Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 384: Nuốt




- Sảng khoái!

Trong lòng Lâm Phong thầm thở dài một tiếng, Thiên Phệ Vũ hồn này sau khi cắn nuốt yêu thú, lại có thể giúp hắn bổ sung lực lượng chân nguyên.

Nhớ mấy lần Thiên Phệ Vũ hồn xuất hiện trước, cắn nuốt hoan ma yêu thú, cắn nuốt hàn băng chi khí, còn có cắn nuốt tử hồ, đều khiến hắn gia tăng tu vi cảnh giới, khiến hắn sinh ra Vũ hồn mới, vô cùng kỳ dị.

Thiên Phệ Vũ hồn này mỗi lần cắn nuốt yêu thú, đều hấp thu yêu thú tinh hoa, Thiên Phệ Vũ hồn tự thân phát triển, đồng thời khiến Lâm Phong sinh ra Vũ hồn, cuối cùng, tinh hoa lực lượng còn thừa còn có thể đề thăng tu vi của hắn.

- Hiện giờ, nắm chắc càng lớn.

Đôi mắt đen nhánh của Lâm Phong nhìn chằm chằm Vu Chân, sát ý càng ngày càng mạnh. Nếu đã dẫn Vu Chân tới đây, Lâm Phong cũng đã quyết định sẽ giết hắn.

- Lâm Phong, ngươi nhất định muốn đánh?

Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, Lâm Phong chiến ý càng lúc càng mạnh, nhưng hắn lại càng lúc càng không muốn đánh nữa.

Lâm Phong lạnh nhạt gật đầu, đánh, đương nhiên phải đánh, nếu muốn giết hắn, tất phải tính toán tốt để giữ mạng lại.

Vu Chân im lặng, lập tức, một cỗ khí tức âm lãnh phóng ra. Nếu Lâm Phong nhất định muốn đánh, vậy Vu Chân hắn đành phải bồi tiếp. Chỉ là, hắn đã không còn ý định giết Lâm Phong nữa, giết Lâm Phong mà đắc tội với nàng, không đáng.

Đánh bại Lâm Phong, để Lâm Phong biết khó mà lùi, như vậy là đủ.

Hai người đứng nhìn nhau, ánh mắt va chạm giữa không trung, một cái vô tình lạnh lẽo, một cái yêu dị rét buốt.

Đôi mắt của hai người, đều ngụy dị, không giống đôi mắt con người.

- Giết!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, ánh tím mênh mông lại điên cuồng rít gào, xông về phía Vu Chân, đồng thời, sáu con Thương Long xoay tròn trước mắt Lâm Phong, dữ tợn khủng bố.

Ánh mắt Vu Chân bình tĩnh, thân ảnh hắn như u linh bay lên, nhẹ lùi về phía sau, dường như hắn không phải một người, không hề có trọng lượng.

Lâm Phong chân đạp hư không, đánh về phía trước, Tử Xà Vũ hồn điên cuồng lan ra, hóa thành một dòng sông tím.

Vu Chân, liên tục lui lại, không hề tiếp xúc với Lâm Phong.

- Ngươi nói ta trốn, vậy hiện giờ ngươi đang làm gì?

Lâm Phong trong lúc tiến tới đồng thời quát lạnh một tiếng, giọng nói lạnh lùng. Vu Chân dựa vào Vu Yêu Chi Hồn sau lưng, quả thực giống như u linh, vô cùng nhanh.

Về mặt tốc độ, Lâm Phong hắn không bằng Vu Chân, dù sao về mặt cảnh giới, cũng có chênh lệch khó có thể bù đắp.

Ánh mắt Vu Chân lạnh lùng, đôi mắt đen trắng của Vu Yêu Chi Hồn nhìn chằm chằm Lâm Phong. Song ánh mắt Lâm Phong lại nhìn thẳng phía trước, không hề dao động, không chịu nửa điểm ảnh hưởng, đôi mắt hắc ám kia, vững chắc như bàn thạch, đen nhánh như vực thẳm. Vu Yêu Chi Hồn, dường như căn bản không thể ảnh hưởng đến hắn.

Điều này khiến Vu Chân rất buồn bực, Vu Yêu Chi Hồn có thể nhiếp hồn đoạt phách, nhưng lại vô dụng với Lâm Phong.

Vu Yêu Chi Hồn có thể khống chế ma thú, nhưng vẫn vô dụng với Lâm Phong.

Lâm Phong này dường như là khắc tinh của Vu Yêu Chi Hồn.

Bàn tay giơ lên, từng đoàn từng đoàn ánh sáng âm lãnh màu trắng hội tụ trong lòng bàn tay, tứng đoàn quang mang cũng hội tụ về trước mặt Vu Yêu Chi Hồn, khiến đoàn ánh sáng kia ngày càng yêu dị.

- Lạnh, âm lãnh.

Trong lòng Lâm Phong vẫn theo sát Vu Chân rung động, ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn ánh sáng âm sát trong tay Vu Chân, Vu Chân cũng không hề che đậy, cứ để Lâm Phong nhìn.

- Lâm Phong, ngươi đã muốn đấu với ta, vậy thử tiếp Yêu Minh chưởng lực đi.

Vu Chân khẽ quát một tiếng, thân hình ngừng lại tiến tới. Thân thể như u linh chẳng những không tiếp tục lui lại, ngược lại còn tiến tới, tiến về phía Lâm Phong, đoàn ánh sáng trắng bị hắn nắm trên tay kia phát ra hàn ý ngày càng mãnh liệt.

Yêu thú màu tím điên cuồng chuyển động, quấn quanh thân thể Vu Chân, nhưng Vu Chân dường như không thèm để ý, thân thể vẫn tiến về phía trước. Hàn ý âm sát như muốn đông cứng Tử Xà vừa tiếp xúc, sau đó gãy đoạn.

- Gào...

Thương Long chi ngâm chấn động, sáu con Thương Long lao mạnh về phía Vu Chân, song đôi mắt yêu dị của Vu Chân lại tràn ra ánh sáng yêu dị chói mắt, bao quanh thân thể hắn, dường như bao lấy một tầng âm sát chi khí, để sáu con Thương Long trực tiếp va chạm làm khí, trong chớp mắt hàn ý rõ ràng lan ra, đông cứng cả Thương Long chi hồn.

- Vu Chân này, quả nhiên lợi hại.

Lâm Phong cảm nhận được cỗ hàn ý lạnh lẽo này, lần này, thân thể hắn lui về phía sau, Vu Chân lại trực tiếp xông vào phạm vi Vũ hồn của hắn bao vây, không thèm quan tâm.

Tử Xà Vũ hồn cùng Thương Long giãy thoát hàn băng chi khí cũng rít gào giận dữ, lao về phía Vu Chân.

Nhưng Vu Chân, giống như không nhìn thấy, thân hình giống như u linh vẫn tiến về phía trước như cũ, trong đôi mắt hắn chỉ có Lâm Phong.

- Hử?

Lâm Phong cau mày, Vu Chân này thực ác độc, lại dùng loại thủ đoạn công kích này, đưa bản thân vào trong vòng Vũ hồn của hắn.

- Ta khuyên ngươi nên đình chiến, dù sao ngươi cũng không thể tiến tới, cứ như thế này, Lâm Phong gánh chịu lửa giận đi.

Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng bàn tay nắm giữ âm hàn chi khí dường như lúc nào cũng có thể phóng về phía Lâm Phong, trên đoàn âm sát chi khí kia, từng đoàn từng đoàn khí lưu màu trắng lững lờ trôi, giống như yêu xà.

- Ngươi muốn liều, ta sẽ tiếp ngươi.

Trong đôi mắt vô tình của Lâm Phong lóe lên một tia sát khí, ầm vang một tiếng, hỏa diễm trên người Lâm Phong lại bốc cháy lên, Dương Hỏa chân nguyên, rực cháy, bạo ngược.

Công pháp thiếu dương và công pháp thiếu âm cứ thế tiếp cận nhau.

Dương Hỏa chân nguyên điên cuồng thiêu đốt hội tụ lại. Lâm Phong và Vu Chân giống nhau, nâng tay mình lên, trong tay hắn, vô tận Dương Hỏa chân nguyên hội tụ. Ngọn lửa dần dần hóa thành đen nhánh, ngày càng tối, màu đen thuần khiết.

Ngay cả đôi mắt đen nhánh vô tình của Lâm Phong kia, cũng giống như có một đoàn hắc sắc hỏa diễm mờ ảo chập chờn, đó là một đóa hỏa diễm đáng sợ đến mức nào.

Lúc này, đến lượt Vu Chân chấn động, thủ đoạn sao mà giống nhau, hắn chính là lấy chân nguyên hội tụ Yêu Minh Chi Chưởng, một chưởng này, có thể hủy diệt Lâm Phong, sống chết của Lâm Phong, nằm hoàn toàn trong tay hắn.

Nhưng hắn không ngờ chính là, Lâm Phong cũng làm như vậy, chân nguyên hội tụ thành hỏa diễm, hỏa diễm màu đen, hỏa diễm tịch diệt.

Hỏa diễm này, lại dần dần hóa thành một đóa sen, một đóa sen đen nở rộ.

- Vừa rồi, Độc Nhãn chính là vì thế mà chết.

Vu Chân cau mày, hắn không cảm nhận được uy lực của đóa hỏa diễm liên hoa màu đen kia hùng mạnh đến đâu, nhưng hắn nhìn thấy đóa sen đen kia, trong lòng lại lộ ra một tia kiêng kỵ, đóa hắc liên này, nhất định sẽ không yếu.

- Tu vi của ta là Huyền Vũ cảnh tầng ba, ta lấy công pháp thiếu âm ngưng tụ Yêu Minh Chi Chưởng. Lâm Phong là Huyền Vũ cảnh tầng một, lại tu luyện công pháp thiếu dương, lấy Dương Hỏa chân nguyên ngưng tụ hỏa diễm liên hoa màu đen, cũng không thể lợi hại hơn Yêu Minh Chi Chưởng của ta.

Vu Chân thầm suy nghĩ, chiến ý ngập trời, hắn muốn xem xem, hỏa diễm liên hoa màu đen thiêu đốt một mắt thành hư vô kia, mạnh đến mức nào.

- Yêu Minh Chi Chưởng, diệt.

Vu Chân hô lên một tiếng, đoàn âm sát quang mang trong tay hắn được đẩy ra, cuối cùng chậm rãi rơi xuống, đánh thẳng về phái Lâm Phong.

Lâm Phong cũng giơ tay lên, hỏa diễm chi liên màu đen, bay thẳng ra.

- Vù vù...

Yêu Minh Chi Chưởng va chạm cùng một chỗ với đóa sen đen, phát ra tiếng vang nho nhỏ, một cỗ hủy diệt chi ý không gì sánh được, từ từ lan ra giữa hư không, một đoàn quang hoa tịch diệt, điên cuồng khuếch tán, không gian cũng đều run rẩy.

Hỏa diễm chi liên, xâm nhập vào trong Yêu Minh Chi Chưởng, điên cuồng ăn mòn, một màn này khiến đôi mắt Vu Chân điên cuồng co rút, lý nào lại thế, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba hội tụ chân nguyên ngưng tụ thành Yêu Minh Chi Chưởng, làm sao lại không bằng đóa sen đen Huyền Vũ cảnh tầng một mà Lâm Phong sử dụng.

Song đóa sen đen này thực chỉ là Dương Hỏa chân nguyên của Lâm Phong hội tụ sao?

Ý cảnh U Minh Hỏa Diễm trong Thiên Chiếu Vũ hồn, cũng dung nhập trong đóa sen đen, hủy diệt tất cả.

Tịch diệt chi quang từ từ lan ra, sắc mặt Lâm Phong và Vu Chân dần dần thay đổi, cỗ lực lượng hủy diệt lần va chạm này sinh ra quá hùng mạnh, chỉ thấy cây cối dưới chân họ trong khoảnh khắc hóa thành vụn phấn, hoàn toàn biến mất trong không gian, từ từ, vẻ mặt bọn họ đều biến đổi kịch liệt, trở nên cực kỳ dữ tợn.

Không có tiếng động, chỉ có hủy diệt phong bạo vô hình.

- Lui!

Trong lòng Lâm Phong sinh ra một ý niệm, cỗ phong bạo hủy diệt này muốn phá hủy tất cả, ngay cả bản thân hắn cũng muốn phá hủy.

Vu Chân cũng muốn lùi, cỗ phong bạo hủy diệt, hắn không thể chống đỡ được.

Thân thể Lâm Phong và Vu Chân, cơ hồ đồng thời bay về phía sau, linh hồn của bọn hắn cũng đang rung động.

Song, Lâm Phong vẫn không về bỏ qua việc giết Vu Chân, Thiên Phệ Thương Long gầm lên giận dữ, từ không trung lao xuống, sáu con Thương Long và ánh tím vô tận, đồng loạt đánh về phía Vu Chân.

- Giết!

Trong ánh mắt vô tình của Lâm Phong lộ ra sát ý cứng cỏi như vậy, cho dù là gì, cũng không thể ngăn cản ý muốn giết Vu Chân.

Vu Yêu Chi Hồn phát ra từng trận bạch mang, ánh sáng chói mắt, muốn ngăn cản Thương Long và Tử Xà.

- Gào...

Dưới quang mang nhiếp hồn của Vu Yêu Chi Hồn, thương long và Tử Xà dường như hoàn toàn phẫn nộ. Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Phong, chúng lại chậm rãi dung hợp, dung hợp cùng một chỗ, thân hình không gì có thể sánh được điên cuồng rung động giữa trời đất, phủ xuống, gầm thét giận dữ.

Một nuốt, cắn nuốt Vu Yêu Chi Hồn.

Lại một nuốt, nuốt luôn Vu Chân ánh mắt đang run sợ vào.