Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 305: Người Trong Quan Tài




Chết rồi sao, Băng Hà Đằng chưa bao giờ nghĩ tới chính hắn sẽ chết ở Thành cổ Thiên Lạc. Hơn nữa, còn không phải bởi vì bị chúng cường giả đoạt bảo mà là bị Lâm Phong xếp đặt giết chết.

Bốn cường giả đồng thời công kích, cho dù Băng Hà Đằng rất mạnh nhưng vẫn dễ dàng bị gạt bỏ. Chiến đấu căn bản không có chút trì hoãn nào cả.

Lâm Phong nhìn thi thể Băng Hà Đằng, lục lọi trên người hắn, thu nhẫn trữ vật vào bên trong không gian trữ vật của mình. Băng Hà Đằng đường đường là đại trưởng lão của Băng Tuyết Sơn trang, hẳn là phải có chút của cải. Hơn nữa lần trước Bá Đao giao cho hắn rất nhiều nhẫn trữ vật của cường giả Huyền Vũ cảnh cho nên Lâm Phong hiện nay cũng coi như giàu có.

- Chúng ta đi!

Thân hình chớp động, Lâm Phong lại hướng tới cửa thành cổ Thiên Lạc, không bao lâu đã trở về vị trí cũ.

Lâm Phong bay lên, tự mình tựa vào vách đá cao ngất trên thành, lưng dựa vào cột đá, đôi mắt hơi hơi nhắm lại, cả người giống như được đêm tối bao phủ vậy. Trong đầu hắn, từng bóng người lặng yên xuất hiện, vô thanh vô tức. Nhưng tất cả đều không chạy thoát khỏi ánh mắt của Lâm Phong, Thiên Nhân Hợp Nhất, chỉ cần đối phương không thể ẩn nấp hoàn toàn khí tức thân hình, là hắn có thể phát hiện ra đối phương, không thể che giấu.

Rất nhiều cường giả lục tục tới, hơn nữa, đều tới một nơi bí mật gần đó, không hiện thân.

Mặt trời đang dần dần hiện lên phía đông, ánh sáng bình minh dần dần xuất hiện, dần dần đánh vỡ bóng tối yên lặng. Bầu không khí bắt đầu nóng lên.

Nhưng vào lúc này, Lâm Phong lại nhíu mày, một khí tức âm lãnh xuất hiện, làm cho thân thể của hắn rùng mình một cái, quá lạnh.

Từng chiếc quan tài màu đen lặng yên xuất hiện trên không trung không một tiếng động, yên tĩnh, khủng bố, tất cả đều toát lên khí tức âm trầm.Những quan tài này đều phi hành ở tầng thấp khiến người ta liếc mắt nhìn cũng thấy, cảm giác âm lãnh vô cùng.

- Mười ba cỗ quan tài!

Rất nhiều người đứng ở cửa thành thành cổ Thiên Lạc nhìn thấy những quan tài này, ánh mắt run lên, mười ba cỗ quan tài đại biểu cho mười ba vị cường giả.

Phía sau mười ba cỗ quan tài này cũng có những bóng người đang lóe tới, theo sát quan tài mà đi. Những người này khí tức đều rất hùng mạnh, đều là người trong các thế lực lớn. Những người trong quan tài lấy được Cửu Thiên Thương Long đỉnh, bọn họ tất nhiên không thể để những cường giả này chạy trốn rồi, nhất định phải lưu lại.

Ở bên ngoài thành cổ, trên vùng đất cát vàng, đồng thời xuất hiện không ít bóng người lạnh lùng đứng đó. Những người này đều là cường giả, ngăn chặn những quan tài chạy mất.Quan tài xẹt qua giữa không trung, trong đó một cỗ quan tài trực tiếp từ bên cạnh Lâm Phong mà tới. Khoảng cách rất gần, Lâm Phong càng có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức âm lãnh bên trong, khí tức âm lãnh này phi thường đáng sợ. Cũng không biết là người nào lại tu luyện công pháp âm tà nào nữa.

Víu, víu…

Quan tài lặng yên không tiếng động mà mở ra. Hai đạo xiềng xích màu đen từ trong quan tài bay ra, nhưng lại bay thẳng tới Lâm Phong, tốc độ cực kỳ nhanh.

Lâm Phong híp mắt lại, trong khoảnh khắc xiềng xích xuất hiện hắn cũng cảm giác được rồi. Thân thể nhanh như gió, không thể nắm lấy, phiêu nhiên tránh ra.

- Ồ!Trong quan tài mộc truyền ra một tiếng kinh ngạc, hai đạo xiềng xích phát ra tiếng vang, hóa thành hai đạo ánh sáng hắc ám, nháy mắt đã buông xuống trước người Lâm Phong.

- Vi!

Ý thức cùng dung với thiên địa, Lâm Phong thân thể tùy ý đong đưa, vi diệu vô cùng. Xiềng xích màu đen trực tiếp xuyên qua người hắn, chỉ kém một chút nữa thì va chạm vào thân thể của hắn rồi. Nhưng Lâm Phong vẫn như trước cảm thấy một cỗ khí tức âm hàn dường như đang muốn xâm nhập vào trong cơ thể của mình.

- Khóa!

Giọng nói âm tà từ trong quan tài truyền ra, xiềng xích nghịch chuyển. Thân thể của Lâm Phong đang ở gần sát xiềng xích, hơn nữa đang ở trên không trung không có nơi mượn lực. Nhưng đột nhiên một cỗ khí lưu màu tím đột nhiên từ trong thân thể hắn bắn ra, không phải lùi về phía sau mà là hướng thẳng tới phía quan tài. Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh chóng làm cho xiềng xích lần nữa vồ hụt.

- Thân pháp tinh diệu đấy!

Rất nhiều người nhìn thấy thân pháp của Lâm Phong trên không trung mà âm thầm khen một tiếng. Tu vi của Lâm Phong dường như chưa tới Huyền Vũ cảnh, nhưng lại có thể né tránh xiềng xích của người trong quan tài ba lần, lợi hại. Hơn nữa, ở thời khắc mấu chốt, hắn lại không lui về phía sau, ngược lại hướng tới phía trước.

Quang hoa lóe ra, trong tay Lâm Phong xuất hiện trong thanh linh khí trường kiếm. Kiếm hiện lập tức chỉ trời cao, kiếm khí nở rộ trên không trung.

- Trảm!

Lâm Phong nộ quát một tiếng, kiếm quang bùng lên, kiếm quang từ trên chém xuống, hướng thẳng tới quan tài màu đen kia.

Hưu…hưu…

Vô tận xiềng xích từ trong quan tài mộc tuôn ra, va chạm cùng kiếm quang, phát ra những tiếng vang khiến lòng người run sợ. Kiếm quang vô thanh vô tức biến mất, không còn thấy tăm hơi bóng dáng nữa.

Người ẩn dấu bên trong quan tài màu đen này rất mạnh, Lâm Phong còn kém rất nhiều.

Vô số xiềng xích màu đen giống như một mảnh xúc tu đâm tới, hướng Lâm Phong mà đi, lan tràn nhanh chóng, hơn nữa còn ngập trời ngập đất. Đám đồng bạn đều đã tới cả rồi, mà hắn thậm chí ngay cả một Linh Vũ cảnh cũng không bắt được. Lúc này người trong quan tài cảm giác cực kỳ mất mặt, hắn đã phẫn nộ rồi.

Lâm Phong trong mắt cũng hiện lên một đạo sát ý lạnh như băng. Đang yên đang lành ngồi đó, đối phương lại trực tiếp ra tay với hắn, muốn dùng xiềng xích khóa hắn lại. Lâm Phong rất rõ ràng, nếu bị xiềng xích cuốn vào trong quan tài thì mạng của hắn khả năng sẽ không còn. Tự dưng bị người giết, Lâm Phong há có thể không giận.

Đại dương màu tím mênh mông mà ra, chống đỡ thân thể Lâm Phong, làm cho thân thể hắn như một mũi tên lao lên trên trời cao, tránh thoát xiềng xích vô tận kia. Đồng thời, Lâm Phong thân thể mượn đại dương màu tím mênh mông kia, hướng tới phía trước mà xông ra. Vô số yêu xà màu tím từ trong đại dương mênh mông kia lao ra, hướng tới quan tài mà đi. Từng con yêu xà màu tím này giống như xiềng xích vô tận của đối phương vậy, vô cùng vô tận.

Quan tài màu đen đứng giữa không trung trực tiếp bị Tử Xà vô tận quấn lấy, rậm rạp, quấn trọn lấy toàn bộ quan tài. Điều này làm cho một đám người đang xem đồng tử co rút lại. Cường giả bên trong quan tài không thể dùng xiềng xích khóa lại Lâm Phong, lại bị đối phương dùng Tử Xà yêu dị khóa lại rồi. Tuy rằng chỉ thế này không đủ để quyết định thắng bại trận đấu, nhưng ít ra, thực lực của Lâm Phong là không thể nghi ngờ.

- Vũ hồn Tử Xà, hắn là Lâm Phong!

Ngẩng đầu, nhìn bóng người hắn bào trong không trung, đám người dưới ánh mắt không khỏi run lên. Lâm Phong ở trong thành cổ Thiên Lạc cũng nhấc lên phong ba không nhỏ, tuy rằng biến mất trong thời gian ngắn nhưng truyền kỳ cùng Vũ hồn của hắn được người trong thành cổ Thiên Lạc truyền tụng. Người này là một thiên tài yêu nghiệt, thiên phú khủng bố, không nghĩ tới hiện giờ hắn cũng tới đây.

Hay là Lâm Phong còn muốn đoạt lại Cửu Thiên Thương Long đỉnh vốn là của hắn?

Tuy rằng Cửu Thiên Thương Long đỉnh là từ trong tay hắn chảy ra. Nhưng muốn đoạt lại rất khó khăn, quá lớn, nơi này có vô số cường giả đang ngó chừng, cũng là vì Cửu Thiên Thương Long đỉnh mà tới.

- Sát!

Lâm Phong nộ quát một tiếng, hắn vốn muốn che giấu tung tích, ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nhưng thật không ngờ đối phương lại chẳng biết vì sao mà phát động công kích với hắn, làm cho hắn bị lộ ra ngoài tầm mắt của mọi người.

Vô số Tử Xà quấn lấy quan tài hướng thẳng xuống mặt đất, buộc chặt quan tài ở tầng trời thấp. Cùng lúc này vô số xiềng xích tiếp tục hướng về phía Lâm Phong.

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, thân thể bốc lên không trung, cũng vào lúc này, một đạo bóng người màu trắng như tuyết, trực tiếp lao tới chỗ quan tài.

Một chưởng đánh thẳng xuống phía trên quan tài, mang theo băng phong hàn ý vô cùng vô tận.

Răng rắc!

Những âm thanh liên tiếp truyền ra, quan tài màu đen kia trực tiếp bị đóng băng ở tầng trời thấp. Ngay cả vô số xiềng xích kia cũng không ngừng bị hàn băng leo lên. Quan tài hóa thành một khối hàn băng, cực kỳ rét lạnh.

Như vậy chưa đủ, lại một bóng người lóe ra, đi tới phía trên quan tài, hai luồng hỏa diễm xuất hiện trong lòng bàn tay Hỏa lão.

- Cháy!

Song chưởng đột nhiên run lên, Hỏa lão một chưởng hỏa diễm dừng ở phía trên quan tài. Trong khoảnh khắc từng đạo hư vô chi hỏa, xuyên qua hàn băng xâm nhập vào trong quan tài màu đen.

Chỉ thấy quan tài kia lúc này cực kỳ huyễn lệ, hàn băng cùng hỏa diễm đan vào nhau, một lạnh một móng, hỏa diễm ánh sáng lưu chuyển giữa hàn băng.

- A…

Một tiếng gào thét từ trong quan tài truyền ra, xiềng xích vô tận trên không trung đột nhiên co rút lại hướng về phía quan tài. Một tiếng nổ lớn vang lên, quan tài trong khoảnh khắc tan thành từng mảnh vụn, một đạo bóng người xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Một nam tử gầy trơ xương, âm trầm đang được vô số xiềng xích chống đỡ giữa không trung, giống như quái thú, khủng bố vô cùng.

Nhưng mà trên người hắn lúc này, hàn băng cùng hỏa diễm đan vào nhau, làm cho hắn thống khổ tru lên. Băng, lạnh lẽo; lửa, bạo ngược nóng chảy. Băng hỏa không tan ra, mà đan vào một chỗ thì lực lượng hủy diệt quá ư là kinh khủng.

- Ta muốn giết ngươi.

Một tiếng rống giận điên cuồng truyền ra. Người này ngẩng đầu, lập tức một đạo hàn quang từ phía trên truyền tới, xẹt qua trán của hắn, không gian đột ngột trở nên yên tĩnh.

Vị cường giả đầu tiên xuất hiện từ trong quan tài, đã chết!