Từ Diễn Viên AV Đến Ảnh Hậu Bình Hoa

Chương 40: H. Chị dâu?




Chị dâu?

Khẩu giao, kiểu làm tình này đặc biệt là Omega làm cho Alpha, luôn có người cảm thấy sẽ chà đạp lên nhân cách và tôn nghiêm khiến Omega trở thành thiếu tự trọng và thấp hèn.

Thế nhưng sự thật có đúng như vậy không?

Nắm lấy chỗ nhạy cảm nhất cũng yếu đuối nhất của Alpha, bắt lấy huyết mạch và điểm yếu của các nàng, bất kể là liếm láp ôn nhu hay là khẽ cắn trừng phạt, nàng cũng không thể phản kháng, chỉ có thể bất lực thở dốc rên rỉ dưới môi lưỡi của mình, mặc mình khống chế dẫn dắt.

Dưới tình huống này, làm sao còn có thể nhận định Omega ở thế yếu, bị chà đạp sỉ nhục kia chứ.

Sự thật vừa hay ngược lại, nàng mới là người chủ đạo, người điều khiển, trong tay nắm giữ quyền cho Thẩm Doãn sung sướng và cao trào.

Chỉ đơn giản dùng đầu lưỡi vờn quanh đầu nấm một hồi giao lưu thân mật cùng mã nhãn bé nhỏ. Diệp Lam ngẩng đầu lên, trên mặt cô gái đều là vẻ đỏ ửng đáng yêu, như áng mây hồng rạng rỡ phía chân trời vào thời khắc hoàng hôn.

"Sướng chứ?"

Diệp Lam biết rõ còn hỏi, dùng ngôn ngữ khiêu khích thỏ con mới vào đời. Nàng ấn ngón tay vào mặt ngoài quy đầu, cực kỳ chầm chậm kìm lại vuốt nhẹ, sự gồ ghề trong lòng bàn tay hầu như Thẩm Doãn đều có thể cảm nhận được.

"Sướng ạ..."

"Có sướng như chị dâu em liếm không?"

Chị dâu?

Đầu tiên Thẩm Doãn bối rối chớp mắt, nàng là con gái một, không có anh trai thì làm sao có chị dâu. Sau đó nhìn thấy ánh mắt ẩn ý của phu nhân, chợt hiểu ra, xấu hổ không dám nhìn nàng.

Là bộ phim AV cuối cùng của nàng, nàng đóng vai thiếu nữ phát sinh quan hệ tình dục với chị dâu của mình. Trong đó có một cảnh thiếu nữ Tiêu Tiêu ép chị dâu buscu cho mình, ấn đầu nàng lại, không ngừng đâm côn thịt vào miệng nàng.

Không ngờ phu nhân lại xem qua AV của nàng, đồng thời ký ức về nội dung vẫn chưa phai, còn Thẩm Doãn thì đã quên gần hết rồi. Đột nhiên bị hỏi như vậy nên mới không kịp phản ứng.

Nhưng nếu phu nhân đã thành tâm muốn hỏi thì thỏ con cũng sẵn sàng nhớ lại một phen, thành thật trả lời: "Em không nhớ rõ ạ..."

Mà hình như cũng không có cảm giác gì mấy.

Có lẽ vì đó chỉ là công việc, hết thảy quá trình quay phim AV nàng đều không có khoái cảm gì quá mãnh liệt.

"À... Thế à."

Phu nhân nói, Thẩm Doãn luôn cảm thấy trong lời nói của nàng có giấu thâm ý, nhưng lại không biết là ý gì, nội tâm có hơi thấp thỏm bất an.

"Như thế này có hơi đơn điệu." Phu nhân nhìn quanh một vòng, ánh mắt rơi vào tủ lạnh hai cửa cách đó không xa, nàng nở nụ cười, nói với Thẩm Doãn, "Thêm thắt một chút nhé?"

'Thêm' cái gì cơ? Câu nói này là có ý gì?

Thẩm Doãn tỉnh tỉnh mê mê, nhìn phu nhân đứng dậy đi tới trước tủ lạnh, mở cửa. Một suy nghĩ táo bạo thoáng qua đầu nàng, như một đám lửa nhen nhóm len lỏi khắp cơ thể hưng phấn của nàng trong nháy mắt.

Có rất nhiều loại gia vị có thể chọn, Diệp Lam nhìn trên nhìn dưới một lượt, dựa vào khẩu vị của mình lấy ra một bình mật ong nhỏ, một trái chanh, một lon sữa đặc, còn có một bình mứt Blueberry organic được chế biến thuần thủ công.

Diệp Lam thích nhất bữa sáng ăn bánh mì nướng phết vào chút mứt Blueberry tươi ngon chua ngọt hòa lẫn một ít thịt quả mọng nước, vừa tăng thêm mùi vị cũng làm tăng cấp vị giác trở nên lập thể rõ ràng, là người bạn cực hợp sánh cùng bánh mì nướng.

Nhưng mà không biết có hợp với côn thịt hay không, liệu có hòa quyện mỹ vị như vậy không nhỉ?

(Ngon miệng quá cắn sựt một phát thì xin vĩnh là vĩnh biệt 🙂)

Thẩm Doãn trợn đôi mắt to chỉ thuộc về những loài vật nhỏ bé, không thể tin được nhìn phu nhân đặt đống bình bình lon lon kia lên khay trà bên cạnh sofa. Phu nhân là một Xử Nữ điển hình, bày ra nhất định sẽ dựa theo thứ tự từ cao tới thấp xếp thành một hàng. Nàng lại ngồi vào giữa hai chân Thẩm Doãn, suy nghĩ xem tư thế nào thì không mỏi eo, dù sao cũng không còn trẻ nữa, ngồi thời gian dài sẽ cứng đờ đau nhức. Thế là lại vỗ vỗ chân Thẩm Doãn bảo nàng ngồi dậy, còn mình thì ngồi lệch trên thảm trải sàn như mỹ nhân ngư ngồi trên bãi biển Đan Mạch.

Ngước mắt, chính là côn thịt hồng hào cứng rắn, chủ động đưa đến bên miệng nàng.

Diệp Lam liếc nhìn Thẩm Doãn, cô bé tựa hồ xấu hổ vô cùng, hai tay căng thẳng nắm ghế sofa bằng da thật. Cũng may là thỏ con chứ không phải mèo con, bằng không Diệp Lam thật sự lo nàng sẽ dùng móng vuốt sắc bén cào hư.

Sau khi Thẩm Doãn chứng kiến chuyện vừa xảy ra thì vừa căng thẳng lại thẹn thùng, bị phu nhân nhìn chằm không kìm được 'ư' một tiếng, giơ móng vuốt nhỏ lên che mặt.

Nhìn xem, đến cùng là ai ăn ai.

Đến cùng là ai đang "sỉ nhục" ai.

Mới đáng yêu làm sao!

Diệp Lam cong khóe môi, sau đó bắt đầu chế biến bữa tối. Nàng nghĩ một hồi, trước tiên cầm lấy bình mật ong rót lên nấm đầu, xúc cảm lạnh buốt khiến thân thể Thẩm Doãn run lên, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.

Mật ong cũng không nhiều lắm, Diệp Lam cúi đầu thè lưỡi, nếm thử mùi vị.

Ừm... Có hơi ngọt quá, cần chút mùi vị trung hoà mới được.

Chanh là nguyên liệu rất tốt, mùi thơm nhẹ nhàng tươi mát vừa có thể làm giảm sự tẻ nhạt của mật ong mà vị chua cũng có thể làm nhạt vị ngọt gắt.

Lấy dao nhỏ cắt ra, Diệp Lam vắt nhẹ một cái, vài giọt nước chanh rơi xuống quy đầu. Nàng lại cho vào miệng, quả nhiên đúng như nàng nghĩ, ăn ngon hơn nhiều.

Hai tay nắm dưới đáy côn thịt, mụ phù thủy hắc ám bắt đầu bữa ăn. Đầu lưỡi làm càn liếm qua mọi mặt quy đầu, mút vào, mút vào, như thể chưa ăn đủ mật ong và chanh tươi, tham lam mút vào càng nhiều hơn nữa.

Thẩm Doãn thở dồn dập, tựa hồ cả người đều đầu hàng trong khoang miệng ấm áp ẩm ướt của phu nhân, sắp chảy tan trên lưỡi nàng. Khoái cảm chưa từng nhanh chóng mãnh liệt đến thế, cứ như một con mãnh thú cuồng bạo gào thét xông về phía Thẩm Doãn. Chỉ trong chốc lát, nàng đã cảm thấy tinh quan sắp thất thủ.

Sắp mất mặt, bắn ra.

"Ô ~ phu nhân, em, em muốn..."

Diệp Lam ngước mắt, nhả côn thịt bị liếm óng ánh sạch sẽ ra khỏi miệng, ngón tay cái dùng sức đè cái lỗ nhỏ muốn bắn tinh kia lại.

"Em muốn cái gì?"

Thẩm Doãn nghẹn ngào, ánh mắt nhìn phu nhân vừa yếu đuối lại đáng thương, thỏ con liên tục bị bắt nạt tới bắn tinh cũng không được phép, còn phải khẩn cầu người mỹ phụ trước mắt.

"Phu nhân em muốn bắn tinh..."

"Quá nhanh, nhịn một chút, sẽ cho em bắn."

Diệp Lam nói, lại lấy mứt Blueberry ra, sữa đặc chắc chắn rất ngọt, vừa nãy ăn nhiều mật ong như vậy rồi có hơi ngán không muốn ăn nữa.

Mứt Blueberry này không thể rót như mật ong mà phải đổ ra. Diệp Lam đổ rất cẩn thận nhưng kết quả vẫn hơi nhiều, mứt Blueberry từ quy đầu trượt xuống dính đầy cả cây côn thịt.

Còn có một ít theo thân trụ chảy xuống chỗ càng sâu xa, thậm chí Thẩm Doãn cảm thấy nơi tiểu huyệt cũng có chút lạnh lẽo sền sệt.

Liệu có phải là, lát nữa tiểu huyệt cũng sẽ bị phu nhân...

Thẩm Doãn nghĩ, ngón chân thẹn thùng níu lấy thảm bên dưới. Diệp Lam tách hai chân nàng ra, nhìn côn thịt vị Blueberry trước mắt, trong chốc lát không biết nên ngoạm ăn từ đâu.

Từ phía trên tựa hồ có hơi sâu quá, còn chưa ngậm vào miệng đã thấy mỏi rồi.

Thế là Diệp Lam hơi nghiêng mặt vùi vào giữa hai chân Thẩm Doãn, quay về phía gốc liếm nhẹ một cái.