Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 913: Đại trưởng lão thế mà lại thất bại rồi ư???”




Kiếm Ý liên kết với Quy Tắc, truyền lên thanh hắc kiếm trong tay.

Bước thứ ba, bước thứ tư.

Lâm Tiêu lại tăng cường thêm hai loại Quy Tắc Chi Lực.

Sau đó không tiến lên bước thứ năm nữa.

Bởi vì chỉ là đối phó với một cường giả Bán Đế Cảnh đỉnh phong mà thôi, như vậy là đủ rồi.

Bước đến bước thứ tư, khí tức trên người Lâm Tiêu bốc chốc giống như núi lửa vạn năm phun trào, dường như lập tức muốn nung chảy toàn bộ mọi thứ.

Hào quang vô tận nở rộ, khiến cho hết thảy xung quanh khẽ lay động, ngay cả cánh cổng thần bí trên bầu trời cũng run rẩy mấy lần.

Lâm Tiêu không nói nhiều.

Đấm ra một cú.

Vô số thân ảnh hiện ra phía sau lưng hắn.

Toàn bộ uy lực và hào quang đều tụ lại trên cú đấm này.

“Ngươi, ngươi lại có thể nắm bắt Quy Tắc Chi Lực tới trình độ này...ngươi, ngươi rốt cuộc là kẻ nào!!!” Đại trưởng lão Bất Tử Cốc lộ ra vẻ khiếp sợ.

Nhưng ngay sau đó.

Ầm ầm ầm!

Cơn dao động kinh khủng đã bao phủ lấy toàn bộ lôi đài, cho dù đại trưởng lão của Bất Tử Cốc thi triển ra chiêu phòng ngự mạnh nhất, cũng vẫn bị đánh cho phun tóe máu, thân và hồn đều bị tiêu diệt.

Rắc rắc!!!

Lôi Đài Thiên Địa cũng phát ra tiếng cót két, giống như là có chút không chịu nổi một lực lớn đến vậy.

Đại trưởng lão Bất Tử Cốc, vỡ vụn.

Lại là yên tĩnh, một sự yên tĩnh đến quỷ dị.

Chỉ là sự yên tĩnh này rất nhanh sau đó đã bị dòng nhắc nhở của lôi đài đánh gãy.

(Ngươi đã có được chiến thắng thứ sáu, có tiếp tục đoạt lôi đài không.)

“Đại trưởng lão!!! Đại trưởng lão thế mà lại thất bại rồi ư???”

“Chết tiệt, người này rốt cuộc là thứ quái vật gì vậy!”

“Huyền Thiên Giới có yêu nghiệt nào như này ư, chạy, chạy ngay đi, còn không chạy thì người tiếp theo bị chọn trúng chính là một trong số chúng ta đấy.”

“Đúng vậy, đối mặt với quái vật như này, ta căn bản không có chút năng lực phản kháng nào.”

“Ngay cả đại trưởng lão cũng bại trận, lẽ nào thật sự phải mời lão tổ ra mới có thể xử lý được hắn hay sao?”

“Vậy thì đi mời lão tổ, chúng ta bây giờ phải nhanh chóng chạy về bẩm báo chuyện này với cốc chủ và lão tổ.”