Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 536: Đột Phá




Lam Kiều nhìn thấy ánh mắt Lâm Phong lóe lên, liền biết Lâm Phong không phải là người hành động theo cảm tính, trong lòng tuy tự nhiên sẽ có so đo nhưng cũng không có nói gì.

Cô ta thân là người của đế quốc Long Sơn, những gì nghe được thấy được nếu so với Lâm Phong phải nhiều hơn, tự nhiên biết đại hội Tuyết Vực hung hiểm, ở nơi đó, chết thì cũng đã chết rồi, mạng người như cỏ rác, căn bản sẽ không có người quý trọng ngươi, nhất là nếu thiên phú của ngươi không đủ cao, cái chết thậm chí đều lay động không dậy nổi một tia gợn sóng, không người đi quản, chôn xương tha hương.

- Ngươi hiện tại muốn đi chỗ nào, ta đối với thành Thiên Long tương đối quen thuộc, có thể dẫn ngươi đi?

Lam Kiều nhìn Lâm Phong nói một tiếng.

Lâm Phong ngẫm nghĩ một lát, nói:

- Có thể chờ ta một thời gian ngắn chứ, chờ ta phục vào chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, nâng cao một chút tu vi, sau phiền toái ngươi cùng ta đi ra ngoài một chuyến.

- Ừm, ta trước tiên cùng ngươi hồi dịch quán.

Lam Kiều gật gật đầu

Người của nước Tuyết Nguyệt đi tới đế quốc Long Sơn, đa số cũng chỉ là ở dịch quán dừng lại một lát liền đi ra ngoài. Thật không dễ dàng mới đến tới đây, bọn họ làm sao lại không nghĩ tới chuyện đi chung quanh kiến thức phong cảnh đế quốc một phen.

Dịch quán to như vậy mà lại có vẻ phá lệ an tĩnh, Lâm Phong đi vào trong sân viện, xuyên qua đình đài hành lang dài, bước vào nội viện, lập tức liền lấy ra chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

Chín bình, phân biệt là chín loại bất đồng nhan sắc.

- Quỳnh Tương Ngọc Dịch này, rốt cuộc có gì tác dụng gì?

Lâm Phong đối với Lam Kiều hỏi một tiếng.

- Hồn Tuyền Ngọc Lộ mà ngươi vừa phục dụng ban nãy, có cảm giác gì?

Lam Kiều hỏi.

- Ta còn chưa có dùng.

Lâm Phong lắc lắc đầu.

- Ngươi là đem chúng lưu vào trong người, lấy chân nguyên lực lượng bao vây, không để cho chúng khuếch tán?

Lam Kiều hỏi.

Lâm Phong gật gật đầu:

- Nếu là Quỳnh Tương Ngọc Dịch thì sao có thể lãng phí, mà trong tình huống vừa rồi không thích hợp để dùng.

- Ngươi thật nghĩ chu đáo, tuy nhiên như vậy cũng tốt, hiện tại ngươi nuốt vào kia Hồn Tuyền Ngọc Lộ, cảm thụ một chút.

Lâm Phong khẽ gật đầu, thả ra Hồn Tuyền Ngọc Lộ bị trói buộc trong cơ thể, chân nguyên lực vận chuyển trở lại, lập tức hồn tuyền ngọc lộ chảy khắp toàn thân của Lâm Phong.

Trong khoảnh khắc, Lâm Phong trực giác linh đài thanh minh, tinh thần thoải mái, cả người dường như lâng lâng.

- Dưới tình huống như vậy tu luyện, hiệu suất tất nhiên sẽ cao hơn rất nhiều.

Lâm Phong ánh mắt ngưng tụ, Hồn Tuyền Ngọc Lộ tẩm bổ hồn phách làm cho người ta đề cao tinh khí thần, hết thảy tất cả đều trở nên thanh minh thấu triệt, giống như khi hắn phóng thích Thiên Chiếu Vũ Hồn cũngcảm giác có vài phần tương tự.

- Rất thoải mái, tinh thần, linh hồn thư thái.

Lâm Phong nói với Lam Kiều.

Lam Kiều gật gật đầu, mở miệng nói:

- Cái này không sai, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch đều có tác dụng khác nhau, như Hồn Tuyền Ngọc Lộ đó là có thể làm dịu hồn phách, làm cho người ta tuyệt đối minh mẫn, mà Quỳnh Tương Ngọc Dịch có thể xúc tiến hấp thu thiên địa nguyên khí tốc độ, thiên địa nguyên khí vận chuyển nhanh hơn; Quỳnh Tương Ngọc Dịch cũng có thể làm cho tinh thần cảnh giới thăng hoa, tâm thần lột xác, tóm lại. Chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này, vô giá, đủ để cho Huyền Vũ cảnh đột phá một cảnh giới.

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, hắn từng dùng Phần Nguyên liệt tửu ở tầng thứ sáu, hiệu quả phi thường lợi hại, mà tầng thứ chín Quỳnh Tương Ngọc Dịch hiển nhiên so với tầng thứ sáu Phần Nguyên liệt tửu thì quý báu hơn rất nhiều, hiệu quả rất tốt, mỗi một bình đều cực kỳ xa xỉ, mà chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch hợp cùng một chỗ, giúp người đột phá tu vi, chí bảo chân chính.

Đệ tử thiên tài trong thành Thiên Long này, ngoại trừ lần đầu tiên bước vào Thiên Hành cung tầng thứ chín có thể có được một bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch miễn phí ra, sau đó mỗi lần bước vào thì mỗi một bình đều có giá trên trời, hơn nữa, Thiên Hành cung mỗi ngày cũng chỉ cung cấp chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, bỏ qua thì không có, dù sao thì muốn ủ loại rượu này cũng không phải dễ dàng như vậy.

Nhưng mà Đường U U giao ra mười tám bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, mà ngay cả lông mày cũng không nhăn một chút, từ đấy có thể nhìn ra nàng quyết đoán không thể tầm thường so sánh.

Lâm Phong khoanh chân mà ngồi, đem từng bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch rót vào trong miệng, nhìn như là uống nước vậy, nếu là bị người nhìn đến chắc chắn nghiến răng nghiến lợi, đây quả thực là trân phẩm thiên vật, nhưng Lâm Phong lại trực tiếp một bình một bình rót vào miệng, quả thật lãng phí, lại không hề cẩn thận thưởng thức mùi vị của Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

Chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch phục xuống bụng, Lâm Phong ống tay áo vung lên, lập tức ở chung quanh hắn toàn bộ đều là nguyên thạch.

Lâm Phong răng nanh khẽ cắn, trong miệng phun ra một đạo tiếng động hí vang, giờ phút này thân thể hắn dường như sôi trào lên, máu, chân nguyên lực lượng, Phật ma lực, toàn bộ bị dắt động, cuồn cuộn mà động.

Rất đau, sau khi uống Hồn Tuyền Ngọc Lộ liền cảm thấy mát mẻ sảng khoái, nhưng chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch toàn bộ nhập vào cơ thể, Lâm Phong lại chân chính cảm nhận được đau đớn, cả người đều như sắp bị xé nứt.

Kinh mạch khuếch trương, cốt cách biến dị, mỗi một tế bào đều bắt đầu điên cuồng chuyển động, máu của hắn đang thiêu đốt, nhưng cỗ đau đớn chẳng những không có khiến Lâm Phong mất đi thần trí, ngược lại khiến Lâm Phong cả người vô cùng rõ ràng, dường như có thể cảm nhận được trong cơ thể một chút một chút đều thật sự rõ ràng.

Một ngọn lửa nóng kinh khủng đột ngột bốc cháy trên người Lâm Phong, Đại Nhật Phần Thiên kinh vận chuyển lại, trên mặt đất thiên địa nguyên khí trong nguyên thạch điên cuồng hướng tới Lâm Phong trong cơ thể.

Mượn dùng cơn đau này, Lâm Phong lại trực tiếp bắt đầu tu luyện.

Lam Kiều đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn Lâm Phong tu luyện. Chỉ có điều một lát, cô ta liền cảm giác cả người đều nóng cháy vô cùng, nhiệt độ trong viện dường như đều bởi vì tu vi của Lâm Phong mà trở nên nóng lên.

Lấy tay đặt ở trán che ánh mặt trời, Lam Kiều ngẩng đầu, hướng tới trên bầu trời nhìn lại, ánh sáng mặt trời nghiêng vẩy xuống, chiếu rọi ở trên người của Lâm Phong trông phá lệ rực rỡ loá mắt. Quay lại nhìn Lâm Phong, cô ta hoảng sợ phát hiện, lúc này trên người Lâm Phong lại xuất hiện một đồ án thái dương, không khỏi tâm thần cuồng run rẩy một chút.

- Dẫn động Thái Dương lực.

Lam Kiều ánh mắt đọng lại, Lâm Phong hắn tu luyện nhưng lại dẫn động Thái Dương lực, khiến Thái Dương lực lượng vì hắn sử dụng, trong thân thể thái dương đồ án hừng hực thiêu đốt, giống như một viên mặt trời nhỏ cùng vầng mặt trời trên trời cao kia chói chang hoà lẫn.

- Thái dương công pháp.

Trong đầu xuất hiện một giọng nói, Lam Kiều sắc mặt trở nên phấn khích, thái dương sinh nhật, thái âm vì nguyệt.

Đồn đại, người tu luyện thái dương công pháp có thể nuốt ánh sáng mặt trời, mượn thái dương lực dung nhập bản thân thành thái dương công pháp.

Mà người tu luyện thái âm công pháp thì có thể dẫn động ánh trăng quang hoa, chiếu rọi trong người, đấy là thái âm.

Thái âm và thái dương, đều là công pháp bậc cao cực kỳ cường đại, ít nhất đều là Thiên giai công pháp.

Lâm Phong hắn tuy tu luyện công pháp cường đại như thế, nhưng hắn tựa hồ đối với cỗ lực lượng này mượn dùng còn không phải quá lớn, có lẽ là thái dương công pháp còn chưa có chân chính bộc phát quang mang.

Ngọn lửa khủng bố đem Lâm Phong bao phủ quanh thân, Lâm Phong linh đài sáng rực, trong cơ thể lực lượng cuồng bạo di chuyển không dừng, tuy nhiên theo thời gian trôi qua, trong cơ thể đau đớn dần dần yếu bớt, thậm chí sinh ra vô cùng sảng khoái cảm giác.

Từng sợi chân nguyên lực ở trong kinh mạch lưu động, Phật ma lực lượng hùng mạnh chu thiên vận chuyển, trong đầu của hắn linh hoạt kỳ ảo, sung mãn tinh thần, hết thảy đều dường như làm theo ý mình, cực kỳ thư sướng.

Từng khối nguyên thạch ở bên trong, thiên địa nguyên khí điên cuồng hướng tới Lâm Phong trong cơ thể lưu động mà đi, Lâm Phong chung quanh thân thể lại xuất hiện vài đạo hoa mỹ thiên địa nguyên khí mà đồng thời trong không khí thiên địa nguyên khí cũng xao động, dung nhập vào ngon lửa đang nóng chảy trên người Lâm Phong.

Trạng thái tu luyện duy trì một hồi, Lâm Phong một tiếng ngâm khẽ, đôi mắt mở ra, hắn hít vào một hơi, vẻ như thiên địa nguyên khí dường như đều theo cái miệng của hắn bị nuốt vào trong bụng, đồng thời quanh thân thiên địa nguyên trong nháy mắt này, tất cả trực tiếp nhào vào Lâm Phong thân thể, hòa hợp Thái dương chi hỏa.

- Phù…

Lâm Phong thở ra một hơi, một đạo lửa thuận theo hơi thở cùng nhau phun ra, phát ra hít hà, Lâm Phong đứng dậy, hai tay nắm chặt, cả người cảm thấy vô cùng thoải mái, ngọn lửa bao phủ xung quanh người cũng đã chậm rãi tắt rơi, nhưng vẫn không khí xung quanh vẫn nóng như trước.

- Không hổ là thái dương công pháp, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới thái dương hỏa chân nguyên đều tăng lên rất nhiều, mạnh hơn rất nhiều lần.

Trong lòng Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, hắn cảm giác công pháp của hắn đang từ từ tăng lên, Dương Hỏa chân nguyên của hắn cùng với toàn thân lực lượng đều theo cảnh giới đề thăng mà bạo phát.

- Tiếp tục như vậy mà nói, tu vi của hắn mỗi khi đột phá một cảnh giới, đều so với người khác mạnh hơn rất nhiều, đây quả thật là cường đại công pháp mang đến chỗ tốt.

- Quả nhiên đột phá rồi.

Lam Kiều trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này quả nhiên trợ giúp Lâm Phong đột phá một đại cảnh giới, nói như vậy ở đại hội Tuyết Vực bên trong, Lâm Phong liền cũng có thêm vài phần nắm chắc.

- Đột phá, hơn nữa không chỉ là vừa mới đột phá tu vi của Huyền Vũ cảnh tầng bốn.

Lâm Phong cười gật đầu, đột phá bình thường mà nói khi vào một cánh giới mới tất cả chỉ là sơ kỳ, còn cần thích ứng mới có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ, mà Lâm Phong, hắn dùng cửu bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, hắn trực tiếp vượt qua Huyền Vũ cảnh tầng bốn sơ kỳ, trực tiếp bước vào ổn định giai đoạn.