Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 615: Thần Miếu Phật Ma




Ở trên dãy núi phía trước mặt, không ngừng có người bước lên sơn mạch, bọn họ thậm chí gặp đối phương cũng không động thủ mà vẫn tiếp tục đi lên phía trước.

Hai người ở phía trên dãy núi, trên người bọn họ có được mười hai điểm tinh quang, nếu là một người mà đạt được con số này thì đây là một con số rung động.

Huống chi có người có được tám điểm tinh quang, nó dường như còn không bước chân vào thần miếu, đem những hạt giống tu luyện được đổi lấy pháp thuật thần thông lợi hại.

Tất cả khu vực rất nhiều người nhìn thấy tình huống này, mọi người đều hướng về trên dãy núi mà hội tụ về, gần như ngọn núi của Lâm Phong đang ở đây lần này muốn trở thành nơi trung kết Đọa Thiên Ma Vực đây.

Lúc này hai người là Lâm Phong cùng với Đường U U vẫn đang chạy lên phía trên dãy núi, rốt cục bọn họ cũng đã lên tới đỉnh núi, một khu đất bằng phẳng giống như mới bị san bằng hiện ra trước mắt.

Hơn nữa, ở trên đỉnh ngọn núi này rõ ràng còn có một tòa thần miếu, có hơi thở thần bí phiêu động, Lâm Phong nhìn thần miếu, hắn dường như nhìn thấy được một pho tượng Phật hay là một pho tượng Ma.

Phật hay Ma, cũng không thể nào phân biệt rõ.

- Kim Thân Công Pháp của người vừa rồi chắc chắn phải là đoạt được từ thần miếu này rồi.

Lâm Phong và Đường U U liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt cùng nhìn về phía dưới, những người đó đang không ngừng đi lên phía trên, không ngừng tới gần đỉnh núi này.

- Ngươi có đi vào ngôi thần miếu này hay không?

Đường U U hỏi Lâm Phong, giờ phút này thì Lâm Phong đã có được tám điểm tinh quang, bảy viên hạt giống tu luyện sẽ không có tác dụng, nếu là vào trong thần miếu này nhất định có thể được đến bảo vật lợi hại, tăng cường thực lực.

Lâm Phong do dự, hắn thật vất vả mới thu thập được bảy viên hạt giống tu luyện, mục đích là để đi đến tòa miếu Kiếm Thần, nhưng giờ phút này đám người sát phạt kia đã đến, nếu là hắn đi tới tòa miếu Kiếm Thần thì chỉ có bay ở trên không, như vậy thì mục tiêu sẽ quá lớn, chỉ sợ sẽ có nhiều người theo dõi hắn, nếu những người khác cũng bay lên mà truy kích chặn giết hắn thì hắn sẽ không ổn tí nào.

Nếu là hắn tiến nhập vào trong gian thần miếu này, có thể sẽ đoạt được năng lực thần thông lợi hại, nhưng như vậy hắn sẽ lại không có cơ hội đi đến miếu Kiếm Thần rồi.

Ánh mắt hắn chăm chú nhìn tòa thần miếu này, Phật hay Ma vẫn không thể phân biệt rõ được, hư vô mờ mịt dường như sẽ không ngừng biến hóa.

Điều này làm cho Lâm Phong sinh ra một cảm giác quen thuộc, Cửu Chuyển Phật Ma công, đó không phải là Phật và Ma sao?

Chẳng lẽ hắn và thần miếu này có duyên, hắn thật sự muốn bước vào trong đó.

- Ngươi có thể đi vào không?

Lâm Phong cất tiếng hỏi Đường U U, Đường U U chẩn chờ một lát nói:

- Người không có hạt giống tu luyện có thể dùng được tiến vào thần miếu cũng không thể khởi động được thần miếu, sẽ khiến cho thần miếu đóng cửa, nhưng nếu là ta và ngươi cùng vào, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

Lâm Phong gật gật đầu, nếu là không có thể sử dụng hạt giống tu luyện còn có thể khởi động thần miếu, đây chẳng phải là vẫn có thể đứng ở bên trong thần miếu sao.

- Đi, đi vảo thôi.

Lâm Phong thốt ra một giọng nói, quyết đoán bước chân vào trong thần miếu, không việc gì phải do dự mãi.

Đường U U cũng theo sát Lâm Phong bước vào thần miếu, quả nhiên khi hai người vừa tiến vào trong thần miếu thì cửa thần miếu đóng sập lại, lập tức tinh quang trên đỉnh dãy núi này cũng biến mất, khiến cho ánh mắt những người ở phía dưới ngưng tụ lại.

- Trên đỉnh núi này có thần miếu?

Có rất nhiều người tản về phía sau, Lâm Phong có được tám điểm tinh quang, tất nhiên có thể sử dụng được rất nhiều hạt giống tu luyện, nếu là đổi lấy năng lực thần thông lợi hại, đợi cho đến lúc hắn đi ra, thì sẽ không phải là bọn họ săn bắt Lâm Phong nữa, mà sẽ lại bị Lâm Phong săn giết.

Đương nhiên cũng có một số người không rút lui, những người trong đám người này chỗ mi tâm đều chỉ có một điểm tinh quang, cho nên bọn họ đi cùng với nhau và không có ra tay lẫn nhau, chỉ có như thế bọn họ mới có thể tự bảo vệ mình không bị người săn bắt, đây cũng là một loại cử chỉ thông minh, nếu là bọn họ ra tay lẫn nhau, nói không chừng đều sẽ thành con mồi cho người khác.

Nhưng giờ phút này, nhìn lên đỉnh dãy núi hai người có được tám điểm tinh quang, một người có được bốn điểm tinh quang, bọn họ đều nảy ra ý tham lam, nếu là bọn họ liên kết lại, nói không chừng có thể giết được đối phương, cướp lấy hạt giống tu luyện của đối phương, cứ như thế cũng không cần phải sợ hãi rụt rè như thế này.

Tuy rằng cuối cùng có giết được người cướp được hạt giống tu luyện thì cũng chỉ có giành cho một hay hai người trong số bọn họ, nhưng ai cũng muốn thử một lần, họ luôn nghĩ người được đó sao lại không phải là chính mình.

Lúc này Lâm Phong và Đường U U bước vào trong thần miếu, tòa thần miếu này và tòa miếu Kiếm Thần lớn nhỏ cũng như nhau, tuy nhiên tòa thần miếu này thì không có kiếm treo ở kia mà chỉ có một pho tượng tọa lạc ở phía trước ngay chính giữa.

Pho tượng này thật lớn đứng quay lưng lại phía hai người bọn họ, bộ mặt không có mặt hướng về hai người bọn họ, bởi vì pho tượng này có hai mặt, hai bên phải trái đều có khuôn mặt.

Một pho tượng Phật, một pho tượng Ma lại dung hợp lại lẫn với nhau, đều quay lưng về phía đối phương.

- Tượng Phật Ma.

Đường U U nói nhỏ hơi có một chút khiếp sợ, tại sao lại có một pho tượng cổ quái như thế.

Phật tức là Phật, Ma tức là Ma, từ thượng cổ tới nay đếu là đối lập tồn tại, mà hiện giờ Phật và Ma tại sao lại có thể dung hợp trong một khối.

Về phần Lâm Phong, đôi mắt của hắn lại hơi hơi đọng lại tại nơi đó, tượng Phật Ma? Đúng, thật sự là tượng Phật Ma.

Chẳng lẽ là ngôi thần miếu này có liên hệ với Cửu Chuyển Phật Ma công?

Phía trước cúi đầu bình thường chỉ thấy tượng Phật Ma ngồi xuống, phía tay phải ba tượng Phật, phía tay trái ba tượng Ma, phía trên Ma tượng đều có tinh quang, từ một điểm tinh quang đến sáu điểm tinh quang.

- Tượng Phật thì chỉ có đến ba điểm tinh quang, mà tượng Ma thì lại có bốn điểm tinh quang đến sáu điểm tinh quang, Phật lại không bằng Ma sao?

Vẻ mặt Đường U U nghi hoặc, đúng là trong tòa miểu thần này đầy rẫy những tò mò, nếu tượng Phật đối ứng đến ba điểm tinh quang, Ma đối ứng đến sáu điểm tinh quang, như vậy trong tượng Phật vốn có thần thông công pháp, hiển nhiên là không lợi hại bằng thần thông công pháp trong tượng Ma.

- Xem ra người xây dựng nên thần miếu này đúng là không kính trọng Phật, mà ngược lại lại tôn sùng Ma.

Đường U U hạ giọng nói, nhưng ánh mắt của Lâm Phong thì quả thật vẫn dừng ở trên thân một pho tượng nhỏ nằm giữa Phật Ma.

Nửa Phật nửa Ma, trong đó có được bảy điểm tinh quang, bên trong này mới là thần thông công pháp lợi hại nhất.

- Bảy viên hạt giống tu luyện, ngươi chuẩn bị dùng như thế nào?

Đường U U rất ngạc nhiên, Lâm Phong có bảy viên hạt giống tu luyện, hắn có thể tu luyện một loại, hai loại, thậm chí đến ba loại công pháp, hắn sẽ lựa chọn như thế nào?

- Là Phật, là Ma? Hay là ở giữa, nửa Phật nửa Ma.

- Đương nhiên là nó.

Ngón tay của Lâm Phong chỉ vào ở giữa Phật Ma giống như mở miệng nói, hắn có được Cửu Chuyển Phật Ma công làm sao có thể còn do dự, nhất định là lựa chọn pho tượng Phật Ma tương dung kia.

Có lẽ pho tượng nửa Phật nửa Ma thật sự có liên hệ với Cửu Chuyển Phật Ma công.

Đôi mắt Đường U U liếc thật sâu về phía Lâm Phong, nàng lập tức giơ chân bước lên chậm rải đi đến một bên nói:

- Ta biết rằng ngươi còn muốn đi đến một thần miếu khác, hiện tại ngươi hãy nắm chặt lấy thời gian đi, ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa đâu.

- Tốt.

Lâm Phong gật gật đầu, tâm thần vừa động bảy điểm tinh quang trên trán hắn lập tức cùng với pho tượng nửa Phật nửa Ma kia liên hệ lại với nhau, lại là một đạo tinh quang đem pho tượng nửa Phật nửa Ma và mi tâm của Lâm Phong liên hệ lại cùng một khối, lập tức ở trong đầu của Lâm Phong giống như muốn bùng nổ, một cổ trí nhớ kinh khủng nhảy vào trong giữa đầu của hắn, khiến cho bước chân của hắn khẽ run lên lui về phía sau một bước.

Ổn định thân thể, Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, trong bảy viên hạt giống tu luyện này mở ra trí nhớ, quả nhiên không phải là một viên hạt giống tu luyện có thể so sánh được, trí nhớ này càng thêm hống hách.

Giờ phút này trong giữa đầu của Lâm Phong dường như có nhiều hơn một mảnh hắc ám tinh không, tại đây trong giữa biển sao trời vô tận, một vài bức hình ảnh như thế là rất rõ ràng.

Một pho phật tôn lộ ra quang hoa rực rỡ màu vàng, phật quang phổ chiếu đem một nửa không gian chiếu lên vô cùng rực rỡ.

Mà ở phía đối diện với Phật tôn này thì có một Ma tôn đứng đó, đôi đồng tử vô cùng lạnh lùng, cả người đều lộ ra ma đạo ý đáng sợ, tại cổ ma đạo ý này vô cùng hắc ám, không có bất kỳ một hào quang nào, phật quang cũng không thể nào chiếu tới được.

Phật tôn và Ma tôn dường như liền tồn tại mãi mãi, dường như trong hư không thâm thúy vô tận giằng co vĩnh hằng.

Đôi môi phật tôn dường như đang mấp máy, vô tận Phạn văn hóa thành mũi nhọn phật đạo màu vàng, trấn áp trừ tà, không ngừng dũng mãnh lao tới nơi hắc ám kia.

Nhưng Ma tôn thì dường như cũng không sợ hãi, chỉ có thản nhiên đứng ở đó, ngập trời ma ý cuồn cuộn rì rào, ma tượng hắc ám không ngừng từ trên thân người hắn xuất hiện, và ấn màu vàng Phạn văn oanh kích vào cùng một chỗ, sau đó không ngừng trừ khử vào giữa hư không, dường như tất cả đến bây giờ giống như không có tồn tại.

Mặc dù đôi mắt đang nhắm lại, nhưng sắc mặt của Lâm Phong lại không ngừng biến hóa, giờ phút này trong đầu hắn hiện lên hình ảnh hiện tại quá mức rung động, khiến cho trái tim của hắn không ngừng nhúc nhích, không thể nào bình ổn được.