Trong phòng ngủ sáng ánh nến, tắm rửa xong Phong Húc cởi áo khoác thay ra áo ngủ màu ánh trăng. Y đi đến trước mặt Phong Hoa vẫn đang ngồi trên giường không nhúc nhích, hỏi: "Sao Hoa nhi còn chưa thay quần áo? Giữa hè thế này mà muội không thay áo ngủ sẽ nóng bức lắm đấy!" Phong Húc cúi người, đưa tay nhéo mũi Phong Hoa.
"Ta...ta...'' Phong Hoa ấp úng không mở miệng được.
Phong Húc tựa hồ hiểu ra vấn đề, y cười cười: "Vậy ta ngủ trước, muội cứ thay đi nhé!" Phong Hoa gật gật đầu.
Trong căn phòng lớn chỉ chừa lại một cây nến đang cháy lập lòe lập lòe, Phong Hoa thật sự cảm thấy quá nóng, nàng ngẩng đầu thấy Phong Húc đã nhắm mắt lại, liền nhẹ nhàng cởi sa y bên ngoài.
Nằm trong chốc lát, cảm giác vẫn còn nóng. Nghĩ rằng dù sao Húc ca ca cũng đã ngủ rồi, liền cởi luôn lớp áo mỏng, trên người chỉ chừa lại cái yếm hồng chậm rãi nằm xuống.
Đột nhiên Phong Húc xoay qua đè lên người Phong Hoa, chọc ghẹo nói: "Hoa nhi à, ta đã nói là nóng rồi mà muội không chịu nghe, giờ thì chẳng phải cởi hết rồi sao!".
Phong Hoa vừa nghe mặt hồng đến mang tai. Ánh nến bỗng rực lên khiến trái tim Phong Húc cũng nhảy lên theo.
Phong Hoa cảm giác được nhiệt độ trên người Phong Húc, còn có hơi ấm khi y hô hấp phả lên mặt mình len vào mũi mình, tâm hồn liền xao động bất an.
Phong Húc nhìn thiên hạ trước mắt, thật sự muốn một ngụm ăn luôn. Nhìn Phong Hoa cắn cắn đôi môi anh đào, rốt cục nhịn không được kề môi lên.
Phong Hoa mở to hai mắt nhìn. Phong Húc cảm thấy vẫn chưa đủ, liền mở miệng ra mút lấy môi Phong Hoa.
Phong Hoa ngơ ngác, Phong Húc lại dùng đầu lưỡi liếm môi Phong Hoa, mềm mại quá a!
Y chậm rãi liếm láp, Phong Hoa lại căng thẳng nghiến răng.
Phong Húc đưa tay chậm rãi chạm vào lưng Phong Hoa cởi cái yếm xuống. Phong Hoa khẽ kinh ngạc, Phong Húc lại đưa đầu lưỡi tiến vào miệng Phong Hoa. Thật ngọt a! Ngọt lành như dòng suối trong vắt vậy!
Phong Húc hít một hơi rồi đảo đầu lưỡi trong miệng Phong Hoa như muốn hút bằng hết dòng nước ngọt ngào này! Y canh lúc đầu lưỡi Hoa nhi bị mình hút ra sẽ dùng răng nanh cắn lên đầu lưỡi Hoa nhi một chút. Phong Hoa sớm bị Phong Húc hôn đến mềm nhũn cả người.
Phong Húc chậm rãi nghiêng đầu chuyển qua vành tai Phong Hoa, nhẹ nhàng mút mút cắn cắn.
Phong Hoa cảm giác vành tai truyền đến đê mê, nhịn không được hừ nhẹ một tiếng.
Phong Húc lại nghiêng đầu chuyển qua môi Phong Hoa rồi chậm rãi hạ xuống cằm, xuống cổ. Phong Húc muốn hôn lên từng tấc da thịt của nàng, đầu lưỡi trượt xuống xương quai xanh, tay cũng bắt đầu không an phận.
Tay Phong Húc chậm rãi chạy xuống eo Phong Hoa, y một bên nắm lấy nụ hoa chưa từng khai nở trước ngực Phong Hoa, một bên dùng miệng chặn lại môi, rất sợ nàng sẽ hô thành tiếng.
Phong Hoa toàn thân khẽ run run. Bị Phong Húc xoa nắn bộ ngực cảm thấy một cơn tê dại! Phong Húc cúi đầu ngậm vào nụ hoa còn lại nút nút cắn cắn. Đầu lưỡi lướt qua đầu vú, tay kia thì chậm rãi vờn quanh bụng.
Lúc tay Phong Húc lướt qua bụng Phong Hoa lại truyền đến một cơn đê mê, hạ thân Phong Hoa cứng đờ, nhưng đồng thời vẫn chờ mong bước tiếp theo của y!
Phong Húc nửa ngồi trước hạ thân nàng, mùi hương nơi quần lót Hoa nhi liền xộc vào mũi, tay Phong Húc kéo quần lót xuống vuốt ve âm mao Phong Hoa, tuy rằng thưa thớt nhưng thực mềm mại; Y cúi đầu rà đầu lưỡi ở vùng tam giác của Phong Hoa, hai tay chạy tới đùi non của nàng.
"Ưm · ư ··" Phong Hoa bắt lấy cạnh giường rên ư ử; Dục hỏa trong cơ thể nàng từ đùi bắt đầu lan tràn toàn thân, không cách nào kìm hãm được. Cảm giác như hạ thể có dòng nhiệt lưu trào ra, khó chịu muốn kẹp chặt hai chân nhưng Phong Húc đang ở bên trong đành phải kẹp chặt lấy eo Phong Húc.
Hai tay Phong Húc nâng mông Phong Hoa lên, toàn bộ nơi riêng tư của nàng hiện ra trước mắt mình, huyệt động hồng hào mềm mại kia còn đang chảy ra dòng suối nhỏ mê người!
Y vùi đầu vào nơi đó hít sâu một hơi nói: "Thơm quá a!" Quả là hương thơm mê hoặc lòng người.
Y vươn đầu lưỡi liếm chất lỏng thơm thơm lành lạnh nơi hạ thân Phong Hoa, nhẹ nhàng bú liếm huyệt động không ngừng chảy ra chất lỏng.
Y rà tới rà lui nơi âm thần (mép l**) , Phong Hoa cảm nhận được hạ thân truyền đến run run, cái lưỡi Phong Húc mềm mềm ấm ấm khiến nàng không khống chế được rên rỉ thành tiếng.
Đầu lưỡi Phong Húc lại rà tới rà lui nơi hạt đậu nhỏ của Phong Hoa "Ưm a · ưm · ư··" Phong Hoa không ngừng rên rỉ ~.
Thật lâu sau đó, Phong Hoa nhũn người trong lòng Phong Húc, vuốt ve ngực Phong Húc hỏi: "Húc ca ca, muội thích ca." Sau đó cái miệng nhỏ nhắn hôn lên mặt Phong Húc chụt một cái.
Phong Húc vừa vuốt ve bộ ngực Phong Hoa vừa nói: "Ta cũng thích muội, Hoa nhi!".
"Vậy phải chờ Hoa nhi trưởng thành rồi gả cho Húc ca ca, cả đời ở bên cạnh Húc ca ca!".
"Ừm, Hoa nhi phải nhanh lớn lên nhé! Đến lúc đó còn làm Vương phi của ta." Y nhẹ nhàng ôm Phong Hoa vào lòng.
Phong Hoa nghe được lời lẽ ngọt ngào, dần dần chợp mắt lặng im nằm trong lòng y chìm vào giấc ngủ.
Phong Húc nhìn mái hiên, hồi tưởng chuyện giữa mình và Phong Hoa cũng tại căn phòng này, năm mình mới 8 tuổi...
"Hoa nhi, sao lúc nào trên người muội cũng có mùi thơm vậy?"
Tiểu Phong Húc nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ chau mày nhìn khuôn mặt hồng hào của tiểu Phong Hoa.
"Muội không biết nữa..." Tiểu Phong Hoa vô tội lắc đầu.
"Muội nằm im đây đừng nhúc nhích nhé, để ta ngửi thử xem là nơi nào phát ra."
Tiểu Phong Húc mỗi lần ngửi được hương vị này đều không kìm được xúc động, dường như không thể khống chế suy nghĩ của mình. Tiểu Phong Hoa ngoan ngoãn nằm trên giường, đầu tiểu Phong Húc bắt đầu từ mặt tiểu Phong Hoa chậm rãi di chuyển xuống phía dưới.
"Ta tìm được rồi!" Tiểu Phong Húc đưa tay đặt xuống hạ thân tiểu Phong Hoa nói: "Là hương thơm nơi này phát ra."
Tiểu Phong Hoa thấy tiểu Phong Húc làm bậy nên "bốp" một cái liền hằn năm ngón tay lên mặt Phong Húc tức giận nói: "Lưu manh!"
Phong Húc xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn bị đau, lớn tiếng nói: "Nhất định là muội đã giấu phấn hoa ở chỗ này!"
Tiểu Phong Hoa tức giận chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Ta không có!".
"Vậy muội phải cho ta kiểm tra!"
Khi đó bọn họ vẫn còn là đứa con nít ngây ngô, nào có biết nam nữ khác biệt là gì.
Huống chi khi đó tiểu Phong Húc cho rằng mình cũng là thân nữ nhi cho nên có làm gì với Phong Hoa cũng không cảm thấy là việc gì sai trái.
Mà tiểu Phong Hoa cũng nhất thời tức giận liền ở trước mặt tiểu Phong Húc cởi quần mình ra kiểm tra.
Lúc ấy nhìn đến nơi riêng tư của Phong Hoa, ngửi được hương khí mê người liền nhịn không được muốn hôn một cái, nhưng nghĩ đến mình cũng là nữ nhi lại là "ca ca" của Phong Hoa. Sao có thể làm ra chuyện bậy bạ thế được!
Sau sự kiện đó, tối nào tiểu Phong Húc cũng không ngủ được, vẫn nhớ tới u huyệt của tiểu Phong Hoa. Có mấy lần ngủ còn mơ thấy mình liếm nơi riêng tư của tiểu Phong Hoa.
Có một lần nhìn thấy trong tay binh lính cầm một quyển sách, tiểu Phong Húc cũng muốn xem thử là sách gì, nhưng bọn lính sống chết cũng không chịu đưa. Sau đó phải dùng thân phận áp chế mới lấy được quyển sách kia.
Trở lại thư phòng hưng trí bừng bừng chuẩn bị xem thử là sách gì mà khiến binh lính yêu quý đến vậy, vừa lật ra thì thấy cư nhiên là [Xuân Cung Đồ]!
Nhưng Phong Húc vẫn cẩn thận xem tiếp... Kết quả sau khi xem xong tối nào cũng mơ thấy mình cùng Phong Hoa làm những chuyện giống như trong Xuân Cung Đồ.
Mấy ngày sau đó tiểu Phong Hoa lại xuất cung đến thăm y.
Đêm đó y không nhịn được hôn mặt Phong Hoa, sau lại lớn mật hôn lên môi, sau nữa lại lớn mật đẩy lưỡi vào, vừa mới bắt đầu thật ngượng ngùng. Nhưng sau vài ngày 'thực hành', tiểu Phong Húc cũng thuần thục hơn nhiều. Nhưng tiểu Phong Hoa vẫn thường xuyên cắn răng không cho y tiến vào.
Không biết là đến lần thứ mấy Phong Hoa xuất cung tìm y, lần đó Phong Húc đang xem [Xuân Cung Đồ] không khéo bị Phong Hoa bắt gặp. Tiểu Phong Hoa làm ầm ĩ khiến tiểu Phong Húc đành phải đáp ứng cho nàng xem cùng.
Tiểu Phong Hoa vừa thấy tranh vẽ thì toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên, tiểu Phong Húc vẫn vờ như không có việc gì tiếp tục xem.
Tiểu Phong Húc xem đến một nửa liền cảm giác mồm khô khốc, y nhớ tới mình đã vô số lần mơ thấy thiên hạ ngay trước mắt này, trong cơ thể trỗi dậy một loại xúc động không an phận.
Đêm đó tiểu Phong Húc lại tiến thêm một bước lớn mật chạm vào thân thể tiểu Phong Hoa... Nhớ tới đêm đó y liền "xì" cười ra tiếng.
Đêm đó tiểu Phong Húc lấy tay chạm đến 'tiểu anh đào' của Phong Hoa khiến nàng kích động kêu to lên, kết quả khiến toàn bộ vương phủ đều bừng tỉnh.
Phong Húc nhớ lúc ấy sợ toát cả mồ hôi, may sao Phong Húc kịp nói dối là do Phong Hoa nhìn thấy lão chuột chạy qua, bằng không hậu quả ra sao cũng không dám nghĩ tới.
Sau khi cùng Phong Hoa nảy sinh quan hệ thân mật, Phong Húc cảm thấy bứt rứt trong lòng. Nhớ tới mình là thân nữ nhi, còn Phong Hoa vẫn nghĩ mình là nam nhi nên mới ái mộ, nghĩ tới lại càng đau lòng không thôi; bản thân mình lại thật sự thích Hoa nhi, rốt cuộc có nên thừa nhận thân phận với Hoa nhi không đây?
Nhưng ngộ nhỡ mình lộ ra thân phận thế tử giả, thì không cần nghĩ cũng biết kết cục thế nào... Xem ra đành đi bước nào tính bước đó...nhìn thiên hạ đang ngủ say trong lòng, Phong Húc cũng ngọt ngào ngủ.~.