Vạt Nắng

Chương 69:Ngoại truyện: Thành Phong - Christina (3)




Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay, Christina và Thành Phong cuối cùng cũng bước xuống một sân bay lớn ở Trung Quốc. Tuy nhiên, cô phải trở về nhà gặp bố còn anh thì ở khách sạn. Lâu lắm không xa nhau, bây giờ phải tạm thời chia tay anh, Christina có chút không quen.

\- Em phải về đây. \_ Christina vẫy tay tạm biệt Thành Phong.

\- Nhớ giữ gìn sức khoẻ, anh sẽ qua nhà em sớm thôi.

\- Anh cũng vậy nha.

Christina lên xe gia đình đã chuẩn bị sẵn để trở về nhà. Lâu lắm cô không gặp bố, hiện tại quả thực hơi hồi hộp và lo lắng. Bánh xe lăn đều trên con đường quốc lộ, cảnh vật xung quanh như đón chào cô về với quê hương của mình.

\- Hoan nghênh tiểu thư trở về! \_ Quản gia cùng người giúp việc đứng trước cửa, xếp thành hàng dài chào đón Christina.

\- Chào mọi người, bố tôi đâu rồi?

\- Ông chủ đang ngồi ở trong phòng khách đợi tiểu thư ạ.

\- Được rồi, mọi người đi làm việc của mình đi.

\- Vâng thưa tiểu thư.

Christina nhẹ nhàng tiến vào trong phòng khách – nơi “phụ thân vĩ đại” đang ngồi chờ.

\- Thư Di, con về rồi đấy à? \_ Lâm lão đại trông thấy con gái mà không khỏi vui mừng.

\- Người có vẻ rất mong con về nhỉ?

\- Làm sao ta không mong con được, đi bao nhiêu năm bây giờ mới vác mặt về, thử hỏi có ai như con không cơ chứ.

\- Con cũng bận mà. Mục đích chính bố gọi con về thăm hay là đi xem mắt đây?

\- Cả hai. Con cũng 28 tuổi rồi, phải nghĩ đến chuyện thành lập gia đình đi chứ. Bố đã sắp xếp cho con một đối tượng thích hợp, cậu ấy là con của bạn bố, hơn nữa còn là doanh nhân thành đạt. Con yên tâm, người ta sẽ đối tốt với con. \_ Lâm Hàn nói. \(Lâm Hàn là tên của bố Christina – Thư Di\)

\- Nhưng con có bạn trai rồi. \_ Christina bình thản.

\- Ơ cái con bé này, sao không nói sớm? Bây giờ bố đã hẹn người ta rồi, tốt xấu gì thì con cũng phải gặp người ta một lần chứ.

\- Chẳng nhẽ đến gặp người ta xong lại nói con có bạn trai rồi?

\- Ừ thì… con cứ thử tiếp xúc xem. Bố tôn trọng con, chỉ cần người con yêu là được. Nhưng bố chưa hề gặp cậu ấy nên chưa nói được điều gì.

\- Con đảm bảo với bố, anh ấy rất tốt. Lần này anh ấy cũng theo con qua đây, con sẽ dẫn anh ấy về gặp bố sớm thôi. Tuy nhiên, con sẽ vì nể mặt bố mà đến gặp người ta, đây là gặp để giải thích rõ ràng chứ không có ý gì khác.

\- Vậy được rồi, con lên nhà nghỉ ngơi đi.

Christina lên phòng của mình, đặt lưng xuống chiếc giường êm ái rồi ngủ một giấc thật sâu. Lúc cô tỉnh dậy cũng đã tầm xế chiều. Uể oải vào nhà tắm, ngâm mình trong chiếc bồn lớn, Christina hưởng thụ giây phút thư giãn ngắn ngủi trong ngày. Sau đó, cô thay một chiếc váy đơn giản, trang điểm, làm tóc nhẹ nhàng rồi di chuyển tới chỗ hẹn.

Chiếc xe ô tô dừng trước một nhà hàng đồ Trung sang trọng. Bước xuống xe, Christina tiến vào sâu trong nhà hàng – nơi “chàng rể” mà bố cô lựa chọn đợi sẵn. Quan sát xung quanh, thông qua sự miêu tả của bố mình và một số bức ảnh mà cô từng được nhìn thấy, cô cuối cùng cũng tìm được chỗ của anh ta.

Đây đúng là một doanh nhân thành đạt giống như lời bố cô nói, chỉ qua cách ăn mặc cũng đủ toát lên sự sang trọng, quyền quý của con người này. Vóc dáng cân đối, khuôn mặt chữ điền, sống mũi cao thẳng tắp,… trông anh ta có vẻ khá ưa nhìn.

\- Chào anh, cho hỏi anh có phải là Cao Minh Hạo?

\- Đúng, là tôi. Cô là con gái của Lâm lão đại?

\- À… Anh có thể gọi tôi là Christina Lâm hay Lâm Thư Di đều được.

\- Lâm tiểu thư, mời ngồi. \_ Cao Minh Hạo tiến đến, kéo ghế ra cho Christina rồi trở về chỗ ngồi của mình.

Thoạt đầu, hai người im lặng ngồi nhìn nhau mà không nói gì cả, không khí có phần gượng gạo và bức bối. Christina không biết nên làm gì đối với tình huống này, thôi thì cô sẽ mở lời trước vậy…

\- Cao tiên sinh này, thực ra… về chuyện của chúng ta… \_ Christina ấp úng.

\- À không sao, hai chúng ta có thể tìm hiểu từ từ. Chuyện kết hôn tính sau cũng được. \_ Trong khi cô gái trước mặt mình chưa nói hết câu thì Cao Minh Hạo đã chen lời vào.

Người này đến phép lịch sự tối thiểu cũng không có, chẳng đáng để Christina cô bận tâm.

\- Có lẽ anh hiểu nhầm ý tôi rồi. Thực ra hôm nay tôi đến đây chỉ muốn thay mặt bố tôi xin lỗi anh, chúng ta có lẽ không tiến xa hơn được đâu. Tôi là người đã có bạn trai rồi, bố tôi vì không biết nên mới ngỏ lời với anh, thành thật xin lỗi.

\- Ý cô là sao? Hôm nay gặp chỉ với mục đích này thôi à? Con gái của Lâm lão đại làm tôi hơi thất vọng đấy.

\- Tôi biết đây là lỗi của chúng tôi. Nhưng anh cũng không cần nói nặng lời quá như thế đâu, xung quanh anh có rất nhiều cô gái tốt hơn tôi gấp vạn lần mà. \_ Christina nở một nụ cười gượng gạo.

\- Nhưng tôi nhắm trúng cô rồi, cô tính sao? \_ Cao Minh Hạo không chút nhún nhường. Câu nói của anh ta như vả thẳng vào mặt cô vậy.

\- Cao tiên sinh, có lẽ anh chưa hiểu những lời tôi nói lắm nhỉ… Quả thực là tôi có bạn trai rồi, chúng tôi cũng đã tính đến chuyện kết hôn. Cái này, không phải anh muốn là được.

\- Chưa có cô gái nào dám từ chối Cao Minh Hạo này cả, cô nghĩ mình đủ tư cách?

Cao Minh Hạo nhìn Christina bằng ánh mắt tỏ rõ sự khinh thường. Cô mới là người không cần anh ta chú ý đến, đồ tự luyến!

\- Vậy tôi sẵn sàng trở thành cô gái đầu tiên từ chối anh. Chuyện gì cần nói tôi đã nói rồi, xin phép và tạm biệt.

Christina dứt khoát, đứng lên và có ý định rời đi. Tuy nhiên, cô chưa kịp đi mấy bước thì cổ tay đã bị Cao Minh Hạo siết chặt, lôi xuống ngồi lại ở chỗ cũ.

\- Tôi chưa cho phép, cô dám rời đi?

\- Anh bị điên à?

Christina hét lên, tay không ngừng xoa bóp cổ tay bị anh ta nắm chặt tới mức đỏ ửng. Con người này rốt cuộc là thần kinh có vấn đề hay không hiểu tiếng người, cô đã nói đến thế rồi mà vẫn bày ra cái thái độ này.

\- Cô nghĩ mình là ai mà dám cư xử như vậy trước mặt tôi? Cô đừng tưởng bố mình như vậy là ngon. Tôi nói cho cô biết, bố cô đã rút ra khỏi giới xã hội đen lâu rồi, bây giờ ông ta cũng chẳng là gì đâu. Ngoan ngoãn đi theo tôi, nếu không cái tập đoàn nhỏ tí của bố cô đừng mong mà giữ được! \_ Cao Minh Hạo vênh mặt thách thức.

\- Anh…

Christina nhìn anh ta, ánh mắt đỏ ngầu ẩn chứa tia giận dữ và căm hận. Cô lúc này quả thực có chút mất bình tĩnh, vậy mà lại bày ra vẻ mặt đó trước anh ta. KHÔNG ĐÁNG!

Trong lúc không biết ứng xử thế nào, Christina bỗng cảm nhận được hơi ấm phủ lên bờ vai của mình, hình như ai đó đang khoác áo vest lên người cô. Mùi hương dịu nhẹ, quen thuộc này là của… Thành Phong. Ngước mắt lên nhìn, quả thực là anh rồi, người đàn ông của cuộc đời cô đến rồi.

\- Thành Phong… \_ Christina nhìn Thành Phong mà không khỏi xúc động.

\- Trời lạnh, em ra ngoài sao ăn mặc mỏng manh thế này? Em ốm anh sẽ lo lắm. \_ Thành Phong cất giọng nhẹ nhàng, tay đặt lên vai của Christina.

\- Sao lại là mày? \_ Cao Minh Hạo nhìn một lượt người đàn ông bên cạnh Christina, môi khẽ nhếch lên rồi tỏ thái độ khinh bỉ, căm ghét xen lẫn chút bất ngờ.

\- Lâu rồi không gặp.

Thành Phong nói gì vậy, anh có quen người thô lỗ này sao? Christina ngơ ngác chứng kiến cuộc trò chuyện của hai người đàn ông trước mặt mình.

\- Rời đi bao nhiêu năm, bây giờ quay về lại ngang nhiên đứng trước mặt tao thế này. Mày nghĩ mình có tư cách nói chuyện với tao à? \_ Lời nói của Cao Minh Hạo càng làm cho Christina ghét anh ta hơn. Những kẻ coi mình là hố đen của vũ trụ thế này, không cần thiết phải sống trên đời.

\- Suy nghĩ kĩ một chút trước khi phát ngôn, cẩn thận có ngày không còn răng mà húp cháo đâu. Mày đừng quên, trước đây tao đã từng làm gì mày. Tao có thể lặp lại hành động đó bất cứ lúc nào đấy! Đừng tưởng có thể dùng cái mác doanh nhân mà che đi quá khứ của mình.

Thành Phong chỉ thẳng vào mặt Cao Minh Hạo mà cảnh cáo. Sau đó, anh khẽ dìu Christina đứng dậy, cử chỉ nhẹ nhàng hết mức có thể như sợ cô đau. Cả hai người rời đi trước sự chứng kiến của Cao Minh Hạo. Anh ta không cam tâm, không chấp nhận bất cứ kẻ nào dám thách thức mình. Thành Phong, mày cứ đợi đấy, chưa xong đâu…

Từ lúc ra khỏi nhà hàng đó, Thành Phong không hỏi gì nên Christina cũng không tiện mở lời. Mặc dù trong lòng cô bây giờ xuất hiện hàng ngàn dấu hỏi chấm nhưng cô không muốn tò mò quá nhiều, cô sợ lời nói của mình tổn thương anh.

\- Em thắc mắc về mối quan hệ giữa anh và Cao Minh Hạo à? \_ Thành Phong đang tập trung lái xe bỗng nhiên quay sang hỏi làm Christina không khỏi giật mình. Anh như đọc được suy nghĩ của cô vậy…

\- Hai người ghét nhau lắm à? \_ Christina nhỏ nhẹ.

\- Không ghét đâu, anh ta chỉ coi anh như kẻ thù thôi… \_ Thành Phong cười tự giễu.

\- Ồ…

\- Em không hỏi gì nữa sao? Nhớ, sau này có chuyện gì phải nói cho anh, đừng giấu trong lòng. Anh biết, em không muốn tò mò về quá khứ của anh nhưng cũng không được kìm nén cảm xúc của mình, cứ bộc lộ ra, anh đều đón nhận tất cả. Anh yêu em, anh sẽ bảo vệ em, đừng lo lắng.

Thành Phong rời một tay khỏi vô lăng, nắm chặt lấy tay Christina như an ủi. Luồng hơi ấm từ bàn tay anh mang lại như xuyên tới tận đại não, truyền thẳng vào trái tim cô, thật ngọt ngào. Cô tin anh, tin anh sẽ bảo vệ tốt cho cô, tin anh sẽ không để cô thiệt thòi, tin rằng anh yêu cô giống như cái cách cô yêu anh bằng cả tấm lòng vậy.

Thành Phong – người đàn ông mà cô thương yêu da diết chưa từng khiến cô thất vọng. Quá khứ, hiện tại hay tương lai đều sẽ như vậy. Cả quãng đời còn lại, cô nguyện gửi gắm nơi anh. Cô sẽ đưa anh về gặp bố mình sớm thôi, cô thực sự rất mong chờ ngày mình được diện chiếc váy cưới tinh khôi, nắm tay anh cùng sánh bước trên lễ đường…