Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 900: (Giành hai liên thắng, có tiếp tục thủ đài?)




Có một chút ngạc nhiên trong mắt hắn, còn có một số suy tư.

Mà lần này, chùm sáng lựa chọn lắc lư trong một thời gian dài, nhưng vẫn chưa có ai được chọn.

Trong lòng mọi người bắt đầu nghi ngờ.

Hả!? Chuyện gì đã xảy ra thế?

Lẽ nào là có gì đó không ổn và không thể chọn người nữa?

Lúc này, thiếu niên trên lôi đài nhìn những người đến từ Bất Tử Cốc vừa mới la hét, lại nói:

"Nếu có thể, hãy chọn một người từ thế lực Bất Tử Cốc." Thiếu niên nói một cách bình tĩnh.

Khi mọi người nghe thấy điều này, vẻ mặt của họ lại trở nên kỳ lạ.

Ngươi bị cũng nghiện chỉ huy sao.

Đây là lôi đài Thiên Địa Sinh Tử, ta thật sự cho rằng ngươi may mắn chỉ huy một lần, còn có thể chỉ huy lần thứ hai sao?

Trong lòng họ lại bắt đầu phàn nàn. Nhưng khi thiếu niên này dứt lời, chùm sáng lựa chọn dừng lại. Người được chọn chính là người của Bất Tử Cốc có cảnh giới tu vi Hoá Đỉnh cảnh viên mãn- người gây ồn ào nhất.

Tất cả mọi người trong Bất Tử Cốc: "???"

Những người khác:"????"

Tu sĩ hóa đỉnh cảnh của Bất Tử Cốc bị chọn trúng mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc và bất mãn. Hắn cảm thấy bản thân như bị rút hết sức lực, toàn thân run rẩy. Hắn bị chọn trúng rồi? có xảy ra vấn đề gì không?

Tu vi của hắn mới có Hoá Đỉnh cảnh viên mãn, còn chưa lên được sinh tử cảnh. Cái người này, sao lại chọn hắn? ngươi cố tình hả!

“Đổi, đổi đối thủ khác! Ta, ta thực sự không được!!” Tu sĩ Bất Tử Cốc vừa run run vừa bắt chước bộ dạng ban nãy của Lâm Tiêu, ngửa mặt lên trời hét lớn.

Những người khác đứng xem cũng từ từ đưa mắt nhìn qua, không phải lúc nãy ngươi mồm to nhất nói là bản thân tu vi Hoá Đỉnh cảnh sẽ không bị chọn trúng sao?

Nghe kẻ kia hét lên xong bọn họ càng mở to mắt quay qua nhìn tia sáng chọn người xem nó có biến đổi gì hay không. Nhưng……hình như rất rõ ràng, tia sáng kia lập tức dịch chuyển tu sĩ Hóa Đỉnh cảnh Bất Tử Cốc đến lôi đài.

Vậy mà vào rồi, vào thật rồi. Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì. Từ khi thiếu niên kỳ lạ kia xuất hiện thì cái Thiên Địa lôi đài này cũng không còn bình thường nữa.

Mà phía trên lôi đài đệ tử Bất Tử Cốc vừa xuất hiện đã lộ ra ánh mắt sợ hãi. Đối diện với một thiếu niên có thực lực này thì kể cả hắn có phân thân thành 100 người cũng không thể thắng nổi.

Cầu xin? Cầu xin có tác dụng không? Nhưng đâu là lôi đài sinh tử đó.

“Sợ à?”

Lúc này thiếu niên đối diện bỗng lạnh nhạt lên tiếng.

“Ta mới không……” Đệ tử Bất Tử cốc cắn răng nói.

Nhưng hắn chỉ nói được có ba chữ, một cây trường côn như cột trống trời bỗng rơi xuống.

Rầm ầm ầm!!

Khí tức mạnh mẽ bắn ra tứ phía cả lôi đài rung chuyển. Tất cả người đứng quanh lôi đài đều cảm nhận được xung trấn này. Sau đó là một loạt âm thanh vang lên.

Rắc rắc!!

Lúc này đệ tử của Bất Tử cốc gần như không còn chút sức phản kháng, bị trường côn nện trúng, thịt nát xương tan sinh mệnh tiêu tán.

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi.

Chết, lại chết rồi. Này…….cũng thật là dứt khoát. Còn chưa cho người ta nói câu gì? Có thể cho người ta chết toàn thây không?

Hơn nữa bọn họ còn chú ý tới một chuyện, cuộc giao tranh với thủ tịch Bất Tử cốc vừa mới trôi qua được mười mấy phút, vậy mà thiếu niên này có thể dùng được đế khí của đối phương rồi.

Hắn đã tiến thành sơ bộ luyện hóa lúc nào vậy? Lúc nãy mọi người đều chú ý tới việc chọn người nên không ai biết được Lâm Tiêu đã làm cách nào để luyện hóa đế khí.

Bình thường thì loại đế khí có cấp bậc như vậy đều cần tới vài ngày mới có thể luyện hóa xong. Đúng là quái dị, cực kỳ quái dị.

Sau khi Lâm Tiêu xử lý xong tên kia thì trên lôi đài hiện lên thông tin.

(Giành hai liên thắng, có tiếp tục thủ đài?)

“Tiếp tục!” Lâm Tiêu mặt không cảm xúc nói.

Tia sáng chọn người lại loé lên, mọi người phía dưới lôi đài lại bắt đầu lo lắng. Nhưng lần này rất mau mọi người đã được giải tỏa sự lo lắng mà thay vào đó là ánh mắt đầy kỳ quái.

Bởi vì ánh sáng không quét qua tất cả nhóm người mà chỉ tập trung quét một vùng nhỏ. Không sai, ánh sáng chỉ quét qua nơi có đệ tử Bất Tử Cốc. Chuyện này làm có sắc mặt của các đệ tử Bất Tử Cốc cực kỳ khó coi.

Tại sao chứ? Tại sao lại như vậy chứ?