Tù Nhân Của Thời Gian

Chương 5: Thế giới tinh linh




Một cái cây màu vàng kim thật lớn nhìn không thấy đỉnh, tràn lan mọc ra vô số cành khô tươi tốt, trên cành khô sinh trưởng đầy những phiến lá cây màu ngọc bích phiếm kim quang, lá cây màu ngọc lấp lánh những những tia sáng trong suốt, những tia nắng đong đưa theo lá cây, lay động không ngừng, mang theo hào quang lấp lánh ánh mắt.

Trước thân cây lơ lửng một lốc xoáy thật lớn phát ra ánh sáng chói lọi, lốc xoáy không ngừng xoay tròn, làm người ta có cảm giác muốn đắm chìm trong đó, hòa làm một với lốc xoáy.... Có người từ phía sau kéo tay cậu, nói vào tai cậu điều gì đó.

Người kia cùng đôi tay kia cảm giác đều quen thuộc như thế, cậu lại không nghĩ ra đó là ai...

......

Bevilles bực bội mà tỉnh dậy từ trong giấc mơ, nhìn nhìn nắng sớm mờ mờ ngoài cửa sổ, bực bội nhắm mắt —— thật là nhạt nhẽo, lại là một ngày đáng ghét, càng đừng nói hôm nay là ngày thứ hai đầu tháng, còn có hội nghị phiền chán đang chờ cậu.

Cậu mơ hồ nhớ lại hình như mình mơ một giấc mơ kỳ quái, nhưng nội dung giấc mộng cho dù nghĩ thế nào cũng không nhớ nổi, điều này càng làm tăng thêm tâm tình bực dọc của cậu.

Cậu nhắm mắt trở mình, sờ bên người trống không, mang theo lạnh lẽo. Cậu càng thêm bất mãn, cậu nhớ rõ ràng đêm qua cậu được Ám tinh linh ôm ngủ, ai cho phép tên kia tự tiện rời đi trước khi cậu tỉnh?

Cậu cực kỳ bất mãn mà mở mắt ra nhìn lại phía bên kia, quả nhiên thấy Ám tinh linh tuấn mỹ vô trù cầm quần áo chỉnh tề đứng ở mép giường, thấy cậu mở mắt liền nhẹ giọng nói: "Ngài nên rời giường."

Ám tinh linh đứng thẳng tắp, sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra biểu tình, Bevilles cũng cảm thấy bộ dáng này của hắn không cung kính, nhưng lại không nhìn ra sai lầm nào, phiền nhiễu trong lòng lần thứ hai tăng lên.

Vì thế Bevilles một lần nữa nhắm mắt lại, lãnh đạm ra lệnh: "Hầu hạ ta."

Lời của cậu không đơn giản là hầu hạ rời giường mặc quần áo, Ám tinh linh hiểu rõ ràng ý muốn của cậu, hiếm thấy nhíu nhíu mày nói: "Điện hạ, thời gian..."

Hắn còn chưa nói xong thì lời nói đã bị đánh gãy, Bevilles không vui nói: "Còn kịp."

Ám tinh linh không nói gì nữa, chỉ buông quần áo, sau đó chậm rãi ngồi xuống mép giường, cúi xuống hôn lên đầu vai trơn bóng của Quang tinh linh quý tộc mà mình hầu hạ...

Vasarin thuộc về Bevilles, là nô lệ chuyên môn hầu hạ cậu.

Hắn là quà sinh nhật do Tử tước Lake – anh họ cậu- tặng cậu năm 18 tuổi.

Thế giới này do tinh linh cùng các sinh linh khác tạo thành, tinh tinh là chúa tể, nói chính xác hơn, Quang tinh linh mỹ lệ đến mức làm người ta thở dài là chúa tể thế giới.

Xã hội từ xưa do quý tộc Quang tinh cùng những tinh anh Quang tinh linh bình dân cùng thống trị, bọn họ quyết định các mặt xã hội, chính trị, kinh tế, văn hóa.

Nhưng cùng là tinh tinh, Ám tinh linh lại bị coi là chủng tộc bị nguyền rủa. Bọn họ ở xã hội tinh linh có địa vị cực thấp, nếu không phải bị trục xuất đến nới cằn cỗi hoang vu nhất thì cũng làm công việc hèn mọn nhất dưới đáy xã hội, hoác là làm nô lệ cho Quang tinh linh, chăm lo sinh hoạt cho chủ nhân Quang tinh linh, thỏa mãn nhu cầu thiết yếu, không hề có tự do cùng tôn nghiêm chưa nói, thậm chí ngay cả an toàn tính mạng cũng không được bảo đảm.

Vasarin bị bắt từ nơi trục xuất, khí chất hiếm thấy cùng vẻ ngoài tuấn mỹ của hắn lập tức làm những tên buôn bán Ám tinh linh nhận ra cơ hội kiếm lời, một đường hộ tống hắn đến thủ đô, hy vọng có thể bán hắn cho quý tộc Quang tinh linh với giá tốt.

Thời điểm mua hắn tuy rằng Tử tước Lake thập phần muốn tự mình chiếm hữu Ám tinh linh này, nhưng lúc ấy hắn càng hy vọng có thể lấy lòng em họ của mình, tinh linh có khả năng sẽ kế thừa ngôi vị Tinh linh vương trong tương lai Bevilles điện hạ —— mọi người đều biết, người em họ này của hắn bề ngoài xuất chúng, thân phận cao quý, nhưng cá tính cao ngạo, khó có thể tiếp cận, trong khi những Quang tinh linh quý tộc cùng tuổi đã có hai, ba nô lệ Ám tinh linh cùng đùa nghịch, Bevilles sắp thành niên lại chưa có nô lệ Ám tinh linh nào, bên người cũng không có tình nhân Quang tinh linh.

Tử tước Lake hy vọng Ám tinh linh xuất chúng này có thể đả động người em họ mắt cao hơn đầu kia của mình, tiện đà tại kỳ tuyển cử kế tiếp được Bevilles ủng hộ bổ nhiệm.

Hắn thành công. Quả nhiên sau khi Bevilles nhìn thấy Vasarin liền phá lệ nhận Ám tinh linh này, hơn nữa còn giữ lại bên mình, Tử tước Lake cũng chiếm được lòng tin của Bevilles như ý nguyện.

Từ sau đó các Quang tinh linh bắt đầu đồn đại rằng, trong phủ Bevilles điện hạ cất giấu một Ám tinh linh cậu cực kỳ sủng ái, điện hạ rất coi trọng hắn, người khác muốn chạm vào cũng không được. Mới đầu chỉ là lời đồn, sau này biến thành chuyện mà mọi người đều biết, Bevilles cũng chưa từng thừa nhận hay bác bỏ.

Thế nhưng những tinh linh khác cũng không biết hoặc là không thể tưởng tượng được một chuyện là Bevilles trời sinh tính tản mạn, chính xác hơn mà nói là cực kỳ lười biếng, lại rất soi mói, trong sinh hoạt từ trước tới nay đều là việc người khác xử lí thỏa đáng mới đưa tới tay cậu.

Khi hoan ái cũng giống như vậy, cậu chỉ thích thoải mái dễ chịu mà hưởng thụ, lại không muốn tự mình xuất lực, cho nên cậu vẫn luôn được Ám tinh linh hầu hạ, hoàn toàn tùy ý đối phương chủ động không chế tất cả. Cậu cũng sẽ không quá để ý cảm thụ của Ám tinh linh, mỗi lần chỉ cần bản thân thỏa mãn là được.

Lần này cũng giống như vậy, sau khi Bevilles thỏa mãn liền hơi đẩy Ám tinh linh ra, mở to mắt nhìn về phía đối phương: "Được, có thể rồi. Sắp không còn kịp nữa, mang ta đi tắm rửa, sau đó chuẩn bị tới hội nghị."

Ánh mắt kim sắc còn chưa hòa tan hết hơi nước, nhưng miệng nói ra lại là mệnh lệnh không thể cự tuyệt.

Vasarin nhìn vào mắt cậu, yết hầu giật giật, ngẩng đầu lên nhắm lại đôi mắt đỏ sậm, hai giây sau hắn đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.

Hắn rời khỏi cơ thể ấm áp của Quang tinh linh, lập tức bước xuống, sau đó khom lưng ôm Bevilles vào lòng, hầu hạ đối phương đi phòng tắm tắm rửa.

Bevilles tự nhiên an ổn mà làm ổ trong ngực Ám tinh linh, dựa đầu vào vai đối phương, sợi tóc màu vàng mềm mại cọ cọ vào cổ hắn, lần nữa buồn ngủ nhắm mắt lại —— chỉ cần nhớ tới hội nghị đáng ghét sắp phải đối mặt, cậu hoàn toàn không muốn mở mắt ra.

Trong lúc tắm gội cậu cũng không mở mắt, chỉ thanh thản hưởng thụ Vasarin hầu hạ. Ám tinh linh biết rõ cậu thích gì, thậm chí không cần cậu ra lệnh liền có thể hầu hạ cậu đến thoải mái dễ chịu. Bevilles nhắm mắt tựa vào lồng ngực rộng ấm áp của Ám tinh linh, cảm nhận được tay đối phương mát xa trên người cậu mang theo dòng nước ấm, phát ra thanh âm thoải mái giống như mèo nhỏ làm nũng.

Vasarin nhìn Quang tinh linh trong lòng, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt lại tối dần.

Bevilles đoán không sai, hội nghị vẫn nhàm chán như vậy, hơn nữa còn đáng ghét hơn so với trước đây, các đảng phái tranh chấp không thôi, hơn nữa đều muốn mượn sức Bevilles lôi kéo về phía mình, cho nên không ngừng quấy rầy cậu hoặc đưa ra vấn đề để trưng cầu ý kiến cậu.

Nghị viện chia làm hai phe tranh luận việc mới phát hiện một đám Ám tinh linh phản đối chính quyền ở vùng nam bộ hoang vu, bọn họ đều hy vọng thế lực của mình sẽ được đưa đi trấn áp việc này, bởi vì đối với bọn họ đây là một chuyện tốt.

Những Ám tinh linh không chịu áp bách mà bắt đầu tổ chức phản kháng thông thường căn bản không có sức chống lại quân đội Quang tinh linh cùng quân đội ma thú. Hơn nữa tinh linh là sinh vật cực kỳ yêu cái đẹp, vẻ ngoài tinh linh có quan hệ trực tiếp với năng lực, những Ám tinh linh tham gia phản kháng thông thường đều có năng lực tương đối mạnh, cho nên thế lực phụ trách trấn áp không chỉ có thể dễ dàng kiếm huân công, lại còn có thể bắt được một số lượng lớn nô lệ Ám tinh linh chất lượng tốt.

Bevilles lại không quan tâm nghe bọn họ khắc khẩu, đối với cậu ai đi cũng giống nhau, dù sao ai thắng lại cũng đều phải dâng cho cậu "cống phẩm" phong phú. Cậu bất tri bất giác bắt đầu thất thần, xuôi theo những người đó khắc khẩu nhớ tới Ám tinh linh thuộc về mình, cũng nhớ lại ký ức hồng phấn lúc mới dậy —— cậu gấp không chờ nổi mà hy vọng hội nghị có thể mau kết thúc, để cậu nhanh chóng về nhà.

Cậu không phải dạng người ngu ngốc sa vào sắc dục không để ý tới chính sự, thế nhưng giờ khắc này cậu lại cực kỳ khát vọng thân cận cùng Vasarin.

Cố tình trời không chiều lòng người, lúc hội nghị sắp kết thúc, quan bí thư của cậu đi tới hạ giọng nói: "Điện hạ, Achille bệ hạ hy vọng sau khi ngài tan họp có thể qua đó một chuyến."

Bevilles cảm thấy càng đau đầu.

Achille là ông nội của cậu, mỗi lần gọi cậu qua cũng không có chuyện gì tốt, nhưng cậu không thể không qua, ông ta đã nhường ngôi 50 năm trước, nhưng vẫn được hưởng quyền thế to lớn như cũ, là lão già cố chấp.

Hoàng triều Water đã có lịch sử hơn một ngàn năm truyền thừa, Achille làm tộc trưởng bộ tộc hoàng tộc Water, từng làm Tinh linh vương, đến nay đã hơn 200 tuổi, có sức ảnh hưởng lớn trong Quang tinh linh.

"Bevil, năm nay cháu không còn nhỏ nữa." Achille nhíu mày nhìn cháu đích tôn của mình, bất mãn nói.

Achille luôn tỏ ra bất mãn với Bevilles, cho dù trong nội tâm ông kỳ thật đối với cháu trai của mình tương đối vừa lòng —— Bevilles đáng lẽ có một anh trai, nhưng tính cách không chững chạc, cuối cùng vì hưởng lạc quá độ mà chết vì sốc thuốc. Mà Bevilles lại sinh ra vào lúc ấy, bởi vì có vết xe đổ, cho nên Achille quản giáo cậu vô cùng nghiêm khắc, luôn dùng ánh mắt soi mói đối đãi cậu.

Nhưng ông cũng rõ ràng, trong những người cùng thế hệ, Bevilles đã rất ưu tú. Sau khi Bevilles tiếp nhận chính vụ đều biểu hiện rất đáng khen, xử lý chính sự có tiến có lùi, không bảo thủ không liều lĩnh, lấy tuổi tác của cậu mà nói, đã là rất khó có được.

Trong lòng Achille đã coi cậu như Tinh linh vương đời tiếp mà bồi dưỡng, điều này rất nhiều quý tộc Quang tinh linh đã nhìn ra.

_________________________________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Phó bản thứ nhất đã bắt đầu rồi ~ là một chuyện xưa ở thế giới tinh tinh, trong mắt người ngoài không hề có năng lực lấy sắc thờ người tuấn mỹ Ám tinh linh nô lệ Thời Giam VS khúc dạo đầu có chút tra nhưng sẽ bị "giáo huấn" tinh linh vương tử Tiểu Nhan. Đổi tên cho có cảm giác phương Tây, về sau nếu là cùng loại bối cảnh sẽ dùng hai cái tên này.

ヾ(☆'∀'☆)