Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 164






Đặt thân hình bất động của Vương Hán Sơn xuống trong một thạch động thiên nhiên trên đỉnh núi cao, chung quanh đồi núi trùng trùng vắng tuyệt bóng người qua lại.



Thượng Quan Linh Phụng lo ngại bọn Sa Khả Lạp Ma đuổi theo lùng sục nên đành phải vượt qua trên hai trăm dặm, chọn lấy ngọn núi chọc trời này có thể nhìn qua tám hướng, đề phòng những tên ác ma đến phá quấy để chữa trị vết nội thương cho Vương Hán Sơn một cách an toàn.



Lúc này đã vào canh hai, trăng vừa lên chiếu ánh sáng bàng bạc mơ màng.



Nhìn Vương Hán Sơn nằm thiêm thiếp, mặt ngọc tái xanh, hơi thở yếu ớt như chỉ mành, Thượng Quan Linh Phụng bâng khuâng lo ngại.




Nàng lẩm bẩm :



- Chàng mang vết nội thương quá nặng, ta phải mau chữa trị, chậm trễ sẽ ân hận trọn đời.



Thượng Quan Linh Phụng vạch áo Vương Hán Sơn xem xét một hồi bỗng kêu lên :



- Nguy rồi! Chàng trúng nhằm Độc Sa chưởng của lũ ác tăng, hiện kịch độc đã xâm nhập vào ngũ tạng chỉ sợ e...



Thượng Quan Linh Phụng ngưng lời không dám nói lời bất tường cho Vương Hán Sơn.



Thò tay vào túi nàng lấy hai viên linh đan Vạn Độc Xu Phong màu đỏ tợ như huyết dụ.




Vạn Độc Xu Phong vốn là món chí bảo của Thượng Quan gia trang chuyên trị kịch độc cực kỳ thần diệu.



Vạch miệng Vương Hán Sơn, Thượng Quan Linh Phụng nhét linh đan vào, đưa ngọc chỉ điểm nhẹ ngay huyệt Kiện Hầu đưa thẳng xuống vực Đan Điền. nàng ngồi bên cạnh chờ chàng tỉnh lại.



Trải qua một khắc thời gian chưa thấy Vương Hán Sơn động tịnh, sắc mặt chàng lại chuyển sang màu xanh tái chứng tỏ linh đan không hiệu lực.



Thượng Quan Linh Phụng bồi hồi lo sợ lẩm bẩm :



- Quái thật, Vạn Độc Xu Phong của Thượng Quan gia bảo là món thuốc trị độc huyền diệu lâu nay nổi danh trên chốn giang hồ, giờ tại sao Vương ca uống vào không thấy hiệu quả.



Ngẫm nghĩ một lúc khá lâu Thượng Quan Linh Phụng tự đáp :



- Ồ! Hay là Vạn Độc Xu Phong chưa ngấm vào lục phủ, ngũ tạng của Vương ca nên mới có tình trạng này. Vậy ta cũng nên vận chân khí tiếp trợ cho chàng, chắc có thể tống được độc khí trong người chàng chứ chẳng không.




Nghĩ xong, tâm thần Thượng Quan Linh Phụng phấn khởi lên. Nàng lột phăng chiếc áo của Vương Hán Sơn, đè song ngọc chưởng trên mình chàng. Một ở nơi Khí Hải huyệt và một đúng ngay Mạng Môn huyệt.



Huyệt đạo Mạng Môn là vùng cấm địa bất khả xâm phạm của nam nữ xưa nay, ngoại trừ khi họ tha thiết yêu nhau, dâng hiến cho nhau mới dám đột nhập vào vùng này.



Nay chỉ vì trong tình trạng quá khẩn cấp, Thượng Quan Linh Phụng bắt buộc phải hành động táo bạo để cứu mạng Vương Hán Sơn.



Lại nữa trước kia mỗi lần gặp nhau nàng và chàng đã từng soắn chặt lấy nhau, da thịt cọ xát đã quen rồi dù chưa một lần tận hưởng lạc thú thần tiên.



Đặt ngọc chưởng vào hai nơi huyệt đạo xong, Thượng Quan Linh Phụng vận chân khí bản thân chầm chậm truyền sang cơ thể Vương Hán Sơn.