Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 220: Nhân Nghĩa và Bố Giáp




Chương 220: Nhân Nghĩa và Bố Giáp

Trên đường trở về Sơn Tây, Nhân Nghĩa nói với Bố Giáp suy nghĩ riêng. Bố Giáp cũng nói ra những suy đoán. Hai người đều chung một nhận định rằng Đại Thắng Hoàng hậu khả năng cao là con gái của Phạm Quý phi. Phạm Quý phi trao Thuận Thiên kiếm cho Vạn Thắng vương như một món quà tặng, vậy Ngọc tỷ truyền quốc ở đâu thật không khó đoán.

Bố Giáp nói:

-Tả Đô đốc lúc dựng cờ dấy binh lấy tên là Thiên Gia Bảo Hựu, nay Vạn Thắng vương lên ngôi vương lại có kiếm lệnh của tiên vương, vậy…

Nguyễn Nhân Nghĩa bổ sung:

-Giả tỉ Đại Thắng Hoàng hậu là Công chúa Lý Thiên Bình, như vậy chả phải Vạn Thắng vương sẽ là phò mã hay sao? Đây mà là sự thật ắt sẽ kinh thiên động địa. Bấy lâu nay ta cứ ngờ ngợ điều gì mà không nghĩ thông, giờ đây mọi thứ bày ra trước mắt cả.

-Chúng ta phải tấu trình ra sao đây?

Nguyễn Nhân Nghĩa ngẫm nghĩ một hồi mà rằng:

-Bẩm báo với Thái sư rõ đầu đuôi rồi tính, nếu mọi sự đúng như chúng ta vừa mới nói thì lớn lắm, không thể tuỳ tiện nói ra.

Thái sư Lý Đạo Thành chăm chú lắng nghe Nghĩa và Bố Giáp thay nhau thuật đầu đuôi những điều mắt thấy tai nghe. Sau rồi Lý Đạo Thành mới nói:



-Hai ngươi nên giữ lại những gì cần giữ. Theo như hai ngươi nói, Đại Thắng Hoàng hậu của Vạn Thắng vương đích thị là Công chúa Lý Thiên Bình. Mọi chuyện đã dần sáng tỏ. Ta đồ rằng nay mai khi thế lực Thiên Đức lớn mạnh hơn, Tả Đô đốc sẽ đem những bí mật mà ông ta cất giữ nói ra cho thiên hạ hay biết. Nếu Vạn Thắng vương đúng là phò mã của tiên vương thì cái lợi nhiều hơn hại. Thiên Đức sẽ là quân nhà Lý.

Nhân Nghĩa nói:

-Bẩm Thái sư, hạ quan cho rằng sau khi chính thức xưng vương, Vạn Thắng vương sẽ xuất binh chinh phạt.

Lý Đạo Thành gật gù hỏi Bố Giáp:

-Chậm thì ba tháng, nhanh thì nay mai kiểu gì Vạn Thắng vương cũng động binh. Nếu là ngươi, ngươi sẽ đánh ai đầu tiên?

Bố Giáp ngẫm nghĩ một hồi đáp rằng:

-Bẩm Thái sư, ở mạn Nam đất Siêu Loại cũ tiếp giáp với Tế Giang của La Lệnh công, Đằng Châu có Phạm Lệnh công Phạm Khải Ca nhưng xa không tính đến. Trấn Hải Đông có Trần Minh công giữ vùng cửa sông thông ra bể. Trong ba sứ quân này thì La Lệnh công mạnh hơn cả, đất nhiều sông ngòi, dân đông song hiền lành. Trần Minh công ở Kỳ Bố, quân dân đều ít song thông thạo đường thuỷ. Phạm Minh công vốn là võ tướng, quân ít nhưng tinh. Suy đi tính lại, nếu mạt tướng là Vạn Thắng vương sẽ đánh La Lệnh công đầu tiên.

Thái sư hỏi thêm Nguyễn Nhân Nghĩa, Nghĩa đáp:

-La Lệnh công La Tá Phi vốn văn võ song toàn nhưng nay tuổi đã ngoài lục tuần, các con La Đình Đệ, La Đình Kính, La Đình Độ hay các cháu Cao Mộc Viễn, Bùi Quang Dũng đều có kinh nghiệm điều binh khiển tướng, dũng mãnh hơn người. Nhiều năm trước từng đánh với bên Đỗ Động Giang và trấn Hải Đông, cũng chiếm được thêm ít đất đai. Hạ quan đồ rằng Vạn Thắng vương cũng sẽ động binh với La Lệnh công vì hai lẽ…



Nguyễn Nhân Nghĩa dừng một chút, nói thêm:

Lẽ thứ nhất, Lý An hẳn đã cung cấp hết cho Vạn Thắng vương những hiểu biết của ông ta về La Lệnh công. Vạn Thắng vương và Lý An có một điểm chung ấy là dụng binh thần tốc, tuy cách dùng có khác nhau nhưng Lý An nay một lòng một dạ với Vạn Thắng vương mà tướng sĩ cũ chắc cũng muốn lập công với chủ mới. Lẽ thứ hai, bấy lâu nay Vạn Thắng vương cho đòi Lý Lệnh công và cha con Mậu Quốc Thìn mà La Lệnh công không trả. Vạn Thắng vương có cớ động binh, lòng dân cũng thuận. Bẩm Thái sư, Vạn Thắng vương hơn người ở chỗ, trước khi động binh thường đưa thông điệp, biến không thành có, hướng dân về đó và động binh chỉ là thuận theo ý của dân mà thôi.

Lý Đạo Thành cho là phải, nói với Chính Nghĩa và Bố Giáp rằng:

-Lý Lệnh công còn ân đức với dân Siêu Loại cũ, cha con họ Mậu cũng thông thuộc vùng ấy. Vạn Thắng vương nhất định muốn trừ khi hết cả mới yên lòng. Nếu không bắt hoặc diệt được những kẻ ấy, nay mai Lý Lệnh công khoẻ lại, La Lệnh công tiếp sức cho quấy quả mạn Nam thì Thiên Đức khó yên. Chúng ta thấy được ắt kẻ như Vạn Thắng vương cũng nhìn ra. Mà nếu Vạn Thắng vương không nhìn ra, bên cạnh có Tả Đô Đốc Phạm Tu và Lý An ắt sẽ dự liệu được. Nếu không, cớ làm sao Vạn Thắng vương mấy lần đòi người.

Bố Giáp thưa với Lý Đạo Thành ý định gả con gái cho thân tín của Vạn Thắng vương, Lý Đạo Thành liền ủng hộ.

-Một thanh niên mới 19 tuổi đã có đến 6 năm trong quân, giờ giữ chức Trưởng phòng Tình báo gì đó ắt không tầm thường. Con gái ngươi gả cho kẻ ấy là ngươi có tấm vé an hưởng tuổi già.

Bố Giáp vội nói:

-Bẩm Thái sư, mạt tướng tuyệt không hai lòng.

Lý Đạo Thành cười mà rằng:



-Hai ngươi đều là kẻ sáng dạ, đã nghĩ thì phải nghĩ cho sâu, cho rộng. Phạm Quý phi trao Thuận Thiên kiếm cho Vạn Thắng vương mang hàm ý gì? Thuận Thiên kiếm ở đó thì Ngọc tỷ cũng ở đó mà thôi. Có hai thứ ấy hẳn sẽ hiệu triệu được những người có lòng với tiên vương hoặc bất đắc chí với sứ quân. Phải chứ?

Bố Giáp và Nguyễn Nhân Nghĩa đều cho là phải, Lý Đạo Thành nói tiếp:

-Di chiếu nhường ngôi của tiên vương không tìm thấy, quan hầu cận tiên vương cũng biến mất bí ẩn. Ta còn đồ rằng tiên vương chọn người kế vị không phải là Long Xưởng hay…

Đoạn Lý Đạo Thành chép miệng thở dài:

-Mà là Lý Thiên Bình.

-Sao có thể ạ? - Nguyễn Nhân Nghĩa nói.

-Bởi chỉ có như vậy mới lý giải được mọi lẽ mà thôi. Các ngươi cứ sắp xếp lại mọi sự rồi nghiền ngẫm sẽ thông tỏ ngay. 15 Sứ quân, ngay như chúng ta cũng chẳng dùng y phục vàng mà Đại Thắng Hoàng hậu từ lúc đầu nắm đội thân quân bảo vệ Vạn Thắng vương đều cho quân vận y phục màu vàng. Nếu ta đoán không lầm, lúc tấn phong, Đại Thắng Hoàng hậu vận y phục màu vàng hệt y phục của Chiêu Linh Hoàng thái hậu Tô thị lúc tiên vương sinh thời.

Bấy giờ bọn Bố Giáp mới thở hắt ra, đưa tay lau mồ hôi rịn trên trán và thái dương. Lý Đạo Th·ành h·ạ giọng:

-Trữ quân, Sơn Tây vương và… Đại Thắng Hoàng hậu là ba anh máu mủ, chẳng thể khác được. Bọn chúng ta một lòng một dạ khuông phò Sơn Tây vương, hậu duệ của tiên vương nhưng Sơn Tây vương vốn không có ý tranh đoạt, tấm lòng khoan dung độ lượng, dễ mủi lòng. Trữ quân thì chẳng nói làm gì, còn như Đại Thắng Hoàng hậu tuy là phận nữ nhi nhưng Vạn Thắng vương tài trí hơn người, tuổi còn trẻ mà thâm sâu khó dò, mộng bá vương chắc chắn có. So với Trữ quân và Sơn Tây vương của chúng ta thì…

Lý Đạo Thành thở dài:

-Phận làm bề tôi, nếu hậu nhân của tiên vương mà đủ sức đủ tài gom giang sơn về một mối, quốc thái dân an thì lão già như ta có nhắm mắt xuôi tay cũng yên lòng.

Bố Giáp và Nguyễn Nhân Nghĩa sau đó tâu lại với Sơn Tây vương kết quả đi sứ nhưng giấu nhẹm việc thiên tượng có sự lạ và Thuận Thiên kiếm. Lý Đạo Thành không xúi cũng chẳng khuyên, là do hai người tự định liệu. Bầy tôi mà giấu vua là tội bất trung nhưng nói ra thì tai vạ lơ lửng, thôi đành phó mặc vậy.