Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 631: Phá được rồi! Thật sự phá được rồi!




Vấn đề này nhất định phải nói rõ, nếu không có chết cũng không yên.

“Ta trả lời ngươi, đầu tiên thân phận bây giờ của ta là nhân loại, thứ hai ta bảo vệ yêu tộc là được người khác nhờ vả!” Lâm Tiêu sau khi trả lời thắc mắc của kẻ kia thì giơ thanh kiếm đen trong tay phải lên.

Một đạo kiếm quang sắc bén không chút lưu tình hạ xuống, người kia còn chưa kịp kêu lên một tiếng đã chết.

“Sau mười giây, nếu các ngươi không chọn, ta chọn giúp các ngươi.” Lâm Tiêu lạnh giọng.

Dưới sự đe dạo này, không còn ai dám phản kháng nữa. Chỉ sau khoảng năm giây bọn họ đã ngoan ngoãn tự phong bế tu vi của mình vào trong bảo tháp.

Lâm Tiêu niệm một tiếng toà tháp biến nhỏ lại rồi chui lại vào người hắn. Lâm Tiêu lúc này mới lấy ra một viên đan dược phục hồi sức mạnh thượng phẩm.

Khoảng một nén nhang sau, ánh mắt Lâm Tiêu loé lên. Xoẹt! hắn vung kiếm, một kiếm này ẩn chứa tới mười phần sức mạnh Thái Tuế và sức mạnh lôi điện. Mà mục tiêu chính Thi Quỷ Tứ Tượng Đại Trận - đại trận đang phủ lên bầu trời yêu tộc. Tìm đọc 𝑡hêm 𝑡ại # TrUmTr𝘶y𝙚𝔫﹒𝑉𝔫 #

“Phá!!” Lâm Tiêu thấp giọng.

Một đạo kiếm quang sáng chói như một dòng sông bạc lao thẳng lên trời.

Ầm! một tiếng nổ lớn vang lên.

Cả một mảnh trời đất rung chuyển, giữa bầu trời nguồn sức mạnh Thái Tuế và lôi điện bùng nổ.

Bùm! Dưới đòn tấn công mạnh mẽ này, Thi Quỷ Tứ Tượng đại trận chỉ bị vỡ ra một lỗ hổng nhỏ. Có thể thấy bốn cường giả bán đế liên thủ lại đã tạo ra một trận pháp mạnh tới cỡ nào, không chỉ giam giữ được các trưởng lão yêu thú còn có sức mạnh phòng ngự vững chắc.

“Chậc chậc chậc, không phá được. Đại Tiêu Tiêu, ngươi nghỉ thêm chút nữa đi, có chút mệt nhọc đó!~~~” Can Anh Túc cười trêu.

Lâm Tiêu lườm nàng một cái rồi nói: “Vừa nhìn là biết ngươi không hiểu, ai bảo với ngươi là không phá được?”

“Hả?” Can Anh Túc tò mò nhìn lên.

Phá được rồi? Đâu có, rõ ràng chỉ phá ra một cái lỗ nhỏ xíu thôi.

Rắc, rắc, rắc rắc! Lúc này từ trung tâm đại trận các vết vứt bắt đầu lan ra xung quanh, sau một tiếng nổ lớn thì từng chùm ánh sáng bạo phát ra tứ phía. Vụ nổ này làm những núi non cây cỏ xung quanh trấn động.

Phá được rồi! thật sự phá được rồi!

Người của yêu tộc kêu lên một tiếng, mỗi tộc nhân đều kích động không thôi. Trong đại trận kia giam giữ chín trưởng lão bán đế của yêu tộc. Nếu không phải do kẻ địch dùng thủ đoạn đê hèn thì yêu tộc không cần phải sợ bất kỳ thế lực nào.

“A! chỉ thiếu chút, chỉ thiếu chút có thể phong ấn chín trưởng lão của yêu tộc, tại sao chứ!”

Lúc này trên bầu trời bỗng vang lên một âm thanh chứa đầy sự phẫn nộ và tức tối. Đó chính là bốn vị Bán Đế nhân loại, khi bên dưới còn đang chìm trong cảnh chém giết thì bọn họ đang phải khống chế đại trận Thi Quỷ Tứ Tượng đại ấn này.

Lúc đó bọn họ cũng cảm nhận được bên dưới có chuyện phát sinh nhưng không cách nào rời khỏi đại trận được, cứ nghĩ bên phe nhân loài có nhiều cường giả tới vậy. Chắc chắn đã nắm được phần thắng trong tay.

Vậy mà không ngờ, giữa đường lại từ đâu ra một tên gia hoả quái vật. Lúc bọn họ chuẩn bị phong ấn thành công chín trưởng lão yêu tộc. Thì một kiếm kia đã phá tan tất cả, chuyện này không đáng để người ta phẫn nộ sao.

“Ngươi là phản đồ của nhân loại, ta nhất định phải chém chết ngươi!” Một Bán Đế nhân loài hét lên.

Xoẹt! một đạo đao quang mang theo thần lực từ trên trời dội xuống. Đao quang mang theo sát ý cuồn cuộn lao tới kẻ thù.

Lâm Tiêu ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt thờ ơ không có chút sợ hãi nào. Một kích này của cường giả Bán Đế uy lực không cần phải bàn tới, nếu dùng thủ đoạn bình thường sợ là khó mà đỡ được.

Lúc hắn chuẩn bị thi triển nguyên thần để đỡ đòn công kích thì một thân ảnh từ đâu đứng chắn trước mặt hắn.

“Ai, cũng không được động vào tôn thượng đại nhân của ta!!!”