Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 819: Lâm Tiêu lùi lại một bước






Xoẹt! thân thể Lâm Tiêu động một cái liền lao ra ngoài. Chỗ nào có năng lượng tinh khiết nồng đậm nhất hắn sẽ lao vào đó. 60 nghìn tỷ tế bào trên khắp cơ thể không ngừng cắn nuốt năng lượng tinh khiết trong luồng khí đen kia. Điều này làm cho tốc độ rút lui của luồng khí đen còn nhanh hơn lúc trước.

Lâm Tiêu híp mặt lại. Thật đáng ghét! Cơ thể hắn còn chưa cường hóa xong.

Tiếp đó một luồng chớp điên cuồng xoẹt qua. Lâm tiêu từ bỏ việc đuổi theo luồng khí đen này mà trực tiếp lao thẳng về phía cánh cổng. Khí huyết trong cơ thể biến thành một con rồng lao lên như muốn xuyên qua cả Nhật Nguyệt.

Xoẹt! Lâm Tiêu tung ra một nắm đấm công kích, năng lượng vô tận trong khí huyết lao tới như muốn đập tan tất cả.

Mười phương rung chuyển, đất trời quay cuồng. Mỗi một tế bào đều phát ra ánh sáng chói mắt bộc phát sức mạnh cực hạn.

Ầm! đòn công kích này đánh thẳng vào cánh cổng. Một tiếng nổ lớn vang lên, cảm giác đau đớn lập tức truyền vào tay Lâm Tiêu. Tay hắn nứt toạc ra lộ ra những mảnh xương trắng, máu tươi đua nhau chảy xuống.

Cánh cổng phong ấn bị đánh một đấm này cũng phát sinh biến hoá. Xiềng xích phong ấn như đang rút vào khoảng không, ấn chú bốn góc cổng hình như cũng đang mờ dần đi. Nhưng Lâm Tiêu cũng không quan tâm những chuyện này.

Hắn kinh ngạc phát hiện sau nắm đấm này, luồng khí đen bị cánh cổng thu hồi đã trào ra, độ nồng đậm của năng lượng tinh khiết có thể nói làm hắn kinh hãi trợn cả mắt. Không chút do dự hắn vừa điên cuồng hấp thu năng lượng vừa dồn hết sức.

Cánh cổng phong ấn: “…….”

Ầm!

Ầm! Ầm!

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng cú đấm rơi xuống, cả khoảng không cũng bắt đầu rung chuyển, cánh cổng phong ấn thì không ngừng nôn ra những luồng khí đen. Mỗi một đấm của hắn đều dồn toàn bộ sức lực, máu thịt trên tay cũng lẫn lộn.

Nhưng mặt trước tay hắn lại cũng trở thành nơi mạnh nhất, cứ vỡ ra lại hồi phục, cường hóa rồi lại bắt đầu lặp lại. Phải biết rằng những nắm đấm Lâm Tiêu hạ xuống thì đòn sau mạnh hơn đòn trước.

Nhưng có là như vậy thì cánh cổng phong ấn vẫn không chút hao tổn, cánh cổng này quá cứng, hình như cứng hơn nhiều so với tưởng tượng của Lâm Tiêu. Cũng không biết làm từ chất liệu gì.

Sau khoảng vài chục đấm, Lâm Tiêu mới ngừng lại một chút, cứ mỗi đòn công kích lại là một lần hấp thụ, lần sau cường hóa không kém lần trước là bao. Hắn cảm thấy bản thân sắp chạm tới điểm giới hạn, giống như một chiếc bình vậy.

Mà điều quan trọng là hắn cảm nhận được phong ấn trên cánh cổng đã mờ đi rất nhiều rồi.

“Muốn chạy?” Lâm Tiêu nhẹ giọng.

Ầm!!

Lâm Tiêu lùi lại một bước.

Kiếm, hoả, đan, hoang, sát sinh, trọng lực, nho đạo, Phật đạo, đặc biệt. Chín loại ý cảnh lại thêm sức mạnh Thái Tuế bốc từ người hắn ra ngoài.

chapter content