Đại đa số mọi người đều ném một cái lườm về phía người chủ trì. Giống như đang muốn nói: Gì cơ? Chỉ với cái thứ đó ấy hả???
Ngay lúc này.
“Bốn ngàn vạn!”
Một giọng nói vang lên.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn.
Không phải người trong phòng khách quý hô, mà là một thiếu niên anh tuấn ngồi trong sảnh đấu giá hô.
Không ai chú ý tới cơn giận trong mắt hắn, và sát ý nồng đậm bị hắn đè xuống.
"Người này là ai, bốn nghìn vạn mua một quả trứng yêu thú không biết chủng loại ư?"
"Chúng ta cược một ván đi, nếu nở ra một yêu thú đỉnh cấp, vậy thì lời to rồi."
"Nếu ta có nhiều tiền như vậy, chắc chắn sẽ mua nó về chơi."
"Yêu thú càng đỉnh cấp càng khó nuôi dưỡng, ngươi có thể mua được nhưng chưa chắc đã nuôi được."
Mọi người trong phòng đấu giá đang bàn tán sôi nổi, nhưng không ai nhìn giá cả.
Phòng dành cho khách quý cũng vậy, bọn họ không có hứng thú với quả trứng yêu thú phải đoán già đoán non này.
" Bốn nghìn vạn lần thứ nhất!"
"Bốn nghìn vạn thứ hai."
Thấy không có ai theo giá, người bán đấu giá vội vàng hét lên.
Bản thân hắn cũng không đặt nhiều hy vọng vào thương phẩm này, có thể bán đấu giá nó đã cảm thấy rất vui rồi.
Sở dĩ mức giá khởi điểm cao như vậy được đặt ra cũng bởi yêu cầu rất gắt gao của người gửi đấu giá.
Người gửi đấu giá một mực thề rằng quả trứng yêu thú này chắc chắn đáng giá.
Họ không thể xoay chuyển được đối phương nên cũng kệ hắn.
Thật không ngờ, nó thực sự được mang ra bán đấu giá.
Những câu hắn chém gió vừa rồi không hề vô ích, nếu đổi lại là hắn, nhất định sẽ không bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua.
"Bốn nghìn vạn, lần thứ ba... " Người bán đấu giá định hét lên lần cuối cùng.
Mộ thiếu niên anh tuấn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sát khí dưới đáy mắt hắn không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Sau khi có thể gửi quả trứng này đi một cách an toàn, ha haha!!!! Trong lòng hắn thầm hừ lạnh.
"Bốn nghìn một trăm vạn."
Đột nhiên có một giọng nói cắt ngang phần định giá cuối cùng của người bán đấu giá.
Hả?!
Có người theo giá này rồi? Vẫn là phòng dành cho khách quý cao cấp?
Chậc chậc, thật thú vị.