Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 654: Đan dược sư thiên giai, lôi kiếp (8)




Gió nhẹ thổi qua, mọi người đứng im tại chỗ như tượng điêu khắc, lá rụng bay bay rơi vào vai bọn họ.....



Lúc này Mộ Như Nguyệt mới phát hiện bầu không khí có chút là lạ, ngẩng đầu nhìn đám người bên dưới, kinh ngạc hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"



Âu Dương Vân Cẩm hung hăng hít sâu một hơi, hắn trước nay vẫn luôn trầm ổn, mà giờ phút này lại có xúc động muốn đập bẹp nữ nhân này!



Một lò luyện ra 5 viên đan dược thiên giai sơ cấp, nàng còn nói mình trình độ quá kém? Vậy Lâm Dịch phải sống thế nào?



"Mộ cô nương, nếu không phải trái tim ta đủ mạnh mẽ thì đã bị ngươi hù chết", Âu Dương Vân Cẩm cười khổ nói, "Ta thật không ngờ ngươi đã thành công đột phá thiên giai sơ cấp, chậc chậc, hơn 20 tuổi đã đạt thiên giai sơ cấp, ngươi hoàn toàn có thể được coi là người đầu tiên ở Vô giới!"



Nha đầu này còn trẻ mà đã có thực lực như vậy, thành tựu sau này không cần nói cũng biết....



"Âu Dương thiếu chủ, ngươi ăn đan dược này vào trước đi." Mộ Như Nguyệt nhướng mày, bắn một viên đan dược về phía Âu Dương Vân Cẩm.



Âu Dương Vân Cẩm sửng sốt, kinh ngạc nói: "Cho ta? Không biết đan dược này là..."





"Ngươi ăn vào sẽ biết."



Mộ Như Nguyệt khẽ cười, nhìn Âu Dương Vân Cẩm.




Âu Dương Vân Cẩm không hề do dự, đưa đan dược vào miệng, nhìn động tác của hắn, những người khác nhịn không được nuốt nước miếng, ánh mắt thèm nhỏ dãi.



Phải biết rằng, đó là đan dược thiên giai, cho dù chỉ nếm thử đã không tồi...



Oanh!



Ngay tại khoảnh khắc đan dược vào miệng, thân thể Âu Dương Vân Cẩm cảm nhận một tia nóng cháy, toàn bộ lực lượng đều bắt đầu khởi động, nhịn không được mà bùng nổ.



Rồi sau đó, cấp bậc hiện tại của hắn giống như bị một cây gậy trúc chọc thủng...




"Thiên nguyên!"



Đáy mắt mọi người xẹt qua một tia kinh ngạc, nhịn không được hô lên.



Tuổi của Âu Dương Vân Cẩm cũng không lớn, hiện tại mới hơn 30, chưa tới 40, mà thiên phú của hắn cũng không quá cường hãn, sở dĩ có thể trở thành thiếu chủ Âu Dương gia, không chỉ vì tài trí và năng lực của hắn mà còn bởi vì một nhi tử khác của Âu Dương Lăng Thiên thật sự quá kém.



So với nữ nhi Âu Dương Thiến, thiên phú của Âu Dương Vân Cẩm quả thật kém hơn không ít.




Cho nên hiện tại mới chỉ là một võ giả địa nguyên mà thôi.



Nhưng mà, vừa mới dùng đan dược của Mộ Như Nguyệt, hắn đã lập tức đột phá đến thiên nguyên...



Như vậy sao có thể không khiến người ta kinh ngạc?




Đặc biệt là những võ giả địa nguyên của các gia tộc, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, nếu không phải có Dạ Vô Trần ở đây, phỏng chừng bọn họ đã trực tiếp nhào tới rồi.



"Âu Dương thiếu chủ, chúc mừng ngươi."



Nam Cung Thần mỉm cười tiến lên, cung kính ôm quyền nói: "Âu Dương thiếu chủ, không biết lệnh nữ hiện tại ở đâu? Lần trước từ biệt ta thật sự rất nhớ nàng, cho nên ta có thể đến Âu Dương gia làm khách hay không?"



"Nam Cung Thần, Âu Dương Thiến khi nào đến phiên tiểu tử thúi ngươi nhòm ngó?"



Người nói lời này chính là Điền gia Điền Lăng, cũng là đệ đệ của Điền Phi. Tuy đệ tử Điền gia rất nhiều nhưng kì tích là các đệ tử đều không có tâm tranh quyền đoạt vị, nếu gia tộc đã chỉ định Điền Phi là người thừa kế, bọn họ sẽ vô điều kiện phụ tá hắn.



Cho nên, vì huynh trưởng, Điền Lăng chính là bất cứ giá nào tranh giành Âu Dương Thiến.