Lão Lữ không truyền âm trả lời mà nói hẳn ra bằng mồm. Nghe thấy lời này thì tất cả mọi người bao gồm cả thánh chủ đều sáng mắt ra.
Mặc dù không muốn công nhận, nhưng câu này của lão Lữ cực kì chính xác. Nếu thế lực sau lưng thiếu niên này muốn giải quyết bọn họ thì sợ rằng đã ra tay từ lâu rồi. Đến thánh chủ cũng không có cách nào phản kháng lại được.
Bọn họ thì tính là cái gì chứ! Tu luyện, bây giờ chỉ có cách tu luyện, thể hiện ra giá trị của bản thân.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bỗng chốc nhiệt huyết trong mắt đám người thần tộc này bốc lên. Thánh nữ Dao Trì và mấy thiên kiêu kia nhìn thấy thế, trên mặt không lộ ra biểu cảm gì nhưng đáy mắt lại loé lên một tia kỳ dị.
Nếu bộ dạng kỳ quái quả họ mà ở bên ngoài, nhất định sẽ bị thánh chủ và lão Lữ chú ý tới. Nhưng ở nơi này, Lâm Tiêu muốn che đậy một số dấu vết, đương nhiên không đơn giản như vậy.
……
Bên trong cây Thần Thú, Lâm Tiêu ở một bên quan sát nhất cử nhất động của đám người thần tộc. Hắn bất giác gật đầu một cái, kỹ năng diễn xuất của thánh nữ Dao Trì kia khá lắm, lần sau phải thưởng cho hai cái đùi gà.
Sau khi tất cả người của thần tộc ngồi xuống dốc sức tu luyện, Lâm tiêu lại đợi thêm một lúc nữa. Sau đó hắn mới từ từ cảm nhận sự thay đổi bên trong cơ thể, đặc biệt là tu vi và sức mạnh đang tăng lên bằng tốc độ trông thấy.
Có thể nói rằng dù Lâm Tiêu làm chuyện gì, thì bản thân hắn vẫn luôn bất chi bất giác tu luyện. Hơn nữa Cửu U Trấn Ma Ấn và Thiên Khôi Kiếm Điển vượt thiên cấp còn hỗ trợ tu luyện lẫn nhau. Cho nên tốc độ tu luyện của hắn phải gấp 10 lần người bình thường.
Bắt một đám người yêu tộc lại có thể tăng tốc độ tu luyện lên tới mức độ này, vậy thì phải bắt thêm vài đứa nữa, hehehe.
Có thể nói sinh tử cảnh chỉ cách một bước nữa, Lâm Tiêu không nhịn được cười vài tiếng rồi mới đi ra khỏi cây Thần Thú.
“Ra rồi ra rồi, tôn thượng đại nhân ra rồi.”
“Tôn thượng đại nhân, sao rồi, thu hoạch thế nào!”
“Nhìn ra tâm tình của tôn thượng đại nhân không tệ, chắc là thu hoạch lớn.”
“Cũng không biết lúc nào lão Ngưu ta mới được đi vào cây Thần Thú một lần.”
“Đừng có ôm mộng trâu nhà ngươi nữa, cả đời này cũng không thể.”
Chín đại yêu vương nhìn thấy Lâm Tiêu đi ra liền xúm lại cung nghênh, thuận tiện nịnh nọt. Tôn thượng đại nhân là yêu tộc công đỉnh của bọn họ, bây giờ lại được cây thần thú công nhận.
Chỉ cần bảo đảm tôn thượng đại nhân thuận lợi tu luyện, tương lai của yêu tộc chắc chắn khởi sắc.
“Đúng là thu hoạch không nhỏ, các vị vất vả rồi.” Lâm Tiêu khách khí nói một câu.
Thu hoạch đương nhiên lớn, chỉ là hắc sắc phù đồ trong cây Thần Thú đã không còn nữa, sợ rằng người nào vào lần sau cũng không thu hoạch được gì nữa.
“Hai ngày này trong yêu tộc có phát sinh chuyện gì không?” Lâm Tiêu hỏi.
Hắn ở trong đó cũng hai ngày, theo dự đoán của hắn thì các thế lực lớn cũng đã bắt đầu hành động rồi. Nhưng nhìn cả chín đại yêu vương vẫn còn ở đây, chắc mọi chuyện vẫn bình an vô sự.
“Hehe, tôn thượng đại nhân nói đùa, yêu tộc có chín đại yêu vương trấn giữ. Bây giờ lại có thêm tôn thượng đại nhân ngài. Yêu tộc đồng lòng, ai dám đắc tội.” Lão Ngưu cười lớn nói.
Nhưng câu này của hắn vừa nói xong thì âm thanh từ trên trời truyền đến, như một cái tát thẳng vào mặt hắn.
“Yêu tộc, bản tôn thấy các ngươi chán sống rồi!!”
Chín đại yêu vương và Lâm Tiêu sau khi nghe thấy giọng nói từ trên trời truyền xuống sắc mặt đều thay đổi. Lâm Tiêu thì hơi mỉm cười, đây đúng là chuyện trong dự đoán của hắn.
Cuối cùng cũng tới rồi!
Hắn không dùng linh thức kiểm tra cũng biết người này đáng sợ tới mức nào. Với tình hình hiện tại của yêu tộc thì đúng là mỡ dâng miệng mèo.
Ngược lại phản ứng của chính đại yêu vương thì có vẻ kích động hơn, bọn họ không nghĩ tới nhân loại vừa tổn thất lớn như vậy mà vẫn không biết sợ, vẫn tiếp tục tới đây.
Soạt! một bóng người cao lớn cầm theo một cây linh thụ vạn năm tuổi lao lên trời. Ủng hộ chính chủ vào nga𝗒 — 𝘵𝒓 ù𝐦𝘵𝒓𝗎𝗒ện﹒Vn —
“Ngươi nghĩ yêu tộc chúng ta dễ bị bắt nạt lắm sao? Để xem một gậy này của lão Ngưu có đập chết được ngươi không!!” Lão Ngưu phẫn nộ hừ một tiếng rồi lao về phía đối phương.
Cứ hết đứa này tới đứa khác đến đây, bọn chúng nghĩ yêu tộc là quả hồng mềm muốn dẫm thế nào cũng được à. Lần trước mấy yêu vương bị phong ấn không làm được gì, đây là chuyện đau khổ nhất của bọn họ. Bây giờ người tự tìm tới cửa, tộc trưởng lão Ngưu sao có thể nhịn được.
“Lão Ngưu, đừng kích động, quay lại!!” tộc trưởng Tử Viên nói vọng lên trời.
“Quay cái rắm! đợi ta đập chết tên này rồi nói tiếp!” Lão Ngưu không quay đầu lại nói.
Nếu ở chỗ khác thì hắn có thể sẽ động não suy nghĩ một chút, nhưng đây là quốc đô yêu tộc, là địa bàn của bọn họ. Ở phía dưới còn có tám vị tộc trưởng khác, và cả tôn thượng đại nhân đang nhìn. Chắc chắn phải kiếm lại chút thể diện.
Lão Ngưu giơ cao cây linh thụ khí thế như muốn đập tan bầu trời, xung quanh cây linh thụ được bao một tầng ánh sáng vàng, vừa nhìn đã biết không bình thường.
Vào khoảnh khắc tiếp theo. Ầm! một tiếng nổ lớn vang lên, một cỗ kiếm thế mang theo uy lực khủng kiếp bộc phát.
Tộc trưởng lão Ngưu chỉ kịp hự một tiếng rồi rơi xuống dưới. Tốc độ rơi xuống nhanh gấp ba bốn lần tốc độ lao lên trời vừa nãy. Hắn vừa rơi xuống mồm cũng vừa hộc ra máu, ánh mắt thì tràn ngập sự kinh hoàng.
Cây linh thụ không biết bị đánh bay đi đâu, tay phải của lão Ngưu thì nát bét. Kể cả hắn có là cường giả Bán Đế thì trong vòng vài năm cũng không thể hồi phục hoàn toàn. Cả một màn này làm toàn yêu tộc trấn kinh.
“Đây…đây…..là chuyện gì! Lực phòng ngự của lão Ngưu là mạnh nhất trong mấy người chúng ta.”
“Một kiếm vữa nãy, hình như là Đại La kiếm thế của Đại La môn.”
“Đây, hình như là lần đầu ta nhìn thấy lão Ngưu bị thương.”
Ngay khi lão Ngưu bị kiếm thế khủng bố chém trúng rơi xuống đất, một bóng người nhỏ bé xuất hiện ngay dưới lão Ngư. Chỉ cần dùng một lực đỡ nhẹ cũng hoá giải được lực rơi của lão Ngưu, kiếm lực đáng sợ còn lưu trên người lão Ngưu cũng biến mất.
Sau đó toàn thân lão Ngưu lóe lên một luồng ánh sáng xám, đoạn tay phải bị gãy nát cũng lập tức hồi phục lại.
“Hả? tay ta không sao rồi? đây……Cám ơn đại nhân tương trợ!” Lão Ngưu lập tức hướng người cảm tạ Lâm Tiêu.