Uông Xưởng Công

Chương 140: Gả cho ta




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

chapter content

Có điều, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra với Uông đốc chủ

Cho đến tận bây giờ, phủ đệ nhà họ Uông còn chẳng có lấy một nữ tỳ

Nghe nói, từng có một trong thần tặng rất nhiều mỹ nữ tuyệt sắc cho phủ nhà họ Uống, muốn thỏa mãn những “đam mê” không muốn cho người ta biết nào đó của Uông đốc chủ, nhưng những mỹ nữ tuyệt sắc kia đã bị Uông Ấn trả lại ngay lập tức

Chuyện ấy đã trở thành chuyện cười lúc bấy giờ

Vì một thoáng xao động, hắn mới buột miệng nói ra cầu mà đến bản thân hắn cũng giật mình, hiện tại chỉ có thể dùng nét mặt thờ ơ để cố che giấu nỗi sửng sốt ấy

Hắn vốn không có ý nghĩ gì xấu với cô gái nhỏ

Đầu óc hắn hiện tại rối3bời, người trước nay luôn tỉnh táo khi nói chuyện như Uông Ấn, hiện giờ thật sự thấy lúng túng

Hai người nhìn nhau, sau một hồi im lặng, Diệp Tuy mở miệng trước: “Đại nhân, vì sao..

lại muốn lấy tiểu nữ?”

Còn có người không nản lòng, tặng cho Uông phủ rất nhiều tiểu quan*

Sau đó những tiểu quan này đều bị sung vào Đề Xưởng rèn luyện, cuối cùng còn có người trở thành để kỵ, khiến tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc

(*) Tiểu quan: là từ để người xưa gọi kỹ nam

Uông đốc chủ là hoạn quan, nắm trong tay quyền sinh sát, tất nhiên sẽ khiến người xung quanh kiêng dè và tính kế hòng bám víu vào hắn

Nhưng bao nhiêu năm qua, chưa một ai thành công

Dần dà, tất cả đều biết, Uông đốc chủ không thích nữ2sắc cũng chẳng đam mê nam sắc, chẳng có bất cứ chỗ nào để có thể bày mưu tính kế lợi dụng được

Uống đốc chủ là hoạn quan, chỉ thế mà thôi

Uống đốc chủ sao có thể lấy vợ? Sao Uông đốc chủ lại nói “Gả cho ta đi” với nàng? Diệp Tuy ngây người nhìn Uông đốc chủ, vẻ mặt hắn lạnh bằng như thể vừa rồi chỉ là lời nói vô thưởng vô phạt

Hắn đang nói đùa sao? Nhưng mà xưởng công Đề Xưởng không nói đùa bao giờ cả

Nàng không biết, sau vẻ mặt lãnh đạm đó, nội tâm Uông Ấn sắp không khống chế nổi

Hắn vốn không có ý nghĩ gì xấu với cô gái nhỏ

Đầu óc hắn hiện tại rối bời, người trước nay luôn tỉnh táo khi nói chuyện như Uông Ấn, hiện giờ thật sự thấy lúng túng

Hai người2nhìn nhau, sau một hồi im lặng, Diệp Tuy mở miệng trước: “Đại nhân, vì sao..

lại muốn lấy tiểu nữ?”

Nghe Diệp Tuy hỏi, Uống Ấn - lòng đang rối như tơ vò tức thì bình tĩnh lại, thản nhiên đáp: “Tiểu cô nương, nàng không muốn gả đến nhà họ Cổ thì gả cho bổn tọa đi

Khó khăn tự khắc sẽ được giải quyết.” Có lẽ sự kiên nghị và yếu đuối của cô gái nhỏ đã khiến hắn rung động, cũng có thể là vì sự yên tĩnh của ngõ Bố Châu khiến người ta buông lỏng phòng bị, cũng có thể là sự kinh ngạc và tức giận trước đó của hắn chưa nguôi hẳn..

Tóm lại, hắn cứ thể nói thẳng suy nghĩ trong lòng mình

Không sai, câu nói đó là tiếng lòng của hắn, không hề che đậy

Hắn nhìn gương mặt diễm lệ9dưới ánh sáng lờ mờ, không thể tưởng tượng nổi nếu trên gương mặt này có bất cứ vết sẹo nào..

Hắn sợ sau khi trở về, nàng lại lặp lại kế hoạch này lần nữa, cứ nghĩ đến đó, lòng hắn lại dâng lên sát khí

Nếu nàng đã hết cách, vậy thì để hắn nghĩ cách

Nàng không thể dựa vào cha mẹ và anh trai nàng, nhưng..

còn có thể dựa vào hắn

Uông Ấn ngẫm nghĩ một lát rồi nghiệm mặt nói: “Tiểu cô nương, bổn tọa nghiêm túc, bổn tọa sẽ bảo vệ nàng.” Lời nói chân thành này nhóm lên trong lòng Diệp Tuy một ngọn lửa ấm áp giữa ngày xuân lạnh giá

Nàng nhìn thấy bóng dáng của mình trong đôi mắt của Uông Ấn, ánh mắt trong trẻo của hắn khiến nàng đột nhiên ý thức được một điều: Uống đốc chủ không4nói đùa, hắn đang rất nghiêm túc

Sự nghiêm túc của Uống đốc chủ khiến nàng cảm kích khôn xiết

Uống đốc chủ là nhân vật thể nào? Nàng phát hiện sự hiểu biết của mình về Uông đốc chủ trong cả kiếp trước và kiếp này cộng lại hóa ra lại ít ỏi đến vậy, thật hết sức nông cạn

Nàng tin tưởng hắn lấy nàng là vì giúp nàng giải quyết tình thế khó khăn trước mắt và bảo vệ nàng

Hắn là hoạn quan, không ham muốn cơ thể của nàng, cũng chẳng ham muốn tình cảm của nàng

Diệp Tuy đột nhiên cảm thấy hốc mắt cay cay

Cứ ngỡ sẽ mãi mãi phải tự lực cánh sinh, nhưng lúc này, Uống đốc chủ lại dùng hành động thực tế để nói với nàng rằng, nàng có thể dựa vào hắn

Nàng không dám dựa, cũng không thể dựa

Uống đốc chủ có địa vị cực cao, nhấc chân cũng đủ để khiến triều đình chấn động

Người như Uông đốc chủ, có thể lấy vợ sao?