Một chiếc xe ngựa xa hoa đang đi về phía huyện Mao Mân. Trên xe chính là hai anh em Vu Tầm và Vu Đông
Kể từ lúc tạm biệt nhóm Thời Danh
Hai anh em ở cùng Vu lão.
Cách một năm Vu lão mới cho về lại Vu gia.
Năm nay kỳ nghỉ hè tới hai huynh đệ đến Mao Mân tìm nhóm Thời Danh chơi.
Xe ngựa đi từ huyện Mao Mân tới nhà Lam Hạ.
Huyên Mao Mân chú trọng du lịch nên chi tiền xây đường phủ gạch từ huyện đến thôn Đào Nhai cũng như đường đến các Thôn khác trong huyện.
Người dân cũng góp một chút vốn coi như làm đường đi lên huyện cho dễ.
Đường rất rộng. Hai bên đường cũng được cấy hoa đào và nhiều loại hoa khác rất đẹp.
Vu Đông ngoái cổ ra nhìn khen ngợi: Ca ca đẹp quá. Mấy năm không đến đường xá càng ngày càng khang trang. Đã vậy quang cảnh còn rất đẹp nữa.
Vu Tầm nói: Huyện Mao Mân càng ngày càng nhiều lượng khách đến đây tham quan và thưởng thức món ngon và rượu đào nên huyện rất chú trọng quang cảnh
Vu Đông nói: Đúng vậy. Còn vì Cửu Đỉnh nữa. Huynh xem chỗ chúng ta có ba tiệm Cửu Đình mà lúc nào cũng hết chỗ. Lần nào đệ vô cũng hết bàn luôn.
Vu Tầm gật đầu: Ừ Cửu Đỉnh bây giờ danh tiếng khắp nơi. Món ăn thì càng ngày càng đặc sắc.
Hai huynh đệ trò chuyện thì Xe ngựa cũng tiến vào Thôn Đào Nhai đến nhà Lam Hạ.
Thôn Đào Nhai mấy năm nay ngày càng phát triển không kém.
Nhiều nhà xây rất to. Tam hợp viện là chủ yếu. Tứ hợp hợp viện như nhà Lam Hạ thì không có. Chỉ có Du gia, Tiêu gia, Tả gia. Và nhóm Hàn Á là có xây tứ hợp viện.
Xe ngựa dừng trước cửa nhà Lam Hạ.
Phu xe xuống gõ cửa.
A Tam mở cửa ra thấy một chiếc xe ngựa xa hoa. Bên cạnh là hai vị công tử ăn mặc phú quý bèn hỏi: Không biết các vị là ai.
Xe phu chắp tay nói: Phiền vào thông báo gia chủ. Công tử nhà Ta- Vu gia đến thăm.
A Tam nói xe phu chờ một chút rồi chạy vào báo Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt nghe Vu gia thì kêu A Tam mau mời vào nhà.
Hai anh em Vu gia bước vô nhà nhìn thất Lam Nguyệt vội chắp tay chào: Tham kiến phu nhân.Phu nhân hảo.
Lam nguyệt kêu hai huynh đệ không cần đa lễ rồi kêu hai huynh đệ ngồi. Kêu A Lan dâng trà.
Lam Nguyệt hỏi: Hai huynh đệ đi đường vất vả không.
Vu Tầm nói: Cũng không đâu phu nhân. Tại chúng ta về nhà phụ thân ở rồi.
Lam Nguyệt nghe vậy gật đầu: Lần Này hai huynh đệ đến chơi hay có việc gì khác.
Vu Tầm chắp tay nói: Đến chơi với nhóm Thời Danh. Mấy ngày nữa xin làm phiền phu nhân.
Lam Nguyệt cười: Không sao. Thời Danh. Thời Tự cũng hay nhắc hai huynh đệ đâu.
Đang nói chuyện Thời Danh và Thời Tự về.
Thời Danh vô nhà thấy trong nhà có hai người nhìn quen mắt.
Đang đoán thì Lam Nguyệt nói: Thời Danh còn nhận ra Vu Đông và Vu Tầm Huynh không.
Thời Danh nghe vậy nói: Vu Đông. Đến chơi sao không viết thư báo ta trước. Đến lâu chưa.
Vu Đông nói: Vừa tới thôi.
Thời Danh cũng quay qua Chào Vu Tầm: Vu huynh. Huynh hảo.
Vu Tầm cũng chào lại
Thời Tự Cũng tiến tới chào hai anh em.
Thế là cả nhóm nói chuyện rôm rả.
Vu Đông hỏi: Thời Sầm Huynh đâu sao không thấy.
Thời Danh nói: Đang học chỗ phu tử, qua năm Huynh ấy sẽ đi thi cử.
Vu Tầm nghe vậy giật mình nói: Thi. Sao sớm thế. Thời Sầm năm nay hình như mới 14 sang năm đi thi là 15 phải không.
Thời Tự Gật đầu nói: Đúng vậy. Nhưng Thời Sầm đệ học cao.Có thể đi thi rồi.
Vu Động trợn mắt nói: Oa. Thời Sầm huynh giỏi quá.
Thời Danh nói: Đúng thế. Không chỉ huynh ấy đâu. Bọn ta và bốn người bằng hữu của huynh ấy năm sao cũng đi thi á. Cao nhất mới 18 tuổi thôi.
Vu Tầm cảm thán khen ngợi: Không thể tin được. Cuộc thi năm sau chắc chắn kinh động cho mà xem.
Cả đám nghe vậy ai cũng gật đầu.
Thời Danh hỏi: Vu Tầm huynh huynh cũng đi thi mà phải không.
Vu Tầm gật đầu.
Thời Tự nói: Huynh cũng còn trẻ mà. So với nhiều người khác huynh là trẻ lắm rồi.
Vu Tầm cười hỏi: Hai đệ có ước mơ khác làm quan mà nhỉ. Lỡ đỗ thì sao.
Thời Danh nói: Đệ là đệ tử của Thánh vị. Đỗ quan không làm cũng không sao cả. Còn ca ca Thời Tự thích làm kinh Doanh nếu đậu từ quan về quê được mà.
Vu Tầm nghe song chỉ biết im lặng: Nói chuyện với mấy người học giỏi thật lạ.
Lam Nguyệt đi xem hạ nhân Làm Bữa vào thấy mấy huynh đệ nói chuyện rôm rả cười nói: Hôm nay dùng cơm nhà ta.
Mai dẫn hai huynh đệ lên Huyện ăn Trong Cửu Đỉnh
Cả hai Huynh đệ Vu gia vui ra mặt nói: Cảm ơn phu nhân.
Vu Đông cười nói: Cuối cùng cũng được ngồi Cửu Đỉnh như một vị khách thực thụ ăn rồi.
Lam Nguyệt nghe hỏi: Sao con lại nói thế.
Vu Đông được hỏi đã tỏ hết bức xúc về việc Cửu Đỉnh chỗ y đông khách ra sao. Muốn có chỗ khó thế nào.
Lam Nguyệt nghe song cũng tỏ ra rất bình thường vì đã có quá nhiều người ý kiến như vậy rồi.
Bữa tối Du Hoặc và Lam Hạ về Vu Đông lại một lần nữa than phiền về Cửu Đỉnh.
Du Hoặc nói: Yên tâm qua năm thúc sẽ còn mở thêm mà.
Vu Đông nghe vậy mới hài lòng ngồi ăn cơm tiếp.
Cả nhà nhìn vậy ai cũng cười.
Hôm sau Thời Danh và Thời Tự đưa hai anh em vô Cửu Đỉnh ăn cơm.
Xe ngựa Vừa dùng ở cổng tiểu nhị vội chạy ra đón: Tham kiến Đại công tử. Tham kiến Tam công tử.
Thời Tự gật đầu nói: Sắp cho ta một phòng lầu bốn. Đem mấy món Cửu Đỉnh lên.
Tiểu nhị vội dạ Vâng rồi chạy vào báo cáo.
Nhóm Thời Tự vào quán thì mọi người trong quán thấy đều chào: Tham kiến Đại công tử, Tham kiến tam công tử.
Thời Tự gật đầu rồi dẫn anh em Vu gia lên lầu.
Có mấy vị thương nhân lần đầu đến tò mò hỏi: Này các vị, cho hỏi hai công tử vừa nãy là ai thế.
Mấy vị khách biết rõ Thời Tự và Thời danh nói: Công Tử của Cửu Đỉnh đấy.
Mấy vị lão bản là cha là thúc của hai vị đó cả.
Mấy vị thương nhân gật đầu nói: Thảo nào phong thái đúng không tầm thường mà.
Mấy vị khách quen của quán nói: Đương nhiên. Mấy vị công tử sang năm đều đăng ký thi cử cả đấy
Mấy vị thương nhân nghe vậy giật mình: Không phải chứ. Còn trẻ thế cơ mà.
Mấy vị khách quen cười nói: Còn trẻ nhưng học thức uyên bác. Là các vị lão sư kêu đi đấy. Không phải vớ vẩn đi thi cho có đâu.
Mấy vị khách tấm tắc nói: Đại Lân càng ngày càng nhiều nhân tài.
Ta đi qua vài chỗ buôn bán cũng nghe toàn mấy vị trẻ tuổi năm sau đi thi không.
Mấy vị khách nghe vậy hỏi lại: Có thật hả.
Một vị thương nhân nói: Thật. Ở huyện Hàm Thủy lần trước ta tới có mọit người được ca tụng lắm. Năm nay mới 15 tuổi thôi. Qua năm là 16.Học cao cực kỳ.
Cả quán nghe vậy nói xôn xao: Năm sau thi cử Đại Lân Sẽ thú vị lắm đây.