Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 820: Thiên Yêu Xuất Chiến





Vẫn như trước, cung điện Ngọc Hoàng cũng chỉ xuất hiện trong nháy mắt, làm cho đại địa nứt ra trong một khắc, rồi lại lần nữa biến mất, hóa thành một trái tim đập thình thịch Lại nhìn đến mặt đất, trong những cái khe trên mặt đất có rất nhiều thi thể, cú nện vừa rồi của cung điện đã ép nát bọn họ, rõ ràng là đang sống mà bị trấn áp cho đến ch.ết. Muốn chạy trốn? Lâm Phong có thể thả cho bọn họ chạy trốn sao? Bị tất cả các thế lực tông môn bức hϊế͙p͙, đối mặt với nguy cơ tử vong, hắn không thể không để cho những người Thiên Trì khác rời khỏi, đơn độc lưu lại đối phó, hơn nữa hắn còn phải dùng đến cung điện Ngọc Hoàng. Nếu cung điện Ngọc Hoàng hiện ra trên thế gian, như vậy nhất định phải giết hết toàn bộ những người biết việc đó, không còn bất kỳ khả năng nào khác, những người này mà không ch.ết thì hắn nhất định sẽ phải ch.ết. Một tòa cung điện Hoàng giả đã bị Lâm Phong nắm trong tay, không ai biết bên trong có biết bao nhiêu trọng bảo, chỉ riêng điều này cũng đủ khiến cho Càn Vực biến thành một cơn lốc. Lâm Phong dám khẳng định, chỉ cần tin tức truyền đi, tất cả Tôn giả thuộc các tông môn đều sẽ hiện thân, đuổi giết hắn, cướp lấy trái tim Ngọc Hoàng trên người hắn. Mà khi mới tiến vào trong Bí Cảnh này thì Tôn giả đã phi thường coi trọng rồi, chỉ bởi vì mộ Hoàng giả quá mức hư vô mờ mịt, hơn nữa mấy trăm năm qua cũng từng mấy lần có người đặt chân vào bên trong, nhưng mộ Hoàng giả vẫn không xuất hiện, bởi vậy các Tôn giả mới không có tới nơi này tọa trấn. Nhưng lúc này đây, mộ Hoàng giả thật sự đã xuất thế, mà lại là một tòa cung điện tràn đầy bảo vật. Một khi tin tức này lộ, hắn cũng sẽ giống như Ngọc Hoàng, sẽ bị đuổi giết đến trên trời xuống đất đều không có lối đi. Cho nên những người biết bí mật này đều phải ch.ết.

- Oanh.

Một luồng kiếm khí đáng sợ phóng lên cao, đó là cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn chưa ch.ết, từ dưới nền đất vọt lên, gần như đồng thời, một cái bóng hư ảo mơ hồ cũng vọt lên, lạnh lùng liếc nhìn phía Lâm Phong, trên người tỏa ra sát khí mãnh liệt. Phản ứng của bọn họ hoàn hảo đến mức tận cùng, tại trong một thời khắc cực kỳ ngắn ngủi, phá vỡ mặt đất, trực tiếp xâm nhập vào bên dưới nền đất, nhưng bọn họ vẫn bị lực lượng đáng sợ khiến cho chấn động, lục phủ ngũ tạng đều tổn thương, chỉ thiếu chút nữa đã bị đè ch.ết.

- Chúng ta không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ giết được chúng ta, mặc dù thiên phú của ngươi cường đại nhưng một khi tin tức ngươi có được cung điện Ngọc Hoàng truyền đi thì ngươi vẫn sẽ ch.ết không có chỗ chôn mà thôi.

Cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn trong lúc miệng hộc máu tươi vẫn cứ cố gượng tỏ ra hung hãn, kiếm khí ngầm ngưng tụ trên người, bọn họ đã chuẩn bị bỏ chạy bất cứ lúc nào.

- Không giết được các ngươi sao? Lâm Phong chế nhạo, bàn tay trái mở ra, lập tức ở gữa lòng bàn tay trái của hắn xuất hiện một tòa tuyết tháp, trong tòa tháp không ngờ lại phóng thích ra từng luồng yêu khí đáng sợ như thể đó là một tòa yêu tháp.

Tuyết yêu tháp này không ngừng lớn lên đứng vào trong giữa hư không, bên trong truyền đến tiếng rống giận rít gào, âm thanh lớn đến nỗi làm cho màng tai hai vị cường giả ở phía dưới phải run lên. Lâm Phong vẫn còn có quân bài chưa lật? Hai người gần như bị Lâm Phong làm cho phát điên rồi, tên khốn kiếp ch.ết tiệt này, bọn họ rõ ràng là cường giả Thiên Vũ cảnh, thực lực mạnh mẽ hơn hẳn so với Lâm Phong, nhưng bọn họ lại bị trêu chọc đùa bỡn, bị đánh cho bản thân bị trọng thương đến giờ vẫn không ngừng hộc máu, thế mà Lâm Phong dường như vẫn còn có thủ đoạn khác.

- Gầm.

Một tiếng gầm rung động truyền ra, thương thiên dường như cũng đều đang run rẩy, đại địa giống như đang sụp đổ. Trong hư không xuất hiện hai con yêu thú khủn.g bố to lớn vô cùng, trong đó một con chính là yêu thú đại bàng, cánh chim màu đen chậm rãi vỗ, cặp mắt âm lãnh kia làm cho người ta có cảm giác thật khủng khiếp. Con yêu thú đại bàng này là Thiên yêu hùng mạnh. Mà ở cách đó không xa, bên cạnh yêu thú đại bàng là một con bạo hùng dữ dội, cả người nó dường như tràn đầy lực lượng vô cùng vô tận, nó không cần binh khí, chỉ dùng hai chi trước cũng đủ sức xé rách cường giả Thiên Vũ ra thành mấy phần. Yêu thú thật đáng sợ, Lâm Phong còn nắm trong tay những yêu thú đáng sợ như vậy?

- Giết hai tên kia đi.

Lâm Phong ra lệnh với đại bàng và bạo hùng. Hai con yêu thú này là Thiên yêu nên đương nhiên nó có thể hiểu được tiếng nói của con người, nhưng mà chúng lại vờ không nghe thấy, đôi con ngươi thật lớn chỉ có gắt gao nhìn Lâm Phong chằm chằm, giống như chúng phải nuốt sống Lâm Phong. Chủ mẫu chỉ huy thì bọn nó không dám có nửa câu oán thán, chỉ có cung kính nghe theo mệnh lệnh, nhưng Lâm Phong chỉ là một gia hỏa còn chưa nhập Thiên Vũ, vậy mà cũng dám chỉ huy bọn nó, lại còn vênh mặt hất hàm sai khiến, mặc dù bọn nó là do chủ mẫu đưa cho Lâm Phong nhưng cũng không dễ vâng lời cho lắm.

- Giết hai tên kia ngay đi.

Đôi mắt Lâm Phong lạnh như băng nhìn chằm chằm hai con yêu thú, ánh mắt rét lạnh và vô cùng ngạo nghễ, trong giọng nói mang theo sự chắc chắn không thể nghi ngờ, dường như muốn cảnh báo rằng, nếu chúng không theo mệnh lệnh thì sẽ phải chịu lửa giận của hắn vậy.

- Phù… Bạo hùng thở ra một hơi thật lớn, trong hơi thở phun ra một dòng khí, vẫn trừng trừng nhìn Lâm Phong, Lâm Phong cũng nhìn thẳng vào bọn nó, đôi mắt càng ngày càng rét lạnh.

- Được.

Đại bàng bất đắc dĩ phải thỏa hiệp với Lâm Phong, hiện giờ tự do của bọn nó hoàn toàn bị Lâm Phong nắm trong tay, chủ mẫu đưa bọn nó vào trong Tuyết yêu tháp, lại giao Tuyết yêu tháp cho Lâm Phong. Chỉ cần hắn nguyện ý là có thể nhốt bọn nó vĩnh viễn trong Tuyết yêu tháp, điều này hiển nhiên là một kết quả mà bọn nó vạn lần không muốn. Đại bàng không nhìn Lâm Phong nữa mà liếc qua cường giả Thiên Vũ của Tiêu Dao môn, cánh chim rung lên, lập tức phát ra một trận cuồng phong giận dữ vô cùng kịch liệt

- Đi!

Người Cửu Tiêu Kiếm môn và Tiêu Dao môn cảm nhận được luồng yêu khí điên cuồng kia đập vào mặt, bọn họ lập tức thật sự hoảng hốt, hai người phân biệt hóa thành hai đường lưu quang hướng tới hai hướng khác nhau, bỏ chạy nhanh đến không thể tin nổi. Nhất là cường giả Tiêu Dao môn, gã còn kéo ra đến hàng ngàn bóng dáng trong hư không, giống như gã biết phân thân vậy, hơn nữa tất cả dường như tuần hoàn theo một loại quy luật và quỹ tích đặc thù, có vẻ rất tiêu dao tao nhã.


- Ông!

Cuồng phong rít gào giận dữ thổi trúng vào thân thể cường giả Tiêu Dao môn khiến cho gã chấn động. Tốc độ của gã đã rất nhanh, nhưng mà yêu thú đại bàng chính là Thiên yêu có cánh, tốc độ là thiên phú của nó, tốc độ của nó nhanh đến cỡ nào căn bản không thể tưởng tượng được, mặc dù cường giả Tiêu Dao môn đã rất nhanh nhưng vẫn bị đuổi kịp.

- Xoẹt.

Móng vuốt sắc bén ánh vàng rực rỡ đến lóa mắt, giống như có vô số lưỡi kiếm sắc từ trên không trung hướng tới cường giả Tiêu Dao môn, đó là đại bàng huy động trảo của mình.

- Gầm.

Cường giả Tiêu Dao môn mạnh mẽ gia tốc, gã điên cuồng tăng tốc nhưng vẫn không nhanh bằng đại bàng, móng vuốt đáng sợ sắc bén kia trực tiếp áp bách xuống trên đỉnh đầu của gã, đến lục cường giả Tiêu Dao môn kia muốn ngăn cản thì đã không còn kịp nữa rồi, gã đã hoàn toàn bất lực, một tiếng tạc liệt ầm vang truyền ra, đầu của gã đã bị trảo của đại bàng chộp vào, trong nháy mắt đã nổ tung như dưa hấu vỡ. Lại nhìn về phía bên kia, Thiên yêu bạo hùng tuy rằng tốc độ không nhanh được như đại bàng, thậm chí cũng không nhanh bằng cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn, nhưng mà lực lượng của nó thì quả thật quá hùng mạnh, lúc nó đạp lên hư không khiến cho cả bầu trời cũng phải run rẩy, lực lượng run rẩy khủ.ng bố này khiến cho cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn như lâm vào trong giữa một làn sóng chấn động, không thể bỏ chạy với tốc độ cao nhất. Yêu khí khủn.g bố bức bách đến gần, thiên địa không ngớt chấn động, sóng khí cuồn cuộn đáng sợ không ngừng oanh kích ở trên người. Cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn đột nhiên xoay người, thần sắc lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bạo hùng, phóng xuất ra một luồng kiếm khí ngạo nghễ, nếu không thể chạy trốn được thì không cần chạy trốn nữa.

- Giết!

Một kiếm đâm ra, thiên địa hóa thành hư không, một kiếm kia dường như là một nét bút thần trực tiếp đâm vào trên người yêu hùng, khoảng cách giữa hai bên ngay lập tức bị vượt qua.

- Gầm!

Bạo hùng ngửa mặt lên trời thét dài, nó nổi giận đập bàn chân khổng lồ xuống, một tiếng vang nhỏ răng rắc truyền ra, kiếm của cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn đâm ra bị lực lượng lớn vô cùng đập cho gãy khiến cho sắc mặt của kiếm tu kia trong nháy mắt đã không còn có chút huyết sắc nào. Trong một chưởng của yêu hùng đến tột cùng có được lực lượng đáng sợ như thế nào mà lại có thể mạnh đến như vậy, ngay cả kiếm của gã cũng chịu không nổi. Không để cho gã có thời gian nghĩ ngợi, một chưởng thật lớn của bạo hùng mang theo sóng triều rung động áp bách lại, sắc mặt của gã đại biến, muốn hóa thành một thanh kiếm bỏ chạy.

- Gầm.

Yêu hùng gầm lên, cái miệng lớn há thật to, thân thể cường giả Cửu Tiêu Kiếm môn trong nháy mắt dừng lại, cũng trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, bàn chân yêu hùng trực tiếp vỗ ra, trực tiếp vỗ ch.ết tươi cường giả Thiên Vũ của Cửu Tiêu Kiếm môn. Một chưởng này ẩn chứa lực lượng kinh khủng đến cỡ nào căn bản không thể tưởng tượng được.