Trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người, chỉ thấy Lâm Tiêu nhẹ nhàng giơ tay lên. Đám học viên của Lăng Tiêu các như chim sợ cành cong, vội vã dùng linh lực bao phủ toàn thân. Không cần biết nói cái gì, nhưng ít nhất phải để tinh thần vững đã, cả người có bị đè xuống đất cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Nhưng đợi vài giây sau cũng không thấy trọng lực đè lên người. Mọi người lúc này hoài nghi. Chuyện gì vậy? chả nhẽ là bịp bợm?
Chắc không phải vậy đâu, chắc chắn tìm thời cơ công kích bất ngờ. Tuy nhiên vào đúng lúc này mọi người lại cảm nhận được bầu trời tối sầm lại.
Hả?
Hôm nay dự báo thời tiết nói trời nắng sao tự nhiên lại biến thành âm u rồi. Quả nhiên là không thể tin được dự báo thời tiết.
Có một số người ngẩng đầu nhìn lên trời. Lúc nhìn lên mới trợn cả mắt lên, tim trong lồng ngực cũng đập điên cuồng.
“Nguy rồi!!!!!kia, kia là cái gì!!”
“Amen, đây là…….đây……”
“A! mẹ kiếp! chạy……mau chạy…..”
Sau vài tiếng hét lên thì tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn theo. Không có gì ngoài dự đoán, biểu tình của mọi người đều biến hoá. Kinh ngạc, sợ hãi, hoang mang……Đến cả Lâm Hải Thịnh và Châu Tuyết Bình cũng phải mở to mắt.
“Đây……con trai định chơi lớn à.”
“Này cũng có chút lớn, nhưng mà, tôi tin con trai có thể thu dọn đại cục.”
Ầm ầm ầm! Cả bầu trời vang lên tiếng nổ.
Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn đều lộ ra biểu tình khiếp sợ. Là bởi vì…….trên bầu trời ở độ cao khoảng 10.000m lúc này xuất hiện một thiên thạch có đường kính ít nhất là 3.000m.
Đúng, chính là thiên thạch.
Bầu trời tối sầm đi là vì bóng của thiên thạch này. Chỉ một thiên thạch đã kiến cho bầu trời thay đổi từ sáng thành tối.
“Nguy rồi! tại sao lại xuất hiện thiên thạch?”
“Chạy, mau chạy đi! Sắp rơi xuống rồi, nhất định không thể chết.”
“Thật kỳ quái, theo lý mà nói thiên thạch lớn thế này sớm đã bị đài thiên văn quan sát được.”
“Không chạy nổi đâu, thiên thạch to thế này mà rơi xuống thì tất cả vùng lân cận đều bị tàn phá, đừng nói là chạy, cả vùng bờ sông phía bắc thành phố cũng không thoát.”
Đám người bên dưới hoàn toàn tuyệt vọng và hoảng loạn. Tại sao số phận của trái đất lại cay đắng như vậy? hang động yêu thú còn chưa giải quyết xong, lại thêm thiên thạch.
Một giọng nói bình tĩnh bất chợt vang lên bên tai mọi người.
“Đây là cách dùng cao cấp hơn một chút của ý cảnh trọng lực.”
Mọi người lập tức ngơ ngác, trong đầu bọn họ chỉ toàn là dấu hỏi chấm.
???? Cái gì vậy? Cái thứ này là do thiếu các chủ làm ra? Còn người có thể làm ra thiên thạch sao?
Đùa cái gì vậy.
Có thể sao? Hợp lý sao?
“Bốp!” Lâm Tiêu vỗ tay một cái.
Thiên thạch đang rơi xuống lập tức dừng lại, lúc này tất cả phía bên dưới đều lặng ngắt. Mọi người há hốc mồm.
Là thật, vậy mà là thật! thiên thạch này là do thiếu các chủ làm ra? Thứ đồ chơi này là do người làm ra? Cách dùng cao cấp hơn một chút của ý cảnh trọng lực?
Đại ca ơi, cái này là cao quá rồi đó. Bọn họ thiếu chút nữa tưởng rằng không còn nhìn thấy ngày mai rồi.