Tướng Gia Muốn Xoát Tồn Tại Cảm

Chương 28: Một Ngày Nào Đó Ta Sẽ Bẻ Cong Ngươi




Sau lưng đột nhiên bị hôn vừa đau vừa ngứa, một thanh âm truyền đến: “Ngươi đang làm cái gì?”

Gia Cát Dật bừng tỉnh, lập tức ngồi thẳng ngươi, tiantian còn vết máu trên môi, gượng cười nói: “Không có việc gì.” Tiếp theo từ trong bồn vắt khô khăn che mặt, bắt đầu nghiêm túc giúp y lau sạch vết thương, động tác muốn bao nhiêu cẩn thận có bấy nhiêu cẩn thận.

Thấy hắn cẩn thận như vậy, Nam Phác Nguyệt vẻ mặt cạn lời, là ngày thường dọa hắn sợ sao? Như thế nào ôn nhu như vậy? Vì thế cau mày nói: “Ngươi cũng không cần cẩn thận như vậy, ta không phải nuông chiều từ bé, chút vết thương này bổn vương còn không xem trong mắt.”

Gia Cát Dật không nói lời nào, vẫn như cũ duy trì động tác trong tay, lau khô vết máu, bắt đầu đi lấy băng gạc.

Được thôi, Nam Phác Nguyệt thừa nhận bản thân ngày thường có nhiều tật xấu, nhưng y bị thương, ngoại trừ miệng vết thương khó coi cùng dơ bên ngoài, nhưng y không sợ đau, nam tử hán đại trượng phu, chút đau này tính là gì!

Gia Cát Dật mang băng gạt tới một lần nữa ngồi lại sau lưng y, thấy cánh tay y nắm chặt, mở miệng nói: “Nâng cánh tay lên.”

Đây là ra lệnh cho y sao? Nam Phác Nguyệt tuy rằng trong lòng không tình nguyện, nhưng vẫn ngoan ngoãn nâng lên.

Lúc này, hai tay kèo băng gạt vòng qua như ôm lấy y, trong y đột nhiên nhảy dựng lên, tiếp theo không nhịn được buồn bực chính mình như thế nào sinh ra loại cảm giác kỳ quái này, chẳng lẽ gần bị nam nhân chọc ghẹo thành quen, cho nên mới sẽ……nghĩ đến đây, dứt khoát nhắm mắt lại không tiếp tục nhìn.

Không biết qua bao lâu, Nam Phác Nguyệt nhịn không được nói: “Xong chưa?”

Người nào đó không nói, liền như vậy ngồi sau lưng y, mà băng gạt kỳ thực đã sơm cột xong.



Không nghe được đáp lại, Nam Phác Nguyệt mở to mắt, vừa muốn xoay người, người nào đó nhẹ nhàng từ sau ôm chặt y.

Tư thế ôm rất quái dị, loại ôm này chỉ có nam nữ chi gian mới có.

Nam Phác Nguyệt ngây ngẩn sững sờ một chút, liền lập tức tránh thoát đứng dậy, nhìn hắn nhíu mày nói: “Ngươi phát thần kinh cái gì!”

Gia Cát Dật câu khóe miệng, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng hắn.

Cả người bị nhìn không được tự nhiên Nam Phác Nguyệt nhịn không được nổi giận nói: “Phiền ngươi đem đôi mắt nhìn nữ nhân từ trên người bổn vương lấy ra!”

…..Trầm mặc, tiếp tục dùng ánh mắt đùa giỡn.

“Ta lặp lại lần nữa, đem cặp mắt ngắm nữ nhân kia của ngươi từ trên người ta lấy ra!” Nam Phác Nguyệt thật sự nổi giận, y chưa bao giờ gặp nam nhân dám dùng loại ánh mắt nóng như lửa nhìn y, đương nhiên, ngoại trừ kẻ nào đó không sợ chết!

“Ồ? Ngươi như thế nào biết ta đang nhìn ngươi chứ?” Người nào đó rốt cuộc chịu mở lời vàng, suy nghĩ một chút, hắn ra vè kinh ngạc nói, “Nha! Không thể nào! Chẳng lẽ ngươi thích ta?” Một bộ biểu tình không thể tưởng tượng nhìn y.

…….

“Ngươi còn dám kinh bạc ta, cẩn thận ta băm đầu lưỡi ngươi!” Y âm vụ đối hắn nói, mặt đầy biểu tình không tin ngươi liền thử xem.



Gia Cát Dật sắc mặt bất động, trong lòng không nhịn được chửi thầm: Xú mặt này khi nào mới có thể sửa sửa a, ai ~ nghĩ như vậy liền bất đắc dĩ nói: “Lăng An Vương bớt giận a, động khí đối với miệng vết thương không tốt.”

Ai cần ngươi lo?! “Đại nhân nếu không có việc gì thì trở về phòng đi.” Vẫn lạnh băng như vậy.

Đây là tá ma sát lư sao*? Hắn buồn cười lắc đầu: “Nếu Lăng An Vương không muốn lưu vi thần, vậy vi thần cũng không mà phiền.” Thi lễ cáo từ, dứt khoát lưu loát.

*卸磨杀驴 tá ma sát lư: qua cầu rút ván.

“Đi thong thả không tiễn!”

Dưới chân dừng một chút…..tiểu mỹ nhân, một ngày nào đó ta sẽ đem ngươi bẻ cong! Hắn cong khóe miệng âm thầm kiên định nói, lúc sau đứng dậy rời đi.

Một phòng ngủ dựa vào hướng đông.

Gia Cát Dật tháo xuống khăn tay người nào đó dùng để quấn miệng vết thương cho hắn, sau đó nâng trong lòng bàn tay vui vẻ nhìn lại nhìn.

Trên khăn tay đã có rất nhiều máu, hắn không để ý những cái này, hắn một lòng chỉ tưởng nhớ hôm nay người kia vì hắn quấn khăn tay, nhớ đến mặt mày người kia, nhớ đến người kia chuyên chú, còn có…. Một chút cũng không muốn để người phát giác mà đau lòng. Muốn tìm trong này, hắn cười, hắn vui vẻ giống như hài tử, nghĩ nếu như vậy có thể có được tâm của y, lại cho hắn thêm mấy đao, hắn đều tình nguyện.

Rửa sạch sẽ vết máu trên khăn tay, đem phơi khô, lúc này, tiếng đập cửa vang lên.