Uông Xưởng Công

Chương 118: Bất ngờ lộ mặt




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

chapter content

Nhàn nhi, Huệ nhi, các cháu nhớ phải học tập tiểu cô nương này đây.” Thẩm lão phu nhân là Cáo mệnh phu nhân tam phẩm, được bà khen ngợi một câu “có phúc” còn đáng giá hơn trâm vàng ngọc quý rất nhiều

Thẩm Văn Nhàn và Thẩm Văn Huệ cùng vâng lời gật đầu

Thẩm Văn Huệ còn hoạt bát nói đùa: “Bây giờ bà nội cảm thấy cô nương nhà người khác tốt hơn đúng không, Huệ nhi hơi ghen tị rồi, không chịu đâu!” Thảm lão phu nhân bật cười, làm bộ tức giận đánh Thẩm Văn Huệ một cái, nói: “Cái con bé này...” Thẩm Văn Nhàn đi đến cạnh Diệp Khởi, nhiệt tình kéo tay cười nói: “Để muội bị thiệt thòi rồi, đây là chỗ không phải của3người chủ trì là tỷ, mong muội đừng để trong lòng

Kẻo lòng ty thực sự không yên.” Diệp Khởi cầm những món trang sức vừa được các vị phu nhân tặng cho, cảm thấy bước chân lâng lâng như đang ở trong mơ

Lòng dạ con người, ít ham muốn thì rộng rãi, nhiều ham muốn lại nhỏ hẹp

Những người như Chu thị và Diệp Thân, lòng quá nhiều tham vọng, cái gì cũng muốn vơ vét cho bản thân

Chắc họ chẳng ngờ được tốn công mưu tính nhiều như vậy lại giành được kết quả như vậy đâu nhỉ? Nàng sẽ làm cho Chu thị hiểu rõ, cái gì nên lấy, cái gì tuyệt đối không nên mơ tưởng

Nhà họ Diệp không phải là nhà họ Chu! Sau đó, Thảm lão2phu nhân dẫn mấy vị phu nhân khác rời đi, để Thẩm Văn Nhàn và Thẩm Văn Huệ ở lại

Thẩm Văn Nhàn khéo léo, Thẩm Văn Huệ thẳng thắn cởi mở, hai chị em nhanh chóng khiến bầu không khí náo nhiệt trở lại

Vừa rồi, nàng chỉ biết cảm ơn các phu nhân theo bản năng, hiện giờ nghe Thẩm Văn Nhàn nói như vậy, không biết nên đáp lại thế nào cho phải

May mà Diệp Tuy tỷ vẫn đang đứng bên cạnh nàng

Nhìn thấy Tuy tỷ, nàng giống như có chỗ dựa, liền cố gắng bình tĩnh trả lời: “Thẩm tỷ khách khí rồi ạ.” Các cô nương khác nhìn Diệp Khởi, trong lòng không tránh khỏi thầm ngưỡng mộ

Cô nương mập mạp này vừa được các vị phu nhân ban2tặng trang sức, lại vừa được Thẩm lão phu nhân khen ngợi, thật là quá may mắn! Tiểu cô nương này lần này xem như được nở mày nở mặt trước các vị phu nhân ở đây

Đều là phu nhân quyền quý trong triều, lợi ích to lớn tới chừng nào? Về phần hai người Tống Châu và Cung Nhã Âm, căn bản không dám ngẩng đầu lên

Trong thâm tâm họ chỉ mong sao chưa từng xuất hiện trong vườn mai này, thể diện gì đó lần này đều mất sạch! Còn Diệp Thân..

Nàng ta nhìn thoáng qua những món trang sức mà Diệp Khởi đang cầm, tỏ vẻ lấy làm vinh dự nhưng trong mắt lại chứa đầy ghen tị xen lẫn ảo não

Mẹ nàng ta vốn đã sắp xếp ổn9thỏa tất cả, hòng mượn buổi yến hội này của nhà họ Thẩm khiến cho Diệp Khởi và Diệp Trản phải chịu nhục nhã, đồng thời chia rẽ mối quan hệ giữa Nhị phòng và Tam phòng

Ai ngờ..

Việc không những chẳng thành, lại còn giúp Diệp Khởi nở mày nở mặt, nhận được nhiều lời tán thưởng của các vị quý phu nhân thể này! Diệp Khởi chiếm hết sự chú ý rồi sao? Sao có thể như vậy? Làm sao nàng ta có thể cam lòng đây? Đứng đối diện với Diệp Thân, Diệp Tuy đương nhiên thấy toàn bộ biểu cảm của nàng ta, trong lòng khẽ mỉm cười.

Những người như Chu thị và Diệp Thân, lòng quá nhiều tham vọng, cái gì cũng muốn vơ vét cho bản thân

Chắc họ4chẳng ngờ được tốn công mưu tính nhiều như vậy lại giành được kết quả như vậy đâu nhỉ? Nàng sẽ làm cho Chu thị hiểu rõ, cái gì nên lấy, cái gì tuyệt đối không nên mơ tưởng

Nhà họ Diệp không phải là nhà họ Chu! Sau đó, Thảm lão phu nhân dẫn mấy vị phu nhân khác rời đi, để Thẩm Văn Nhàn và Thẩm Văn Huệ ở lại

Thẩm Văn Nhàn khéo léo, Thẩm Văn Huệ thẳng thắn cởi mở, hai chị em nhanh chóng khiến bầu không khí náo nhiệt trở lại

Chẳng mấy chốc, khắp nơi trong vườn mai đã đầy ắp tiếng cười

Tiếng cười khiến những bông mai trắng đầu cánh rơi xuống xào xạc, càng xứng với danh “hương, tuyết, hải”

Tiếng cười đã xóa đi nhiều thứ, như thể nơi đây chưa từng xuất hiện sự việc khi nãy

Tuy nhiên, với những cô nương nhà họ Diệp, chung quy vẫn khác

“Tỷ, tốt quá rồi! Tỷ được ban tặng trang sức, lại còn được các phu nhân khen ngợi nữa, mẹ mà biết, chắc chắn sẽ vui lắm.” Diệp Trản dựa sát vào người Diệp Khởi nói, đôi mắt tròn xoe tràn ngập nụ cười

Mặc dù bị kẻ tiểu nhân gây khó dễ, nhưng các nàng đã gặp dữ hóa lành, còn cứng rắn phản bác những kẻ tiểu nhân đó

Nhớ lại cảnh đám người Tống, Châu xám xịt mặt rời đi, Diệp Trần lại muốn chống nạnh cười to

Diệp Khởi đã bình tĩnh trở lại, những món trang sức trên tay nhắc nhở nàng rằng: Đây không phải là mơ mà là hiện thực, tất cả những gì vừa xảy ra đều là thật! Mọi chuyện bắt nguồn từ việc đám người Tống, Châu tới gây sự

Lúc này, Diệp Khởi lại có phần cảm ơn những người đó

Nếu không có họ thì sao nàng lại nhận được những món trang sức và những lời khen ngợi này chứ? So ra những thứ này đều là vật ngoài thân, điều quan trọng hơn là, nếu không trải qua sự tôi luyện bởi việc bị người ta gây khó dễ này, nàng sẽ không thể đứng ra dũng cảm bày tỏ suy nghĩ của mình, cũng sẽ không yêu thương bản thân, tự hào vì cha mình từ đáy lòng

Nhưng, điều nàng khó quên được nhất chính là sự bảo vệ của Diệp Tuy, nhờ đó nàng mới chịu đựng được những lời hoạnh họe và mới có thể phản bác lại

Tuy tỷ..

Nghe Diệp Khởi nói lời cảm ơn, Diệp Tuy mỉm cười lắc đầu, nói: “Không, hai muội nghĩ sai rồi

Lòng tin và sự dũng cảm của hai muội không phải do tỷ mà có, nó bắt nguồn từ bản thân các muội

Đây mới là điều đáng quý nhất!” Diệp Tuy đương nhiên nhìn ra được sự biết ơn và cảm động của hai cô em họ

Song, nàng lại không cho rằng bản thân mình quan trọng như vậy, nếu như không phải các nàng ấy hiếu thuận, quật cường thì nàng có bảo vệ họ bao nhiêu đi chăng nữa, sự việc cũng đã chẳng diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp như vậy

Nói một cách đơn giản, nếu đổi Diệp Khởi và Diệp Trản thành Diệp Thân, kết quả liệu có giống như vậy không? Diệp Tuy rùng mình, cảm thấy khó mà tưởng tượng được ra cảnh tượng ấy

Nói cho cùng, sự bảo vệ của nàng chỉ là một nhân tố nhỏ bé bên ngoài mà thôi, mấu chốt vẫn nằm ở bản thân Diệp Khởi và Diệp Trản

Nghe Diệp Tuy nói xong, Diệp Khởi và Diệp Trản ngẩn người

Là như vậy thật sao? Lòng tin và sự dũng cảm của họ đến từ chính bản thân họ? Tuy tỷ thông minh đến vậy, lời tỷ ấy nói đều có lý...

Diệp Tuy chắc không biết rằng, sau chuyện này Diệp Khởi và Diệp Trản đã trở nên vô cùng tin tưởng nàng

Xong xuôi tất cả, Diệp Tuy mới nhớ đến tình trạng hiện tại của bản thân: Hỏng rồi, nàng vẫn chưa đi thay váy! Sau khi bình tĩnh lại, Diệp Tuy quyết định không đi thay váy nữa

Yến hội cũng sắp kết thúc, nàng về nhà thay cũng không muộn.

Chỉ là không ngờ, vào lúc các nàng rời khỏi nhà họ Thẩm lại gặp phải người mà nàng không muốn nhìn thấy nhất.