Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 782: Tiêu Dao Cổ Kinh





Kiếm khí sắc bén này làm cho bọn chúng kinh hãi, tất cả đều nhìn Lâm Phong, một kẻ mở miệng: - Các hạ muốn làm gì?

- Muốn ch.ết! Lâm Phong vọt xuống, kiếm khí vô tận giống như sóng lớn ngập trời, điên cuồng quét qua đám người Tiêu Dao môn, ép cho bọn chúng không thở nổi.

Ngay sau đó, kiếm ảnh lóe lên, mấy tia kiếm khí xé nát không gian, máu tươi rơi vãi, đám người vây công Đường U U liền bị kiếm khí gạt bỏ, ngay cả một tiếng kêu cũng không kịp phát ra, thuấn sát.

Khi Lâm Phong bước tới bên cạnh Đường U U, thấy trên người nàng đã bị vài vết thương nhỏ, ánh mắt hắn càng thêm lạnh hơn.

Mà đám cường giả Tiêu Dao môn thì run rẩy trợn to mắt, kiếm khí thật đáng sợ, một kiếm, giết toàn bộ, tinh chuẩn, tàn nhẫn.

Thanh niên trường bào xanh nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong mắt lộ ra sát cơ, thâm trầm nói: - Ngươi biết người ngươi giết là ai không?

- Không biết! Lâm Phong nhìn lại, bước ra một bước, nhất thời, kiếm khí sắc bén điên cuồng phóng ra. Lúc này, khi đối mặt với Lâm Phong, mọi người sinh ra cảm giác kỳ dị, giống như đối mặt với vô số thanh kiếm sắc bén, lại giống như đối mặt với một thanh kiếm duy nhất. Làm cho bọn họ cảm giác lên trời không lối, xuống đất không đường.

- Ta chỉ biết, các ngươi đều phải ch.ết! Lâm Phong trực tiếp đánh ra một chưởng, một chưởng này đơn giản tự nhiên, nhưng bên trong ẩn chứa kiếm khí bễ nghễ thiên hạ, bao phủ tất cả mọi người. Bọn chúng cảm giác không đường chạy trốn, trong hư không, phóng ra kiếm ảnh kh.ủng bố.

- Công kích thật cường hãn. Người Tiêu Dao môn kinh hãi, gấp gáp tránh né kiếm khí, hóa thành tàn ảnh, xuyên qua khe hở trong đám kiếm khí tung hoành, mỗi bước đều tiêu dao tự tại, không bị câu thúc, vô cùng tự nhiên, có rất nhiều kiếm khí bị thất bại, không thể giết được bọn họ.

- Giết! Mấy người này có bước chân mờ ảo, không lùi mà tiế tới, giết về phía Lâm Phong, từng bước nhích qua rất tinh chuẩn mà hoàn mỹ, Lâm Phong chỉ cảm thấy trước có vô số bóng ảnh hiện lên, giống như là là hư ảo.

- Ùng ùng… Từng chưởng mạnh mẽ đánh về phía Lâm Phong, lộ ra khí tức kinh khủng.

- Rầm… Có mấy chưởng trực tiếp ấn lên người Lâm Phong, nhưng bọn họ lại phát hiện giống như chạm vào thân thể hư ảo, thân hình Lâm Phong lùi xa, chín cái bóng hiện lên, thuật Phong Khởi Cửu Thiên không đơn giản chỉ có hư danh.

Gió thổi qua, Lâm Phong trực tiếp vọt lên hư không, hai chưởng đồng thời đánh ra, vô tận kiếm khí che kín không gian, toàn bộ đều là kiếm khí kinh khủng, tàn sát bừa bãi, chém giết mọi thứ.

- Ah… Hai người bị kiếm khí đâm nát, máu tươi rơi vãi, những người còn lại thì bước chân mơ hồ, lượn lờ dưới mặt đất, bộ pháp huyền diệu như vậy, kiếm khí tràn ngập trời đất không thể giết hết được bọn họ.

- Xẹt xẹt… Lợi kiếm xé rách quần áo, kéo xuống máu tươi cùng thịt, ba người còn lại đồng thời phóng chưởng, trong lòng bàn tay lộ ra lực lượng bạo ngược, trong nháy mắt, dường như lực công kích của bọn họ đã tăng lên rất nhiều, tiếng nổ ùng ùng vang lên, kiếm khí tan biến, thân ảnh mờ ảo, đạp chân lùi sau, trong nháy mắt, bọn họ đã bay ra nơi xa.

- Bộ pháp thật tốt! Lâm Phong hạ xuống, đưa mắt nhìn ba người đối phương còn sống, trên người cả ba đều mang thương thế, bị kiếm khí gây thương tích.

Đạp tới một bước, kiếm khí khủng khiếp lần nữa đọng lại, làm cho ba kẻ kia run rẩy, ngó chừng Lâm Phong: - Thực lực các hạ thật cường đại, chúng ta nhận tội, vừa rồi đã thất lễ với nữ nhân của các hạ!

- Một câu nhận tội là đủ sao!? Lâm Phong khinh thường cười lạnh, những lời lẽ dơ bẩn kia vẫn còn quanh quẩn trong tai hắn, những kẻ vô sỉ như thế, giết ch.ết hết mới thống khoái!

Kiếm khí điên cuồng lần nữa đọng lại, sát phạt tràn ngập!

- Chúng ta chính là đệ tử Tiêu Dao môn, mong các hạ để chút mặt mũi, kết làm thiện duyên! Nam tử áo xanh nói.

- Tiêu Dao môn, chưa từng nghe qua! Lâm Phong làm như không nghe, lại bước tới một bước, kiếm khí cuồng bạo, như sóng lớn ngập trời.

Hai mắt nam tử áo xanh co rụt lại, không nghĩ tới Lâm Phong ngay cả Tiêu Dao môn bọn họ cũng không nghe qua, quá cô lậu quả văn rồi!

- Tiêu Dao môn ta chính là một thế lực cường đại nhất Càn Vực, nhưng đó chỉ là thứ yếu, Tiêu Dao môn chính là một mạch của Tiêu Dao Thần Tông ở Thánh Thành Trung Châu, thế lực trải rộng cả Cửu Tiêu đại lục, đứng đầu thiên hạ. Nếu các hạ giết chúng ta thì tuyệt không có chỗ tốt! Vì mạng sống, người nọ kiên nhẫn giải thích cho Lâm Phong, kẻ này không biết từ đâu chui ra, lực công kích không ngờ bá đạo cường hãn, kiếm khí ngút trời.

- Nói vậy, chẳng phải ta nên giết các ngươi để diệt khẩu, tránh sinh mầm tai vạ sao?!!! Lâm Phong cười lạnh liên tục, hắn đã giết vài người rồi, còn kết thiện cmn duyên gì nữa. Không nghĩ tới Tiêu Dao môn ở Càn Vực này lại có quan hệ với thế lực lớn ở Thánh Thành Trung Châu. Tiêu Diêu Thần Tông, khí phách tràn ngập, nếu đối phương không lừa hắn, vậy thì đó là một con quái vật lớn rồi, dám lấy Thần Tông làm tên.

Cảm nhận được sát ý trên người Lâm Phong, sắc mặt nam tử áo xanh không ngừng biến hóa, gấp gáp nói: - Tiêu Diêu Thần Tông chính là Thần tông đại lục, thực lực vô cùng cường đại, thần điển trấn tông của Thần Tông – Tiêu Dao Cổ Kinh lại càng danh chấn đại lục. Tiêu Dao Cổ Kinh có ba bộ thần thông nổi tiếng thiên hạ. Trong đó có Tiêu Dao bộ pháp, Tiêu Dao Phiêu Miễu, không ai bì kịp, mà Tiêu Dao môn chúng ta lại tinh thông Tiêu Dao bộ pháp, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, ta nguyện ý truyền lại cho ngươi!

- Tiêu Dao Cổ Kinh! Lâm Phong kinh ngạc, nghe đối phương nói, kinh thư này chính là thần thông pháp thuật vô thượng, cực kỳ lợi hại, về phần đối phương có thể truyền lại cho hắn hay không, Lâm Phong tự nhiên không thể tin tưởng. Thần điển trấn tông của Thần Tông, một chi phân mạch như bọn chúng há có thể được truyền thụ. Nhiều nhất thì bọn họ chỉ hiểu chút bề ngoài, nhưng cho dù là một chút bề ngoài lại có uy lực như thế rồi, quả thật là cực kỳ lợi hại. Như vậy thì Tiêu Dao Cổ kinh nhất định cường đại tuyệt luân.

Lâm Phong rất rõ ràng, đối phương đang xé da hổ (trong câu mượn da hổ làm cờ, lấy thế lực sau lưng ra dọa), nếu quả thật Tiêu Diêu Thần Tông là thế lực cường đại đúng như lời miêu tả của đối phương, vậy thì một phân mạch nhỏ nhoi vậy, Tiêu Diêu Thần Tông căn bản không thèm để ý.

- Giao bộ pháp kia cho ta! Khóe miệng Lâm Phong lộ ra nụ cười lạnh, bộ pháp của đối phương mặc dù vô cùng huyền diệu, tuy chỉ là bề ngoài của Tiêu Dao Cổ kinh, nhưng hắn cũng muốn học một chút.

- Ngươi đừng mơ ép chúng ta lấy ra, trên người chúng ta không có điển tịch, trừ phi ngươi đáp ứng bỏ qua cho chúng ta, ta nguyện ý tặng bản sao cho ngươi! Người nọ cũng là kẻ xảo trá, sợ Lâm Phong giết người diệt khẩu, nên mới cố ý nói như thế.

Lâm Phong vẫn mang theo nụ cười lạnh: - Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, ba người các ngươi đều tinh thông bộ pháp kia, hiển nhiên đều biết hết, hiện tại, kẻ nào giao ra trước?

- Ngươi không cần mơ rồi, trên người chúng ta không có! Người bên trái nhìn Lâm Phong nói, nếu lấy ra, bọn họ còn có cơ hội sống sao?!

- Xẹt xẹt… Một luồng kiếm khí đáng sợ đột ngột phóng ra, ngàn vạn thanh kiếm điên cuồng gào thét, Lâm Phong nhìn kẻ nọ, toàn thân hắn giống như một thanh lợi kiếm ép cho kẻ nọ cảm giác không thở nổi.

- Tự tìm đường ch.ết! Lâm Phong quát lạnh một tiếng, ngàn vạn kiếm hợp thành một, phóng ra kiếm quang khủ.ng bố, cuối cùng, một kiếm nhanh như chớp xuyên qua yết hầu. Thức thứ nhất Quy Nhất Kiếm Quyết, Vạn Kiếm Quy Nhất, Lâm Phong đã lô hỏa thuần thanh rồi.

Nhìn thân thể kẻ này ngã xuống, hai người còn lại hít sâu một hơi. Kẻ này thật đáng sợ, lực công kích quá cường đại, căn bản không cách nào ngăn cản.

Tiếc là bọn họ chỉ hiểu chút bề ngoài về Tiêu Dao bộ pháp, không cách nào bỏ chạy. Nếu không, Lâm Phong tuyệt đối không cách nào đuổi kịp. Còn nữa, nếu bọn họ tu luyện được thủ đoạn công kích cường đại trong Tiêu Dao Cổ Kinh, Túy Tiêu Dao, như vậy thì nhất định có thể chống lại Lâm Phong.

Nhưng, hiện thực luôn tàn khốc, không có nếu như…

- Ta cho ngươi một cơ hội! Lâm Phong nhìn người bên phải, thần sắc lạnh băng, hai mắt như kiếm, lực áp bách cường đại phủ xuống người đối phương, làm cho kẻ này run rẩy.

- Giao ra thì ngươi đáp ứng bỏ qua cho ta sao? Người này bị kiếm ý kinh khủng áp bách, ý chí không chịu nổi mà trực tiếp nói thẳng. Gã vừa nói, Lâm Phong nhát thời cười lên: - Xem ra trên người của ngươi đúng là có thật!

Nghe vậy, kẻ này liền biến sắc, toàn thân cứng đờ, trúng kế, Lâm Phong dùng lực lượng cường hãn áp bách, đè sập ý chí của gã, làm cho gã lộ ra bí mật.

Lợi kiếm kinh khủng lần nữa phóng ra, Lâm Phong đánh tới một chưởng, chưởng lực lại ẩn chứa kiếm ý đáng sợ. Hôm nay, hắn có thể tùy tiện mỗi động tác đều phóng ra lợi kiếm, giết người trong vô hình.

Chỉ trong mấy hơi thở, người nọ cũng bị Lâm Phong gạt bỏ, tên nam tử áo xanh còn lại bị Lâm Phong bóp chặt cổ họng.

- Thả… ta…. Ra!!!! Tên nam tử áo xanh lộ vẻ mặt cầu khẩn.

- Trong Tiêu Dao Cổ Kinh bao hàm ba loại lực lượng thần thông, ngoài bộ pháp thì còn hai loại nào?

- Tiêu Dao Thần tông dùng Tiêu Dao làm tên hiệu, chính là vì Tiêu Dao Cổ Kinh, ba thần thông cường đại kia cũng không thoát khỏi hai chữ Tiêu Dao. Tiêu Dao bộ pháp quỷ thần khó lường, Cực Nhạc Tiêu Dao là song tu cùng người, còn một loại thần thông là Túy Tiêu Dao, có lực công kích mạnh nhất, nghe nói là lực công kích rung trời, còn cụ thể mạnh thế nào thì ta cũng chưa thấy qua!

Bị Lâm Phong chế trụ, đối phương không dám giấu diếm, nhanh chóng nói ra, trong mắt mang theo khẩn cầu.

- Ta biết rồi! Lâm Phong khẽ gật đầu, bàn tay dùng sức, tiếng răng rắc truyền ra, kết thúc tính mạng đối phương. Những kẻ này muốn đối phó Đường U U, vi phạm điểm mấu chốt của hắn, giết không tha!