Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 29




"Phế vật!" Người kia nói, đá người đang quỳ dưới đất một cước, nô tài kia bị một cước đụng vào trên tường, lại trượt tiếp xuống, thế nhưng nói cũng không dám nói!

Người nọ cười lạnh một tiếng, thế nhưng Tiêu Dao Vương của Đại Dung bản thân ta cũng muốn gặp, lại nghe nói Tiêu Dao Vương của Đại Dung cực kỳ sủng ái Vương phi của mình, hơn nữa người Vương phi này rất xinh đẹp, người nọ nghĩ tới, khóe miệng hơi nhếch lên, giang sơn hắn yêu, mỹ nhân hắn cũng yêu!

Một đêm này, Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm cũng không hề rời khỏi Vương phủ, ở chỗ này giống như bọn họ bỏ lại tất cả phiền não trên thế gian, giống như một đôi phu thê tầm thường, tự tại triền miên, dường như muốn bù lại tất cả thời gian lãng phí từ lúc thành thân đến bây giờ!

Khi nghĩ đến, ở trên mặt Nạp Lan Tĩnh càng phát ra ngọt ngào sáng rỡ, lúc này môi không điểm mà đỏ thắm, gương mặt không vẽ mà đỏ tươi, da sáng ngời, giống như trong một đêm, trên người của Nạp Lan Tĩnh nhiều hơn mấy phần hương vị mềm mại đáng yêu thuộc về nữ nhân!

Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt còn trêu đùa Nạp Lan Tĩnh, càng ngày càng giống nữ nhân, Kiếm Thiếu Niệm ở một bên nhìn mấy người bọn họ vui đùa, cũng im lặng, Nạp Lan Tĩnh như vậy quả thật để cho hắn không thể dời mắt đi!

"Hôm nay Dương phủ xử trảm, có muốn đi qua nhìn một chút không?" Lúc mấy người nghỉ ngơi, lúc này Kiếm Thiếu Niệm mới lên tiếng! Thấy Kiếm Thiếu Niệm muốn tán gẫu cùng Nạp Lan Tĩnh, Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy vội vàng tìm cớ lui ra ngoài!

"Được!" Nạp Lan Tĩnh mỉm cười gật đầu, thế nhưng trong mắt càng phát ra xinh đẹp, chỉ là khi nhắc tới Dương phủ, trong mắt của nàng không khỏi thoáng qua một tia hung ác, nàng cuối cùng là muốn đi nhìn kết quả Dương phủ một chút, chỉ là bây giờ cách buổi trưa còn chút canh giờ, Nạp Lan Tĩnh cũng không gấp gáp!

Kiếm Thiếu Niệm liền cùng với Nạp Lan Tĩnh đi dạo ở trong phủ, dù sao họ đã quyết định rồi, ngày mai sẽ rời khỏi hoàng cung, chuyển đến ở tại Vương phủ, Nạp Lan Tĩnh sẽ trở thành nữ chủ nhân của nơi này, dĩ nhiên là muốn nhìn cẩn thận!

Cả đoạn đường đi này, Nạp Lan Tĩnh không thể không nói nàng đối với tâm tư của Kiếm Thiếu Niệm cực kỳ vừa ý, mỗi một chỗ cũng đều tinh xảo như vậy, tĩnh nhã (yên tĩnh mà không thô tục), càng nhìn càng thích, chỉ là đi được một đoạn đường, cũng nhìn thấy có một viện hình như cùng viện khác bất đồng, không nói đến bên trong thật đẹp, nhưng nhìn bên ngoài, bức tường thật cao kia tất cả đều dùng hoa che giấu, cho dù là đến mùa thu, cũng rất rậm rạp, nghĩ đến trong ngày thường cũng có người đặc biệt xử lý!

Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần hiếu kỳ, không khỏi di về địa phương đó, đột nhiên trên mặt Kiếm Thiếu Niệm có mấy phần mất tự nhiên, "Tĩnh nhi!" Hắn không khỏi nâng cao giọng gọi một câu!

"Như thế nào? Trên mặt chàng lại thấy bất đắc dĩ như vậy, chẳng lẽ cũng học người ta kim ốc tàng kiều?" Nạp Lan Tĩnh nhìn trên mặt Kiếm Thiếu Niệm, quả thật cũng không suy nghĩ nhiều, cũng chỉ thuận miệng trêu ghẹo một tiếng!

Kiếm Thiếu Niệm cười khan hai tiếng, "Làm sao có thể chứ, có mình nàng là tốt rồi!" Hắn há miệng, vốn định giải thích mấy câu, nhưng lại không biết nói gì!

"Là tiểu chủ tử trở lại sao?" Ngược lại rất đúng dịp, Kiếm Thiếu Niệm vừa dứt lời, từ bên trong truyền tới giọng nói ôn nhu của một cô nương, Nạp Lan Tĩnh không khỏi quay đầu lại, giờ khắc này đột nhiên nàng cảm thấy ánh mặt trời hôm nay chói mắt như thế, từ bên trong chạy ra một cô nương, nếu không phải nghe ra sự mừng rỡ trong giọng nói của nàng, trên mặt nhìn không ra biến hóa gì đó, nàng khẽ hạ mí mắt, ánh mặt trời chiếu vào trên người của nàng, cũng không biết nàng tăng thêm ánh sáng của mặt trời, hay là ánh mặt trời ban cho nàng chút điểm thiện lương nhất, giống như cả người nàng đều sáng chói!

Trên mặt trắng nõn, mặc dù không xoa phấn, lệ chất trời sinh này càng thêm hấp dẫn người, giống như là cô nước bước ra từ trong tranh, dáng vẻ nhu nhu nhược nhược, thế nhưng khiến cho người ta nhịn không được thương tiếc, nếu như Mạnh Vi mỹ lệ, giống như tiên tử lỡ rơi vào hồng trần, như vậy cô nương trước mắt chính là giống như tiên tử ở trên trời, nhìn dưới chân của nàng, giống như đạp Ngũ Thải Tường Vân !
*Ngũ Thải Tường Vân: 五彩祥云 <<VietPhrase>> Ngũ Thải Tường Vân; Ngũ Sắc Tường Vân
--- ------ ------
五彩 <<VietPhrase>> ngũ sắc; nhiều màu sắc; nhiều màu
     Cả câu là chị này xinh đi như đạp dải mây lụa nhiều màu.
"Tĩnh nhi, nàng ấy chính là Ngữ Yên, Ngữ Yên đây là Vương phi, thê tử của ta!" Kiếm Thiếu Niệm khẩn trương, một chữ thê tử kia phát ra hình như cố ý được nhấn mạnh, giống như trong điểm trong câu chỉ có một chữ này!

"Nô tỳ gặp qua Vương phi nương nương, nương nương vạn an!" Còn không đợi Nạp Lan Tĩnh nói gì, cô nương có tên gọi Ngữ Yên đó, thế nhưng thân thể nhẹ nhàng cúi xuống hành lễ, trên mặt không có một tia ngạo mạn, tất cả động tác không hiện một một chút không quen khó chịu, giống như mỗi ngày cũng đều hành lễ như vậy!

Chỉ là Nạp Lan Tĩnh cũng không nghĩ như vậy, nếu như nàng ta thật sự là một nô tài tầm thường, nhưng nhìn y phục đều là loại chất vải thượng đẳng, làm sao có thể mặc, ngón tay ngọc kia đúng là không thể so với tiều thư quan gia, tuy nói nàng xưng Kiếm Thiếu Niệm là Tiểu Chủ tử, nhưng nào có một nô tài thấy chủ tử mà không hành lễ , "Ngữ Yên cô nương khách khí!" Nạp Lan Tĩnh mặc dù cười, nhưng trong giọng nói mang theo vài phần xa cách nhàn nhạt!

"Trước kia Ngữ Yên là tỳ nữ hầu hạ ta ở trong cung, nhưng bởi vì cứu ta, mà ăn nhầm đồ có độc, thân thể không tốt, lúc này mới tính dưỡng ở đây!" Kiếm Thiếu Niệm thấy sắc mặt Nạp Lan Tĩnh không tốt, vội vàng mở miệng giải thích, lại nói hắn cùng với Ngữ Yên vốn là quan hệ như vậy, cũng không có cái gì không thể nói rõ!

"Vì chủ tử phân ưu, là trách nhiệm của nô tỳ!" Có vẻ Ngữ Yên này mang theo vài phần ý vị giống cung nhân trong cung, lời nói đường hoàng, không thấy có một phần kiêu ngạo!

"Ngữ Yên cô nương thật sự là đại nghĩa!" Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi một cái, nàng nghe Kiếm Thiếu Niệm nói như vậy, ngược lại có chút đau lòng hắn, cũng không biết khi còn bé đến tột cùng hắn phải chịu bao nhiêu khổ, còn có người hạ độc, nàng thật sự rất khó tưởng tượng, nếu như độc này bị Kiếm Thiếu Niệm ăn nhầm rồi, có phải hay không bây giờ người sắc mặt tái nhợt chính là hắn, chỉ là trong lòng Nạp Lan Tĩnh đối với Kiếm Thiếu Niệm có mấy phần tức giận, không biết rốt cuộc hắn còn dấu diếm mình bao nhiêu nữa, lúc trước đột nhiên nhảy ra một người sư muội, bây giờ lại xuất hiện một nô tài như hoa như ngọc, ngày sau cũng không biết được sẽ xuất hiện cái gì!

"Nhìn canh giờ cũng không sớm, sắp đến giờ hành hình rồi !" Trong mắt Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần ý lạnh, thế nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười thản nhiên như cũ!

"Ừ!" Kiếm Thiếu Niệm nhẹ giọng đáp, cũng hôn lên trán Nạp Lan Tĩnh, trong mắt mang theo vài phần lấy lòng, Nạp Lan Tĩnh khẽ hạ mắt, giống như mang theo vài phần e lệ, thế nhưng trong mắt của nàng mang theo vài phần cay đắng, cũng cảm thấy cánh môi Kiếm Thiếu Niệm lạnh lẽo vô cùng!

"Cung tiễn Vương phi nương nương!" Nhìn Kiếm Thiếu Niệm cùng Nạp Lan Tĩnh muốn xoay người rời đi, Ngữ Yên nhanh hành lễ tiễn, khiến cho người khác tìm không ra nửa phần lỗi!

Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm ai cũng không quay đầu lại, lúc ra khỏi cửa, một ám vệ của Kiếm Thiếu Niệm đột nhiên xuất hiện, hắn ghé vào bên tai Kiếm Thiếu Niệm nhẹ nhàng bẩm báo mấy câu!

Trên mặt Kiếm Thiếu Niệm mang mấy phần không vui, "Đã xảy ra chuyện gì?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi thăm một câu, trong lòng cuối cùng là không bỏ qua được tia lo lắng!

"Không sao!" Kiếm Thiếu Niệm ngẩng đầu lên cười cười, hôm qua có người vô cớ theo dõi bọn họ, công phu cũng cực cao, thật may là ám vệ phát hiện ra sớm, tuy nhiên còn không có tra ra lai lịch của người sau lưng này, nhìn bộ dáng kia hình như cũng không phải là nhân sĩ kinh thành, Kiếm Thiếu Niệm thấy Nạp Lan Tĩnh không muốn tranh đấu hoàng quyền, cả người nhẹ nhõm không ít, nên cũng không có ý định nói cho Nạp Lan Tĩnh, có chuyện gì chính mình gánh vác là được!

Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, cũng không lên tiếng nữa, nhìn dáng vẻ ám vệ này, làm sao có thể giấu giếm được nàng, Nạp Lan Tĩnh không khỏi thở dài một cái, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tự nhiên giữa bọn họ bắt đầu có bí mật sao?