Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 138: Sao họ lại đến đây?!




Đột nhiên, Lục Minh Nguyệt cảm thấy một cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

"Mẹ ơi, tu vi quá yếu, không đủ tư cách." Lâm Tiêu nói.

Lục Minh Nguyệt: "..."

A!!Sao Lâm Tiêu thối tha này có thể giới thiệu ta như vậy!

Ken két, ken két, Lục Minh Nguyệt bắt đầu nghiến răng.

“Ồ ồ, cũng đúng, sư muội hãy nhanh chóng tu luyện đi.” Lạc Vũ Thương nở nụ cười đắc ý và nói.

Sau khi uống đan dược mà Lâm Tiêu đưa cho, nàng ta đã đột phá đến Luân Hải cảnh tầng thứ tám.

Hơn nữa, đã phá vỡ bế tắc của Luân Hải cảnh.

Điều này có nghĩa là chỉ cần nàng ta nỗ lực tu luyện đến Luân Hải cảnh viên mãn thì có thể tùy ý đột phá Toàn Đan cảnh.

Nữ nhân trước mặt nàng ta không mang lại bất kỳ cảm giác uy hiếp nào.

"Ngươi...!!" Lục Minh Nguyệt nhìn dáng vẻ đắc ý của đối phương thì nghiến răng nghiến lợi.

"Nàng ấy hiện tại là luyện đan sư ngũ phẩm, nếu như chuyên tâm đã sớm đạt tới Luân Hải cảnh rồi." Lâm Tiêu giải thích thêm.

Cái gì cơ? Nữ nhân này?? Luyện đan sư ngũ phẩm?? Lâm Tiêu cũng là luyện đan sư, chuyện này... chuyện này …

Điều này làm cho Lạc Vũ Thương vừa mới thả lỏng lại bắt đầu căng thẳng.

Khi hai nữ nhân đang trợn mắt nhìn nhau thì có một tiếng gầm chấn động vang lên.

Lối vào di tích Vô Cực tràn ngập ánh sáng.

"Mở rồi!!"

"Cuối cùng di tích Vô Cực đã mở rồi."

"Đi thôi, chuẩn bị đi vào đi!"

"Làm gì gấp gáp như vậy, cũng không phải lần đầu tiên mở."

"Nhưng mỗi lần mở đều sẽ có người giành được cơ duyên, lỡ như lần này đến lượt chúng ta thì sao."

"Ta không thể chờ đợi nổi nữa."

Di tích Vô Cực mở ra, sự thăm dò lẫn nhau giữa hai nữ nhân mới kết thúc.

Lâm Tiêu đi theo Phương tông chủ trở lại doanh địa, sau khi lấy được lệnh bài, hắn cùng vài người của Kiếm Ma tông tiến vào di tích Vô Cực.

Hệ thống phân cấp của thế giới huyền huyễn rất rõ ràng.

Sau khi mười tông phái hàng đầu như Kiếm Ma tông, Lưu Vân tông tiến vào thì các môn phái khác mới lần lượt tiến vào.

Tuy nhiên, ngay sau khi các môn phái phía trước đều tiến vào Di tích Vô Cực.

Từ hướng tây nam của đám người phát ra tiếng ồn ào.

Một chiếc liễn xa màu vàng vắt ngang thiên khung và có thể nhìn thấy bóng người mờ ảo đứng trên đó.

"Đó là hoàng xa của hoàng thất Đại Ngụy!"

Xì!

Mọi người đều không dám thở mạnh.

Ngay cả những đại lão như Lạc tông chủ và Phương tông chủ thì ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc.

Sao họ lại đến đây?!