Kim chủ phu nhân
Có nổi tiếng hay không đều không quan trọng, miễn có tiền là được.
Lúc trước Thẩm Doãn lựa chọn sa vào cái nghề này cũng bởi làm diễn viên AV vừa đơn giản lại có tiền nhanh, chỉ cần nửa ngày là có thể quay xong một bộ phim kinh phí thấp. Mỗi lần nhận lương dao động từ 3 vạn đến 5 vạn, trả ngay không cần phải đợi.
Có lẽ đối với cái nghề này mà nói cũng không tính là lương cao, nhưng đối với một đứa vừa tròn mười tám, bỏ ngang cấp ba như Thẩm Doãn mà nói đã là công việc tốt nhất mà nàng có thể làm.
Vì không có thẻ ngân hàng, quản lý đoàn phim trả luôn tiền mặt cho nàng, 4 vạn nhân dân tệ, lại tích được thêm một khoản kha khá, chỉ nhìn thôi cũng đủ làm cho Thẩm Doãn hưng phấn. Quản lý có hơi buồn cười nhìn dáng vẻ Thẩm Doãn thấy tiền thì sáng mắt, thế nhưng không hề thấy phản cảm chút nào mà còn thấy vừa thật thà vừa đáng yêu.
Ai mà không thích tiền chứ, tại sao mỹ nữ thích tiền thì lại là kẻ thô tục thực dụng?
"Trên đường trở về cẩn thận chút nha em, gần đây khu hạ thành hình như không yên ổn lắm đâu."
Quản lý tốt bụng căn dặn một câu, bởi số dân di cư tăng nhanh, người da đen đổ xô đến, đường phố hạ thành cũ nát dơ bẩn sản sinh nhiều tội phạm, xảy ra nhiều vụ trộm cướp cưỡng bức cũng chẳng lạ lùng gì. Thẩm Doãn mặc dù là Alpha, thế nhưng thân cô lực bạc, khó tránh khỏi sẽ trở thành mục tiêu.
"Dạ em biết rồi, cảm ơn ạ ~"
Nàng cười vẫy vẫy tay, vào lúc này mới thể hiện ra vài phần phấn chấn của tuổi trẻ. Đồ diễn đồng phục đã cởi bỏ từ lâu, đổi thành áo hoodie và váy ngắn bình thường. Thẩm Doãn lấy tai nghe bluetooth trùm đầu ra, đội mũ lên, đeo túi xách nhỏ đi bộ về hướng tàu điện ngầm.
Một đường làn váy tung bay.
Vừa đi vào trạm tàu điện liền nhìn thấy một đám nam nữ trẻ tuổi đang chụp ảnh tự sướng với quảng cáo trên màn hình lớn, thỉnh thoảng rít gào chói tai nói ra lời si tình với mỹ nhân ở giữa màn hình.
Thẩm Doãn liếc mắt nhìn, nàng cũng biết người này, là ảnh hậu mới nổi Hứa Sanh, diễn viên trẻ tuổi nhất đoạt giải Bạch Ngọc Lan*.
*Liên hoan Phim truyền hình quốc tế Thượng Hải
Nhớ lại hai ngày trước đây, Thẩm Doãn ở đoàn làm phim quay cảnh đêm, giữa lúc nghỉ ngơi đạo diễn có chia sẻ tin tức này cho cả đoàn. Ngày đó Thẩm Doãn chẳng có cảm giác gì cả, cũng không hiểu đám người kia tại sao lại hưng phấn đến vậy, ảnh hậu là ai thì có can hệ gì tới mình đâu, nàng chỉ cần kiếm tiền, kiếm nhiều tiền, không ngừng kiếm tiền là được.
Đi vào tàu điện ngầm chật nứt người, Thẩm Doãn lấy điện thoại di động ra, Weibo liền đưa tới một tin tức.
Tiêu đề là -- Ảnh hậu công khai tình yêu? Mọi người đua nhau chúc phúc.
Thẩm Doãn một tay nắm vòng treo, một tay bấm chuyển thẳng tới trang Weibo của Hứa Sanh. Nhìn thời gian mới gửi đi còn chưa tới một phút, vậy mà lượng tương tác và bình luận đã đạt đến con số đáng sợ, Thẩm Doãn nhìn lướt qua, không có nội dung gì khác, chỉ nói với fan hâm mộ rằng mình sớm đã có người thương, hiện giờ muốn giới thiệu cho mọi người biết.
Ra là vậy.
Thẩm Doãn đóng Weibo lại, mở trang nhạc số Dịch Vân, đeo tai nghe beats đang treo trên cổ lên.
Liên quan gì đến mình đâu.
Tàu điện ngầm gào thét trên đường sắt nhẹ nhàng xuyên qua đường phố khu trung tâm thượng thành, bên trong một tòa nhà chọc trời ở hai bên, có một vị nữ sĩ vẻ mặt chẳng mấy dễ coi.
Thậm chí nàng còn thất thố ném chén trà sứ thanh hoa triều Minh xuống đất, để món đồ cổ giá trị liên thành này biến thành một đống nát vụn chẳng ai thèm.
Bên ngoài phòng làm việc, Donny nghe thấy mà thân thể run cả lên, cà phê trong tay suýt chút nữa cầm không chắc làm rơi luôn xuống đất.
Chúa ơi, thánh mẫu Maria ơi, madam của con lại làm sao vậy?
Đại tiểu thư lại đi gây chuyện khắp nơi nữa rồi à?
Philip, một thư ký khác đi tới, tốt bụng đưa điện thoại di động cho Donny, nhìn thấy tiêu đề mới tinh, Donny trợn to đôi mắt ngập nước, mặt đầy vẻ không thể tin nổi.
Những người khác có thể không biết, nhưng thân là thư ký riêng của madam, Donny và Philip làm sao không biết vị ảnh hậu kia kỳ thực là chim hoàng yến mà phu nhân bao dưỡng. Bây giờ chim hoàng yến gan to, cánh cứng rồi, không nói tiếng nào bay ra khỏi lồng chim mà phu nhân đã chế tạo cho cô ta.
Thôi xong.
Trong mắt Donny hiện ra tuyệt vọng, tâm tình phu nhân không tốt thì hai người bọn họ cũng đừng mong yên lành.
Làm sao bây giờ?
Donny nhìn về phía Philip cầu viện, Philip đẩy mắt kính không gọng màu bạc lên, tuy anh ta đang làm bộ như trấn định nhưng tiếc thay bàn tay run rẩy kia đã làm lộ ra nội tâm khủng hoảng lo lắng.
Bốn mươi ba tuổi, sắp bước vào thời kỳ mãn kinh của phụ nữ trung niên, nổi giận lên thì đáng sợ lắm!
"Không phải chứ, Hứa Sanh làm sao dám, không sợ bị phong sát* sao?!"
*chấm dứt con đường hoạt động nghệ thuật.
Dựa vào quyền thế và thủ đoạn của phu nhân, Hứa Sanh cầm được giải ảnh hậu thì đã sao, chỉ cần phu nhân nói một câu là có thể cho cô ả biến mất khỏi giới này.
"Tôi có thử điều tra rồi, cô ả công khai bạn gái họ Chu, không sai, chính là họ Chu mà anh đang nghĩ tới đó." Philip vừa nói vừa đi về hướng văn phòng của phu nhân, "Hứa Sanh đâu có ngu, không thể vì cái gọi là ái tình mà không tự biết chừa đường lui cho mình."
Gõ nhẹ cửa hai lần, thanh âm hơi khàn khàn từ bên trong truyền ra, ắt hẳn tâm tình vẫn còn khó chịu, trong giọng nói vẫn còn sót lại tức giận cùng thiếu kiên nhẫn.
Philip và Donny cùng đi vào văn phòng, bà chủ của bọn họ, vị nữ sĩ rạng ngời ung dung hoa quý, vào giờ phút này đang ngồi trên ghế làm việc, xoa huyệt Thái Dương nhắm mắt dưỡng thần.
Xem ra là tức giận không hề nhẹ, đau đầu phát tác.
Donny cẩn thận đưa cà phê tới, lại chủ động dọn dẹp sạch sẽ đống hỗn độn dưới đất. Diệp Lam nghe thấy tiếng sột soạt, tức giận trong lòng thoáng hạ xuống một chút, thấp giọng hỏi bọn họ.
"Biết cả rồi à?"
Donny và Philip liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng trả lời: "Vâng thưa phu nhân."
"Cho tôi một phương hướng giải quyết."
Chuyện này...
Trong mắt hai người nhất thời hiện ra một chút khó xử, không biết phu nhân muốn giải quyết Hứa Sanh, làm cho cô ả không có kết quả tốt; hay là giải quyết ả đàn bà đã câu dẫn Hứa Sanh, để chú chim hoàng yến này ngoan ngoãn trở về bên cạnh phu nhân.
"Sao, các người câm hết rồi à?"
Diệp Lam mở mắt ra, lâu ngày làm bậc bề trên khiến cho nàng không giận mà vẫn uy nghiêm, chỉ đứng bất động cho nàng nhìn thôi cũng cần phải có thập phần dũng khí.
"Philip, cậu nói trước đi."
Alpha bị gọi đến tên trầm mặc trong chốc lát, anh ta theo thói quen buông iPad trong tay xuống, như là học sinh giỏi trả lời câu hỏi trong lớp học, trầm ổn đáp.
"Ý kiến của em là hủy diệt cô ta, em sẽ gửi tất cả ghi chép, ảnh chụp, nội dung chat, video của hai người đến các công ty truyền thông mà chúng ta quen biết. Đương nhiên để thân phận của chị không bị bại lộ, em sẽ che mờ lại hết. Sau đó chúng ta sẽ nhắm tới các nhãn hàng mà Hứa Sanh làm đại diện, hai lão tổng trong số các nhãn hàng đó có quan hệ rất tốt với chị, em tin là hai nhà này mà hủy hợp đồng thì mấy nhà còn lại đoán chừng cũng sẽ nối gót noi theo."
"Chịu phí bồi thường vi phạm hợp đồng của nhiều nhãn hàng lớn như vậy, Hứa Sanh không phá sản thì cũng tan hết gia tài."
"Thế làm cách nào cậu bảo đảm với tôi là Hứa Sanh sẽ không cá chết lưới rách cắn ngược lại phô bày thân phận của tôi ra ánh sáng cho bọn truyền thông đưa tin?"
Diệp Lam ngữ khí bình thản hỏi ngược lại, Philip yên lặng cúi đầu trả lời.
"Xin lỗi phu nhân, em không có cách nào bảo đảm."
Diệp Lam nhắm mắt lại, xoa xoa viền mắt, "Donny."
Omega bị gọi đến tên đầu tiên là do dự hỏi dò: "Em nói gì cũng được hả, madam?"
"Cậu cứ nói đi, tôi không giận."
Được bảo đảm ánh mắt Donny sáng lên, vững tin hơn rất nhiều, "Em cảm thấy hoàn toàn có thể đổi một con chim hoàng yến khác, Hứa Sanh dã tâm quá lớn, kỳ thật cũng không phải xinh đẹp kinh diễm gì cho lắm, hoàn toàn đều nhờ vào trang điểm hỗ trợ cùng với mỹ phẩm bảo dưỡng. Lần này cô ta có mắt không tròng dám phản bội phu nhân, nếu như chúng ta ráo riết trả thù thì chẳng phải người ta sẽ nghĩ chuyện đó làm phu nhân bận tâm hay sao?"
"Vì lẽ đó nên em cảm thấy cứ mặc kệ là tốt nhất, Alpha trẻ tuổi mỹ mạo thôi mà, ở đâu mà chẳng có. Phu nhân thích kiểu gì? Em sẽ tìm về ngay cho chị."
Donny như phê thuốc, vỗ ngực hứa hẹn sắt son. Diệp Lam nhìn anh ta, ánh mắt bình tĩnh không dao động, cứ như một cơn gió bắc vừa thổi qua, Donny lúng túng chậm rãi thả tay xuống, ngoan ngoãn đứng yên.
Xong đời.
Donny nghĩ thầm, khả năng cao là anh ta vừa đánh rơi tiền thưởng tháng này của mình rồi.
Huhuhu.
"Nghe lời, dễ kiểm soát." Diệp Lam lên tiếng, Donny kinh hỉ ngẩng đầu lên, trong mắt người phụ nữ hiện ra một tia uể oải cùng mất hứng không dễ phát hiện, nhưng trong giọng nói đã thể hiện ra cáu giận vì bị phản bội.
"Sai lầm thế này tôi không muốn phạm phải lần hai."
"Madam yên tâm, em bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
"Philip."
"Thưa phu nhân có em."
"Thông báo cho người dưới, phá không cho Hứa Sanh làm gương mặt đại diện."
Một tuần sau, Donny đã chuẩn bị sẵn sàng đi vào phòng họp, trước mắt là sản phẩm ppt và video mà anh ta đã dày công thức đêm làm ra. Một tuần vừa qua Donny ghé thăm hết mười mấy công ty quản lý nghệ sĩ, tổng hợp hết thông tin những nữ nghệ sĩ hoặc nữ thực tập sinh chưa ra mắt phù hợp với điều kiện, trình chiếu từng người cho phu nhân xem để nàng chọn lựa.
Diệp Lam ngồi trên ghế chủ tọa, khoác lên mình bộ vest nữ màu trắng được cắt may khéo léo, mái tóc thẳng mềm buông xuống trước vai, hai khuyên tai kim cương lấp lánh quý phái tao nhã. Không thể nghi ngờ đây là khí độ phong hoa sang trọng mà chỉ những người lớn lên trong nhung gấm mới có được, khiến người ta không thể kìm lòng mà khuất phục, sùng bái, quỳ rạp xuống trước người nàng mặc nàng sai bảo.
Ánh đèn sáng ngời chiếu lên màn chiếu trắng tinh, trông cứ như là đế vương chọn phi thuở trước, giữa biết bao là nữ Alpha xinh đẹp chọn ra ứng cử viên ưng ý nhất cho mình. Diệp Lam không nghiêm túc xem cho lắm, có chút hững hờ vô vị.
Philip đi tới, bưng lên một chén hồng trà nóng nghi ngút.
"Phu nhân không thích ai cả sao ạ?"
"Đều giống nhau như khuôn đúc."
Philip khẽ mỉm cười, "Cũng đúng thật, trăm hoa như một."
"Chẳng bằng phu nhân, tuyệt đại phong hoa."
Diệp Lam thờ ơ chẳng động lòng, dù nàng có nghe thêm bao nhiêu lời khen tặng ca ngợi đi nữa thì trong lòng cũng không gợn chút sóng nào. Bình thường Omega có lẽ sẽ vì nhan sắc xinh đẹp của mình mà đắc chí dương dương tự đắc, nhưng đối với Diệp Lam mà nói, khuôn mặt xinh đẹp chỉ là trang trí bên ngoài, nàng có thể được người ta tôn kính phần lớn là do xuất thân và chính năng lực của bản thân, không quá liên quan tới xinh đẹp.
Nhưng mà.
Chim hoàng yến vẫn nên xinh đẹp một chút, nuôi nấng ôm ấp mới vui tai vui mắt được.
Cho nên khoảnh khắc khuôn mặt ngây ngô kia thoáng xuất hiện trên màn hình, ánh mắt Diệp Lam hơi ngưng lại.
"Cô ta là ai?"
Trong nháy mắt Donny mừng rỡ, quả thực còn mừng hơn cả việc bản thân thoát ế, tinh thần phấn chấn trả lời: "Là Thẩm Doãn ạ, năm nay mười tám tuổi, trước kia có đóng mấy bộ phim người lớn, rất được đón nhận."
Mười tám tuổi.
Còn nhỏ hơn đại tiểu thư một tuổi.
Philip yên lặng nghĩ, anh ta trộm quan sát phu nhân, phu nhân rất hứng thú hỏi: "Phim người lớn?"
"Vâng, đúng vậy."
Donny mở ra một đoạn từ bộ phim vừa mua, thiếu nữ cao gầy thon thả trong phim vừa về đến nhà, đứng trước cửa phòng tắm nhìn trộm chị dâu mình tắm.
Chuyện xảy ra sau đó hẳn ai cũng có thể tưởng tượng ra, Philip tái mặt, không ngờ đang ở công ty, ngay trước mặt phu nhân mà dám mở thứ này.
"Còn không mau tắt đi!"
"Không sao, cứ để đấy, vặn âm lượng nhỏ lại một chút."
Diệp Lam nhìn chằm chằm màn hình, nhìn thiếu nữ Thẩm Doãn kia từ sau lưng ôm lấy thân thể trần truồng của Omega, khi nàng thả 'vật kia' ra, trong chớp mắt hai tiếng thán phục không hẹn mà cùng vang lên.
"Ồ ~"
"Ô..."
Donny hưng phấn che mặt, hai mắt chớp chớp; Philip nghệch ra cúi đầu, hơi nhụt chí nắm chặt tay.
Bự dữ vậy trời.
Ghét ghê, to hơn mình rồi.