Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 800: Thiên cơ khó dò





- Rống... Hoàng Phủ Long hét giận dữ một tiếng, dường như còn chưa đã nghiền, khiêng búa muốn truy kích ba người đã chạy xa trốn mất.

- Đại Hại Trùng. Lâm Phong gọi lại, thân thể của Hoàng Phủ Long lúc này mới ngừng lại, quay đầu nhìn Lâm Phong: - Không truy sao?

- Không cần, có lẽ còn có thể gặp lại đấy. Lâm Phong lắc đầu. Ngao Giao và Hoàng Phong chính là thủ lĩnh đám thanh niên đồng lứa của Đông Hải Long cung và hoàng tộc Ngọc Thiên, sao có thể không có chút vật bảo mệnh chứ. Nhìn đối phương ba người chật vật mà trốn, trên người cũng mang theo thương thế bị đốt cháy sém, Lâm Phong cảm giác một trận khoái ý. Đáng tiếc, không thể tại chỗ này chém ch.ết bọn chúng, bằng không mà nói chắc chắn rất sung sướng đi.

Lấy ra Hồi Nguyên đan, Lâm Phong phân chia cho mọi người. Bốn người cũng ăn vào luôn, quả nhiên lập tức cảm thấy lực lượng chân nguyên cấp tốc hồi phục, khiến ánh mắt của bọn họ hiện lên tia sáng. Đan dược thật lợi hại, Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương thì hiểu rõ, ngày xưa trên võ đài đại hội Tuyết Vực, lúc Lâm Phong quyết chiến dường như cũng đã dùng loại đan dược này.

- Lâm Phong, hắc liên hủy diệt kia của ngươi, càng ngày càng kinh khủng. Nếu là ta gặp phải e rằng cũng bị người đốt ch.ết. Quân Mạc Tích lắc đầu cười khổ. Át chủ bài của người này thật là khủng khiếp.

- Ừ, cho dù ta có chuông cổ cũng muốn ch.ết. Vân Phi Dương rất đồng tình gật đầu. Vừa rồi thời điểm hắc liên hủy diệt nở rộ, bọn họ đều cảm nhận được một cỗ sợ hãi trong lòng, thật là đáng sợ. Cái loại cảm giác hủy diệt này căn bản là không cách nào ngăn cản, mà ngay cả lá chắn long ảnh của Ngao Giao và biển hoàng khí của Hoàng Phong cũng đều bị xông phá, thiếu chút nữa bị ngọn lửa chụp lên.

- Khà, khà, các ngươi lăn tăn cái gì, Lâm Phong cũng sẽ không đốt các ngươi. Hoàng Phủ Long cười khờ nói, lập tức chọc cho Quân Mạc Tích cùng Vân Phi Dương lộ ra chút tươi cười. Ngọn lửa của Lâm Phong càng mạnh càng tốt, hiện giờ bốn người bọn họ liên kết, tại trong Bí Cảnh này ai dám tranh phong. Trừ phi rất nhiều thủ lĩnh dũng mãnh của các thế lực lớn, liên kết với nhau cùng đối phó bọn họ thì còn có thể.

Khóe miệng Lâm Phong nở nụ cười thản nhiên, nhìn thoáng qua Huyết trì kia, tiếng xôn xao truyền ra, thân thể của Đường U U từ trong Huyết trì lao ra, trên người còn chút huyết quang lưu chuyển.

- U U, cảm giác như thế nào? Lâm Phong hỏi Đường U U. Chính hắn cũng trải qua sự tẩy rửa của Huyết trì, đúng là cảm giác lực lượng cả người càng thêm hùng mạnh, thân thể được rèn luyện thêm một bước, hiện giờ, coi như là không sử dụng lực lượng chân nguyên, lấy lực lượng cơ thể thuần túy, hắn cũng có thể đuổi giết người Huyền Vũ cảnh tầng tám. Nếu lại thêm lực của Cửu Chuyển Phật Ma, Huyền Vũ cảnh tầng chín bình thường, đuổi giết không tha. Hơn nữa, võ hồn của hắn cũng đã nhận được một bước lột xác, tin tưởng nếu có thêm một lần đại cơ duyên nữa, võ hồn sẽ cắn nuốt đến viên mãn.

- Thể chất của ta không quá thích hợp, nhưng vẫn cảm giác được thân thể mạnh hơn rất nhiều. Đường U U trầm ngâm xuống, nói với Lâm Phong.

- Có thân thể mạnh mẽ đã không tệ rồi, công kích bình thường cũng dễ dàng tạo thành thương tổn. Lâm Phong cười, lực lượng huyết mạch trong Huyết trì này vốn là lưu lại cho Đại Hại Trùng, hắn có thể có được chỗ tốt khổng lồ là nhờ có vũ hồn thôi, vậy đã tốt vô cùng rồi, không có khả năng tất cả mọi người đều có thể lột xác.

- Ở phía dưới Huyết trì ta còn phát hiện cái này? Trong tay Đường U U xuất hiện một thứ có quang hoa kim sắc rực rỡ, làm con ngươi Lâm Phong kinh ngạc, ánh mắt mấy người khác cũng là mở lớn.

Trong tay Đường U U là một cái vảy hoàng kim óng ánh, rất lớn, trong đó lộ ra một luồng hơi thở khiến lòng người run sợ.

- Đây là..... vảy rồng (long lân)!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm, một cái vảy mà lại có hơi thở hùng hậu như thế, sáng bóng rực rỡ, giống như là vảy từ trên thân Cự Long viễn cổ lột xuống vậy.

- Hình như cái này là bảo vật tiền bối thời trước lấy được. Đường U U nói, Lâm Phong kinh hãi không thôi. Đây chính là long lân a. Ở kiếp trước, rồng, chỉ là thứ thuộc về truyền thuyết. Ở cái thế giới này, loại thú kỳ dị kể không biết bao nhiêu cho hết, có lẽ có một ngày, hắn thật có thể nhìn thấy rồng chân chính.

- Đại Hại Trùng, đây là thuộc về ngươi. Đường U U ném long lân cho Hoàng Phủ Long. Hoàng Phủ Long nhận lấy, liếc mắt quan sát một cái, lập tức nhếch miệng cười, nói: - Thứ này dường như ẩn chứa năng lượng rất mạnh, nhưng ở trên người ta cũng chỉ là một khối sắt vụn, nói không chừng rớt lúc nào không hay, Lâm Phong, tặng cho ngươi, có lẽ sẽ có một ngày dùng tới.

Lâm Phong sửng sốt, tiếp nhận long lân Hoàng Phủ Long ném tới, tùy ý nhìn lướt qua, ngay sau đó tâm khẽ động, thu vào, cũng không có để ý quá mức. Giống như Hoàng Phủ Long đã nói, mặc dù long lân ẩn chứa năng lượng mênh mông, nhưng không dùng được thì cũng chỉ là phế vật.

- Đại Hại Trùng, Huyết trì này ngươi tính xử lý sao? Lâm Phong hỏi Hoàng Phủ Long. Người chủ Huyết trì này và Đại Hại Trùng có huyết mạch giống như, có lẽ là tổ tiên y, đương nhiên nên do y quyết định xử trí thế nào.

- Bên trong còn một chút năng lượng, cái này là không biết bao nhiêu lão gia hỏa hồi trước lấy lực lượng huyết mạch hóa thành Huyết trì, chúng ta cũng không nên lãng phí nó, ở chỗ này sử dụng hết toàn bộ năng lượng của nó đi. Hoàng Phủ Long trầm ngâm nói, Lâm Phong gật đầu, cũng không có ý kiến gì. Tên Đại Hại Trùng này tuy tùy tiện, nhưng cái gì cũng nhìn thấu.

- Ba tòa phủ đệ của tôn giả chí tôn dường như tìm được rồi, hiện tại chỉ còn dư lại một tòa phủ đệ cuối cùng thôi.

Lâm Phong nói, mộ vương giả không có chút tin tức nào, nếu như bọn họ đã biết mảnh không gian này chỉ có bốn tòa phủ đệ của tôn giả chí tôn thì nên đào hết ra.

- Xem kìa! Lúc này, ánh mắt của Đường U U nhìn tới phía sau lưng Lâm Phong, ánh mắt lộ ra vẻ giật mình.

Đám người Lâm Phong cũng nhìn qua, chỉ thấy ở hướng Đường U U chỉ, từng tia sáng của sao xông lên trời, cực kỳ chói mắt.

- Bắc Đẩu Thất tinh? Lâm Phong nhíu đôi mày, chẳng lẽ là Vũ Thiên Cơ? Lực lượng mạnh như vậy sao, trong số những người Lâm Phong biết, cũng chỉ có Vũ Thiên Cơ có thể có loại năng lực này thôi.

Vũ Thiên Cơ, phát hiện ra cái gì?

- Chúng ta qua xem. Lâm Phong bước chân, lóe lên, đi tới hướng mà ánh sao đang tỏa sáng, những người khác cũng lập tức đuổi theo sau.

- Đợi một chút, ta còn chưa nói xong đâu.... Hoàng Phủ Long ở phía sau thì thầm một tiếng. Tuy nhiên bóng người đã đi xa, khiến y buồn bực nói thầm: - Nếu đã tìm được bốn tòa phủ đệ của tôn giả chí tôn, dùng phương pháp của lão quỷ kia dạy nói không chừng có thể tìm được mộ vương giả, cũng không biết là thật hay giả.

Dứt lời, thân hình Hoàng Phủ Long cũng lóe lên, theo sát mà đi, trên vai khiêng cái búa thật lớn, trong mắt lộ ra tia hưng phấn. Búa này khiêng trên vai, thật có uy phong a!!!

Lúc này, ở một phương hướng khác, Vũ Thiên Cơ đang đứng ở cửa ra vào một địa cung, ánh mắt liếc nhìn qua mấy cỗ thi thể trên mặt đất, tỏng đôi mắt, ánh sáng sao chói mắt biến mất.

Xoay người, Vũ Thiên Cơ hướng cửa ra vào địa cung kia hơi hơi khom người, nói nhỏ: - Vũ Thiên Cơ có thể có được cơ duyên với tiền bối, quả thật vạn hạnh, ta sẽ đi theo con đường bản thân, một đường đi tiếp.

Dứt lời, chân Vũ Thiên Cơ hung hăng đạp lên mặt đất, tinh quang lưu chuyển, mặt đất dường như bắt đầu chuyển động. Mảnh địa cung kia dần dần bị chôn vùi, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không hiện lên ở trên trần thế nữa.

Ngẩng đầu, Vũ Thiên Cơ nhìn thoáng qua ánh sao vừa biến mất kia, thì thào nói nhỏ: - Ta vẫn tin tưởng thiên cơ tồn tại, hôm nay sau ngàn năm, chúng ta trước sau tiến vào mảnh Bí Cảnh này, lại đem bốn tòa phủ đệ của tôn giả chí tôn đều đào móc lên, chẳng lẽ không phải là đã được định trước sao, bốn tòa phủ đệ đều đã có người thừa kế, nói vậy phần mộ vương giả chân chính cũng sẽ xuất hiện, người thừa kế nó sẽ là ai đây!

Vũ Thiên Cơ thật muốn nhìn trộm thiên cơ một phen, nhưng mà bây giờ y còn làm không được. Vật kia ông trời đã định trước, đừng nói là một Huyền Vũ nho nhỏ như y, chỉ sợ ngay cả vương giả chân chính cũng không thể đoán trước. Nếu không vương giả chẳng lẽ sẽ là bất tử bất diệt sao, vậy thì làm gì còn tồn tại một tòa mộ vương giả nữa chứ.

Lấy ra Tinh bàn, Vũ Thiên Cơ nâng trong lòng bàn tay, mặc dù không thể đoán trước thiên cơ, nhưng trong tinh thuật có điều huyền diệu khác, ít nhất, y có thể đoán trước đại khái mộ vương giả ở vị trí nào!

Ánh sáng của Thất Tinh Bắc Đẩu chiếu xạ trên tinh bàn, bảy chùm tia sáng đang không ngừng xoay tròn, trong đó bốn chùm tia sáng, lần lượt đáp xuống bốn phương vị, đó là nơi tọa lạc của bốn tòa phủ đệ vương giả chí tôn.

Mặt khác, ba chùm tia sáng hư vô mờ mịt nhưng lại xoay tròn, khiến ánh mắt Vũ Thiên Cơ căng thẳng, lực lượng tinh thần dũng mãnh trên người không ngừng tràn vào tinh bàn, thúc dục ánh sáng của Bắc Đẩu.

- Bành.... Một tiếng vang nhỏ truyền ra, ánh mắt Vũ Thiên Cơ cứng đờ, tinh bàn trong tay y, nổ tan rồi!

Cười khổ lắc đầu, thân hình Vũ Thiên Cơ lóe lên, hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào vận khí rồi. Bốn tòa phủ đệ của vương giả chí tôn xuất hiện rồi, Vũ Thiên Cơ tin tưởng chắc chắn, lúc này đây, mộ vương giả, nhất định sẽ hiện thế, hơn nữa sẽ không còn lâu nữa!