Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 334




- A.
Trưởng lão Hắc Ám thần điện phát ra một tiếng kêu thê thảm, sắc mặt trở nên trắng bệch, một lát sau, khuôn mặt đã trở thành một thây khô.
- Xoẹt.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, ngũ trỏa hỏa long lao tới đốt cháy thi thể của Bát trưởng lão thành tro tàn, mà nhẫn trữ vật của bát trưởng lão cũng bị Nhạc Thành thu vào trong tay.
Thu hồi Hạo Thiên Tháp lại trở lại trong mật thất, Khuôn mặt của Nhạc Thành trở nên ngưng trọng, từ trong linh hồn của Bát trưởng lão, Nhạc Thành cảm nhận được không ít tin tức, và trong đó thứ tối trọng yếu chính là mục tiêu Thiên Ngoại thiên thạch .
Ở trong linh hồn của bát trưởng lão, phân ra những nhiệm vụ chính là sưu tập huyết mạch của Nhạc gia cùng với tứ đại thú tộc, tuy nhiên ở trên người của Bát trưởng lão, đối với chuyện của Tứ Đại tộc nhân lại không có nhiều điều biết đến.
Trong linh hồn trí nhớ của Bát trưởng lão, Nhạc Thành còn biết được chuyện ở trong dãy núi Hồ Điệp Cốc có một tòa phân điện của Hắc Ám thần điện, lần này Bát trưởng lão cùng với cửu trưởng lão hiệp trợ với nhau hòng cướp Thiên Ngoại thiên thạch, sau đó sẽ chạy tới Hồ Điệp Cốc đối phó lấy phần còn lại của Thiên Ngoại thiên thạch.
Xem ra mình phải nhanh chóng đi Hồ Điệp cốc mới được.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Thiên Ngoại Thiên thạch đối với hắn vô cùng trọng yếu, nếu như bị Hắc Ám thần điện lấy được thì thật phiền toái
- Cũng chỉ có thể mạo hiểm đi xem sao.
Trong linh hồn trí nhớ của Bát trưởng lão, Nhạc Thành biết được ở trong phân điện của Hắc Ám thần điện có Thất trưởng lão và Lục trưởng lão ở đó, hai người có thực lực vô cùng cường hãn.
- Xem trong nhẫn trữ vật có gì trọng yếu không?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi trầm xuống, sau đó thần thức của hắn hơi xuyên thấu qua, hắn phát hiện ra trong trữ vật giới chỉ của Bát trưởng lão cũng bày ra một linh hồn phong ấn lợi hại. Tâm niệm chuyển động, thần thức của Nhạc Thành cũng mở rộng, hắn không khó khai phá linh hồn ấn ký bởi vì linh hồn lực của hắn mạnh hơn Bát trưởng lão không ít.
- Đây là cái gì?
Thần thức của Nhạc Thành tìm ra một trữ vật giới chỉ, ngoại trừ một số đồ vật xa xỉ thì còn có một số đan dược, còn một cái bình ngọc đặc biệt, hắn lập tức rút ra.
- Chẳng lẽ đây chính là thứ vô cùng trọng yếu với Hắc Ám thần điện hay sao?
Nhạc Thành dò xét bình ngọc trong tay, bỗng nhiên trong đó bốc ra một năng lượng cuồng bạo, Nhạc Thành cũng cảm thấy run rẩy.
- Đây là huyết dịch, còn kèm theo long mạch đấu đế huyết dịch của Nhạc gia ở trong đó.
Một lúc sau cuối cùng Nhạc Thành cũng định thần lại, không ngờ trong này cũng có một chút Đấu Đế Huyết mạch của Nhạc gia, bởi vì Nhạc Thành có tinh huyết của Nhạc gia cho nên rất quen thuộc với nó.
Dựa theo phỏng đoán của Nhạc Thành thì tinh huyết trong mạch này có bốn phần trăm máu của Nhạc gia, so với Hoàng long thân thể thì kém hơn hai thành cho nên khí tức yếu hơn rất nhiều.
Mặc dù vậy nhưng trong bình ngọc còn có nhiều huyết dịch khác, thứ huyết dịch hỗn tạp này phát ra một năng lượng cuồng bạo. Có thể tạo ra một huyết dịch như vậy là một điều vô cùng khó, Nhạc Thành nhìn huyết dịch trong bình ngọc thì thấy có một số loại vẫn chưa dung hợp vào một chỗ.
- Lọ huyết dịch này rốt cuộc có tác dụng gì với Hắc Ám thần điện?
Nhạc Thành không kìm được mà nghi hoặc, hắn lập tức liên tưởng đến huyết dịch ma thú kỳ quái ở Nhạc gia.
- Chẳng lẽ Hắc Ám thần điện cũng thí nghiệm dùng huyết dịch ma thú khôi lỗi sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm thầm nghĩ trong lòng, Hắc Ám thần điện đúng là điên dại, nếu như bọ họ luyện chế ma thú khôi lỗi thì thật khó đối phó.
Thu hồi lọ huyết dịch vào trong tay, Nhạc Thành xác định được huyết dịch này có công dụng với Hắc Ám thần điện, tuy nhiên phải về sau xem mới rỡ.
- Hay là luyện chế một số lá bùa thôi.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, lần trước Nhạc Thành luyện chế Ẩn Thần phù xong đã ngưng lại khá lâu, hiện tại cũng nên luyện chế một chút, có thêm bùa cũng sẽ có thêm thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
Nhạc Thành để Cửu Long Mê Ảo trận ở Phá Quân Sơn, trên người của hắn không còn trận pháp luyện chế nào khác, hắn đành luyện chế một trận pháp trên thân thể, chỉ là Hồ Điệp cốc hắn còn phải nhanh chóng tiến tới cho nên cần phải thu thập nhanh chóng.
Nhạc Thành khoanh chân ngồi rồi móc ra Vạn Thú Lô bắt đầu luyện chế, luyện chế những lá bùa đối với Nhạc Thành bây giờ cũng không phải là điều khó, đây chẳng qua là một thủ đoạn nhỏ mà thôi, những người tu chân cho những lá bùa này giống như là gân gà vậy, không có bao nhiêu tác dụng.
Tuy nhiên ở Huyền Thiện Đại lục này thì không như vậy, ngay cả Luyện Khí sư và Luyện Dược sư cũng có thể trở thành một nghề nghiệp cao quý thì luyện bùa nhất định sẽ có tác dụng lớn, trong lúc công kích, nếu như có thêm bùa thì lực đối chiến sẽ tăng lên rất nhiều.
Lần này Nhạc Thành dự định ngoài luyện chế một số Ẩn Thân phù thì còn luyện chế một số Độn Địa phù, Khu Mộc phù. Khu mộc phù có thể điều khiển cây cối trong vòng mười dặm tấn công đối thủ, Độn Địa phù thì có thể hoành hành thông thiên, chính là thủ đoạn chạy trốn tốt nhất.
- Tiêu Dao, tên kia không sao chứ?
Ở bên trong Cuồng Sư môn, hai người đẹp tuyệt sắc đang ở cùng với nhau, hai nữ nhân này chính là Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan.
- Hắn không có chuyện gì, sau khi trở về ta cũng chưa từng gặp qua hắn, khi trở về hắn cũng không tới tìm ta.
Lê Tiêu Toa hơn tức giận nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Nam Cung Lạc Nhan khẽ mỉm cười:
- Sao vậy, trước kia không phải ngươi nói hắn hạ lưu vô sỉ sao, tại sao ngươi còn gả cho hắn?
- Ta ta… ngươi không thấy rằng ngươi cũng đã gả cho hắn rồi sao?
Lê Tiêu Dao ửng đỏ cả khuôn mặt, thẹn thùng lên, nàng xác thực hận không thể rút gân lột da tên bại hoại kia.
- Ngươi nói cũng đúng, ta khong dadsnh lại hắn thì dĩ nhiên phải gả cho hắn.
Nam Cung Lạc Nhan thẹn thùng nói.
- lạc Nhan, ngươi nói xem tên kia còn có nữ nhân nữa không, nếu như có thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Lê Tiêu Doa đột nhiên hỏi Nam Cung Lạc Nhan.
- Cái này làm sao mà ta biết, nếu như hắn còn có nữ nhân thì ngươi nói phải xử lý làm sao?
Nam Cung Lạc Nhan hỏi.
- Hừ, nếu như hắn còn có thêm nữ nhân thì ta nhất định không tha cho hắn.
Lê Tiêu Dao chu miệng nói.
Ba ngày sau, Nhạc Thành từ trong mật thất đi ra, trong ba ngày này, Nhạc Thành đã luyện chế không ít bùa, đồng thời còn luyện chế binh khí và bảo giáp, những thứ này là hắn đáp ứng Lê Giang Nam cùng với Nam Cung Hiên, dù sao binh khí và bảo giáp đối với Nhạc Thành mà nói việc luyện chế cũng không phải là khó.
Mặt khác Nhạc Thành cũng luyện chế một số đan dược phù trợ cho Tứ Sí Ma Ưng và Thanh Bối Ma ngưu, sau khi thu dọn một chút, Nhạc Thành đi ra khỏi mật thất.
Nhạc Thành sau khi đi ra khỏi mật thất liền dự định đi tìm Lê Giang Nam, dự định hỏi thăm một số chuyện thì bị hai bóng hình xinh đẹp ngăn cản.
- Nhạc Thành, ngươi không bị thương chứ?
Nam Cung Lạc Nhan nhìn thấy Nhạc Thành thì sắc mặt hơi biến đổi, ửng đỏ mà do dự nói.
- Lạc Nhan, ngươi xem bộ dáng này thì nhất định không bị sao.
Lê tiêu Dao hung hăng nhìn Nhạc Thành rồi nói.
- Ta không sao, vừa vặn có thứ này cho các nàng.
Nhạc Thành nhìn hai nữ nhân, cả hai người bọn họ đều khuynh quốc khuynh thành, hồng nhan họa thủy.
- Lạc Nhan, cái này ta tặng cho nàng, Tiêu Dao cái này tặng cho nàng, đan dược này bảy ngày dùng một viên
Nhạc Thành lấy từ trong nhẫn tữ vật ra một bảo giáp hộ pháp cùng với một thanh trường kiếm màu xanh, còn có một bình đan dược xem như là lễ ra mắt hai người bọn họ.