Nghe lời mời của Tần Kiến An thì cũng chứng thực được suy đoán trong lòng Trương Phàm vừa rồi...
Thái độ của Tân Kiến An vốn có vấn đề.
Dưới tình huống hoàn toàn không quen biết, rõ ràng đứng ở bên cạnh hắn như vậy, nhưng nếu như không có mục đích riêng, điều này sao có thể chứ?
“Gia nhập cục võ quản!” Trương Phàm vuốt cằm suy tư.
“Trương tiên sinh không cần có gánh nặng tâm lý, xác thực, việc gia nhập cục võ quản, chắc chắn phải tiếp nhận một số lãnh đạo, nhưng tôi có thể hứa hẹn, anh sẽ trực tiếp đến đội chấp pháp của tôi, không ai có thể vòng qua tôi mà hạ bất luận mệnh lệnh nào với anh!” Tân Kiến An nghiêm túc nói:
“Hơn nữa, xã hội cần có người đi giữ gìn, trật tự cần người đi bảo vệ! Tôi cảm thấy, chỉ cần có năng lực, thì nhất định phải đi làm một ít chuyện có ý nghĩa, bằng không mọi người an cư lạc nghiệp như thế nào chứ? Không có quy củ, không phải cả xã hội sẽ hoàn toàn hỗn loạn sao?”
“Đội trưởng Tân, không bằng chúng ta vào bên trong nói chuyện đi?” Trương Phàm hơi suy tư, không lập tức trả lời, nhưng hắn lại muốn biểu hiện ra chút năng lực của mình cho Tân Kiến An nhìn xem.
Bất kể có gia nhập cục võ quản hay không, cái này đều có thể tăng thêm lợi thế của hắn.
Dù sao, bất kể nói thế nào, ân oán với Định Thiên Tông cũng đã như vậy rồi, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp để ứng đối.
Mà trong khoảng thời gian ngắn, thực lực tăng lên căn bản vẫn chưa đến trình độ có thể đối kháng với Định Thiên Tông, như vậy mượn lực chính là một lựa chọn tương đối tốt.
Trương Phàm không phải là người cổ hủ... Hắn sẽ không cảm thấy bản thân kiếp trước là tu tiên chí tôn, thì bây giờ có thể làm như nào là như thế đó!
Đương nhiên không phải! Hảẳn càng hiểu rõ thực lực tất cả đạo lý này!
“Vậy thì... cung kính không bằng tuân mệnh!” Tân Kiến An gật gật đầu.
“Mời!” Trương Phàm cười xua tay.
Tần Kiến An phất phất tay, để cho người của anh ta đều chờ ở bên ngoài, đi theo Trương Phàm vào viện.
Ở bên ngoài không thấy được tình hình gì trong viện, nhưng anh ta phát hiện, đi theo Trương Phàm, thoáng cái đã bước vào viện, căn bản không rơi vào trận pháp kỳ diệu bên trong kia.
Được rồi, tuy rằng Tần Kiến An bây giờ mới lộ diện, nhưng rất rõ ràng, anh ta đã thu thập rất nhiều tư liệu tin tức có liên quan đến cái trận pháp trong viện này thậm chí là cả về Trương Phàm.
Lần này anh ta hiện thân, là có chuẩn bị mà đến.
'Thậm chí việc mời Trương Phàm gia nhập cục võ quản cũng không phải là nhất thời tâm huyết dâng trào.
'Thế nhưng, anh ta còn chưa kịp suy nghĩ làm sao đi theo Trương Phàm mà không bị rơi vào giữa trận pháp, thì lại đột nhiên cảm nhận được linh khí trong viện, trong nháy mắt anh ta sợ đến ngây người.
Cái này, sao linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy!
Trong nháy mắt như vậy, anh ta như tiến vào mật địa của cục võ quản!
Mà mật địa của cục võ quản, chỉ có sau khi anh ta lập công, mới có tư cách đi vào!
Bình thường căn bản không có tư cách đi vào.
Nhưng ở đây...
Tân Kiến An phải thừa nhận, sự hiểu biết, phân tích thậm chí là coi trọng của anh ta với Trương Phàm, đều là coi nhẹ! Coi nhẹ rồi!
“Trương tiên sinh...” Tân Kiến An không che giấu sự tò mò của mình.
Đột nhiên đi tới hoàn cảnh như vậy, còn làm bộ như không tò mò, cái này cũng quá dối trá rồi...
“Sao vậy, đội trưởng Tân?” Trương Phàm làm bộ khó hiểu nhìn Tần Kiến An.
“Sao linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy?” Tân Kiến An nhìn dáng vẻ Trương Phàm làm bộ khó hiểu, anh ta cũng không có tâm tư vòng vo, anh bây giờ thầm nghĩ không biết đây rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.