Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 539




Edit: Diệp Lưu Nhiên

Trong 'Lung', sóng khí kích khởi xoáy lên bụi dưới mặt đất, che lấp tầm mắt người trong hành lang.

Bụi bặm tản đi, Mộ Khinh Ca đã sớm thu quyền, khoanh tay đứng. Mà võ sĩ Địch quốc đối diện nàng cũng đứng tại chỗ, hai tay rũ xuống bên chân, không nhìn ra chiến quả thế nào.

Trên đỉnh 'Lung' không che đậy nắp, gió từ bên ngoài thổi vào cuốn lên cát vàng dưới đất, lơ lửng trên không trung.

"Ta thua." Võ sĩ Địch quốc mím chặt môi, rốt cuộc phun ra những lời này.

Mộ Khinh Ca bình tĩnh nhìn. Cũng không thể hiện sự ngạo nghễ vui sướng khi thắng địch, nàng nói với võ sĩ Địch quốc: "Ngươi rất không tồi."

Những lời này khiến biểu tình võ sĩ Địch quốc thoải mái.

Hắn ngẩng đầu đi tới cửa sắt, lúc đi qua Mộ Khinh Ca, đột nhiên dừng lại thấp giọng nói: "Đa tạ Tiểu tước gia thủ hạ lưu tình."

Dứt lời, hắn nhanh chóng rời đi, không liếc nhìn Mộ Khinh Ca nữa.

Lúc cửa sắt mở ra, tâm treo cao của võ sĩ Địch quốc rốt cuộc thả xuống. Không phải hắn, không ai sẽ biết vừa rồi hắn và Mộ Khinh Ca giao thủ nguy hiểm thế nào.

Một quyền của Mộ Khinh Ca, hắn căn bản không thể chống cự.

Những quyền ảnh dừng trên người Mộ Khinh Ca, dường như không dùng đươc. Hắn không tưởng nổi Mộ Khinh Ca thể trạng cường hãn như thế. Chỉ biết, nếu Mộ Khinh Ca ở thời điểm cuối cùng không kịp thời chịu lực, sợ là hắn bây giờ đang thoi thóp bị người nâng ra.

Hắn thua, thua tâm phục khẩu phục!

Mộ Khinh Ca thắng hai trận, khiến cho không ai dám vào 'Lung' của nàng trêu chọc.

Đợi một hồi, Mộ Khinh Ca thấy không ai đi vào, đành xoay người ra ngoài.

Nàng vừa rời đi, lập tức có hai người nhảy vào 'Lung' tiếp tục thi đấu.

Cười bất đắc dĩ, Mộ Khinh Ca đành phải nghỉ ngơi trước, khoanh chân ngồi xuống.

Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi đã không ở bên ngoài nữa, nghĩ chắc là họ đi 'Lung' khác thi đấu rồi.

...

Hắc Mộc và Lâu Huyền Thiết ở trên hành lang trao đổi ánh mắt. Vừa rồi bọn họ chuyên chú nhìn Mộ Khinh Ca thi đấu mỗi trận, trong lòng ngoại trừ mắng gia hỏa Vũ quốc vô dụng, chính là đang trao đổi đánh giá chiến lực thật của Mộ Khinh Ca.

Lẽ ra trong những người này, người hiểu thực lực Mộ Khinh Ca nhất hẳn là Hắc Mộc. Bởi vì hai người từng giao thủ hai lần, hơn nửa đều là chiến sinh tử, át chủ bài đều ra hết rồi.

Nhưng dù sao cũng là chuyện rất lâu trước kia. Lấy thiên phú yêu nghiệt của Mộ Khinh Ca, hiện giờ hắn không dám bảo đảm Mộ Khinh Ca rốt cuộc đã đi tới bước nào.

Mộ Khinh Ca ngồi xuống bên ngoài nửa ngày, thẳng đến khi nàng thấy Cảnh Thiên ở trong đội ngũ tứ đại gia tộc đi vào một cái 'lung' khác.

Nghĩ nghĩ, nàng đứng lên đi tới cái 'lung' đó.

Nàng và Cảnh Thiên ân oán, cũng nên tới lúc kết thúc.



Đối với Cảnh Thiên, Mộ Khinh Ca chưa nói tới hận.

Dù sao là hắn khiêu khích nàng, đến cuối cùng đều là hắn thừa nhận hậu quả.

Mặc dù hắn từng thèm muốn Thương Tử Tô, nhưng cuối cùng cũng không làm ra chuyện gì khiến hắn phải chết.

Cho nên nếu Cảnh Thiên biết điều, nàng sẽ không liệt hắn vào danh sách kẻ thù. Nếu không biết điều, vậy nàng đành phải chấm dứt hậu hoạn.

Mộ Khinh Ca đi vào 'lung', khiến gia chủ Cảnh gia trên hành lang lập tức khẩn trương lên. Đôi tay hắn nắm chặt tay vịn, lưng không tự chủ rời khỏi lưng ghế.

Cảnh Thiên và Mộ Khinh Ca có ân oán, Cảnh gia chủ sau đó đã hỏi kỹ càng con mình.

Tuy hắn cũng rất không hy vọng Mộ Khinh Ca thiên tài ngang trời xuất thế lấn át thiên phú kinh người của nhi tử. Nhưng năng lực Mộ Khinh Ca bày ra đấy, làm hắn phải khuyên can nhi tử không cam lòng.

Đặc biệt là sau hành trình ở Ly cung, Mộ Khinh Ca và vị ở Ly cung có quan hệ không rõ, càng làm cho ánh mắt Cảnh gia chủ luôn cẩn thận cảm thấy không nên kết thù với Mộ Khinh Ca.

Cho nên, hắn không ngừng khuyên bảo con mình, bảo hắn không được trêu chọc Mộ Khinh Ca.

Trước kia có ân oán thế nào với Mộ Khinh Ca, thì xóa hết toàn bộ đi.

Nhưng đứa con trai này của hắn, chưa bao giờ biểu đạt thái độ của mình.

Hôm nay, Mộ Khinh Ca chủ động tìm đến con hắn. Hắn không đoán ra ý nghĩ của Mộ Khinh Ca, càng lo lắng nhi tử mình bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà làm ra chuyện không thể vãn hồi.

Nhưng sau khi tiến vào 'lung', bất kể phát sinh chuyện gì, người bên ngoài đều không được phép nhúng tay.

Giờ phút này, hắn ngoại trừ sốt ruột thì cũng không làm được gì.

...

Mộ Khinh Ca đi vào, sắc mặt Cảnh Thiên lập tức biến đối, đôi mắt âm trầm vô cùng.

Hắn mím chặt môi, như đang nỗ lực khống chế cái gì đó. Đôi mắt nhìn Mộ Khinh Ca đã sớm không còn kiêu căng, chỉ còn cảnh giác và một tia hoảng loạn.

Mộ Khinh Ca nhìn hắn hồi lâu, mới chậm rãi nói: "Hôm nay, chấm dứt ân oán giữa ta và ngươi đi."

Cảnh Thiên tiếp tục im lặng.

Hắn rũ tay xuống, hết nắm tay lại, rồi buông ra, rồi lại nắm lại, rồi buông ra. Lặp đi lặp lại...

Cảnh gia chủ cũng đặc biệt khẩn trương, lo lắng nhi tử mình sẽ xúc động hỏng việc!

Mộ Khinh Ca và Cảnh Thiên đều cùng thuộc Dược Tháp. Hai người tỷ thí, lão nhân viện trưởng Dược Tháp cũng chậm rãi híp nửa mắt, nụ cười thu liễm.

Lúc trước, Cảnh Thiên thăng thành đan sư Linh cấp, đã nhẫn tâm đoạn tuyệt quan hệ với ân sư. Nhưng không bị trục xuất khỏi Dược Tháp, thứ nhất là mọi hành động của hắn chưa xúc phạm đến quy củ Dược Tháp. Thứ hai là bởi tính tình hắn kiêu căng, nhạt nhẽo, nhưng không phải người đại gian đại ác. Thứ ba, là xem mặt mũi của Cảnh gia.

Sau đó Mộ Khinh Ca và Cảnh Thiên đấu đan, viện trưởng lão nhân đưa ra vị trí trưởng lão xem ai thắng thua, cũng là muốn dùng Mộ Khinh Ca kíƈɦ ŧɦíƈɦ Cảnh Thiên một chút, khiến hắn thu liễm tính tình kiêu căng, tu tâm dưỡng tính, thoát khỏi nóng nảy.

Nhưng, nếu bảo ông lựa chọn một trong hai người, nhất định ông sẽ không chần chừ chọn Mộ Khinh Ca.

Không chỉ bởi vì thưởng thức Mộ Khinh Ca, mà bởi vì Mộ Khinh Ca liên quan đến tương lai Dược Tháp.



Hiện giờ tình thế sẽ phát triển thế nào, tựa hồ đều tập trung lên một mình Cảnh Thiên. Lựa chọn của hắn đại biểu đến lựa chọn của những người khác, liên quan đến Dược Tháp, đến hướng đi của gia tộc.

Trận tỷ thí này, chiến đấu còn chưa chân chính bắt đầu. Nhưng không khí khẩn trương xung quanh đã lan tràn từ trong 'Lung' ra đến hành lang.

Lâu Huyền Thiết không khỏi có chút đắc ý trào phúng nhìn lão nhân Dược Tháp: "Trận đấu của hai vị cao đồ Dược Tháp, không biết viện trưởng lão nhân sẽ coi trọng ai?"

Ý tứ châm ngòi cực kỳ rõ ràng.

Lâu Huyền Thiết nói khiến dư quang khóe mắt Cảnh gia chủ nhẹ nhàng dừng trên người lão nhân Dược Tháp.

Lão nhân viện trưởng Dược Tháp cười bất động thanh sắc, dáng vẻ nhẹ nhàng nhìn Lâu Huyền Thiết: "Đều là người trong Dược Tháp ta, bất kể ai thắng, mặt ta đều sáng."

Lời nói ba phải, khiến Lâu Huyền Thiết bất mãn.

Hắn còn muốn châm vài câu, nhưng lại bị Hắc Mộc giữ chặt, ngăn hắn xúc động.

Khoảng thời gian này bọn hắn yên lặng là vì chuẩn bị một lần hành động diệt địch. Tuyệt không thể ở thời điểm bắt đầu kế hoạch, khiến đối phương phát hiện.

Lâu Huyền Thiết cảm nhận được dụng ý của Hắc Mộc, chỉ có thể hừ lạnh cho xong việc.

Tâm tình khẩn trương của Cảnh gia chủ thoáng dừng lại, đưa mắt tập trung nhìn vào 'lung'. Hắn mặc niệm trong lòng: 'Thiên nhi, con ngàn vạn lần đừng để vi phụ thất vọng!'

Phảng phất nghe được tiếng lòng phụ thân, Cảnh Thiên trầm mặc một hồi. Hắn lại buông nắm đấm ra lần nữa, nhìn Mộ Khinh Ca nói: "Ân oán giữa ta và ngươi, đã kết thúc ở Dược Tháp."

Mộ Khinh Ca nhướng mày.

Nói thật, phản ứng của Cảnh Thiên khiến nàng hơi bất ngờ. Nàng vốn cho rằng, trường hợp quang minh chính đại như vậy, Cảnh Thiên sẽ không bỏ qua cơ hội giao chiến với nàng.

Nhưng, hắn lại từ bỏ?

Cảnh Thiên đột nhiên động, nhưng không ra tay, mà vững vàng nhấc bước đi ngang qua Mộ Khinh Ca, tới cửa sắt.

"Đây xem như là không chiến đã thua sao?" Khương Ly nhíu mày nói.

Hoàng Phủ Hoán cười đến ý vị thâm trường, gật đầu nói: "Xem ra Cảnh Thiên bị Mộ tiểu tước gia chèn ép, cũng bắt đầu thành thục rồi. Về sau Cảnh gia giao vào tay hắn, Cảnh gia chủ coi như có thể yên tâm."

Bởi vì hắn nói, Khương Ly chuyển mắt nhìn Cảnh gia chủ đang ngồi bên phải Nguyên hoàng. Quả nhiên, nàng thấy khóe miệng hắn nổi lên ý cười vui mừng.

Nàng hơi nhướng mi, thu mắt về, nhìn về phía Hoàng Phủ Hoán: "Xem ra có thể trở thành tứ đại gia tộc, đích xác có chỗ không đơn giản."

Hoàng Phủ Hoán mỉm cười, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Phụ hoàng ta cực kỳ thưởng thức ánh mắt của Cảnh gia chủ."

Làm chủ một gia tộc, cần phải đảm bảo mỗi quyết đoán đều chính xác.

Khương Ly làm nữ hoàng Cổ Vu quốc. Tuy Cổ Vu quốc đặc thù khiến nàng bớt nhiều tâm sức, nhưng đạo lý này nàng vẫn hiểu.

Nàng cười nói: "Lão hồ ly Cảnh gia xem như thông minh." Thông minh không phóng túng để con trai mình có oán khí với Mộ Khinh Ca. Nếu không, bị Mộ Khinh Ca trả thù, phỏng chừng tứ đại gia tộc Thiên Đô phải sửa lại lần nữa. Cảnh gia sẽ còn tồn tại hay không, không chắc được.