Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 49: Ghen Tị




Venus có hai thần chức không liên quan, tình yêu và ham muốn tình dục. Poseidon có hai thần tính hoàn toàn trái ngược, dịu dàng và thô bạo. Sự dịu dàng của Thần biển vững vàng chiếm lĩnh tình yêu của Mỹ Thần, sự thô bạo của Thần biển gắt gao khống chế dục vọng của Mỹ Thần. Không còn một đôi nào xứng đôi giống như họ.

Bây giờ Venus cảm thấy tình yêu và ham muốn dường như không phải là không có quan hệ. Cậu đã từng thích Adonis và khi ở bên Adonis, cậu luôn hạnh phúc hơn so với những vị thần khác. Cậu đã yêu Poseidon, niềm sung sướng khi chơi trò chơi cũng được phóng đại vô hạn, cơ thể và tâm trí hoàn toàn chấp nhận, phần thưởng không có hạn cũng rất phong phú.

Không có tình yêu cũng có thể có ham muốn tình dục, nhưng có tình yêu thì tình dục sẽ có hương vị tốt hơn nhiều lần so với trước đây.

Kể từ khi thắp sáng thần chức đi biển, Poseidon đã không còn giam cầm sự tự do của Venus. Anh cho phép Venus đi dạo chơi trên toàn bộ biển, yêu cầu duy nhất là không được lên bờ, càng không được trở về núi Thánh.

Miễn là Venus đang ở trong đại dương, cậu sẽ không thoát khỏi sự kiểm soát của Poseidon. Anh muốn giấu Venus chỉ để mình anh xem, nhưng Venus không muốn làm chim trong lồng, đó là sự nhượng bộ lớn nhất mà Poseidon có thể thực hiện.

Biển là nơi Venus đến và trở về. Vùng biển khơi rất lớn, đủ để Venus thoải mái đi du lịch.

Venus cũng không có ý định lên bờ. Gần đây trái tim sự nghiệp của cậu mãnh liệt, phát sáng ở vị trí Thần bảo vệ đi biển, ngay cả tình dục cũng không nhiệt tình như vậy. Sáng sớm Poseidon kéo cậu tập thể dục, cậu không yên lòng: "Kết thúc sớm chút, tôi còn phải đi làm."

Poseidon dở khóc dở cười. Anh thừa nhận trận bão lớn lúc trước không phải trùng hợp ngẫu nhiên, là anh cố ý kích phát thần chức đi biển của Venus, để Venus biết mình cũng có thể bảo vệ người khác, từ đó vui vẻ lên. Nhưng sau đó sự phát triển ngày càng vượt qua tầm kiểm soát, Venus hoàn toàn yêu công việc.

Venus bảo vệ nhiều người và được ngư dân với thủy thủ tin tưởng. Trên đất liền những ngôi đền Venus mọc lên như nấm mùa xuân, cung phụng không phải là vị Thần tình yêu và vẻ đẹp, mà là Thần bảo vệ đi biển. Trước đây chỉ có những người đàn ông và phụ nữ trong tình yêu cầu nguyện cậu cho vẻ đẹp, tình yêu và khả năng sinh sản, bây giờ có rất nhiều tín ngưỡng cầu nguyện cậu cho thuận buồm xuôi gió và trở về một cách an toàn. Sức mạnh tín ngưỡng liên tục chảy vào Venus, khiến cậu trở nên mạnh mẽ hơn.

Bên cạnh tình yêu, vẻ đẹp, dục vọng và sinh sản, Venus đã tìm thấy một giá trị thiêng liêng của riêng mình.

Cậu được ngưỡng mộ bởi con người và bị ghét bởi quái vật biển.

Scylla là một trong số đó.

Scylla là con gái của Phorcys, cha đẻ của tất cả quái vật. Ả là thủy quái có sáu cái đầu và mười hai chân, sống ở eo biển Messina, phàm là có thuyền đi qua, nhất định ả phải ăn sáu thuyền viên mới có thể thả thuyền đi.

Scylla cảm thấy ả còn rất tử tế. Phải biết rằng bên kia eo biển là vòng xoáy Charybdis, quái vật vòng xoáy kia sẽ nuốt chửng tất cả những gì đi qua, một chút mảnh tàu cũng không còn. Thuyền muốn đi qua eo biển, cũng chỉ có thể chọn một trong hai con đường, so với vòng xoáy Charybdis bị diệt toàn quân, mọi người đều lựa chọn đi qua bên Scylla, như vậy tốt xấu gì cũng chỉ cần cống hiến sáu thuyền viên.

Đôi khi, thậm chí mọi người còn chuẩn bị sáu người chết trước khi họ ra biển.

Venus không thể nhìn nổi cảnh này. Cậu điều động thần lực của biển cả chặn vòng xoáy Charybdis, lần này mọi người đều lựa chọn đi qua bên này, Scylla sẽ không ăn được thức ăn.

Scylla tức giận muốn chết, nhưng ả không thể chọc vào thần minh, huống chi Venus còn là Hải Hậu, chỉ có thể tìm chị em Medusa oán giận.

Medusa cũng là con gái của Charybdis, một nữ yêu tinh xinh đẹp. Hàng trăm năm trước, cô đã vào hoàng cung để cạnh tranh vị trí Hải Hậu và sống với một nhóm người đẹp. Không nghĩ tới Hải Hoàng không hề có hứng thú với các cô, đuổi toàn bộ đi, không muốn rời đi thì ở lại làm thị nữ. Medusa không cam lòng muốn ở lại tìm cơ hội khác, không nghĩ tới mấy trăm năm sau cũng không được Hải Hoàng chú ý nữa.

Lúc trước Hải Hoàng là vì hoàn thành chấp niệm tìm được tình nhân hoàn mỹ, mấy trăm năm trôi qua, nhất kiến chung tình lúc trước với Hải Hoàng đã trở thành chấp niệm của Medusa. Cô thề rằng cô sẽ trở thành tình nhân của Hải Hoàng và thậm chí đội vương miện Hải Hậu.

Nhưng bây giờ Hải Hoàng cưới Hải Hậu, cưới Mỹ Thần Venus nổi tiếng xinh đẹp, nghe nói cực kỳ cưng chiều cậu, Medusa ghen tị đến khuôn mặt vặn vẹo.

Cô ta ghét Venus còn nhiều hơn Scylla.

"Venus hại tôi không thể ăn người, tôi nhất định phải nghĩ biện pháp trả thù cậu ta. Một vị thần ngoài đẹp trong nát mà dám làm mưa làm gió ở biển khơi, không phải là ỷ vào sự cưng chiều của Hải Hoàng à?" Scylla tức giận nói, "Không phải em thích Hải Hoàng Poseidon sao? Em là người đẹp nhất trong số các cô con gái của cha, em đi quyến rũ Hải Hoàng xem, để Venus cũng nếm thử mùi vị thất sủng."

Ánh mắt Medusa u ám: "Chị, nếu em có biện pháp hấp dẫn Hải Hoàng bệ hạ, đến bây giờ cũng không phải chỉ là một thị nữ nhỏ."

Scylla tức giận hơn: "Tôi không thể nuốt trôi cục tức này!"

"Chị, không phải chị biết Cetus sao?" Medusa nói, "Tên Cetus kia là nét bút tốt nhất, chị để hắn biến thành chàng trai anh tuấn đi quyến rũ Venus, nhất định Thần tình yêu sẽ lên giường với hắn. Nếu Hải Hoàng bệ hạ nhìn thấy Hải Hậu của hắn vụng trộm sau lưng, nhất định sẽ ghét cậu ta."

Medusa tự nhủ mình rất hiểu Hải Hoàng, anh có chủ nghĩa hoàn mỹ, mức độ cố chấp và ham muốn độc chiếm của Hải Hoàng đều cực kỳ đáng sợ, nhất định thần tính của anh sẽ không chịu nổi sau khi kết hôn mà Venus còn vớ vẩn, cô sẽ có cơ hội thừa dịp loạn mà vào.

Scylla cảm thấy đề nghị này rất hợp lý, lúc này liền đi tìm Cetus thương lượng kế hoạch.

Cetus cũng là một con quái ăn thịt người đáng sợ, hắn háo sắc đến tận trời, đã sớm thèm muốn sắc đẹp của Mỹ Thần, nghe vậy lập tức hưng phấn chấp nhận.

Kế hoạch được lên rất nhanh chóng. Mấy năm trước Hải Hoàng giấu Hải Hậu như trân bảo, không để cho người ngoài nhìn thấy. Gần đây Hải Hậu thường xuyên xuất hiện, Hải Hoàng cưng chiều thì thôi rồi. Cách năm ba lần sẽ phái thị nữ đưa cho Hải Hậu một đống lớn châu báu, Medusa có thể trà trộn vào trong đó, tiến vào cung điện Hải Hậu, xác nhận thời cơ thích hợp thì truyền lại cho Scylla, Scylla lại bảo Cetus hành động. Chờ Cetus thông đồng gian dâm với Venus, Medusa sẽ lấy lý do phát hiện gian tình thông báo cho Hải Hoàng.

Cetus cũng không biết kế hoạch của hai chị em còn có tiết mục Hải Hoàng bắt gian. Hắn chỉ muốn lén lút lên giường với Mỹ Thần một lần, cũng không dám đối mặt với Hải Hoàng.

Medusa tự giác lên kế hoạch chu đáo, nhưng vẫn đánh giá thấp sự ghen tị của mình.

Món quà lần này Poseidon tặng cho Venus là vòng cổ ngọc quý từ phương Đông, đây là bảo bối hiếm có ở phương Tây. Medusa nhìn vòng cổ trong hộp thì nhịn không được ghen tị, phải là loại mỹ nhân nào mới xứng với châu báu như vậy.

Cô ta ăn mặc trang phục thị nữ, đi theo trà trộn vào cung điện Hải Hậu, lần đầu tiên nhìn thấy vị Mỹ Thần trong truyền thuyết kia, bị kinh diễm thậm chí không nói nên lời.

Trong cung điện hoa lệ, thanh niên tóc vàng ngồi trước gương trang điểm, cử chỉ cao quý tao nhã, dung mạo đẹp đến cực điểm. Thị nữ đi đầu cung kính dâng vòng cổ cho cậu: "Đây là lễ vật Hải Hoàng bệ hạ tặng ngài, một sợi dây chuyền từ phương Đông."

Venus nói, "Giúp tôi đeo nó."

Thị nữ đeo sợi dây chuyền lên cần cổ thon dài như thiên nga của chàng trai: "Ngài còn đẹp hơn ngọc trai."

Venus nhìn gương cười, tất cả thị nữ trong điện đều có một loại cảm giác mất hồn.

Medusa cũng bị mỹ mạo tuyệt đỉnh như vậy làm cho choáng váng.

Cho dù lúc trước là Amphitrite, cô cũng rất tự nhiên so sánh. Nhưng ở trước mặt Mỹ Thần, cô chỉ có thể tự ti xấu hổ.

Cô ta thua, thua triệt để.

Nhưng lòng đố kỵ của cô ta đã trở nên sôi trào. Cậu có được vẻ đẹp có một không hai như vậy, xuất thân cao quý, được Hải Hoàng độc sủng, trên thế giới làm sao có thể có tồn tại hoàn mỹ như vậy?

Medusa muốn phá hỏng phần hoàn mỹ này, làm cho nụ cười vô ưu vô lự của chàng trai bịt kín sương mù và đố kỵ, biến thành tồn tại thống khổ giống như cô ta.

Vốn sau khi xác nhận tình huống cô sẽ cùng thị nữ khác rời đi, nhưng cô lại ma xui quỷ khiến ở lại.

Venus thấy một thị nữ khác không đi, xoay người mỉm cười dịu dàng: "Cô còn chuyện gì à?"

Medusa mang theo ác ý mở miệng: "Hải Hậu bệ hạ, tôi là tình nhân Medusa của Hải Hoàng bệ hạ."

Venus không thay đổi nụ cười: "Cho nên cô có chuyện gì sao?"

"Nghe nói ngài lớn lên ở núi Thánh, chắc hẳn biết Thần Vương Zeus vô số tình nhân, anh hai Poseidon của hắn cũng phong lưu giống như hắn. Anh ta đã từng nuôi cả một tòa cung điện tình nhân, tôi là người trong đó được hắn tương đối thích, nhưng tôi vẫn không đủ hoàn mỹ." Medusa lộ ra thần sắc cảm thán, "Hải Hoàng bệ hạ vẫn có một chấp niệm tìm kiếm tình nhân hoàn mỹ, đều không hài lòng với chúng tôi, giáng chức chúng tôi thành thị nữ. Tôi rất tò mò loại mỹ nhân nào mới có thể đáp ứng tiêu chuẩn của Hải Hoàng bệ hạ, cho đến khi tôi nhìn thấy ngài."

"Ngài thật sự rất hoàn mỹ, nếu như tôi là đàn ông, cũng sẽ nhịn không được yêu ngài." Medusa cười lắc đầu, "Hôm nay lời của tôi có chút nhiều, ngài coi như là tôi ăn nói bậy bạ đi, tôi phải đi làm việc rồi."

Medusa nói xong thì rời đi, úp úp mở mở.

Cô nói đều là sự thật, chỉ ẩn đi Hải Hoàng chưa từng chạm qua các cô, thậm chí chỉ gặp qua các cô một lần. Bên ngoài đều cho rằng các cô là tình nhân mà Hải Hoàng cưng chiều. Điều này đủ để làm cho vị Mỹ Thần này có chút không thoải mái.

Medusa rất thích thú.

Venus nhìn cô gái nói một câu không giải thích được rồi rời đi, mặt không đổi sắc gọi một thị nữ: "Trước kia Hải Hoàng bệ hạ có chấp niệm tìm một tình nhân hoàn mỹ? Anh ấy còn nuôi một cung điện tình nhân sao?"

Thị nữ nơm nớp lo sợ nhìn sắc mặt Hải Hậu, lại không dám nói dối: "Vâng, nhưng đó là tất cả quá khứ. Hiện tại Hải Hoàng bệ hạ chỉ yêu ngài."

Cô đến hoàng cung không sớm như vậy, cũng đều là nghe người trong cung nói, hình như đúng là có chuyện như thế.

Venus lại triệu tập vài vệ sĩ đến lấy chứng cứ, đều là đáp án giống nhau.

Sau khi mời tất cả mọi người đi, Venus nhìn vào gương, khóe môi hơi cong từng chút từng chút đè xuống, tâm tình vui vẻ vừa nhận được châu báu cũng lập tức trầm xuống.

Không phải là nuôi người yêu à? Làm sao Thần tình yêu có thể để ý chuyện này, cũng không phải cậu chưa từng có tình nhân...

Không được, cậu để ý chết đi, dựa vào cái gì ngoại trừ Poseidon cậu chỉ có bốn tình nhân, Poseidon lại có cả một cung điện! Anh không công bằng.

Poseidon nhốt cậu dưới một cung điện, thì ra cũng đã nuôi dưỡng những tình nhân khác.

Còn nữa, cậu tự cho là gặp phải tình yêu, Poseidon lại có thể chỉ coi cậu là công cụ thỏa mãn chấp niệm? Poseidon chọn cậu không phải vì anh yêu cậu, mà là cậu đủ hoàn mỹ?

Venus nhớ lại lúc chơi trò chơi, Đúng là vô số lần Poseidon vuốt ve toàn thân cậu, tán thưởng cậu hoàn mỹ như thế nào.

Venus đứng dậy: "Tức chết đi được!"

Cậu nhìn bộ dáng tức giận của chàng trai trong gương mà sửng sốt, đôi mắt ngậm lửa giận kia rất nhanh tràn ngập mờ mịt.

Nhưng tại sao cậu lại tức giận?

"Em và người khác làm chuyện này, tôi sẽ đau lòng, ghen tị, cho dù như vậy, em vẫn sẽ làm sao?"

"Tại sao cậu buồn?"

"Hermes, anh có biết ghen tị là cảm giác như nào không?"

"Nếu tôi nói tối qua tôi và Ares lên giường, chẳng lẽ cậu không ghen tị?"

"Tại sao phải ghen tị?"

Những nghi ngờ trong quá khứ xuất hiện trong đầu, dường như tại thời điểm này cuối cùng đã có câu trả lời.

Poseidon chiếm hữu toàn bộ trái tim của cậu, và cậu không thể tha thứ cho việc Poseidon có những người khác trong thể xác và tinh thần.

"Tôi tức giận, là bởi vì tôi ghen tị." Venus từ từ ngồi xuống rồi che ngực lại.

"Tôi ghen tị, là bởi vì tôi yêu anh ấy, nhưng anh ấy cũng từng có ham muốn với người khác."

"Tôi còn có chút khổ sở, là bởi vì... Anh ấy coi tôi là một chấp niệm... Mà không phải tình yêu."

Venus ngơ ngác cúi đầu: "Vì vậy, tôi không vui."

"Là ai chọc Mỹ Thần điện hạ của chúng ta không vui đây?" Một giọng nam sắc bén đột nhiên truyền đến.

Venus ngay lập tức quay lại: "Ai?"

Một người đàn ông đẹp trai bước vào cung điện, nhìn thấy Venus thì si mê mở to hai mắt. Hắn đã sớm nghe qua dung nhan của Mỹ Thần, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy người thật, còn tuyệt vời hơn bất kỳ lời miêu tả về sắc đẹp nào mà hắn đã nghe.

"Tôi là Cetus, ngưỡng mộ dung mạo của Mỹ Thần điện hạ đã lâu, không biết có vinh hạnh làm tình một lần với ngài không?"

••••••

Tàn tích chiến trường Bắc Âu.

Hephaistos bị thương nặng, ngã xuống trong sương mù, mệt mỏi đến nỗi muốn nhắm mắt lại.

Nhưng không thể ngủ, chiến trường nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, một khi ngủ say, chính là ngủ vĩnh viễn.

Hắn không nhớ rõ thời gian đã trôi qua bao lâu, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu hiểm cảnh trong sương mù.

Nếu như không phải dựa vào chấp niệm muốn cứu Venus trở về, có lẽ hắn đã sớm an nghỉ ở đây.

"Lucifer, chỗ này có một vị thần, còn sống."

Những âm thanh nhẹ nhàng truyền đến bên tai như thể lời kêu gọi từ Thiên Đàng.

"Lucifinil, chỗ này rất nguy hiểm, tốt nhất em không nên xen vào việc của người khác." Một giọng nói khác cũng dễ nghe, thanh tuyến giống nhau nhưng ngữ điệu lại lạnh lùng hơn nhiều.

"Nhưng em muốn cứu hắn, không thể lãng phí năng lực chữa trị của em." Giọng nói dịu dàng hàm chứa năn nỉ.

Giọng nói lạnh lùng có chút bất đắc dĩ: "Tùy em."

Hephaistos cố gắng mở mắt ra để xem ai đang nói chuyện. Nhưng hắn quá mệt mỏi, trước mắt chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng chói mắt, một mái tóc vàng rực rỡ, cùng một sợi lông vũ thiên sứ nhẹ nhàng rơi xuống.

Trong ánh sáng nhẹ nhàng, hắn nhắm mắt lại.

.....????????.....

7/11/2021

#NTT