưa biết phụ nữ là gì. Không biết có ngọn núi nào mọc lên hay không nữa. Với tôi, anh đổ bên nào cũng được, tôi không có để tâm đâu~♪
Nhưng, thú vị đây. Thực sự thú vị. Vì ngay cả khi trong tình trạng đó, anh vẫn có thể lôi kéo được một tên như thế.
Ai có thể biết được tôi lại là một tên có thể chìm đắm trong những cơn kɦoáı ƈảʍ của bản thân. Gần đây, tôi đã có nhiều khoảng thời gian vui vẻ.
Một cơn mộng tưởng vàng kim lôi kéo những kẻ khác.
Rồi, xử lý đống rắc rối thôi.
Đúng vậy, đám người được lôi vào Asora, ba tên hân tộc. Suốt thời gian qua tôi là người vẫn luôn làm mạo hiểm giả tại Tsige nên tôi không nghĩ mình có thể để ba tên kia trông thấy mình.
Việc chào đón được các orc, người thằn lằn, ark và eldwa, những người vẫn luôn làm công việc này, thực hiện. Chờ đã, xem nào, có khi bọn tôi nên dùng các orc và eldwa vì họ vốn lịch thiệp và thành thạo thường ngôn hơn.
Nếu bọn chúng hoảng loạng và hành xử điên cuồng khi gặp người thằn lằn và các arke thì rắc rối lắm. Vì dù sao trình độ hiện tại của bọn họ vẫn còn rất thấp.
Giờ thì xem nào, không biết các vị khách của chúng ta đang mơ những giấc mộng gì đây? Sau khi nhận được cả gia tài và quay trở lại Tsige, suy nghĩ trong tim ngươi sẽ ra sao? Biết ơn, hay ngược lại, có khi nào là tham lam?
... Waka thông thường sẽ không mời loại người như này. Anh ấy định sẽ giải quyết như thế nào?
Với tình trạng không bình thường của anh, tôi liên tưởng đến một kết cục đặc biệt. Waka gọi nó là 'flag' thì phải. Chắc mình bị ảnh hưởng quá nhiều rồi.
Cơ bản mà nói, ai cũng được. Đây không phải ý định thực sự của tôi, nhưng dù chỉ một lần thôi, tôi muốn gặp một tên không mang lòng tham.
Ảo ảnh trấn, và những tin đồn xung quanh nơi đó.
Fumu, Ảo ảnh trấn nghe không hay chút nào... hay có khi tôi nên đổi thành Sương trấn.
Mà, cho đến khi nó nhận được một cái tên hẳn hoi thì chọn như thế nào cũng không mang ý nghĩa gì mấy. Chắc là tôi nên tập trung các cư dân một lần nữa và thu thập ý kiến của bọn họ. Umu.
Kiểu gì cũng được, sự tồn tại của nơi này đang bắt đầu len lỏi, thấm dần vào Tsige.
Khi ngươi nghĩ mình đã ngủ gục.
Khi ngươi nghĩ mình đã mất phương hướng.
Khi ngươi nghĩ bản thân đã chết.
Nhà ngươi, có khả năng sẽ mơ hồ lạc đến một thị trấn ma mị.
Tại nơi đó, những mamono nói chuyện bằng thường ngôn và với khách đến thăm, chúng lịch sự. Ngươi, sẽ nhận một sự đón tiếp nồng thắm và có thể quay trở về quê nhà. Nhận tài nguyên, nhận nguyên liệu, và những trang bị nhà ngươi sẽ không bao giờ có thể đụng tay đến được với những nhiệm vụ thông thường.
Với những mạo hiểm giả, đây không khác gì thắng giải độc đắc trong casino. Dần dần, chút ít chút ít một, nguyên liệu bắt đầu tràn vào Tsige, và những nhiệm vụ yêu cầu chúng bắt đầu xuất hiện.
Kế hoạch chuẩn bị mà Waka vẫn luôn thực hiện cho công ty của mình đang dần thành hình.
Mà, tại cứ điểm Zenno đó, khi anh đang cố bàn luận về chuyện này, một 'tai nạn không lường trước được' đã xảy ra.
Sau chuyện đó, Waka trở nên nghiêm khắc và đi thẳng một mạch đến Tsige. Hơn nữa, bởi vì khóa rèn luyện chiến binh tôi được yêu cầu thực hiện mà tiến triển cuộc thảo luận chẳng thể đi xa thêm chút nào.
... Tôi chỉ có thể lên được 20 level thôi-ja. Một giấc mơ tồi tệ tôi chỉ muốn quên đi-ja.
Có hơi muộn, nhưng may mà tôi đã có thể hoàn thành các nhiệm vụ được giao. Kể từ khi Waka lập quan hệ Thương đoàn Rembrandt, công việc xung quanh anh dần trở nên bận rộn.
Thư thả và mất đi thế chủ động không hợp với anh chút nào.
Để có thể rời Tsige vào bất kỳ lúc nào.
Tôi cũng nên vui chơi một cách nghiêm túc thôi♪.
ーーーーー
~ Obabobu ~
ーーーーー