Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 870: Vinh quang





- - - Đúng vậy!

Nó đã vượt xa chúng ta! Nguyệt Mộng Hà như trẻ lại rất nhiều, con nàng đã thành Thiên Vũ, trong lúc phất tay có thể giết ch.ết cường giả cùng đẳng cấp dễ như trở bàn tay.

- Lâm Hải, đây đều là công lao của chàng!

Nguyệt Mộng Hà nhìn Lâm Hải cười khẽ. Từ nhỏ đến lớn, chỉ mình Lâm Hải nuôi Lâm Phong, người mẹ như nàng không tận trách nhiệm.

- Mộng Hà, nàng nói bậy gì thế? Không có ta và nàng, sao có thể sinh ra đứa con tốt như thế chứ!

Tâm tình Lâm Hải lúc này cũng không tệ, dám nói giỡn với Nguyệt Mộng Hà, làm nàng cũng lộ vẻ ngượng ngùng.

- Lâm Hải, vừa rồi bọn họ nói tới Thần Cung, Thần Cung là thế lực cường đại tổ chức Tuyết Vực tỉ thí, trong đó có vô số cường giả, không ngờ bọn họ muốn đối phó Lâm Phong.

Dù hiện giờ thực lực Lâm Phong rất cường đại, nhưng không cách nào địch nổi thế lực như Thần Cung, phải làm thế nào bây giờ. Nguyệt Mộng Hà như nghĩ đến điều gì, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng, vừa rồi bọn họ nói tới Thần Cung, làm trong lòng nàng như có kim châm, nghẹn ở cổ họng, phi thường không thoải mái, nàng rất lo lắng.

- Nếu thật sự không được, vậy chúng ta mang thân nhân rời khỏi Tuyết Nguyệt, như vậy Lâm Phong sẽ không có gì lo lắng, ta cũng không tin Thần Cung có khả năng lớn như thế, thiên địa rộng lớn, tìm một người cũng không đơn giản.

Trong mắt Lâm Hải hiện lên một tia sắc bén, Thần Cung, hai người hiển nhiên hận thấu xương Thần Cung này.

- Cần gì phải rời khỏi quê hương, nếu hai người nguyện ý, có thể đến Thiên Trì đế quốc!

Tuyết Ưng dưới thân Lâm Hải mở miệng, làm hai người kinh ngạc.

- Thiên Trì đế quốc? Hai mắt lóe lên, Lâm Hải lẩm bẩm: - Ta từng nghe nói đến đế quốc này, rất nổi danh tại Càn Vực, một trong những thế lực bá chủ, cực kỳ cường thịnh.

Trong Thiên Trì, có vô số cường giả, là tín ngưỡng của Thiên Trì đế quốc. Nói tới đây, Lâm Hải nhìn sâu vào Tuyết Ưng bên dưới, hỏi:

- Tiền bối, chẳng lẽ Tiểu Phong cùng các ngài đến từ Thiên Trì đế quốc!

- Ngươi chớ gọi ta là tiền bối, ngươi là cha của Thiếu chủ, gọi một tiếng Ưng huynh được rồi!

Tuyết Ưng lắc cái đầu bự, nói tiếp.

- Chúng ta thật đến từ Thiên Trì đế quốc, hơn nữa còn đến từ Thiên Trì.

- Thiên Trì, Thiên yêu của Thiên Trì!

Lâm Hải cả kinh, bọn họ đến từ Thiên Trì, lại gọi tiểu Phong là Thiếu chủ, Tiểu Phong rốt cuộc chiếm được may mắn gì chứ?

- Trên Thiên Trì có bảy chủ phong, lấy thất tinh làm mệnh, chúng ta chính là yêu thú tọa kỵ của lãnh tụ một trong bảy chủ phong, Thiên Tuyền Phong.

Sau khi Thiếu chủ vào Thiên Trì, lấy thiên phú cường đại khiếp sợ Thiên Trì, chủ phong Thiên Tuyền Phong đã định thiếu chủ trở thành người thừa kế Thiên Tuyền Phong, là lãnh tụ tương lai của Thiên Tuyền Phong. Cho nên, nếu các ngươi nguyện ý, tùy thời có thể đi Thiên Trì. Tuyết Ưng biết Lâm Hải rất hiếu kỳ, chậm rãi giải thích, nhưng lời y nói vợ chồng họ kinh hãi không nói nên lời. Thiên Trì chia làm bảy chủ phong, còn nữa, con trai của họ được chỉ định làm người thừa kế tương lai của Thiên Tuyền Phong, một trong bảy phong, một trong bảy nhân vật lãnh tụ của Thiên Trì. Điều này… làm bọn họ như có cảm giác ảo mộng, một thế lực bá chủ Càn Vực, tuyệt đối là thế lực siêu cấp kinh khủng, bọn họ chỉ có thể ngước nhìn, nhưng con họ lại được chỉ định làm lãnh tụ tương lai, một tiếng hiệu lệnh có thể điều động vô số cường giả. Khó trách, khó trách lại có nhiều Thiên yêu cường đại như thế đi theo Tiểu Phong, khó trách bọn họ gọi Tiểu Phong là Thiếu chủ. Sau khi khiếp sợ, hai người kích động nhìn nhau, dù thấy thiên phú Lâm Phong, nhưng bọn họ vẫn chưa thật sự ý thức được sự kinh khủng của con mình, ý thức được tương lai của Lâm Phong. Hôm nay, Tuyết Ưng giảng giải cho bọn họ một phen, để họ lần nữa phải nhìn lại một chút. Một trong những nhân vật lãnh tụ tương lai của Thiên Trì, không chỉ đơn giản là Thiên Vũ như vậy. Tương lai, con của bọn họ nhất định trở thành Tôn giả, như vậy, đối với Tuyết Nguyệt sẽ vô cùng chấn động, một Tôn giả, có thể dễ dàng tiêu diệt một đế quốc hạ phẩm. Tôn giả, có thể biến máu huyết thành huyết mạch, sinh ra lực lượng huyết mạch, tạo phúc hậu thế. Nguyệt Mộng Hà nàng nhờ có được lực huyết mạch của Tôn giả, mới được gọi thiên tài Tuyết Nguyệt. Tôn giả, đối với nàng mà nói, là tổ tiên, là cao cao tại thượng, cần phải nhìn lên. Nhưng lúc này, con của họ, nhất định sẽ trở thành Tôn giả. Vợ chồng họ buông lỏng tâm tình, thân là nhân vật lãnh tụ tương lai của Thiên Trì, thiếu chủ một mạch Thiên Trì, sinh mệnh Lâm Phong liên quan đến một mạch đó. Thiên Trì sẽ không để Thần Cung dễ dàng được như ý, không ngờ Lâm Phong sẽ dính đến hai thế lực đáng sợ như thế. Nếu bọn họ biết, hiện tại, tất cả các thế lực lớn trên Càn Vực đều muốn bắt giữ Lâm Phong, sợ sẽ không bình tĩnh như vậy. Trận đồ sát vẫn còn tiếp tục, giờ mặt trời đã ngả về tây, trời chiều chiếu xuống máu đọng, làm hoàng cung lộ ra mấy phần thê lương. Mảnh thổ địa này, từng là hoàng cung Tuyết Nguyệt, nhưng hôm nay, chỉ có tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, máu tươi nhuộm đỏ mỗi tấc đất, giết chóc vẫn chưa ngừng lại.

- Ông, ông… Tuyết Ưng trở lại trước người Lâm Phong, nó đã hoàn thành lệnh của thiếu chủ.

- Tuyết Ưng đại ca, các ngươi phái ra hai vị, một vị đi Liệt Vân quốc, một vị đi Thiên Phong quốc.

Diệt hoàng thất Liệt Vân cùng Thiên Phong quốc, còn có một tông môn là Vạn Tượng Tông! Lâm Phong nhìn Tuyết Ưng, hắn biết rõ thực lực kinh khủng của Tuyết Ưng, mỗi một vị Tuyết Ưng có thể đủ diệt một tông, một nước. Hắn đã nói, hắn sẽ làm cho Liệt Vân cùng Thiên Phong quốc phải sám hối vì hành động của mình. Bọn họ đã làm những gì với Tuyết Nguyệt, làm gì với cha mẹ hắn thì phải trả giá thật lớn. Lần này, Lâm Phong muốn diệt cỏ tận gốc, tiêu diệt sạch hoàng thất hai nước, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn.


- Vâng, thiếu chủ!

Hai Tuyết Ưng cúi đầu tuân lệnh, cả hai lăng không, vỗ cánh lao vút đi. Ba nước trên Tuyết Vực này, dù khoảng cách có chút xa xôi, nhưng với tốc độ kinh khủng của Tuyết Ưng, tin rằng sẽ không qua bao lâu. Thân hình lóe lên, Lâm Phong thu hồi đám yêu thú vào Tuyết Yêu Tháp, sau đó trở lại trước người cha mẹ, hắn áy náy nói.

- Cha, mẹ, để hai người chịu ủy khuất rồi!

- Tiểu Phong, nói gì vậy!

Con trở lại là tốt rồi! Trở lại là tốt rồi! Lâm Hải nhìn Lâm Phong, càng nhìn càng thấy con trai đã trưởng thành, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tràn đầy cương nghị.

- Tiểu Phong, con tới đây!

Nguyệt Mộng Hà vẫy tay gọi Lâm Phong, Lâm Phong đến ngồi bên cạnh nàng.

- Tiểu Phong, ra ngoài rất khổ cực sao? Nguyệt Mộng Hà khẽ vuốt mặt con, có chút thương cảm, khuôn mặt cương nghị này không hợp với số tuổi của hắn, hai mắt thâm thúy không dấu được tang thương năm tháng.

Rất nhiều người, khi ở tuổi như Lâm Phong, còn sống trong một không gian nhỏ hẹp, không có kinh nghiệm sống ch.ết tàn khốc, không trải qua máu tươi tôi luyện. Nhưng Lâm Phong trải qua quá nhiều, gương mặt tuấn tú mới lưu lại dấu vết năm tháng. Thiên phú cùng thực lực Lâm Phong làm nàng khiếp sợ, nhưng nàng biết, đây do hắn dùng vô số khổ nạn đổi lấy, chỉ có trải qua vô số khó khăn ngăn cản, mới đạt được.

- Nhìn nàng kìa… Nam nhân không trải qua mưa gió, sao có thể đứng vững trong trời đất này!

Lâm Hải lắc đầu, dù đau lòng, nhưng thân là cha, cũng là nam nhân, đương nhiên hi vọng Lâm Phong có thể đỉnh thiên lập địa, tạo ra một bầu trời riêng cho mình. Nhất là trong thế giới võ đạo tràn ngập tàn khốc này, quy tắc sinh tồn đáng sợ, nếu Lâm Phong không đủ mạnh, bọn họ đã ch.ết rồi, Lâm Phong cũng phải ch.ết, đây chính là thực tế! Thực lực không mạnh, người khác có thể đùa giỡn bọn họ trong tay, nhưng những kẻ đánh giá thấp Lâm Phong, Lâm Phong trở về vô cùng cường đại, dưới cơn nóng giận, máu chảy thành sông, đây chính là thế giới võ giả, thế giới Cửu Tiêu đại lục. Thân bất do kỷ, cường giả sống, kẻ yếu ch.ết!

- Cha, mẹ, chúng ta về thành Dương Châu thôi!

Ông ngoại đang chờ chúng ta đó! Lâm Phong cười nói.

- Ừm, quay về Dương Châu, chắc cha đang rất lo lắng!

Nguyệt Mộng Hà gật đầu, Lâm Phong phất tay, Tuyết Ưng vỗ cánh, bay về Dương Châu thanh. Lâm Phong kiểm tr.a thương thế Hạ Y Tuyết, bị thương rất nặng, may là hắn đã bảo trụ được sinh cơ của nàng nên vẫn còn cơ hội sống sót! Người trong hoàng thành nhìn một nhà Lâm Phong cưỡi chim bay đi, trong lòng thật lâu không cách nào bình tĩnh. Lâm Phong hắn trở lại, trở lại nơi từng là hoàng thành, ra tay tàn sát, máu tươi nhuộm đỏ, chứng minh vinh quang của hắn, hào quang thuộc về hắn. Quân vương Lâm Phong là bá chủ quốc gia này, không người nào có thể rung chuyển. Liệt Vân quốc cùng Thiên Phong quốc liên hợp, xuất động lực lượng đáng sợ, nhưng phải vĩnh viễn lưu lại Tuyết Nguyệt.